1. Bài phân tích tùy bút 'Ca Huế trên sông Hương' số 1
Việt Nam có văn hóa lâu dài, mỗi vùng miền đều sở hữu những nét đặc trưng riêng. Sông nước Huế hữu tình mang đến cho chúng ta Ca Huế - biểu tượng văn hóa độc đáo của người Huế và cả Việt Nam. Tác phẩm 'Ca Huế trên sông Hương' của Hà Ánh Minh không chỉ giới thiệu về sự đa dạng và phong phú của ca Huế mà còn chạm vào vẻ đẹp tinh tế trong biểu diễn. Bài viết khám phá nét đẹp của cố đô Huế qua những giai điệu dân ca tinh khôi và trữ tình.
Bài viết mở đầu bằng việc nhấn mạnh về nét đặc trưng của xứ Huế, nổi tiếng với những điệu hò đa dạng và ý tưởng sáng tạo trong lời hò. Hà Ánh Minh khéo léo liệt kê các điệu hò phổ biến như chèo cạn, bài thai, hò đưa linh, hò giã gạo, ru em, hò giã vôi, giã điệp,... qua đó thể hiện sự phong phú, sâu sắc của văn hóa âm nhạc Huế.
Phần lớn của bài viết tập trung vào mô tả cách thức biểu diễn ca Huế trên sông Hương. Hà Ánh Minh miêu tả hình ảnh đêm với thành phố lung linh đèn đỏ, màn sương dày và không khí trầm lắng. Những chi tiết này tạo nên bối cảnh lý tưởng để thưởng thức những giai điệu truyền thống. Tác giả không chỉ dừng lại ở đó mà còn nhấn mạnh về sự đa dạng của nhạc cụ, từ đàn tranh, đàn nguyệt đến sáo, đàn bầu, tất cả kết hợp hài hòa tạo nên bản hò trữ tình và tinh tế.
Bức tranh tĩnh lặng của sông Hương được tác giả vẽ nên một cách tinh tế. Những chi tiết như con thuyền rồng lướt nhẹ trên dòng sông, ánh trăng vàng trải đều trên bề mặt nước tạo nên không gian trang trọng và đẳng cấp cho buổi biểu diễn. Cảm nhận của tác giả về âm thanh độc đáo của ca Huế được mô tả một cách cuốn hút, từ tiếng nhạc đồng dao đến tiếng nhị trầm bổng, tất cả hòa quyện thành một bản nhạc trữ tình độc đáo.
Ngôn từ của Hà Ánh Minh không chỉ mô tả một cách chân thực mà còn lồng ghép tình cảm và cảm nhận cá nhân. Sự tài tình trong lựa chọn từ ngữ và cách ghép câu khiến cho độc giả không chỉ đọc được, mà còn cảm nhận được vẻ đẹp âm nhạc của Huế. Cuối cùng, bài viết kết thúc bằng việc nhấn mạnh về ý nghĩa của ca Huế, một hình thức nghệ thuật cần được bảo tồn và phát triển, giữ gìn những giá trị văn hóa đặc sắc của đất trời Huế.
Qua bàn bút của Hà Ánh Minh, chúng ta không chỉ được chiêm nghiệm vẻ đẹp của ca Huế mà còn cảm nhận sự tận tâm và đam mê của tác giả đối với di sản văn hóa. Bài viết không chỉ là sự phân tích mà còn là một tác phẩm nghệ thuật, là tình cảm sâu sắc dành cho ca Huế - nguồn cảm hứng vô tận của người viết.


3. Bài phân tích tùy bút 'Ca Huế trên sông Hương' số 3
Đã qua những trang văn chương, ta hòa mình vào vẻ đẹp của nhiều vùng miền đất nước. Hà Nội, đất cốm Vòng thơm dẻo, mùa xuân dịu dàng... Sài Gòn, Thành phố Hồ Chí Minh, cảnh ngọc ngà, tâm hồn nhân hậu... Còn Huế, cố đô thơ mộng, vùng đất ở giữa thân hình Tổ quốc Việt Nam, nơi nổi tiếng với bài ca dao - dân ca, nơi biểu diễn và thưởng thức ca nhạc Huế trên sông Hương vào những đêm trăng trong, gió mát. Vẻ đẹp văn hoá đặc sắc của xứ Huế bừng lên qua bút ký của Hà Ánh Minh, làm cho chúng ta ngập tràn trong sinh hoạt văn hoá độc đáo của miền Trung ruột thịt.
Đó là bút ký, một thể văn xuôi trữ tình, không bố cục chặt chẽ. Ngôn từ, hình ảnh tự nhiên trôi dạt, truyền đạt dòng suy nghĩ, cảm xúc của người viết. Đọc văn, chúng ta như hòa mình vào tiếng nhạc, lời ca xứ Huế, trôi trên sông Hương, trong ánh trăng thanh, hơi gió mát...
'Xứ Huế vốn nổi tiếng với các điệu hò...'. Hà Ánh Minh nhấn mạnh. Qua bút ký, ông đã điểm qua những điệu hò, bài hát dân ca xứ Huế, đặc điểm nổi bật của chúng, và dụ dỗ chúng ta xuống thuyền rồng, tham gia một đêm trăng nghe ca Huế. Con thuyền nhỏ, sang trọng, nơi diễn viên và khán giả gần nhau thân mật như người nhà.
Trước buổi diễn, hãy ngắm nhìn diễn viên, những con người đẹp quý và lịch lãm. Các ca công nam mặc áo dài, quần thụng, đầu đội khăn xếp, nữ mặc áo dài, khăn đóng duyên dáng. Con gái Huế, nội tâm, phong phú, âm thầm. Bằng từ ngữ tinh tế, miêu tả và biểu cảm êm nhẹ, Hà Ánh Minh đưa chúng ta đến không gian trữ tình, lịch lãm của đêm nghe ca Huế trên sông Hương.
Buổi diễn bắt đầu, âm thanh của nhạc khí, giọng ca dìu dặt, uyển chuyển, lời ca hòa quyện với nhau, tạo nên bức tranh sinh động của đêm nghe ca Huế trên sông Hương. Tác giả tinh tế khi miêu tả phong cảnh, ghi âm các bản nhạc, lời ca, suy ngẫm về nghệ thuật, ý và tình của văn chương. Nghệ thuật này, ý và tình ấy, phần nào tương xứng với đẹp văn hoá của xứ Huế.
Qua văn bản Ca Huế trên sông Hương, chúng ta được hiểu thêm về sinh hoạt văn hoá độc đáo của xứ Huế, cảm nhận đẹp dân dụ của ca Huế trong khung cảnh đêm trăng ngời sáng, trên sông Hương. Một trải nghiệm văn hoá thanh cao, gần gũi với thiên nhiên và con người. Cảm ơn đêm trăng, sông Hương, và ca Huế! Cảm ơn Hà Ánh Minh!


3. Phân Tích Tùy Bút 'Ca Huế trên Sông Hương' Số 2
Bài viết nghệ thuật về Ca Huế trên sông Hương, một tác phẩm tùy bút tuyệt vời của Hà Ánh Minh, đã lên báo Người Hà Nội. Nội dung tôn vinh vẻ đẹp phong phú, độc đáo của những điệu hò, bài lý, những bài dân ca Huế và âm nhạc độc đáo của xứ Huế.
Theo Hà Ánh Minh, xứ Huế nổi tiếng với những điệu hò như chèo cạn, bài thai, hò đưa linh và nhiều điệu khác, thể hiện đầy đủ trong mọi sinh hoạt hàng ngày. Những điệu hò này, theo tác giả, là biểu hiện chân thật của tâm hồn Huế xưa và nay, phản ánh khát khao, mong đợi và tình cảm sâu sắc.
Hà Ánh Minh cũng đánh giá cao sự hòa quyện giữa âm nhạc dân gian và nhã nhạc cung đình, tạo nên sự đa dạng và phong phú trong Ca Huế. Bài viết mô tả khung cảnh tuyệt vời của đêm ca Huế trên sông Hương, với dàn nhạc đa dạng và nghệ thuật biểu diễn tinh tế của các ca công trẻ tuổi.
Qua bài tùy bút, Hà Ánh Minh đã truyền đạt một cách tinh tế vẻ đẹp của Ca Huế, đồng thời khơi gợi sự quan tâm và hiểu biết về văn hóa Huế đặc sắc. Bài viết là một sự hòa mình trong không gian trữ tình của đêm ca Huế trên dòng sông Hương, là một trải nghiệm đáng nhớ và đầy cảm xúc.


5. Bài phân tích về tác phẩm 'Ca Huế trên dòng sông Hương'
Ca Huế trên dòng sông Hương là tác phẩm của Hà Ánh Minh, ghi lại vẻ đẹp truyền thống của văn hóa Huế thông qua nghệ thuật ca Huế. Bài viết giới thiệu nguồn gốc điệu dân ca Huế và tận hưởng không khí ca Huế trong đêm trăng. Tác giả tôn vinh vẻ đẹp tinh thần của con người Huế qua sự đa dạng của điệu nhạc dân ca.
Bài viết mở đầu bằng việc nhấn mạnh về sự nổi tiếng của Huế với các điệu hò, kết hợp giới thiệu đặc điểm của ca Huế thông qua dàn nhạc cụ, kỹ thuật biểu diễn của ca công và giọng hát tuyệt vời của ca nhi. Tác giả tận tụy miêu tả về vẻ đẹp lịch sử và văn hóa độc đáo của xứ Huế, nơi ca Huế là biểu tượng tiêu biểu.
Tác phẩm thể hiện sự hiểu biết sâu rộng về ca Huế và thể hiện tình yêu thương đặc biệt dành cho nó: Từ những điệu hò dân dụ, hò khi đánh cá trên sông và trong mọi sinh hoạt nông thôn, ca Huế truyền đạt ý tình trọn vẹn với từ ngữ địa phương phong phú và tinh tế.
Qua bức tranh sinh động, tác giả giới thiệu về nghệ thuật miêu tả và biểu cảm, tạo nên hình ảnh tuyệt vời của văn hóa Huế. Ca Huế là sự hòa quyện giữa nhạc cung đình trang trọng và nhạc dân gian hồn nhiên, duyên dáng. Sự giao thoa này thể hiện rõ trong cách biểu diễn của ca nhi, nhạc công và trang phục.
Tác giả tận tụy mô tả không gian tuyệt vời của đêm ca Huế trên sông Hương. Môi trường tự nhiên với bầu trời, dòng sông và ánh trăng đều tạo nên một bức tranh huyền bí và thơ mộng. Tác giả mô tả khung cảnh đẹp như tranh, từ con thuyền rồng lộng lẫy đến không khí trầm bổng của đêm trăng.
Đàn nhạc dân tộc với đàn tranh, đàn nguyệt, tỳ bà, đàn nhị, đàn tam, đàn bầu, sáo, cặp sanh tạo nên không gian tuyệt vời. Ca công trẻ trung, trang phục truyền thống tạo nên hình ảnh đẹp mắt. Nghệ thuật biểu diễn được miêu tả vô cùng điêu luyện, làm nổi bật vẻ du dương, trầm bổng và quyến rũ của ca Huế.
Cuối bài, tác giả mời độc giả cảm nhận sự huyền bí của ca Huế trên sông Hương. Ca Huế mang lại trạng thái lâng lâng, xao xuyến, đưa tâm hồn đến với vẻ đẹp tinh tế của con người Huế. Bức tranh của đêm trên sông Hương với âm nhạc du dương và tiếng sóng nhẹ nhàng khiến người nghe quên hết thời gian và không gian, đắm chìm trong không khí thơ mộng của ca Huế.
Đêm buông xuống, Thiên Mụ hiện hình mờ ảo, tháp Phước Duyên dát ánh trăng vàng. Sóng vỗ nhẹ nhàng, tiếng chuông chùa Thiên Mụ và tiếng gà gáy tạo nên bức tranh yên bình, thời gian ngừng trôi. Con gái Huế nội tâm và đẹp đẽ, hiện diện trong không gian trang trọng và tao nhã của ca Huế trên sông Hương.
Ca Huế là niềm tự hào của Huế, một biểu tượng nên được giữ gìn và phát triển. Tác phẩm của Hà Ánh Minh đã thành công trong việc tôn vinh vẻ đẹp và giá trị văn hóa của ca Huế truyền thống.


5. Phân tích tùy bút về 'Ca Huế trên dòng sông Hương' số 4
Việt Nam, quê hương của những giá trị văn hóa và nghệ thuật tuyệt vời, đã trở thành nguồn cảm hứng cho nhiều tác phẩm văn học, thơ ca. Một trong những tác phẩm tiêu biểu là 'Ca Huế trên dòng sông Hương' của Hà Ánh Minh. Tác phẩm này không chỉ là sự miêu tả về nét đẹp văn hóa và nghệ thuật đặc trưng của xứ Huế mơ mộng mà còn là biểu tượng của niềm tự hào dân tộc Việt Nam.
Với cách viết chi tiết và nhất quán, 'Ca Huế trên sông Hương' giới thiệu một cách tinh tế về nội dung, làn điệu và sự tinh tế trong biểu diễn âm nhạc. Tác phẩm khẳng định giá trị văn hóa tinh thần của ca Huế và nhấn mạnh sự cần thiết của việc bảo tồn và phát triển nó. Hà Ánh Minh khéo léo mở đầu bằng việc nhắc nhở về nguồn cội của những điệu hò xứ Huế: 'Xứ Huế nổi tiếng với các điệu hò, hò khi đánh cá trên sông ngòi, biển cả, hò lúc cấy cày, gặt hái, trồng cây, chăm tằm'. Những bản hò đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của người Huế, điều này làm cho nó trở nên quen thuộc và sâu sắc trong tâm trí mọi người.
Tác giả khéo léo sử dụng biện pháp liệt kê để thể hiện đa dạng phong phú của các điệu hò. Không chỉ có một hay hai điệu hò, chèo ở Huế đa dạng với vô số các điệu như chèo cạn, bài thai, hò đưa linh, hò giã gạo, ru em, hò giã vôi, giã điệp,... Mỗi điệu hò chứa đựng những cung bậc cảm xúc khác nhau, ngắn hay dài đều truyền đạt một cách tận cùng tâm hồn của người hát, gửi gắm, tha thiết, làm lay động tâm hồn. Từ đó, tác giả giới thiệu về hình thức sinh hoạt văn hóa ca Huế trên dòng sông Hương. Với bút pháp tài hoa và tình yêu sâu sắc dành cho ca Huế, người đọc như được sống trong không gian êm đềm của âm nhạc xứ Huế, đắm chìm trong sự thật tới kỳ lạ.
Hà Ánh Minh rất thành công khi giải thích nguồn gốc của ca Huế. Ca Huế là sự pha trộn hài hòa giữa nhạc dân gian và nhạc cung đình. Điều này tạo nên sự độc đáo của Ca Huế, kết hợp sự sống động, lạc quan với sự nghiêm túc, trang trọng và uy nghi. Tính độc đáo của Ca Huế không chỉ hiển lên trong hình thức biểu diễn mà còn trong sắc thái tình cảm. Tác phẩm tiếp tục làm rõ cách thức biểu diễn của loại hình nghệ thuật này thông qua mô tả chi tiết và sinh động. Khung cảnh đêm với thành phố tỏa sáng như sao, bị màn sương phủ mờ, tạo nên một bức tranh trắng xóa. Người đọc hình dung được cảm giác khi bước lên thuyền rồng, tận hưởng gió biển mát lạnh, ngâm mình dưới ánh trăng, và thưởng thức những giai điệu dân ca tinh tế nhất của xứ Huế. Từng câu chữ, từng đoạn văn đều khơi gợi bức tranh đầy đủ về cách thức biểu diễn và các công cụ biểu diễn. Tất cả như thể hiện một cách chân thực, không phải ban ngày nhộn nhịp mà là ở nơi không gian mở, mới lạ.
. Điều quan trọng là chọn khung cảnh thưởng thức ca Huế. Hà Ánh Minh chỉ ra rằng nơi thưởng thức ca Huế phải là con thuyền rồng lênh đênh trôi nổi giữa dòng sông Hương thơ mộng. Khi đêm buông xuống và ánh trăng bao phủ khắp nơi, tạo nên một cảnh tượng huyền bí như thiên đàng tiên cảnh. Không chỉ cổ kính và trang nghiêm, mà còn hòa mình vào vẻ đẹp tự nhiên tươi đẹp. Tâm hồn người nghe bất giác trở nên thanh tịnh, trong trẻo, không bị xao lạc, không lo âu. Điều này giúp họ trải nghiệm đầy đủ những giá trị tinh túy, đẹp nhất của ca Huế và cảm nhận sâu sắc mọi cung bậc cảm xúc của con người ở đây.
Bài viết là sự kết hợp hoàn hảo giữa nghệ thuật viết và nghệ thuật mô tả, miêu tả và biểu cảm. Ngôn từ mượt mà, giản dị nhưng tràn đầy cảm xúc. Sử dụng khéo léo biện pháp liệt kê, tác giả mang đến cho độc giả cái nhìn đa dạng về nét đặc trưng của làn điệu dân ca xứ Huế. Qua đó, không chỉ giới thiệu về ca Huế trên sông Hương, mà còn tôn vinh vẻ đẹp tinh thần của con người Huế thể hiện trong từng câu ca, từng giai điệu. Một bài viết ngắn nhưng chứa đựng nhiều giá trị sâu sắc, giúp những người chưa từng đặt chân đến xứ Huế cảm thấy như mình đang sống trong không gian âm nhạc và văn hóa đặc sắc này. Một trải nghiệm không thể nào quên.


7. Bài văn phân tích tùy bút 'Ca Huế trên sông Hương' số 6
Vùng đất Huế, con người Huế, và văn hóa Huế không chỉ là đề tài của âm nhạc và hội họa, mà còn của văn chương. Có bao nhiêu bài thơ, nhà văn từ Huế đã đưa ra thế giới. Từ xa xưa, Huế luôn mang đến vẻ đẹp dịu dàng, mơ mộng. Để tôn vinh những vẻ đẹp ấy, tác giả Hà Ánh Minh viết bài bút kí 'Ca Huế trên sông Hương' để ca ngợi nét văn hóa tuyệt vời này.
Tác giả giới thiệu sự đa dạng và phong phú của ca Huế cũng như những nhạc cụ dân tộc. Ca Huế đa dạng với nhiều thể loại và âm hưởng. Chèo cạn, bài thai dùng trong các dịp quan trọng, tương tư khúc, nam xuân, hành khúc buồn thương, hò giã gạo, ru em, giã vôi, giã điệp... tất cả ấm áp và gần gũi. Bằng cách liệt kê những thể loại, tác giả mở ra một thế giới văn hóa độc đáo. Cùng với đó, những nhạc cụ truyền thống như đàn tranh, đàn nguyệt, tì bà, cặp sanh... đều đóng vai trò quan trọng trong sự hấp dẫn của ca Huế.
Để tạo sức hút, nghệ thuật biểu diễn là không thể thiếu. Ca Huế chỉ thực sự sống động khi được biểu diễn trên dòng sông Hương. Ngồi trên thuyền, người nghe hòa mình vào âm thanh vang vọng, tận hưởng không khí hân hoan.
Vậy nguồn gốc của ca Huế là gì? Đó là sự kết hợp giữa nhạc dân gian và nhạc cung đình. Sự hòa quyện giữa ấm áp, tình cảm và tôn nghiêm.
Bài viết là cái nhìn sâu sắc vào vẻ đẹp văn hóa Huế, đặc biệt là ca Huế. Không chỉ giới thiệu về nguồn gốc đặc biệt mà còn tập trung vào trải nghiệm khi thưởng thức ca Huế trên dòng sông Hương. Tác giả, thông qua kiến thức và sự hiểu biết, mô tả chi tiết nghệ thuật Huế một cách rất đặc sắc.


6. Phân tích tùy bút 'Ca Huế trên sông Hương' số 7
Trải qua bao thế kỷ, Huế vẫn giữ vững vị thế là nàng thơ của dải đất Việt Nam, hòa quyện với những giá trị văn hoá và lối sống độc đáo. Mỗi góc phố, mỗi chiếc áo dài thướt tha là hình ảnh đặc trưng của thành phố cố đô. Hà Ánh Minh, bằng bút ký tài tình, đã khắc họa một phần nhỏ của vẻ đẹp truyền thống qua nét độc đáo của ca Huế trên dòng sông Hương. Tác phẩm không chỉ giới thiệu nguồn gốc của những điệu hát dân ca Huế mà còn mô tả hình ảnh thú vị của việc nghe ca Huế dưới ánh trăng. Như một bức tranh, tác giả tôn vinh vẻ đẹp tinh thần thiết tha đặc trưng của con người Huế.
Xứ Huế nổi tiếng với những điệu hò độc đáo, như hò khi đánh cá trên sông, hò lúc cấy cày, gặt hái, trồng cây, chăn tằm. Mỗi câu hò Huế, ngắn hay dài, đều chứa đựng ý tình trọn vẹn. Ngôn ngữ địa phương được sử dụng tinh tế và phổ biến, đặc biệt trong các câu hò đối đáp tri thức. Ca Huế không chỉ là niềm vui và động lực trong lao động, mà còn là nét đẹp độc đáo không chỉ ở Huế mà còn ở nhiều vùng đất khác. Điệu hò ở Huế mang những nét rất riêng, không thể nào trộn lẫn.
Ca Huế đa dạng và phong phú, khó có thể nhớ hết tên của mỗi làn điệu. Mỗi làn điệu lại có vẻ đẹp riêng: chéo cạn, bài thau, hò đưa linh buồn bã, hò lơ, hò ô xay lúa, hò nện gần gũi với dân ca Nghệ Tĩnh, các điệu lí như lí con sáo, lí hoài xuân, lú hoài nam. Bằng cách kết hợp nhuần nhuyễn giữa miêu tả và biểu cảm, tác giả đã giới thiệu loạt các điệu hát, điệu hò tiêu biểu của dân ca Huế. Mỗi làn điệu dân ca như một lời tâm tình khó diễn đạt bằng lời, ẩn sâu trong đó là những nỗi niềm thầm kín của con người nơi đây. Nghe những giai điệu tha thiết, ta hình dung được bức tranh sinh hoạt của vùng đất yên bình với những con người khắc khoải về khát vọng cuộc sống.
Điều độc đáo ở các làn điệu dân ca Huế là sự kết hợp hài hòa giữa dòng nhạc cung đình sang trọng thanh nhã và dòng nhạc dân gian hồn nhiên, dân giã, trữ tình. Giống những làn điệu ở các vùng khác, dân ca Huế được sáng tác bởi các tác giả dân gian nhằm phục vụ cuộc sống thường ngày. Các làn điệu này giản dị, bình dân nhưng lại được vinh dự trở thành dòng nhạc cung đình. Triều đình nhà Nguyễn chọn Huế làm đô thành và đã lựa chọn dân ca nơi đây trở thành âm nhạc chính thức của hoàng cung. Dàn nhạc cụ, cách thức và trang phục khi biểu diễn dân ca Huế được tác giả miêu tả khá tỉ mỉ: trong khoang thuyền, dàn nhạc gồm đàn tranh, đàn nguyệt, tì bà, nhị, đàn tam. Ngoài ra còn có đàn bầu, sáo và cặp sanh để gõ nhịp. Các ca công mặc áo dài trắng, quần thụng, đầu đói khăn xếp, các cô gái mặc áo dài đẹp, khăn đóng duyên dáng. Sự mộc mạc trong nội dung kết hợp sự trang trọng trong hình thức biểu diễn khiến cho ca Huế vừa giản dị vừa thanh cao như chính con người nơi đây.
Hà Ánh Minh mô tả chi tiết làn điệu ca Huế trên sông Hương trong bức tranh thiên nhiên tuyệt vời: Trăng lên, gió mơn man dìu dịu, dòng sông trăng gợn sóng, chiếc thuyền bồng bềnh. Ở đâu trên mảnh đất Huế thơ mộng này, mọi thứ đều nhẹ nhàng và dịu dàng. Con sông Hương hùng dũng chảy từ dãy Trường Sơn khi qua đến đất Huế, lững lờ nhẹ nhàng như một thiếu nữ. Ánh trăng vàng trôi chảy theo dòng sông, khung cảnh thơ mộng như trong mơ tạo nên không gian trang trọng nhưng gần gũi. Ca Huế được biểu diễn trên chiếc thuyền rồng, lướt nhẹ giữa dòng sông Hương trong đêm trăng thanh gió mát. Người hát thể hiện khả năng tuyệt vời, người thưởng thức sành điệu. Không gian biểu diễn trang trọng nhưng vẫn giữ nét dân giã từ con người đến cảnh vật xung quanh.
Những âm thanh độc đáo bừng tỉnh cả không gian thiên nhiên và tâm hồn người nghe. Các nhạc khúc lưu thuỷ, kim tiền mở đầu đêm ca Huế, nhạc công sử dụng ngón tay trau chuốt, tiếng đàn lúc khoan lúc nhặt tạo nên tiết tấu xao động. Hà Ánh Minh lí giải vẻ đẹp của làn điệu dân ca: Ca Huế hình thành từ ca nhạc dân gian và ca nhạc cung đình, nhã nhạc trang trọng uy nghi, nên có thần thái của ca nhạc thính phòng. Cuối tác phẩm, tác giả đưa người đọc về với khúc điệu Nam nghe buồn man mác, bi ai, vấn vương. Ca Huế thanh cao, lịch sự, nhã nhặn, âng trọng lại duyên dáng như người con gái Huế. Nghe ca Huế không chỉ là một thú chơi tao nhã, mà còn là cách thể hiện tầm hiểu biết và thưởng thức của người nghe. Hình thức sinh hoạt âm nhạc này mang nét đặc trưng của xứ Huế, cần được bảo tồn và phát huy để nét đẹp này còn mãi với non sông.

