1. Bài tham khảo số 1
Xuân Quỳnh, nữ thi sĩ của tình yêu lãng mạn trữ tình đã nhiều lần làm đảo lộn trái tim độc giả bằng những cảm xúc giản đơn nhất của người con gái khi yêu. Tình yêu trong tác phẩm của Xuân Quỳnh không chỉ lãng mạn mà còn mãnh liệt, đủ sức để mô tả chi tiết tình yêu của người con gái. “Thuyền và biển” là một trong những bài thơ tình đẹp của Xuân Quỳnh, nói lên tấm lòng của tình yêu. Làm cho mọi trái tim, dù cứng rắn nhất, phải rung động.
Em sẽ chia sẻ với anh
…
Đưa thuyền khắp nơi
Những dòng thơ đầu tiên như những lời thì thầm ngọt ngào của người con gái chia sẻ với chàng trai, mở đầu cho một câu chuyện lãng mạn. Bài thơ bắt đầu với hình ảnh của thuyền và biển. Thuyền và biển là hai hình tượng hòa quyện với nhau, không thể tách rời, mang đến vẻ đẹp trữ tình giản dị và tạo nên sự gắn kết mạnh mẽ. Có một câu ca dao nói như sau:
Thuyền ơi, có nhớ bến không?
Bến vẫn kiên trì đợi thuyền!
Xuân Diệu cũng từng có những câu thơ như:
Anh không xứng làm biển xanh
Nhưng anh muốn em là bờ cát trắng
Bờ cát dài bằng phẳng lặng
Soi ánh nắng như pha lê…
Điều đó chứng tỏ, biển và thuyền thường xuất hiện trong những bài thơ về tình yêu đôi lứa. Và qua dòng thuyền biển, những câu chuyện của nhà thơ dần dần được mở ra.
Đó là câu chuyện của một tình yêu chung thủy “Từ ngày nào không biết. Thuyền nghe theo lời biển khơi”. Câu thơ như một sự thú nhận ngần ngại, e ấp, rằng từ lâu em đã thích anh, sẵn sàng xây dựng hạnh phúc lứa đôi với anh. Không biết từ khi nào em đã yêu anh, nhưng tình yêu ấy là chân thành và vĩnh cửu. Câu chuyện tình yêu rộn ràng hạnh phúc:
Cánh hải âu, sóng biếc
Đưa thuyền đi khắp mọi nơi
Chúng ta có thể cảm nhận sự hồn nhiên của những dòng thơ, âm vọng của sóng biển rộng lớn, bảo vệ tình yêu của mình. Câu thơ hiện ra như một bức tranh tĩnh lặng, nhẹ nhàng như những cảm xúc ban đầu của tình yêu.
Do đó, mỗi câu thơ về thuyền cũng tương ứng với một lời thơ về biển. Sự đồng điệu này thể hiện sự gắn bó không thể tách rời giữa hai hình ảnh thuyền và biển. Đúng như câu ca dao nói:
Thuyền ơi, có nhớ bến không?
Bến vẫn kiên trì đợi thuyền!
Tình yêu tìm kiếm một không gian và thời gian lãng mạn:
Lòng thuyền nhiều ước mơ
Và tình biển bao la
Thuyền đi mãi không mệt
Biển vẫn xa… mãi xa
Câu thơ là sự khẳng định của tình yêu vững chắc giữa thuyền và biển, hình ảnh sóng biển càng làm nổi bật hơn điều đó.
Những đêm trăng hiền tháng
Biển như cô gái nhỏ
Thầm thì gửi tâm tư
Xung quanh thuyền sóng vỗ
Thông thường, biển thường tượng trưng cho người con trai vì sức mạnh của nó, nhưng Xuân Quỳnh đã tạo ra một sự đảo ngược, sử dụng hình ảnh của biển để biểu hiện người con gái, vì biển cũng có sự dịu dàng, chân thật, đặc biệt là với sự rộng lớn như tình yêu của nhà thơ.
Biển rộng lớn nhưng giờ đây được ví như “cô gái nhỏ” dễ thương, đáng yêu. Cô ấy đang thầm thì chia sẻ tâm tư, bao bọc “quanh thuyền sóng vỗ”. Và đột ngột “đột nhiên”: “Ào ạt xô thuyền”:
Cũng có lúc không rõ lý do
Biển đẩy mạnh thuyền
(Vì tình yêu bất ngờ
Bao giờ cũng không ngừng chuyển động?)
Đây là những cảm xúc thực tế khi yêu, mạnh mẽ và đầy bất ngờ, không thể dự đoán được hướng đi. Trong tình yêu, con người ta thường theo đuổi theo cảm xúc, để tình yêu dẫn đường.
Cảm xúc của đôi lứa không ngừng chuyển động, không bao giờ có thể nén trong vài câu từ, nó là một thế giới sống động và tuyệt vời, tình yêu không phải ai cũng có thể diễn đạt được, nhưng Xuân Quỳnh đã thực hiện nhiệm vụ đó rất tốt.
Với Xuân Quỳnh, tình yêu được định nghĩa bởi sự cảm thông, sự thấu hiểu và lòng hy sinh:
Chỉ có thuyền mới hiểu được
Biển lớn như thế nào
Chỉ có biển mới biết
Thuyền đi đâu, về đâu
Tình yêu là sự kết nối tất yếu với sự khao khát tìm kiếm, mong muốn hiểu rõ lòng nhau. Trong bài thơ, Xuân Quỳnh thông minh tách “hiểu” và “biết”, cùng lúc sử dụng hai lần từ “chỉ có”, làm nổi bật sự riêng tư của “thuyền và biển”, cũng như của “anh và em”, không có ai thứ ba nào thấu hiểu.
Đó là cảm giác tự hào, tự tin trong tình yêu của chúng ta. Đó là cảm xúc và là khao khát của mỗi người khi yêu. Hình ảnh thuyền và biển vẫn liên quan chặt chẽ với nhau, biểu tượng cho tình yêu không thể chia rẽ.
Trái tim của Xuân Quỳnh, khi “Thuyền và biển” ra đời, vẫn còn trẻ và ấm áp. Như một ước mơ, một định mệnh, Xuân Quỳnh trở thành thi sĩ của tình yêu, sống vì tình yêu. Có lẽ đó là sự bù đắp cho cuộc đời của Xuân Quỳnh, cũng như là cơ hội để Quỳnh có thể trở thành chính bản thân mình.
Yêu thương và khao khát, cuộc sống của Xuân Quỳnh trở thành một hành trình tìm kiếm hạnh phúc. Với trái tim hồn nhiên trong thời kỳ đó, Xuân Quỳnh mong muốn một tình yêu lý tưởng, chung thủy, duy nhất và hiểu biết tận cùng.
Những dòng thơ cuối cùng là những lời chân thật của nhà thơ:
Những ngày không gặp nhau
….
Em chỉ còn cơn bão
Một khẳng định rằng anh là hơi thở, không khác gì cây già thiếu nắng, cây thiếu nước cũng như vậy, trái tim em làm sao có thể đập nếu thiếu anh? Một tình yêu trọn vẹn, chung thủy và cao quý.
Vì vậy, bài thơ “Thuyền và biển” đã làm xao lạc trái tim những người yêu thơ từ trước đến nay, vẫn đủ sức làm rung động những trái tim đang trải qua thần kỳ của mối tình đầu, vẫn làm xúc động mọi người đang trăn trở với những khao khát luyến ái.
Bài thơ thật sự là một lời tâm sự về tình yêu, đầy cảm xúc và mãnh liệt, đã làm nổi bật tình yêu lớn lao và cao quý của nhà thơ.

2. Tác phẩm tham khảo số 3
Thuyền và biển là một bài thơ đong đầy cảm xúc. Trong khoảnh khắc hoàng hôn, khi ánh sáng mỏng manh của bình minh nhấp nhô, giữa hương vị của sự nhớ nhung, những nốt nhạc diệu kỳ vang lên, mang theo hồn sâu sắc của trái tim:
“Chỉ có thuyền mới cảm nhận
Biển lớn đến thế nào
Chỉ có biển mới hiểu
Thuyền đi về đâu…”
Thuyền và biển không chỉ là cảm xúc của những người đang lữ hành, mà còn là trạng thái chung của những tâm hồn đang yêu nhau.
“Bến” là điều “yên bình”, trong khi “biển” luôn trong trạng thái “sống động”. Tình yêu không chỉ dừng lại ở sự đợi chờ mệt mỏi, mà mở rộng và sâu sắc hơn. Như những người yêu nhau luôn hướng về nhau, giữa “thuyền và biển” có sự hiểu biết sâu sắc.
“Hiểu” và “biết” – hai từ này tường trình đầy đủ sự giao thoa ấy. Có lẽ, khi yêu, chỉ một ánh nhìn, một lời nói, một cử chỉ... cũng mang theo thông điệp đặc biệt cho đối phương. Những câu thơ “Chỉ có thuyền mới hiểu”, “Chỉ có biển mới biết” mang âm điệu trầm, thấp, như một lời tâm sự. Nhưng “Biển lớn đến thế nào”, “Thuyền đi về đâu” lại phát ra cao, rộn ràng, đầy lòng nồng nàn. Đó không chỉ là sự kết hợp của cảm xúc, mà còn là sự khẳng định chân thành cho tình yêu vững vàng của hai “nhân vật” này.
“…Những ngày chúng ta không gặp
Biển trở thành một bức tranh bạc
Những ngày chúng ta không gặp
Thuyền chịu đau – vỡ tan…”
Điệp ngữ “Những ngày chúng ta không gặp” vang dậy với giai điệu buồn bã, như thách thức thời gian đợi chờ, thách thức lòng trung thành của cả “thuyền và biển”. Từ “biển bạc” trong tập tục dân gian trở thành “biển bạc”. Từ “Bạc” vừa miêu tả không gian, vừa gợi lên suy nghĩ về thời gian. Liệu có phải biển nhớ về quá khứ từ khi còn trẻ đến khi già.
Đối với thuyền, nỗi đau không bao giờ lan tỏa theo không gian và thời gian, nhưng thấu đáo vào tận tâm hồn, “vỡ tan”. Nỗi đau đó vừa giả mạo vừa thực tế. Những ngày thuyền ở lại bãi cát, lẻ loi trên bờ biển, trái tim thuyền rạn nứt. Đau đớn được nâng lên, kìm nén sâu trong hai từ “vỡ tan”. Âm nhạc giữa thơ đều như lời tâm sự, nhẹ nhàng như giai điệu ban đầu của tình yêu.
Thuyền và biển cũng giống như nam và nữ – cách họ biểu hiện tình yêu và nhớ nhau khác nhau. Nếu nỗi buồn của người con gái mở rộng và dài dằng, lưu loát qua nhiều hướng, thì người con trai lại kín kẽ, giữ tất cả trong tâm hồn. Nhưng dù biểu hiện theo cách nào, cuối cùng vẫn là tình yêu chân thành.
“…Nếu phải xa cách em
Anh chỉ còn những cơn bão dữ dội
Nếu phải xa cách em
Anh chỉ còn những cơn bão dữ dội…”
Đây là một hình ảnh đồng thời gợi cảm và mô tả, lại khiến ta liên tưởng về nhiều hướng khác nhau. Thông thường, thuyền đi ra khơi khi “bầu trời yên bình, biển lặng”. Nhưng ở đây, hình ảnh được mô tả theo một “logic ngược”, để chân dung rõ ràng thông điệp: Khi không có thuyền, biển sẽ mất đi sự yên bình. Biển nhẹ nhàng, dịu dàng là nhờ vào tình yêu của thuyền. Giống như cuộc sống, nếu thiếu tình yêu đích thực, nó sẽ trở thành “những cơn bão dữ dội”.
Giai điệu trong hai câu này thay đổi nhanh chóng, dồn dập hơn, mang theo âm điệu xa xăm của những con sóng ngoài khơi xa, khiến tâm hồn người nghe nảy lên với cảm xúc cao trào. Từ thuyền phải rời xa biển, tứ thơ, tứ nhạc đã được nâng lên, đột ngột:
“… Nếu anh phải xa cách em
Biển chỉ còn là những cơn bão dữ dội
Nếu anh phải xa cách em
Biển chỉ còn là những cơn bão dữ dội…”
Từ những hình ảnh của thuyền và biển, sóng gió, đến anh và em, sự chuyển đổi đột ngột nhưng không gây sốc, khiến mọi thứ trở nên tự nhiên. Không tạo ra cảm giác phô trương, mỗi hình ảnh đều chân thật như một phần tự nhiên của cuộc sống.
Xuân Quỳnh, mặc dù đã rời bỏ thế giới này, nhưng những vần thơ đậm chất tình yêu mà bà để lại vẫn mãi mãi vang lên trong trái tim của người hâm mộ Việt Nam.

3. Tham khảo số 2
Tình yêu là một chủ đề vô cùng phong phú trong thơ ca, và bài thơ Thuyền và biển của Xuân Quỳnh chính là một tác phẩm vĩnh cửu về tình yêu. Thuyền và biển đưa người đọc đến những trạng thái cảm xúc, những chia sẻ tận cùng và khao khát về tình yêu, những lo âu… đều được thể hiện qua góc nhìn của tình yêu.
Mở màn cho bài thơ là câu chuyện kể:
Anh sẽ nghe em kể
Câu chuyện về thuyền và biển:
Câu chuyện về thuyền và biển dường như đơn giản, giản dị. Tuy nhiên, bên trong nó ẩn chứa:
Từ khi nào không biết
…..
Biển vẫn cách xa… vẫn còn xa
Câu chuyện về tình yêu trong bài thơ Thuyền và biển là việc sử dụng hình tượng thuyền và biển để kể lại câu chuyện về tình yêu, về sự gắn bó và sự bền vững của tình yêu. Phần đầu của bài thơ là lời kể về một tình yêu mới bắt đầu. Không rõ từ khi nào thuyền và biển đã phải lòng nhau, giống như chàng trai thích cô gái, trong khi cô ấy vẫn còn e dè, ngượng ngùng.
Những đêm trăng hiền từ
…..
Có lẽ chưa bao giờ đứng yên?
Khổ thơ tiếp theo sử dụng nghệ thuật so sánh giữa hình ảnh của biển và cô gái nhỏ để tạo nên nhiều cảm xúc, sự phức tạp của tình yêu. Đứng trước biển, Xuân Quỳnh như thấu hiểu tâm hồn của biển: biển gồm cả những con sóng lớn và những con sóng nhỏ. Bởi chính những con sóng này mà tâm hồn biển không bao giờ yên bình. Đại dương sâu thẳm, rộng lớn cũng chính là một tâm trạng lớn với đủ các cảm xúc.
Biển giống như người con gái đang yêu và giống như chính tình yêu ấy: chẳng bao giờ ngừng nghỉ; từng khoảnh khắc, mỗi giây phút những khát khao, những kỷ niệm, những tình cảm và sự chờ đợi luôn tràn ngập trong những sóng trái tim để tình yêu mãi mãi là một điều bí ẩn, và cũng để biển có lúc:
Chỉ có thuyền mới cảm nhận
Biển lớn đến nhường nào
Chỉ có biển mới hiểu
Thuyền đi đâu, về đâu…
Dịu dàng và mạnh mẽ, đối lập nhưng lại hòa quyện, đó là bản chất của trái tim yêu đậm đà, chân thành. Tâm hồn của nữ thi sĩ thể hiện mong muốn về tình yêu lý tưởng. Chính vì vậy, những bài thơ của bà luôn ngọt ngào, da diết và sâu sắc. Với trái tim đang sôi động vào thời điểm đó, Xuân Quỳnh khao khát một tình yêu lý tưởng, trung thành, độc nhất và hiểu biết đến tận cùng:
Những ngày không gặp nhau
…..
Biển chỉ còn là sóng gió
Nếu từ giã thuyền
Biển chỉ còn sóng gió
Nếu phải xa cách anh
Em chỉ còn bão tố
Tình yêu ngọt ngào và hạnh phúc như thế, nhưng khi phải chia xa, nỗi đau rạn vỡ là “sóng gió” “bão tố” làm cho bao trái tim, tâm hồn đau đớn, đầy xót xa.
Những trạng thái khác nhau của tình yêu, những cảm xúc ngọt ngào, hạnh phúc được Xuân Quỳnh mô tả cụ thể hơn thông qua những từ ngữ như “không gặp nhau”. Đó là nỗi đau khi “rạn vỡ”, những cảm xúc tình yêu đó chỉ có thể được hiểu và cảm nhận đúng bằng cách thuyền, biển và những đôi tình nhân yêu nhau mới có thể.
Nếu từ biệt thuyền
Biển chỉ còn là sóng gió
Nếu phải xa cách anh
Em chỉ còn là cơn bão tố
Tình yêu hạnh phúc ngọt ngào đúng như vậy, nhưng khi chia xa, rạn vỡ là nỗi đau là “sóng gió” “bão tố” khiến cho bao trái tim, tâm hồn đau đớn, đầy xót xa.

4. Tham khảo số 5
Xuân Quỳnh, chị sinh ra và sống trên thế gian với mục đích là để yêu, đó là một tâm hồn bắt nguồn từ tình yêu, sống bằng tình yêu. Cả cuộc đời chị dành để tìm kiếm một tình yêu lý tưởng. Chị luôn cố gắng bảo vệ và giữ gìn hạnh phúc đơn giản, giản dị trong cuộc sống hàng ngày. Mỗi bài thơ mà chị sáng tác dường như đều chứa đựng những trải nghiệm, những khoảnh khắc khao khát và trải nghiệm tình yêu!
Thuyền và Biển trở thành biểu tượng cho trí tưởng tượng mơ mộng của Xuân Quỳnh về tình yêu trọn vẹn – một tình yêu mang đầy tính chất lý tưởng. Bài thơ mở đầu như một câu chuyện riêng tư: câu chuyện về cuộc hành trình của Thuyền và Biển:
Em sẽ kể anh nghe
Chuyện con Thuyền và Biển
Từ ngày nào chẳng biết
Thuyền lắng nghe tiếng sóng biển
Cánh hải âu, sóng xanh biếc
Dẫn thuyền đi qua mọi nẻo đường
Tâm thuyền ước mơ không ngừng
Và tình yêu biển bao la
Thuyền không ngừng hành trình không mệt mỏi
Biển vẫn xa… vẫn còn xa…
Thuyền và biển, hai thực thể phản ánh nhau, thuyền trở thành trái tim của biển, ánh sáng, hỗ trợ và hòa mình vào nhau để thỏa mãn ham muốn khám phá, sự hiểu biết và sự hòa hợp. Một hành trình yêu đầy bí ẩn và đam mê!
Đứng trước biển, Xuân Quỳnh như thấu hiểu tâm hồn của biển: biển không chỉ có những con sóng lớn mà còn có những con sóng nhỏ. Bởi chính những con sóng này mà tâm hồn biển không bao giờ trở nên yên bình. Đại dương sâu thẳm, rộng lớn cũng là một trạng thái tâm lý lớn với đầy đủ cảm xúc.
Biển giống như người con gái đang yêu và cũng giống như tình yêu ấy: không bao giờ dừng lại; từng khoảnh khắc, mỗi giây phút, những khao khát, những ký ức, những cảm xúc và sự chờ đợi luôn tràn ngập trong những sóng trái tim để tình yêu mãi là một điều bí ẩn và để biển có lúc: “…như cô gái nhỏ/ Thì thầm gửi tâm tư/ Quanh mạn thuyền sóng vỗ”, sau đó “Có những khi vô cớ/ Biển ào ạt xô thuyền/ Vì tình yêu muôn thuở/ Có bao giờ đứng yên”. Nhẹ nhàng và mạnh mẽ, đối lập nhưng hòa quyện, đó là bản chất của trái tim yêu đậm đà, chân thành.
Trái tim của Xuân Quỳnh khi 'Thuyền và biển' ra đời vẫn còn trẻ trung và đầy mơ mộng. Như một niềm khao khát, một định mệnh, Xuân Quỳnh trở thành nữ thi sĩ của tình yêu, sống vì tình yêu. Đó có thể là cách cuộc sống bù đắp cho Xuân Quỳnh và cũng là dịp để chị thể hiện chính bản thân mình.
Chỉ có thuyền mới hiểu
Biển mênh mông nhường nào
Chỉ có biển mới biết
Thuyền đi đâu về đâu…
Với Xuân Quỳnh, tình yêu không chỉ là sự 'gắn bó giữa hai người xa lạ' mà còn là sự gắn bó máu thịt 'Khi đó em là máu thịt của anh rồi/ Nếu cắt đi anh sẽ ngàn lần đau đớn…', sự gắn bó đó giống như con tàu với đường ray, như sóng với bờ, như thơ với tình yêu và như thuyền với biển:
'Nếu từ giã thuyền rồi
Biển chỉ còn là sóng gió
Nếu phải cách xa anh
Em chỉ còn trong cơn bão tố…”
Chính vì thế, thuyền và biển đã làm say đắm trái tim của những người yêu thơ từ trước đến nay và vẫn giữ nguyên sức hút đối với những trái tim đang ấp ủ tình yêu lãng mạn.
Hành trình tìm kiếm một tình yêu lý tưởng, một tình yêu sống vì nhau và vì nhau của Thuyền và biển khi gặp Lưu Quang Vũ thì thật sự đã đưa cao trào lên, với Thuyền và biển, với tình yêu Quỳnh - Vũ, Xuân Quỳnh đã để lại một câu chuyện tình không có hồi kết. Để chúng ta luôn nghe thấy Xuân Quỳnh 'Hát tự do' cho trái tim của mình và cho tình yêu của nhân loại: 'Em trở về đúng ý trời/ Là máu thịt tình người ai chẳng có/ Vẫn rơi lệ khi cuộc sống không còn nữa/ Nhưng biết yêu anh ngay cả khi vĩnh viễn ra đi…”.
Trên thế giới này, khi tình yêu vẫn còn tồn tại, khi những tâm hồn vẫn biết đến rung động, biết yêu thương và biết sống vì nhau, lúc đó 'Thuyền và biển' vẫn làm rung động lòng người, vẫn giữ lại cảm xúc như bản hát ân tình, tha thiết: 'Chỉ có thuyền mới hiểu/ Biển mênh mông nhường nào/ Chỉ có biển mới biết/ Thuyền đi đâu về đâu…”

5. Tài liệu tham khảo số 4
Tình yêu, khao khát vô tận. Có bao nhiêu nhà thơ trải qua cuộc tình và để lại những dòng thơ thể hiện sự khát khao, hạnh phúc, trăn trở và lo lắng trong tình yêu.
Hãy lắng nghe Xuân Quỳnh chia sẻ: “Chuyện con thuyền và biển”. Trong thơ ca, thuyền, biển, sóng thường là những biểu tượng của tình yêu. Đọc bài thơ Thuyền và biển của Xuân Quỳnh, chúng ta có thể cảm nhận được những chia sẻ tâm hồn, những khao khát hạnh phúc, những trăn trở và lo âu... trong tình yêu.
Cuộc hành trình bắt đầu từ bao giờ
Thuyền lắng nghe tiếng sóng biển
Cánh hải âu, sóng biếc
Thuyền hành trình qua vô vàn địa điểm
Biển tình yêu bao la, thuyền hướng dẫn bởi “lời biển” mênh mông. Và biển sẵn sàng “dẫn dắt thuyền đi mọi nơi” - theo tiếng gọi của trái tim. Nếu “trái tim thuyền đầy khát vọng” thì “tình biển rộng lớn”. Nếu “thuyền đi mãi không mệt mỏi” thì “biển vẫn còn xa… mãi xa”.
Như vậy, mỗi câu thơ về thuyền tương ứng với một đoạn văn về biển. Sự liên kết ẩn sau đó thể hiện mối quan hệ mật thiết giữa hai biểu tượng thuyền - biển, chỉ có thuyền mới “đánh thức sóng” và chỉ có sóng mới “đẩy thuyền lên”. Tình yêu đến với một không gian, một thời điểm lãng mạn:
Những đêm trăng hiền từ
Biển như cô gái nhỏ
Thầm thì gửi tâm tư
Quanh mạn thuyền sóng vỗ
Biển bao la như một “cô gái nhỏ” dễ thương. Cô ấy đang thầm thì gửi lời tâm tư, ôm trọn “mạn thuyền sóng vỗ”. Lại đột ngột “vô cớ”: “Ào ạt xô thuyền”. Tình yêu khi êm đềm, khi mãnh liệt mà không ngờ! Từ đây, Xuân Quỳnh đặt ra một câu hỏi triết lý:
Vì tình yêu muôn thuở
Có bao giờ đứng yên
Tình yêu không “đứng yên” và trái tim cũng không bao giờ chịu “đứng yên” chờ đợi tình yêu. Tình yêu luôn liên quan đến sự khao khát, mong đợi, hiểu biết lẫn nhau. Trong thơ, Xuân Quỳnh khéo léo tách biệt từ “hiểu biết”, để rồi hạnh phúc khi:
Chỉ có thuyền mới hiểu
Biển mênh mông nhường nào
Chỉ có thuyền mới biết
Thuyền đi đâu, về đâu
Nhà thơ sử dụng hai từ “chỉ có”, khẳng định đúng là chuyện này chỉ thuộc về “thuyền và biển”, cũng như chỉ thuộc về “anh và em” mà không có người thứ ba hiểu được. Đó là cảm giác tự hào, tự tin trong tình yêu của hai người.
Đã yêu, có ai không nhớ nhung? Bút thử màu tình yêu thường mang theo nỗi nhớ. Vì thế, chỉ cần “Những ngày không gặp nhau” là đủ để “Biển bạc đầu thương nhớ” và “Lòng thuyền đau rạn vỡ”. Sự xa cách ngày càng làm cho kẻ “bạc đầu thương nhớ”, “đau rạn vỡ” tâm can. Đó là kết quả của một tình yêu chân thực. Nhớ nhung, đau đớn vì yêu!
Dường như để xác nhận một lần nữa tình yêu của mình, cô đưa ra giả định:
Nếu từ giã thuyền rồi
Biển chỉ còn là sóng gió
Nếu phải cách xa anh
Em chỉ còn bão tố
Liên tưởng đến chính mình, Xuân Quỳnh không giấu diếm mà chân thành thừa nhận: em chỉ còn bão tố, nếu phải xa anh. Từ ngôn từ “bão tố” kết thúc bài thơ như một thách thức. Điều này thể hiện tính cách của em - mạnh mẽ, đầy sóng gió giữa biển khơi.
Nói lên điều này, tôi nghĩ chắc chắn là em không bao giờ muốn “cách xa anh”. Câu chuyện mà em kể cũng là tâm sự của em dành cho anh. Biển là em – cô gái nhỏ luôn khao khát hạnh phúc và anh là chiếc thuyền trung ương giữa đại dương tình yêu sâu rộng.
Với hình thể thơ ngắn gọn, giai điệu từ nhẹ nhàng, chậm rãi khi trầm lắng đến sôi động khi mãnh liệt mang lại sinh khí của biển khơi, bài thơ “Thuyền và biển” mang một hương vị đặc biệt. Tình yêu giữa thuyền và biển, giữa anh và em là tình yêu vĩnh cửu. Bất kỳ cơn bão hay bình yên nào, đau khổ hay hạnh phúc? Tất cả đều góp phần làm phong phú thêm bức tranh tình yêu. Với tôi, khi viết những điều này, tôi luôn mong rằng trái tim của Xuân Quỳnh sẽ được yên bình sau những tháng ngày đầy sóng gió...

6. Tài liệu tham khảo số 8
Bài thơ Thuyền và biển của Xuân Quỳnh là một tác phẩm độc đáo, làm say mê và chạm đến trái tim của rất nhiều người. Truyền miệng và được lưu truyền qua thế hệ, bài thơ này là một biểu tượng của tình yêu đẹp và sâu sắc.
“Em sẽ kể anh nghe
Chuyện con thuyền và biển:
Từ ngày nào chẳng biết
Thuyền nghe lời biển khơi
Cánh hải âu, sóng biếc
Đưa thuyền đi muôn nơi”
Đầu thơ mở đường cho một câu chuyện tình yêu lãng mạn, như một bức tranh tuyệt vời của tình yêu thủy chung. Thuyền và biển, như hai linh hồn gặp nhau, tạo nên một tình yêu không thể tách rời. Những dòng thơ tưởng chừng như nhẹ nhàng, nhưng sâu sắc kể lên câu chuyện của hai trái tim đồng điệu.
“Cánh hải âu, sóng biếc
Đưa thuyền đi muôn nơi”
Sự đồng điệu của thuyền và biển như một bản hòa nhạc, đưa đến một thế giới đẹp, tràn ngập tình yêu và ý nghĩa. Hình ảnh của sóng biển xanh biếc và cánh hải âu tự do đưa thuyền đi khắp nơi, như một biểu tượng cho sự tự do và hạnh phúc trong tình yêu.
“Lòng thuyền nhiều khát vọng
Và tình biển bao la
Thuyền đi hoài không mỏi
Biển vẫn xa… còn xa”
Thuyền mang theo những khát khao và tình biển bao la, thể hiện sự bền vững và mãnh liệt của tình yêu. Dù thuyền đi hoài, nhưng biển vẫn rộng lớn, tạo nên một hành trình vô tận của tình yêu.
“Những đêm trăng hiền từ
Biển như cô gái nhỏ
Thầm thì gửi tâm tư
Quanh mạn thuyền sóng vỗ”
Bạn có thể cảm nhận được hình ảnh của biển như một cô gái nhỏ dễ thương, gửi lời tâm tư thầm kín. Thuyền và biển, như hai đấng tình yêu, gắn kết với nhau trong bóng đêm trăng hiền, tạo nên một không gian đầy lãng mạn.
Bài thơ của Xuân Quỳnh không chỉ là sự kể chuyện về thuyền và biển mà còn là hành trình tâm hồn, làm dấy lên những cảm xúc và tình cảm sâu sắc nhất về tình yêu. Với những biểu tượng sống động và tình cảm chân thành, bài thơ trở thành một tác phẩm vĩnh cửu, hiện hữu qua thời gian.

7. Tài liệu tham khảo số 6
Trong những lời của Tolkien, “Thế giới thực sự đầy hiểm họa, và nơi nào cũng tồn tại những bóng tối; nhưng đằng sau tất cả, thế giới vẫn tồn tại những vẻ đẹp tinh khôi, và dù cuộc sống nhiều thách thức, tình yêu vẫn nở rộ hơn mọi thứ khác.” Đúng vậy, không ai có thể tránh khỏi niềm đam mê yêu đương, vì vậy mọi người luôn khát khao một tình yêu trọn vẹn.
Như lời nhạc sỹ Trịnh Công Sơn mô tả, “Thơ của Xuân Quỳnh là những cánh chuồn chuồn bay tìm chỗ nương thân trong nắng gió cuộc đời giông bão.” Bà sáng tác về nhiều điều nhỏ bé, như cỏ, hoa lá, thuyền... những thứ dễ bị lãng quên, nhưng chính những hình ảnh ấy lại là cách Xuân Quỳnh miêu tả về cuộc sống, về số phận luân phiên của chính bản thân bà. Xuân Quỳnh là biểu tượng của văn hóa Việt Nam, mang trong mình tình yêu mãnh liệt. Trong bài thơ “Thuyền và biển”, bà chia sẻ những nỗi niềm, mong mỏi và lo âu về tình yêu.
Tình yêu được kể qua hình ảnh thuyền và biển, với mong muốn diễn đạt sự gắn bó, mạnh mẽ và trung thành của tình yêu. Ngay từ những dòng đầu, người đọc đã cảm nhận được sự chân thành, sâu sắc của tác giả đối với người đồng hành của mình. Tình yêu mang lại niềm ngọt ngào, hạnh phúc, nhưng cũng gây ra những đau khổ khi phải xa cách, là nỗi buồn lẫn trong trái tim, nhớ thương về tình yêu ấy:
Em sẽ kể anh nghe
Chuyện con thuyền và biển:
Dù đơn giản, không sử dụng từ ngữ phức tạp, nhưng những dòng văn này vẫn chứa đựng bao nhiêu kỷ niệm và cảm xúc của nhà thơ.
Lòng thuyền nhiều khát vọng
Và tình biển bao la
Thuyền đi hoài không mỏi
Biển vẫn xa... còn xa
Biển mênh mông, thuyền bốn bể đều đến, lắng nghe những lời gọi của biển. Vì thuyền, biển sẵn sàng đưa thuyền đi muôn nơi theo những “khát vọng” kia. Nếu thuyền đầy “khát vọng”, thì biển lại rộng lớn, không giới hạn. Thuyền và biển gắn bó với nhau, như một câu chuyện tình không thể tách rời. Thuyền là nguồn động viên, và biển là nguồn năng lượng, giúp thuyền vượt qua mọi thử thách.
Những đêm trăng hiền từ
Biển như cô gái nhỏ bé
Thầm thì gửi tâm tư
Quanh mạn thuyền sóng vỗ
Biển lớn nhưng như một cô gái bé, dễ thương và yếu đuối. Biển gửi “tâm tư” của mình qua sóng vỗ đến thuyền, như một bí mật tình yêu.
Cũng có khi vô cớ
Biển ào ạt xô thuyền
(Vì tình yêu muôn thuở
Có bao giờ đứng yên?)
Tình yêu không có lý do, biển sóng cao để thuyền được trải nghiệm mọi cảm xúc của tình yêu. Tình yêu không bao giờ đứng yên, luôn hướng về phía trước, giống như biển không ngừng sóng vỗ.
Chỉ có thuyền mới thấu hiểu
Biển mênh mông
Chỉ có biển mới biết
Thuyền đi đâu về đâu
Thuyền là người duy nhất hiểu biết biển mênh mông. Thuyền và biển không thể thiếu nhau, điều này thể hiện sự gắn bó mãi mãi giữa tình yêu và trách nhiệm.
Những ngày không gặp nhau
Biển bạc đầu thương nhớ
Những ngày không gặp nhau
Lòng thuyền đau – rạn vỡ
Nếu từ giã thuyền rồi
Biển chỉ còn sóng gió
Ngày không gặp nhau, biển trở nên buồn bã và thuyền cảm thấy đau lòng. Nếu thuyền rời bỏ, biển chỉ còn lại sóng gió, trở nên hỗn loạn và không thể kiểm soát.
Mỗi câu thơ là một tình cảm, một cảm xúc riêng, nói lên sự trăn trở và mong đợi của tình yêu. Xuân Quỳnh đã tài tình sử dụng hình ảnh nhân hóa để tạo ra một câu chuyện tình yêu sâu sắc. Tình yêu không chỉ ngọt ngào mà còn chứa đựng những kỷ niệm, những thách thức và những cảm xúc đắng ngắt. Bài thơ Thuyền và biển là một tác phẩm đầy tình cảm và tư duy sâu sắc của nhà thơ tài năng, để lại ấn tượng mạnh mẽ trong lòng người đọc.
