1. Bài tóm tắt: Vợ chồng A Phủ
Câu chuyện về Mị, bị bắt cóc để gạt nợ, cô gặp A Phủ, mồ côi và nghèo. Họ cùng nhau chống lại khó khăn, xây dựng cuộc sống mới và tham gia cách mạng, bảo vệ bản làng.
1. Bài tóm tắt: Vợ chồng A Phủ
Vợ chồng A Phủ kể về cuộc đời Mị, bị bắt cóc để gạt nợ. Cuộc sống cô đơn và nghèo khó của Mị được thay đổi khi gặp A Phủ, một chàng trai mồ côi. Họ cùng nhau chống lại khó khăn, xây dựng cuộc sống mới và tham gia cách mạng, bảo vệ bản làng.
2. Tóm tắt: Ai đã đặt tên cho dòng sông
Bài viết về sự huyền bí của sông Hương của Hoàng Phủ Ngọc Tường rực rỡ với bức bình phong miêu tả tinh tế về không gian, thời gian, và lịch sử của Hương giang. Sông Hương không chỉ là dòng sông mà còn là biểu tượng của xứ Huế thơ mộng, lưu giữ bản sắc lịch sử và thi ca.
Sông Hương, khi chảy ở thượng nguồn, tựa như “bản trường ca rừng già”, “như cô gái Di-gan”, “người mẹ phù sa”, toát lên vẻ đẹp hoang dại, tinh tế, quyến rũ. Khi về đến thành phố, màu đỏ của hoa đỗ quyên nở rộ làm nổi bật đôi bên bờ sông, tạo nên bức tranh huyền bí, hấp dẫn với màu xanh tươi, vàng ươm, và tím thắm, khiến lòng người say đắm.
Chuyến hành trình của sông qua các điểm như đảo Cồn Hến, làng Vỹ Dạ, thị trấn Bao Vinh, là hành trình của sự hòa quyện giữa thiên nhiên và con người. Sông Hương, như nàng Kiều với Kim Trọng, vấn vương với thành phố Huế trong bối cảnh lịch sử và văn hóa đặc biệt.
Ngoài ra, sông Hương còn là nhân chứng lịch sử, là người lính chiến đấu bảo vệ đất nước. Từ những mô tả sống động, tác giả khẳng định rằng sông Hương là nơi chứng kiến những trận đánh hùng tráng, đấu tranh vì tự do của dân tộc. Bài viết kết luận: 'Dòng sông huyền nhiệm, nơi sinh ra vẻ đẹp của tâm hồn đất nước'.
3. Bài tóm tắt: Tràng và Người Vợ Đến Từ Nơi Nào
“Vợ Nhặt” mở đầu với bối cảnh năm 1945, thời kỳ đói kém nơi mọi người chết đói. Tràng, người đàn ông ế vợ, sống ở xóm ngụ cư, gặp một cô gái đói rách trong lần kéo xe thóc. Tràng mời cô ấy ăn và cuộc sống của họ bắt đầu, gắn kết qua những khó khăn. Đêm tân hôn diễn ra trong không khí thê lương và sự ngạc nhiên của xóm người chết.
Ngày sau, Tràng cảm thấy gắn bó hơn với ngôi nhà, và cô vợ mới xăm xắn giúp đỡ. Bà cụ Tứ, mẹ của Tràng, chấp nhận cô dâu một cách hồn nhiên và hạnh phúc. Câu chuyện kết thúc với hình ảnh của cả gia đình làm việc chung và hạnh phúc.
4. Bài tóm tắt: Rừng Xà Nu - Cuộc Chiến Gắn Bó Với Địch
“Rừng Xà Nu” kể về làng Xô Man ở Tây Nguyên, nơi gặp nhiều đại bác của quân đội Việt Nam Cộng hòa. Tnú, từng là chiến binh Việt Cộng, trở về làng và chứng kiến sự đấu tranh của làng. Câu chuyện nói về khát vọng tự do, sự hy sinh và cuộc chiến không kích thích thú giữa người dân và quân địch.
Tnú và Mai, cô gái yêu thương, đã trải qua nhiều khó khăn và thách thức. Tnú vượt ngục sau khi bị bắt và trở về làng để chuẩn bị cho cuộc nổi dậy. Địch tìm kiếm Tnú, nhưng anh cùng làng chống lại và giành chiến thắng. Tnú gia nhập Việt Cộng và tiếp tục chiến đấu.
Câu chuyện kết thúc với sự hy sinh của Mai và đứa con nhỏ, đánh dấu sự kết thúc đau lòng của cuộc chiến và niềm hy sinh không ngừng của những người dân xứ Xô Man.
5. Bài tóm tắt: Đắm Chìm Trong Hành Trình Của Chiếc Thuyền
Theo yêu cầu của phòng trưởng, Phùng phải đến miền Trung thực hiện bộ ảnh chào đón năm mới. Đây cũng là nơi anh từng trải qua những ngày chiến đấu chống Mỹ. Trong thời gian ở đây, anh đã không chỉ chơi với Đẩu mà còn kết thân với cậu bé Phác.
Sau nhiều ngày chống sóng biển, Phùng cuối cùng đã ghi lại được khoảnh khắc đẹp vô cùng. Chiếc thuyền ngoài xa, lái vó giữa làn sương sớm. Điểm nhấn mũi thuyền mờ nhòe trong bức tranh sương mù trắng, tô điểm chút ánh hồng từ bức tranh mặt trời chiếu vào, tạo nên một vẻ đẹp bình dị, quen thuộc nhưng lại tuyệt vời, cuốn hút chúng ta mỗi khi ngắm nhìn. Tuy nhiên, khi chiếc thuyền cập bến, Phùng bất ngờ chứng kiến cảnh không đẹp: “Hai vợ chồng người chài lặng lẽ bước lên bờ, người phụ nữ rỗ mặt, thô kệch đi trước, người đàn ông đỏ tai tía, nhìn chằm chằm vào lưng và đột ngột tấn công, đánh đập người phụ nữ. Chúng mày chết hết đi!”. Sau đó, Phác, con trai của họ, lao vào bảo vệ mẹ và đánh bố mình.
Đối mặt với tình cảnh phức tạp đó, Phùng quăng máy ảnh để lao đến bảo vệ người phụ nữ. Sau khi biết về cuộc sống đầy khổ cực của người phụ nữ, Phùng quyết định ở lại biển thêm một thời gian, dù bộ ảnh Tết đã được hoàn thành, để cùng Đẩu giúp người phụ nữ ly hôn với chồng đánh đập.
Tuy nhiên, trước sự nhiệt huyết của cả Phùng và Đẩu, người phụ nữ từ chối sự giúp đỡ của họ, thậm chí quỳ lạy van xin để không phải rời bỏ chồng. Ban đầu, cả Phùng và Đẩu đều bất ngờ và không hiểu hành động và lời nói của người phụ nữ. Tuy nhiên, sau khi nghe câu chuyện của chị ta, Phùng và Đẩu hiểu rõ hơn về mọi khía cạnh phức tạp và rối ren của cuộc sống. Chính từ câu chuyện của người phụ nữ, Phùng nhận ra mối liên kết giữa nghệ thuật và cuộc sống, thấy trách nhiệm của nghệ sĩ trong sáng tạo nghệ thuật.
Khi trở về thành phố, mỗi khi nhìn vào bức ảnh kia, trong con mắt anh, hình ảnh người phụ nữ làng chài lâm lũ lại hiện về, ẩn sau lớp sương hồng của ánh ban mai
6. Bài tóm tắt: Hồn Trương Ba da hàng thịt
'Hồn Trương Ba da hàng thịt' của Lưu Quang Vũ, viết năm 1981 và xuất bản lần đầu năm 1984, là một tác phẩm xuất sắc dựa trên cốt truyện dân gian. Tác phẩm xoay quanh tình huống đặc biệt: vì sự vô tâm của Nam Tào và tắc trách của Bắc Đẩu, Trương Ba - người làm vườn tốt bụng, hiền lành, bỗng nhiên chết đột ngột. Để thương quý Trương Ba, tiên cờ Đế Thích đã hóa phép để hồn Trương Ba nhập vào xác hàng thịt mới chết.
Sau đó, Trương Ba phải đối mặt với nhiều phiền toái: lí trưởng sách nhiễu, con trai hư hỏng, vợ đòi bỏ đi, cháu gái không nhận ông. Tính cách của Trương Ba thay đổi, trở nên phũ phàng, thô lỗ, bị mọi người xa lánh. Cuối cùng, Trương Ba chọn cái chết, không nhập vào xác ai nữa để cảm thấy được sống toàn vẹn bên những người thân yêu.
7. Bài tóm tắt: Người lái đò sông Đà
'Người lái đò sông Đà' là câu chuyện về sự hùng vĩ của thiên nhiên, đặc biệt là dòng sông Đà, và hình ảnh của người lái đò tài năng và dũng cảm. Sông Đà nổi tiếng với những khó khăn như đá nổi, đá chìm, sóng thác, tạo nên môi trường nguy hiểm cho những chuyến đi qua. Tuy nhiên, dòng sông cũng mang lại vẻ đẹp thơ mộng và trữ tình, biến đổi theo mùa và làm say đắm người ngắm.
Nguyễn Tuân mô tả rõ vẻ hung dữ và trữ tình của sông Đà, với sự tập trung vào hình ảnh người lái đò. Họ là những người lao động kiên trì, đầy kinh nghiệm, nắm vững mọi khía cạnh của sông. Người lái đò không chỉ cần sự mạnh mẽ mà còn là sự dũng cảm, trí tuệ và lòng can đảm. Dù đối mặt với thiên nhiên hung bạo, họ vẫn chiến thắng nhờ ý chí mạnh mẽ và sự hiểu biết sâu sắc về môi trường làm việc.
Trở về bến, họ tỏ ra khiêm nhường và coi công việc là những thử thách bình thường. Sự tài năng và lòng cống hiến của họ là những điều vàng có thể được thử lửa trong cuộc sống hàng ngày.