1. SEA Games 18
Kì SEA Games 18 là một trong những kì SEA Games được mong chờ nhất. Dẫn đầu bởi HLV Weigang và trải qua chuỗi tập huấn tại Đức, đội tuyển Việt Nam thi đấu ấn tượng.
Trong vòng loại, chúng ta giành chiến thắng thuyết phục với kết quả trước Malaysia 2-0, Campuchia 4-0, Indonesia 1-0 và chỉ để thua duy nhất trước Thái Lan với tỉ số 1-3.
Ở bán kết, chúng ta đụng độ với Myanmar - một đối thủ mạnh mẽ. Trận đấu kéo dài đến 2 hiệp phụ và trong những phút cuối cùng, bàn thắng quý hơn vàng của Trần Minh Chiến đã mang về chiến thắng 2-1, đưa chúng ta vào chung kết và tái ngộ Thái Lan.
Với thế hệ cầu thủ như Hồng Sơn, Huỳnh Đức, Công Minh, Minh Chiến, Hoàng Bửu... Các cổ động viên kỳ vọng vào 'sự trả thù ngọt ngào' trước Thái Lan. Nhưng hiệp phụ chứng kiến chúng ta thất thủ 0-4 trước Thái Lan, mang về tấm huy chương bạc trong tiếc nuối.
2. SEA Games 20
Tổ chức lần đầu tại Brunei, kỳ SEA Games này chứng kiến Việt Nam ở bảng A cùng Thái Lan, nơi chia điểm với Thái Lan 0-0. Đội bóng thể hiện sức mạnh với các chiến thắng trước Lào 9-0, Myanmar 2-0 và Philippines 2-0.
Chúng ta tiến vào bán kết với vị trí nhì bảng và đối đầu với Indonesia. Danh thủ Hồng Sơn ghi bàn duy nhất ở phút 70, giúp chúng ta vào chung kết, nhưng một lần nữa thất bại trước Thái Lan với tỉ số 2-0.
3. Tiger Cup 1998
Trong kỷ niệm không thể nào quên, bóng đá Việt Nam đã trải qua thất bại đau lòng trước Singapore trong trận chung kết Tiger Cup 1998. Thời kỳ này được coi là một thành công lớn với thế hệ vàng của bóng đá Việt Nam, với sự xuất sắc của những danh thủ như Hồng Sơn, Văn Sỹ, Huỳnh Đức...
Chúng ta thậm chí còn giành chiến thắng ấn tượng 3-0 trước đối thủ Thái Lan - một đội bóng mà chúng ta chưa từng đánh bại trước đó. Niềm tin rằng chiếc cúp sẽ thuộc về chúng ta đã nhen nhóm. Tuy nhiên, thất bại đắng lòng 1-0 trước Singapore, với bàn thắng được ghi từ cú đánh đầu của Sasi Kumar, khiến tất cả im lặng, đau đớn đến cùng.
4. SEA Games 25
Trong một trong những kì SEA Games đau lòng nhất, bóng đá Việt Nam đã chứng kiến cơ hội lớn nhất để giành tấm huy chương vàng bị vuột mất. Đối thủ truyền kiếp Thái Lan đã bị loại sớm, và chúng ta bước vào chung kết chỉ để đối đầu với Malaysia - đội mà chúng ta đã đánh bại 1-3 trong vòng bảng. Niềm vui tột cùng gần kề với người hâm mộ Việt Nam.
Thế nhưng, những gì chúng ta nhận được lại là thất bại đau đớn 0-1, và lỗi lớn nhất đến từ pha bắt bóng như bán độ của thủ thành Tấn Trường. Một lần nữa, chúng ta phải đón nhận vị trí nhì trong một trận chung kết.
5. SEA Game 22
SEA Game 22 là một kỷ niệm đáng nhớ trong lịch sử bóng đá Việt Nam, khi chúng ta giới thiệu đến khán giả những tài năng trẻ như 'thần đồng' Văn Quyến, Quốc Vượng, Công Vinh, Thanh Bình.
Được tổ chức tại Việt Nam, SEA Games 22 là dịp để hàng ngàn cổ động viên hân hoan cổ vũ. Đội tuyển thi đấu xuất sắc với trận hòa 1-1 trước đối thủ truyền kiếp Thái Lan và chiến thắng 1-0 trước Indonesia và Lào. Bước vào bán kết với vị trí nhì bảng, chúng ta có cuộc bám đuổi tỉ số kịch tính và giành chiến thắng 4-3, tiến vào chung kết gặp Thái Lan.
Trong trận chung kết, chúng ta gặp khó khăn khi bị thủng lưới ngay trong hiệp 1 và không thể lấy lại bình tình trong phút chính thức. Bàn thắng ở phút bù giờ thứ nhất của Văn Quyến chỉ là ánh sáng hi vọng, nhưng cuối cùng, chúng ta vẫn phải chấp nhận thất bại trước Thái Lan trong hiệp phụ.
6. U23 Châu Á
Sự tiếc nuối lớn nhất cho người hâm mộ bóng đá Việt là trận thua 1-2 trước U23 Uzbekistan trong trận chung kết U23 Châu Á. Đội tuyển đã thi đấu dũng cảm với sự cống hiến tuyệt vời từ các cầu thủ trẻ và sự huấn luyện đỉnh cao của HLV Park Hang Seo.
Rơi vào bảng đấu khó khăn với các đội mạnh như Hàn Quốc, Australia, Syria, chúng ta đã vượt qua vòng tứ kết và bán kết với các trận đấu căng thẳng với Iraq và Quatar, để giành quyền vào chung kết.
Từ chiến thắng AFF Cup 2008, người dân Việt Nam trở lại không khí hân hoan. Tuy nhiên, niềm vui này không kéo dài khi chúng ta không thể đăng quang trong bối cảnh khó khăn nhất, phải thi đấu thêm 120 phút. Bàn thắng ở phút 119 của U23 Uzbekistan khiến chiếc Cup trở nên xa vời.
Có những tiếc nuối và giọt nước mắt, nhưng đây không phải là thất bại của đội tuyển. Đây là sự khóc laments cho những cầu thủ đã hy sinh, khóc cho tình yêu quê hương. Các cầu thủ xứng đáng là những nhà vô địch trong trái tim người hâm mộ.