1. Bài viết miêu tả cây bàng vào mùa đông số 4
“Mùa đông đến rồi
Gió lạnh buốt giá
Cây bàng trơ trọi
Lá đã rụng hết
Chắc hẳn nó cũng lạnh lắm!”
(Cây bàng, Xuân Quỳnh)
Chắc chắn ai trong chúng ta cũng quen thuộc với cây bàng. Đây là một loài cây gắn bó sâu sắc với môi trường học đường và thời học sinh.
Không giống như hoa phượng đỏ rực báo hiệu mùa hè, hay hoa bằng lăng tím đậm khi chia tay học trò, cây bàng mang một vẻ trầm lặng nhưng đầy ý nghĩa. Cây bàng như một người bạn thân thiết cùng chúng em suốt những năm tháng học trò. Mỗi mùa xuân, hè, thu và đông qua đi, cây bàng lại hiện lên với những vẻ đẹp riêng biệt.
Thân cây bàng to lớn, phải cần hai người ôm mới xuể. Vỏ cây xù xì màu nâu bao bọc lấy thân như một lớp áo bảo vệ tự nhiên. Mỗi mùa, cây bàng đều có những đặc điểm riêng. Nhưng không biết vì sao, với em, cây bàng vào mùa đông lại đẹp nhất. Khi những chiếc lá cuối cùng rơi xuống, mùa đông đã đến từ lâu. Bầu trời trở nên nặng nề, xám xịt và lạnh lẽo. Những cây bàng đứng lặng lẽ, thân cây như bị phủ một lớp đen, vỏ khô cằn. Những cành khẳng khiu, xơ xác làm cây trông thiếu sức sống. Những rễ cây to nổi lên mặt đất cũng trở nên xấu xí hơn.
Đối với chúng em, cây bàng đã trở thành người bạn không thể thiếu. Nó đã đồng hành cùng chúng em qua biết bao kỷ niệm vui buồn của thời học sinh. Những giờ thể dục dưới bóng cây bàng làm dịu đi cái nắng oi ả. Ngày chia tay, cây bàng đứng lặng lẽ buồn bã giữa sân trường, trong không khí ồn ào tiếng ve kêu và lời tạm biệt của học sinh. Khi thu đến, cây bàng thay màu như chào đón chúng em trở lại. Đông đến, cây bàng cũng cảm nhận cái lạnh mà chúng em phải chịu đựng. Thực sự, mỗi loại cây ở sân trường đều là những người bạn đồng hành với chúng em qua nhiều kỷ niệm.
Em luôn yêu quý và trân trọng cây bàng - một trong những biểu tượng của thời học trò: “Cây bàng ơi, che bóng tháng năm dài dưới vòm lá, tuổi thơ mộng mơ bao kỷ niệm đẹp, rồi một sớm trưởng thành nhặt chiếc lá mà lòng trăn trở…” (Lời bài hát Cây bàng, Trần Lập).
2. Bài viết miêu tả cây bàng vào mùa đông số 5
Mỗi khi có cơn gió, dù chỉ là nhẹ nhàng, cũng khiến những chiếc lá đỏ vàng rơi lả tả, phủ đầy góc sân trường, bay xào xạc khắp nơi. Đó là vẻ đẹp của cây bàng mùa đông.
Các loài cây khác thường rụng lá khi lá đã úa vàng, nhưng cây bàng chỉ bắt đầu rụng khi lá chuyển sang màu đỏ sẫm. Mùa đổi lá của cây bàng mang một vẻ đẹp đặc biệt, dù không rực rỡ như khi lá còn xanh, nhưng lại gợi nhớ về những kỷ niệm. Những chiếc lá đỏ rơi xuống, bay khắp sân, khô dần rồi teo tóp lại. Khi chiếc lá cuối cùng rơi xuống, cây chỉ còn lại thân và cành khẳng khiu, xơ xác như đã chết. Nhặt lá rụng và tung lên gió hay chơi với những quả bàng khô là những trò chơi thú vị của học sinh.
Chúng em thường tụ tập thành nhóm ba hoặc bốn người, “đại bản doanh” của chúng em là dưới gốc cây bàng. Chúng em cùng nhau nhặt quả xung quanh bồn cây và sau đó chơi với nhau. Những quả bàng khô nhẹ và vừa tay, nên khi chơi xóc hòn, tay chúng em không bị đau như khi dùng đá. Trò chơi với quả bàng rất đa dạng, từ xóc hòn đến ô ăn quan, nhảy ô… trò nào cũng rất vui vẻ.
Một trò chơi khác mà chúng em yêu thích khi có lá rụng là bắt lá. Chúng em đứng dưới gốc cây, chạy theo những chiếc lá rơi và cố gắng bắt lấy chúng trước khi chúng chạm đất. Lá nào chạm đất sẽ không được tính điểm. Người bắt được nhiều lá nhất khi trò chơi kết thúc sẽ là người chiến thắng.
3. Bài viết miêu tả cây bàng vào mùa đông số 6
Tại ngôi trường của em, có rất nhiều loại cây xanh mát như phượng vĩ, xà cừ, bằng lăng và cây bàng. Trong số đó, cây bàng để lại ấn tượng sâu đậm nhất với em, bởi mỗi mùa đông đến, cây bàng như một bậc hiền nhân âm thầm, lặng lẽ đứng trầm mặc.
Như một quy luật tự nhiên, lá bàng trải qua một chu trình đầy màu sắc: mùa xuân đâm chồi nảy lộc, mùa hạ xanh tươi, mùa thu lá bắt đầu úa vàng, và cuối thu lá chuyển sang màu đỏ rực như ánh hoàng hôn trước khi rơi xuống. Khi còn lá đỏ, cây bàng giống như một đóa hoa khổng lồ đầy quyến rũ, nhưng khi lá rụng hết, cây chỉ còn lại thân cành khẳng khiu, trơ trụi, quả bàng cũng héo dần và rụng theo lá.
Cây bàng thay lá rất nhanh, chỉ từ đêm đến sáng có thể đã mất đi lớp áo đỏ rực rỡ. Cuống lá khô và mỏng manh, cộng thêm cơn gió mùa thu, lá sẽ nhanh chóng rụng xuống. Sáng hôm sau, cây bàng chỉ còn lại thân cành trơ trụi, nhìn từ xa khó có thể nhận ra hình dáng của nó.
Vào mùa bàng thay lá, cô lao công của trường phải vất vả dọn dẹp, bởi lá bàng to và rụng nhiều, phủ kín gốc cây và bay đi khắp nơi. Bước chân vào gốc cây lấp đầy lá bàng, ta sẽ nghe tiếng bước chân “xộp xộp”. Lá bàng từng chiếc lìa cành như đang cởi bỏ lớp áo cũ để chuẩn bị cho mùa xuân với lớp áo mới xanh tươi hơn, tràn đầy sức sống hơn.
Em rất cảm phục sức sống mãnh liệt của cây bàng, dù chỉ còn thân cành trơ trụi nhưng nó vẫn vượt qua mùa đông lạnh giá, để khi xuân đến, lại nở những chồi non mơn mởn.
4. Bài viết miêu tả cây bàng vào mùa đông số 7
Chắc hẳn ai đã nghe ca từ trong bài hát “Cây bàng trước ngõ” không thể quên được: “Mùa đông áo đỏ, mùa hạ áo xanh. Cây bàng khi mở hội là chim hót vây quanh…” Tuổi thơ của em không chỉ lớn lên cùng câu chuyện của bà, lời ru của mẹ, và sự chăm sóc của bố mà còn cùng cây bàng ở đầu ngõ. Ấn tượng sâu sắc nhất với em là cây bàng vào mùa đông.
Cuối thu, đầu đông, lá dần chuyển màu từ tía đỏ và bắt đầu rụng ngày càng nhiều. Mỗi chiếc lá đỏ có một sắc thái riêng: đỏ sậm, đỏ hồng tươi, hoặc đỏ pha vàng… Có lẽ mỗi chiếc lá bàng đều có một tâm hồn riêng. Khi lá bàng rụng, chúng em thường đua nhau nhặt, tạo thành vòng lá để chơi trò cô dâu chú rể, hoặc thả lá xuống nước làm thuyền. Khi chiếc lá cuối cùng rụng, mùa đông lạnh giá thực sự đã đến.
Cành bàng trở nên khẳng khiu như những cánh tay vươn lên trời, nhưng vẫn toát lên vẻ mạnh mẽ. Vào mùa đông, khi mọi người mặc áo ấm và các cây khác vẫn xanh tươi, cây bàng trơ trụi ra sao? Có lẽ nó dồn hết sức lực vào rễ sâu trong đất, hút chất dinh dưỡng, tích trữ nhựa trong thân, và chuẩn bị cho sự trở lại của mùa xuân với những chiếc lá xanh non tràn đầy sức sống.
Dù bài hát “Cây bàng trước ngõ” không còn phù hợp với hiện tại: “Nhớ cây bàng trước ngõ, bị bom giặc vặt cây lá cành. Chim ơi chim, chim đừng buồn nhé. Em sẽ ươm nhiều cây cho chim về hót mê say. Chim ơi chim, kìa cây bàng đâm chồi, rủ nhau về trước ngõ chim tha hồ mà hót vui…” nhưng em vẫn yêu thích. Lời ca ấy chính là trái tim em. Đó là tình cảm chân thành của em dành cho cây bàng trước ngõ. Nếu mỗi bạn nhỏ đều có một loại cây yêu thích, có lẽ trái đất này sẽ tràn ngập cây xanh, tiếng chim, và tình yêu không chỉ giữa con người với con người, mà còn giữa con người với cây xanh và vạn vật.
5. Bài viết miêu tả cây bàng vào mùa đông số 1
Khi mùa đông trở lại, em lại thích đứng trước cửa lớp để ngắm cây bàng già ở đầu ngõ.
Ngày trước, cây bàng phủ một lớp lá xanh mướt như chiếc ô khổng lồ, nhưng giờ đây, hầu hết lá đã rụng, để lại cây bàng khẳng khiu và trơ trụi. Trong cái lạnh cắt da cắt thịt của mùa đông Bắc Bộ, không biết cây bàng có cảm thấy lạnh không, nhưng những cành bàng khi gió thổi qua lại rung lên như đang run rẩy. Dưới sân, lá bàng rụng tạo thành một thảm lá đa dạng màu sắc: đỏ nâu, hồng phớt, cam rũ, và đỏ đất nung. Mặc dù lá đã rụng, nhưng chúng không mang vẻ tàn úa mà lại có nét đẹp cổ kính và quyến rũ. Em thường nhặt những chiếc lá bàng nhỏ, kẹp vào sổ tay như một kỷ niệm quý giá. Chỉ mới đây thôi, khi thu chưa đi qua, lá bàng đã phủ một bầu trời đỏ rực rỡ.
Tiến lại gần gốc bàng, cảm nhận sự sần sùi và hơi lạnh mùa đông thấm vào thân cây, em cảm thấy mùa đông đã hiện diện rõ ràng. Cây bàng mùa đông thể hiện sự thay đổi, là lúc cởi bỏ lớp áo đỏ để chuẩn bị khoác lên chiếc áo xanh mới. Cây bàng khẳng khiu vẫn vươn ra dưới bầu trời xám xịt, như biểu tượng của nghị lực phi thường. Khi chồi non bắt đầu mọc và bung ra, em sẽ nhận ra mùa đông đã qua, cây bàng như đang thay da đổi thịt.
Em rất yêu cây bàng, mỗi mùa đều có vẻ đẹp riêng. Em thích ngắm cây bàng mùa đông, chứng kiến sự chuyển giao giữa những chiếc lá cuối cùng và những chồi non tươi mới. Để thấy cây bàng lớn lên và cảm nhận sự thay đổi từng ngày của chính mình.
6. Bài viết miêu tả cây bàng vào mùa đông số 2
Mỗi khi mùa đông đến, em lại cần mẫn nhặt từng chiếc lá bàng rụng và xếp chúng thành từng chồng ngay ngắn. Cây bàng này đã trở thành một phần gắn bó sâu sắc với em.
Cây bàng đứng trước sân nhà em. Vào mùa hè, nó tạo thành một lớp tán lá dày, che chắn ánh nắng chói chang khỏi mặt đất. Đến cuối thu, lá của nó chuyển sang màu tía và bắt đầu rụng. Màu tía đặc biệt ấy không thể tìm thấy ở bất kỳ cây nào khác và càng nhìn càng thấy đẹp.
Tuy nhiên, ấn tượng nhất với em là mùa đông. Cây bàng lúc này hoàn toàn trụi lá, cành cây khô khốc in rõ trên nền trời xám xịt. Trong những ngày lạnh nhất, cành cây trơ trọi dường như co mình lại để chống chọi với cái lạnh của mùa đông. Nhìn những cành cây không lá, em và các bạn nhỏ gần nhà cảm thấy xót xa. Chúng em nghĩ, nếu chúng em còn thấy lạnh khi có áo ấm, thì những cành bàng không lá chắc chắn phải lạnh lắm.
Nhìn cây bàng vào mùa đông có vẻ như không còn sức sống. Nhưng thực ra, nó đang âm thầm chuẩn bị để đón chào mùa xuân. Và chỉ sau một đêm, những chồi xanh nhỏ đã bắt đầu xuất hiện trên các cành.
Em rất yêu cây bàng vì nó gắn bó với bao kỷ niệm trong thời thơ ấu của em. Nó luôn mang lại bóng mát trong những lúc em vui chơi. Cây bàng như một người bạn tri kỷ, luôn động viên em học tập và chia sẻ những niềm vui, nỗi buồn trong cuộc sống.
7. Bài viết miêu tả cây bàng vào mùa đông số 3
Vào một buổi sáng ẩm ướt của tháng 12, khi nghe lại giai điệu của bài hát “Em ơi, Hà Nội phố”, lòng em bỗng dâng tràn cảm xúc. Em lại nhớ đến những cây bàng trong sân trường vào mùa đông, khi lớp lá đỏ đã rụng hết và để lại một vẻ đẹp côi cút dưới những cơn gió mùa.
Trong mùa thu, lá cây bàng chuyển dần sang sắc đỏ, nhưng thường chỉ nhạt nhòa. Đến những ngày cuối đông và đầu xuân, lá bàng mới thực sự biến thành những “tấm thảm” đỏ rực, từ từ rụng xuống. Đặc biệt, ở những nơi có nhiệt độ thấp và nhiều ngày lạnh, lá bàng sẽ đỏ thắm và đồng loạt rụng hơn.
Nhìn cây bàng đơn độc vào những ngày đầu đông trong không khí cuối năm, em cảm nhận sức mạnh kỳ diệu của thời gian. Cây bàng đã gợi nhớ nhiều kỷ niệm đáng quý. Cây bàng trong sân trường đã chứng kiến bao khoảnh khắc của tuổi học trò chúng em, từ những ngày hè oi ả với bóng mát của cây bàng, đến những trò chơi nghịch ngợm với quả bàng. Những chiếc lá bàng trở thành món đồ kỷ niệm, còn quả bàng là vũ khí trong những trò chơi của chúng em.
Trong ký ức tuổi thơ, cây bàng luôn là biểu tượng của những cảm xúc đẹp đẽ. Em hy vọng rằng, dù thời gian trôi đi, cây bàng của bà ngoại vẫn sẽ mãi ở đó, nhắc nhở em về một người thân yêu. Cây bàng không chỉ là một loài cây, mà đã trở thành một người bạn gắn bó, như những vần thơ nói về cây bàng - một người bạn thân thiết của tuổi học trò.