1. Tài liệu tham khảo số 1
Thị Kính, người con của Mãng ông, khi đến độ tuổi lấy chồng, đã được gả cho Thiện Sĩ - con trai của Sùng ông và Sùng bà, thuộc dòng dõi kinh thi. Trong gia đình, Thiện Sĩ là người chăm chỉ học tập, dành nhiều thời gian nghiên cứu kinh sử. Trong khi đó, Thị Kính nỗ lực và chăm chỉ khâu vá. Một đêm, khi Thiện Sĩ mệt mỏi ngủ say, Thị Kính thấy chiếc râu của chồng mọc ngược, cho rằng điều này không may mắn. Cầm con dao trong tay, nàng quyết định xén đi sợi râu đó. Thật không may, Thiện Sĩ tỉnh giấc và hiểu lầm vợ. Sự hiểu lầm này dẫn đến những biến cố khó lường, với sự can thiệp của Sùng ông và Sùng bà, tạo ra tình huống xấu xa và đầy bi kịch. Dù Thị Kính đã cầu xin tha thứ, nhưng gia đình chồng vẫn quyết định đuổi nàng về nhà bố mẹ. Cuối cùng, hai vợ chồng buộc phải nhìn nhau, ôm nhau khóc trước sự phán xét của hai gia đình.

3. Tài liệu tham khảo số 2
Mãng Ông, cha của Thị Kính, khi con gái đến độ tuổi lấy chồng, đã có nhiều ứng viên. Thiện Sĩ, một học trò xuất sắc và là người thừa kế của một gia đình có dòng dõi thi thư, đã đến xin làm rể. Mặc dù có những khác biệt về địa vị xã hội, nhưng ông đồng lòng cho họ kết hôn. Cuộc sống ở nhà Thiện Sĩ đầy học thuật, với chồng chăm chỉ học bài và Thị Kính miệt mài làm việc thủ công. Một đêm, khi Thiện Sĩ mệt nhoài và ngủ say, Thị Kính thấy chiếc râu mọc ngược dưới cằm chồng. Sử dụng con dao trong tay, nàng định xén đi sợi râu ấy. Đến lúc quyết định, Thiện Sĩ tỉnh giấc và kịp thời ngăn chặn. Sự hiểu lầm này đã gây ra những sự kiện đau lòng, khiến Thị Kính phải rời bỏ gia đình và xin vào chùa tu hành. Trong làng, Thị Mầu, con gái của một trưởng giả giàu có, thấy Kính Tâm (tên tu chùa của Thị Kính) tốt bụng và có phẩm chất tốt. Cố gắng dụ dỗ nhưng bị từ chối. Thị Mầu sau đó gặp chuyện với anh Nô và bị làng truy cứu trách nhiệm. Thị Mầu vu oan cho Kính Tâm, khiến nàng bị đuổi ra khỏi chùa. Thị Mầu đem con bỏ cho Kính Tâm, và sau 3 năm nuôi dưỡng con, Kính Tâm trở thành Phật Bà Quan Âm.

3. Tài liệu tham khảo số 2
Một đoạn trích từ phần đầu của vở chèo Quan Âm Thị Kính kể về nỗi oan hại chồng của Thị Kính. Một đêm, Thiên Sĩ mệt mỏi sau những giờ học hành, thiu thiu ngủ. Thị Kính, ngồi bên cạnh, nhìn thấy chiếc râu mọc ngược dưới cằm chồng. Không ngần ngại, nàng dùng dao xén đi. Thiện Sĩ giật mình tỉnh giấc, nghĩ rằng Thị Kính có ý giết mình và lập tức hô hào lên. Gia đình nhà chồng vu oan cho Thị Kính, kêu gọi Mãng ông – cha nàng đến giải thích. Trên đường về nhà cùng cha, Thị Kính quyết định từ biệt gia đình, giả trang nam nhi và bước vào tu hành.

4. Tài liệu tham khảo số 5
Truyện 'Quan Âm Thị Kính' bí ẩn về nguồn gốc và tác giả. Ban đầu, truyện là một bản hát chèo, lồng ghép nhiều đoạn, sử dụng ngôn từ giản dị và tự nhiên, rõ ràng là sản phẩm của dân quê, của đại chúng. Câu chuyện xoay quanh nhân vật chính là Thị Kính, con gái của Mãng Ông. Cô lấy chồng là Thiện Sĩ. Vào một đêm, khi chàng mệt mỏi yên giấc, cô phát hiện chiếc râu mọc ngược và quyết định xén đi. Đột nhiên, Thiện Sĩ tỉnh giấc và bị nghi ngờ muốn giết chồng. Thị Kính trở về nhà cha mẹ, cải trang thành nam và vào chùa Vân để tu hành. Thị Mầu, con gái phú ông, mê tiểu Kính Tâm nhưng không thành công. Sau đó, Thị Mầu chửa hoang với anh Nô, một người đi đợ. Làng phạt vạ và Thị Mầu trao tiểu Kính Tâm cho Kính Tâm. Suốt 3 năm, Kính Tâm phải chịu khổ cực. Cuối cùng, bà Thị Kính, hay tiểu Kính Tâm, quyết định xuất gia tu hành theo Đạo Phật để đền đáp công ơn cha mẹ và cứu giúp người khác. Trong lúc trà tỳ, mọi người nhìn thấy một vầng hào quang ngũ sắc trên bầu trời, và trên vầng hào quang là một đài sen nhiều cánh với hình ảnh Bồ Tát Kính Tâm. Với vở chèo này, chúng ta cũng hiểu thêm về tư tưởng Phật giáo.

5. Tài liệu tham khảo số 4
Thiện Sĩ, là con của Sùng ông và Sùng bà, kết duyên với Thị Kính, con gái của Mãng ông, một nông dân nghèo. Một buổi tối, khi vợ ngồi khâu, chồng đọc sách rồi thiu thiu ngủ bên cạnh. Thấy chiếc râu của chồng mọc ngược, Thị Kính cầm dao khâu toan xén đi. Thiện Sĩ giật mình, hốt hoảng hô hoán lên. Cha mẹ chồng đổ lỗi cho Thị Kính, cáo buộc nàng giết Thiện Sĩ và đuổi nàng về nhà bố mẹ.
Bị oan ức nhưng không biết nói chuyện với ai, Thị Kính quyết định giả trai và vào tu ở chùa Vân Tự, mang theo pháp hiệu là Kính Tâm. Thị Mầu, con gái phú ông, có tính lẳng lơ và mê Kính Tâm. Thế nhưng, mọi ve vãn của Mầu đều trở nên vô ích. Thị Mầu quay về nhà và trêu đùa, ăn nằm với anh Nô, người ở làng, và sau đó mang thai. Làng buộc phải trả giá. Trong bối cảnh khó khăn đó, Thị Mầu chỉ trách cho Kính Tâm. Kính Tâm bị đuổi ra khỏi tam quan chùa và Thị Mầu để lại đứa con cho Kính Tâm.
Sau ba năm, Kính Tâm đi xin sữa hàng ngày để nuôi con của Thị Mầu. Cuối cùng, nàng 'hóa thân', được lên tòa sen, trở thành Phật Bà Quan Âm. Trước khi 'hóa thân', Kính Tâm viết thư để lại cho đứa trẻ. Lúc này, mọi người mới hiểu rõ Kính Tâm là con gái và hiểu tận cùng lòng từ bi và nhẫn nhục của nàng.

6. Tài liệu tham khảo số 6
Thị Kính, người xinh tươi, là con gái của Mãng ông trong một gia đình nghèo. Thị Kính lấy Thiện Sĩ, một nho sinh hơi đần, con trai của Sùng ông và Sùng bà giàu có. Một đêm khuya, khi Thiện Sĩ đọc sách và nằm xuống ngủ, Thị Kính quạt cho chồng. Nhìn thấy chiếc râu mọc ngược dưới cằm chồng, Thị Kính cầm con dao khâu và cắt đi chiếc râu đó. Thiện Sĩ giật mình, hốt hoảng túm lấy con dao và hô hoán lên: “Hỡi cha! Hỡi mẹ! Hỡi làng! Đêm khuya bỗng nhiên trở nên bất thường!”… Sùng bà vu oan cho Thị Kính có ý giết chồng, chửi mắng, đánh đập thậm tệ, rồi đuổi Thị Kính về nhà bố mẹ.
Trải qua những đau khổ và bế tắc, Thị Kính cắt tóc, trang điểm thành hình dạng con trai và vào tu tại chùa Vân Tự. Thị Mầu, con gái phú ông, lẳng lơ và mê mẩn tiểu Kính Tâm; ve vãn mãi mà không thành công. Sau đó, Thị Mầu mang thai không lẽ và được làng trách nhiệm. Thị Mầu chối vạch mặt với anh Nô, một người ở làng, và sau đó mang thai. Làng phải trả giá. Thị Mầu đổ lỗi cho Kính Tâm. Kính Tâm bị đuổi ra khỏi cổng chùa và Thị Mầu để lại đứa con hoang cho Kính Tâm.
Suốt ba năm, Kính Tâm âm thầm chịu đựng và nhẫn nhục đi xin sữa để nuôi con cho Thị Mầu. Đến khi trời Phật thương xót, Kính Tâm được hóa thành Phật Bà Quan Âm, lên tòa sen (cõi Phật). Khi đó, mọi người mới biết Kính Tâm là người con gái và hiểu rõ lòng nhẫn nhục và đức hi sinh cực độ của Thị Kính.
