1. Hương Sắc Hoa Ban Trắng Ở Vùng Cao
Hương thơm nhẹ nhàng của hoa ban nở khắp núi rừng Tây Bắc là bản hòa ca của vùng đất trời. Những đám mây trắng bồng bềnh như tình yêu thuần khiết, và giữa không gian nền trắng tinh khôi, hoa ban trắng một bóng hồng dịu dàng. Câu chuyện tình yêu giữa nàng Ban và chàng Khum như một bức tranh tình thắm mộng mơ được vẽ lên bởi đôi tay của thiên nhiên. Mùa hoa ban nở, lòng người Thái tràn ngập niềm hạnh phúc, và cuộc sống bắt đầu một chuỗi những điều tốt đẹp.
Tháng Ba chập chùng thương chập chùng nhớ, khiến trái tim ta lại bắt đầu một hành trình tìm về với vùng đất Tây Bắc huyền bí, nơi mỗi cánh ban là một câu chuyện lưu truyền từ đời này sang đời khác.
Lê Minh


2. Hòa mình trong phố thị Lai Châu, khi hoa ban trắng rơi lụa tháng ba
Đã bao giờ bạn đặt chân đến Lai Châu trong những ngày tháng ba chưa? Tháng ba ở Lai Châu thực sự là một trải nghiệm tuyệt vời. Giữa bức tranh xuân, thành phố nằm trong thung lũng tỏa sáng với sắc màu của những loài hoa rực rỡ, đủ làm cho con tim chúng ta ngất ngây, xao xuyến...
Tháng ba đã về, đánh thức mọi sinh linh sau giấc ngủ dài của mùa đông. Những đồi núi, những con đường như làm nền cho bản hòa ca rộn ràng của mùa xuân, làm chúng ta say đắm. Trên những thửa ruộng, trong rừng xanh tốt, những bông hoa trắng như những ngôi sao lấp lánh trên tán lá xanh bóng. Dưới tán dáng xanh mướt của màu lá chè, những vườn cây ăn quả và những ngôi nhà nhỏ, trước sau đều tràn đầy sức sống, màu xanh non của lá chè búp nụ mùa xuân. Chúng ta như bước vào một Lai Châu xưa, mộc mạc và dịu dàng, nơi yên bình và giản đơn vẫn còn đọng mãi...
Tháng ba ở Lai Châu, thành phố đón chào mùa xuân một cách từ từ giữa những dãy núi hùng vĩ. Những bông lau nở màu bạng bạc dưới bước chân của những dải thông biếc xanh. Cành lau xiết xiết trong tiết tấu dịu dàng của gió, bay vút xa, để rồi nhấp nhô khắp nơi...
Tháng ba đưa ta về phố Lai Châu, nơi tháp truyền hình Lâm Viên là điểm đến yêu thích để dạo bộ và ngắm nhìn thành phố. Ở đây, chúng ta được thả mình ngắm nhìn những thảm lau già trầm mặc, những bông hoa tím nhỏ xinh đua nhau nở rộ hai bên đường.
Tháng ba, hoa rực trên phố. Chúng ta yêu những con đường nhỏ, quay quắt theo một con phố chỉ vì tình yêu với một màu hoa. Hoa giấy mọc trên vỉa hè, nở rộ trên ban công, trên mái tôn, trước cửa những ngôi nhà ven đường. Những sắc tím, hồng lay động nhẹ nhàng, vẫy nhẹ nhàng như một giấc mơ làm chân ta quên hết mệt mỏi phong trần ...
Chúng ta dừng lại trước cổng một ngôi nhà lâu, chỉ vì một sắc trắng tinh khôi. Chạm nhẹ vào bông hoa mảnh dẻ, xinh đẹp đến nao lòng. Những chiếc lá nhỏ xíu màu xanh, bông hoa trắng tinh khôi, lòng hoa xanh nhạt nhòa, hương thơm nhẹ nhàng... Chào em nhé - nàng tiên của núi cao! Hoa đỗ quyên trắng chính là những nàng tiên - loài hoa mang vẻ đẹp thanh cao, trong sáng, một sức cuốn hút đặc biệt mà ta sẽ không bao giờ quên... Và từ đó, nhìn ngắm đỗ quyên trắng, lòng ta mơ về Pu Ta Leng tháng ba ngập tràn sắc hoa đỗ quyên hồng, tím, đỏ - rực rỡ như một bức tranh diệu kỳ.
Tháng ba, cả thành phố như hòa mình trong giai điệu sắc màu của hoa ban đặc trưng miền Tây Bắc. Bên hồ Hạ, trong công viên, trên quảng trường, ... mọi nơi đều bừng nở hoa ban. Hoa ban trắng, hoa ban hồng, hoa ban tím... chắc chắn chất đất tại từng gốc cây, từng con đường sẽ tạo nên một gam màu khác nhau của hoa ban, làm phong phú thêm bộ sưu tập hoa của thành phố. Chúng ta say đắm, chìm đắm trong hương thơm êm dịu ở khắp mọi nơi... Mỗi bông hoa ban làm ta mê đắm. Con đường như mời gọi dưới bước chân ta, thảm lá khô rơi rụng, những bông hoa ban vẫn giữ nguyên vẻ đẹp tinh khôi dịu dàng, và ta không muốn bước chân ra khỏi...
Tháng ba, khi cây xoan rực rỡ những bông hoa như mây tím nhạt, cũng là lúc ta trở về với San Thàng để lang thang cùng hoa chanh, hoa bưởi. Khu vườn rộng lớn, những cây bưởi ven rào nở những bông hoa trắng, cả con đồi ngát hương... Ta như lang thang trong khu vườn của quê hương Bắc Bộ, nơi những cô gái gội đầu bằng lá bưởi, cài tóc hoa bưởi... Hoa bưởi đẹp như thiếu nữ xuân thì, ta muốn đắm chìm trong hương thơm của hoa bưởi, để cả mùa xuân cũng tràn ngập hương thơm...
Tháng ba trên phố trẻ, chúng ta đắm chìm trong vẻ đẹp dịu dàng và rực rỡ của những bông hoa, yêu thêm cả thung lũng, yêu thêm những con người đang tích cực trồng cây, trồng hoa, làm đẹp cho Lai Châu, tô điểm cho thành phố một vẻ đẹp tươi sáng và cuốn hút!
Và bạn, có muốn hòa mình vào vẻ đẹp của Lai Châu say hoa không?
Đinh Hồng Nhung


3. Hồi ức về những bông hoa ban
Mùa đông thành phố. Một màu xám bàng bạc khi cơn mưa đầu đông buông xuống vỉa hè. Nơi đây, những ngôi nhà cao tầng san sát nhau, những dòng xe cộ lướt qua lượn lại như muốn tạo cho con người cảm giác ủ dột. Tôi nhắm mắt lại, chợt nghĩ về miền đất rực rỡ màu hoa ban trắng.
Thiên nhiên thật hùng vĩ, rừng hoa thật tuyệt vời, tuyệt như giấc mơ sống động nhất thời con trẻ. Có lẽ sống lâu ở thành phố nên cảm giác của tôi về hoa ban không còn quá rõ ràng nữa. Nó mờ đi, nó đang dần hòa tan trong cái xô bồ, trong vòng xoáy vô cảm? Không, màu hoa ấy vẫn là thiên đường trong tôi, càng mờ ảo, nơi đó càng đẹp đẽ, lung linh. Lần gần đây nhất lên Điện Biên đã mấy năm rồi. Khi đó, từ thành phố Điện Biên chỉ cần đi vài bước là đã cảm nhận được không khí đất trời. Chớm đông trời man mát, màu trắng muốt đã mời gọi từ xa, tôi khoác vội chiếc áo, dung dăng dung dẻ ngắm hoa cứ như đứa trẻ lên năm. Hoa mong manh màu lá, hoa nở trắng trên cao. Hoa phớt hồng rạng rỡ. Hàng người cứ trầm trồ xuýt xoa, còn tôi chỉ thấy ngại thay cho những cành hoa trắng tinh khôi. Rõ ràng cánh hoa đang xấu hổ trước những ánh mắt tò mò ngây dại ấy.
Hà Nội. Tôi dắt xe ra phố, ngồi một mình ở quán cà phê bên đường. Ngõ phố này là nơi có mấy chị hàng hoa quang gánh đi qua. Hà Nội tuy ngột ngạt nhưng vẫn giữ được nét thanh cao vốn đó: đó là thưởng lãm hoa. Trên gánh là hơn chục loài hoa đang khoe sắc: hoa hồng, hoa cúc, hoa loa kèn, hoa ly… rồi các loại hoa nhỏ nữa. Đó là sự êm dịu có lẽ là duy nhất trong những con phố xô bồ, trong cuộc sống đầy bon chen tấp nập. Tôi buột miệng hỏi chị bán hoa: “chị có biết hoa ban không?”. Chì mỉm cười: “Tôi chăm hoa hơn hai chục năm, chẳng lẽ không biết”. Được dịp, tôi mua một bó hoa của chị rồi lần la trò chuyện, cũng vì muốn nghe chị kể kỷ niệm về hoa ban.
Thời trẻ, chị cũng khá xinh, lại hiền hành, chăm chỉ. Gái làng hoa, cũng gắn bó một thời thanh xuân với những luống đất, với chiếc kéo tỉa cành. Chăm hoa đến đôi mươi, chị phải theo chồng, không còn thời gian ve vuốt những bông hoa chớm nở. Hà Nội đô thị hóa, làng hoa Ngọc Hà năm xưa cũng dần thu bé, rồi tạm biệt. Một số người trồng hoa vẫn cố trụ lại với nghề, nhưng không còn ở đất Ngọc Hà nữa. Với chị, có lẽ cái nghiệp “hoa” còn vương vấn dữ lắm nên chị không còn giữ được gia đình của mình. Câu chuyện thật buồn, nhưng chị cố kể sao cho nhẹ nhàng nhất có thể. Giờ đây, chị chỉ còn gánh hoa này vui vẻ với đời.
Rồi chị kể về kỷ niệm lần duy nhất trong đời được thấy hoa ban mà không phải trên truyền hình. Đó cũng chính là lần duy nhất được hưởng trọn vẹn cả hai thứ cảm giác: đầm ấm gia đình và viên mãn đời hoa. Điện Biên, một màu sương trắng hòa quện với màu tinh khiết của hoa ban nở rộ. Cây ban trút lá, rồi hoa ban nở trắng một vùng. Tháng ba tim đập chân run, e ấp nép vào người mình yêu, cùng nhau ngắm trời hoa ban rực rỡ. Hoa trắng ánh hồng của tình yêu. Như màu trái tim yêu thương nồng cháy. Hoa ban phủ kín mọi nơi, như tượng trưng cho tình yêu vĩnh cửu không thể đổi thay. Chị nhìn quanh, đôi mắt mở to, chìm trong cảm giác tuyệt diệu. Gió nhẹ hiu hiu thổi, trời lạnh nhưng lòng ấm, tất cả các giác quan đường như hợp tác với nhau chỉ để đón nhận màu trắng thuần khiết. Chỉ tiếc, hiện tại lúc đó không phải là tương lai bây giờ. Chị đã không còn người thương, chỉ nghĩ về màu trắng hoa ban như kỷ niệm buồn và nhung nhớ.
Hà Nội vẫn chưa quá lạnh, bên ly cà phê giữa phố phường đông đúc, hai con người từng đứng ngơ ngẩn giữa trời hoa ban cùng nhau gặm nhấm kỷ niệm đẹp nhất của đời người. Chúng ta sống có lẽ cũng là một cái duyên, nhưng gặp một người có điểm chung lại là xúc cảm đặc biệt không dễ để miêu tả. đến khi chia sẻ kỷ niệm đó lại thấy yêu nó nhiều hơn, rồi lại mong muốn quay trở lại nơi diễn ra kỷ niệm. Hoa ban, tượng trưng cho một tình yêu trong sáng, thuần khiết của đồng bào Thái ở Tây Bắc, nhưng có lẽ, bất cứ ai đến đây cũng sẽ cảm thấy mình yêu cuộc đời hơn một chút, yêu người đi chung đường đời hơn. Hoặc nếu đi một mình, người đó sẽ thèm hơn cảm giác yêu và được yêu.
Ngày đó, trên phố núi Mường Thanh, hoa ban đua nhau bung nở. Tôi đến Điện Biên cũng chỉ vì công việc, nhưng rồi bị thu hút bởi màu trắng say mê ấy. Màu thuần khiết êm dịu, hừng hực tràn trề tỏa lan trong nắng, bao phủ tâm hồn mệt mỏi của cuộc sống bộn bề lo toan. Trên cung đường núi, doc các con đường về bản, hoa ban diu nhẹ lan toả với hương lá, hương cây, hương trong lành của khí trời, tất cả tổng hoà tạo thành một bức tranh không thể hoàn hảo hơn. Bức tranh ấy tác động đến mọi giác quan, đưa tôi vào giấc mơ tuyệt đep ngay trong hiện thực. Cần gì cõi mơ, hoa ban cũng tươi đẹp hơn tất cả những gì ta có thể tưởng tượng. Chẳng cần đi vào giấc ngủ, đơn giản ta chỉ cần nhìn ngắm và cảm nhận cũng đủ để đồng cảm với thiên nhiên.
Và em, người con gái Thái với chén trà thơm nóng bỏng. Trà mới pha, nước mới nấu còn em chưa bước vào đời, cuộc đời ngoài kia xếp cao bao gian truân vất vả, liệu người con gái với khuôn mặt dịu hiền và nụ cười cảm mến như em sẽ làm thế nào khi được thích, đươc yêu? Dẫu sao, em bảo sẽ ở lại đây để tiếp tục góp phần phát triển vùng đất dấu yêu này, sẽ ở bên những cánh hoa ban trắng. Cứ vậy đi em gái bé nhỏ, để Điện Biên có thêm kỷ niệm trong lòng. Chia tay rồi, cứ trăn trở về những con người bên rừng hoa ấy. Họ trong sáng, chân thật như màu ban trắng thuỷ chung. Họ đẹp như đoá hoa rừng thản nhiên khoe sắc, nép mình bên dòng đời ào ạt.
Giữa thủ đô ồn ã, trong phố cổ ngàn năm văn hiến, có hai người nhớ về kỷ niệm hoa ban. Chuyện mỗi người một vẻ, nhưng ai cũng mong sớm về rừng trắng.
Đinh Thành Trung


4. Góc nhỏ Tây Bắc giữa trái tim Hà Nội
Hàng năm, vào thời điểm giữa tháng hai, con đường Hồ Chí Minh - Ba Vì trở nên nhộn nhịp hơn khi hoa Ban bắt đầu khoe sắc, tô điểm cho bức tranh thiên nhiên hùng vĩ.
Những đóa Ban trắng tinh khôi, xen lẫn sắc hồng tím, đưa không khí của vùng núi Tây Bắc vào trung tâm Hà Nội, làm cho thủ đô trở nên thêm phần lãng mạn.
Các du khách từ khắp nơi hướng về đây để thưởng thức vẻ đẹp nhẹ nhàng, lãng mạn, và mơ mộng của loài hoa chỉ nở rộ trong khoảng 3-4 tuần. Những bông hoa nhẹ nhàng bay trong gió, hòa mình vào không khí yên bình của phố thị. Tôi cũng chìm đắm trong việc ngắm nhìn những cánh hoa rơi nhẹ nhàng.
Khắp nơi, bạn có thể bắt gặp những cảnh tượng tuyệt vời: thiếu nữ trong tà áo dài thướt tha chụp ảnh cùng hoa Ban, các cặp đôi tay trong tay dạo bước dưới bóng Ban, thậm chí người qua đường cũng dừng lại để thưởng thức vẻ đẹp của núi rừng Tây Bắc.
Hoa ban tím làm mới không khí mùa xuân trên phố núi
Trái tim của người ta đắm chìm trong màu hồng của hoa Ban
Những bông hoa lấp lánh trên cành cây dịu dàng
Ở nơi này, Ban không chỉ là đặc trưng của vùng núi Tây Bắc mà còn trở thành một phần không thể thiếu của con đường này. Đoạn đường ngắn khoảng năm mươi mét với hàng chục cây hoa Ban đã trở thành điểm đến của những người yêu hoa và người đam mê nhiếp ảnh ở Hà Nội. Những bông hoa Ban trắng tinh khôi, xen lẫn chút sắc hồng tím, bung nở như nụ cười tươi tắn của cô gái nơi núi rừng Tây Bắc, chào đón du khách đến thăm.
Loài cây Ban thuộc nhóm cây thân gỗ nhỏ, có nhiều nhánh khẳng khiu, hoa Ban cùng họ với hoa bướm. Mặc dù không có mùi hương, nhưng vị ngọt của nhị hoa khiến cho mỗi khi hoa nở, ong rất thích đến để tìm mật. Vào mùa đông, Ban thường trút lá, giữ lại nhựa để nuôi nụ hoa, và khi mùa xuân về, những tia nắng ấm dần, những bông hoa nở, như đôi tay mềm mại của thiếu nữ nở rộ theo thời gian.
Không biết từ khi nào, khi nhắc đến con đường Hồ Chí Minh - Ba Vì, người ta liên tưởng ngay đến hình ảnh của hoa Ban. Vẻ đẹp của Ban không quá chói lọi như phượng, không quá tím bởi lăng, cũng không nồng nàn như hoa sữa. Đẹp của Ban là sự nhẹ nhàng, tự do, làm cho người ngắm cảm thấy thoải mái, không gò ép.
Loài hoa Ban đã mang đến cho Hà Nội một phần không gian lãng mạn, một chút tinh tế và đậm chất tự do để những ai đã từng đặt chân đến đây không thể quên.
Gió xuân se lạnh cuốn theo những bông hoa rụng, nó như đưa đi mọi lo lắng, mệt mỏi hàng ngày, chỉ còn lại tôi và Ban giữa trung tâm Hà Nội.
Nguyễn Hà


5. Mùa Hoa Ban Trở Lại...
Đến độ này, mỗi khi bước qua những con phố tím của hoa ban trong những ngày nắng vàng của tháng ba, tôi lại bị cuốn hút. Như một góc Tây Bắc yên bình giữa trung tâm thành phố, hoa ban tím phớt tím tạo điểm nhấn cho góc phố, tôi cảm thấy như đang lạc vào miền Tây Bắc xa xôi.
Những câu thơ về hoa ban như những lời ca dành cho những đôi tình nhân mới yêu nhau: “Gặp em đây khi mùa hoa ban nở/ Giữa núi rừng, tiếng thở đâu đây/ Hoa ban trắng ai rải trên cây/ Để lòng anh ngất ngây tình ái”. Cảm giác tuyệt vời nhất là cầm tay người yêu dạo bước trên những con đường hoa ban “rực nắng”.
Hoa ban, theo ngôn ngữ của người dân tộc Thái, có nghĩa là hoa ngọt. Đối với người Tây Bắc, hoa ban là biểu tượng của sự thủy chung và vẻ đẹp trắng trong của người con gái. Hoa ban là hình ảnh của tuổi trẻ mộng mơ nồng nhiệt. Bước chân xuống phố gặp hoa ban tím, làm tôi rạo rực trong tình yêu, trong những ngóng đợi, niềm vui nho nhỏ.
Truyền thuyết của người dân tộc Thái về hoa ban: Khum yêu Ban, nhưng cha nàng gả cho con trai nhà tạo mường. Ban đi tìm Khum, nhưng chàng trai đã theo cha mua trâu. Ban buộc khăn piêu vào cầu thang và đi tìm chàng. Kiệt sức, Ban ngã gục và từ đó cây hoa ban nở trắng khắp núi rừng. Khum khi biết tin đã đi tìm Ban, nhưng không thành công và cuối cùng chết, trở thành con chim hót vang trong mùa hoa ban.
Hoa ban chỉ nở trong tháng 2 và 3, khiến mọi người không kịp ngắm nghía. Mỗi năm, hứa với bản thân giữ kỷ niệm, nhưng cuộc sống bận rộn làm quên. Hoa ban lại xuất hiện nhẹ nhàng trong góc phố khiến tôi nhớ mãi.
Thanh Hương


6. Khám Phá Vẻ Đẹp Hoa Ban Ở Tây Bắc
Lần đầu trải nghiệm vẻ đẹp tuyệt vời của hoa ban ở Tây Bắc, tôi chợt bắt gặp nét đẹp thần tiên. Đoàn đường dẫn qua Mã Đức, Mai Châu, và từ Pha Đin bắt đầu nổi bật với dải mầu trắng tinh khôi của hoa ban. Mỗi chuyến lên miền núi là một kỷ niệm, một cơ hội để tận hưởng hương sắc tuyệt vời của hoa ban và chia sẻ với những người yêu mến nó. Mỗi bông hoa ban là một câu chuyện, là biểu tượng của tình yêu đôi lứa, là sức sống của lòng thủy chung. Hoa ban Tây Bắc, mãi mãi trong trái tim của những người yêu thiên nhiên và vẻ đẹp của núi rừng.
Bình Nguyên

