1. Cảm nhận về tác phẩm 'Gió lạnh đầu mùa' số 4
Thạch Lam là một nhà văn nổi bật trong phong trào văn học lãng mạn, chủ yếu khai thác thế giới nội tâm của nhân vật qua những cảm xúc tinh tế và mơ hồ trong cuộc sống hàng ngày. Một trong những tác phẩm tiêu biểu của ông là truyện ngắn 'Gió lạnh đầu mùa'.
Truyện mở đầu với cảnh buổi sáng mùa đông sau một đêm mưa, trời bắt đầu gió bấc. Nhân vật Sơn thức dậy và thấy mọi người trong nhà đã mặc áo ấm. Bên ngoài, gió thổi bụi và lá khô lạo xạo, bầu trời mờ mịt. Những cây lan trong chậu rung động vì lạnh.
Khung cảnh gia đình Sơn được Thạch Lam khắc họa giản dị, với mẹ Sơn nhắc nhở chị Sơn bê thúng quần áo. Mẹ Sơn chỉ ra chiếc áo bông cũ, gợi nhớ tình cảm gia đình và sự chăm sóc. Cảnh mẹ Sơn rưng rưng nước mắt khi nhìn chiếc áo bông đã gợi lên tình cảm sâu sắc và sự quan tâm của mẹ đối với các con.
Gia đình Sơn khá giả, với những đứa trẻ được chăm sóc chu đáo, trong khi các trẻ em nghèo xung quanh phải mặc đồ rách. Khi gió lạnh thổi, chúng run rẩy và lộ rõ sự khổ cực. Sơn và chị Lan tỏ ra thân thiện, không phân biệt với lũ trẻ nghèo, điều này làm cho chúng cảm thấy ấm lòng.
Khi chị Lan thấy Hiên chỉ mặc áo rách đứng co ro trong gió lạnh, Sơn và Lan quyết định tặng Hiên chiếc áo bông cũ. Hành động này thể hiện sự quan tâm và lòng nhân ái của chị em Sơn, làm ấm lòng người nhận và chứng tỏ sự chia sẻ của họ.
Cuối cùng, mẹ Hiên trả lại áo bông cho mẹ Sơn, chứng tỏ phẩm chất tốt đẹp trong xã hội dù hoàn cảnh khó khăn. Mẹ Sơn đã cho mẹ Hiên mượn tiền để may áo ấm cho con, đồng thời tỏ ra âu yếm và không giận dữ. Điều này cho thấy lòng nhân hậu và tình yêu thương của mẹ Sơn.
'Gió lạnh đầu mùa' là một câu chuyện nhẹ nhàng nhưng đầy tình cảm, mang lại những bài học quý giá cho người đọc.
2. Bài viết cảm nhận về tác phẩm 'Gió lạnh đầu mùa' số 5
Thạch Lam, một trong những cây bút tiêu biểu của nhóm Tự lực văn đoàn, đã viết truyện ngắn 'Gió lạnh đầu mùa' với nội dung chính là trẻ em.
Truyện mở đầu bằng cảnh sáng mùa đông được mô tả tinh tế. Sau một đêm mưa lớn, gió bấc thổi mạnh và cái lạnh khiến người ta cảm giác như đang giữa mùa đông giá rét. Sơn tỉnh dậy, thấy mẹ và chị đã dậy từ sớm, ngồi quạt hỏa lò pha nước chè. Mọi người đã “mặc áo rét cả rồi”. Bên ngoài, “gió vi vu thổi bụi nhỏ lên, làm lá khô lăn lóc. Trời không u ám mà chỉ là màu trắng đục”. Những cây lan trong chậu “lá rung động và có vẻ như cứng lại vì lạnh”. Sơn cảm thấy lạnh, vội trùm chăn lên đầu rồi gọi chị.
Mẹ Sơn bảo chị Lan vào buồng lấy thúng áo. Mẹ lật cái vỉ buồm, tìm kiếm quần áo rét. Bà đưa lên một chiếc áo bông cánh xanh đã cũ nhưng còn nguyên vẹn. Đó là chiếc áo của Duyên, em gái đã mất của Sơn, khi chỉ mới bốn tuổi. Người vú già đã “với lấy cái áo, lật qua lật lại ngắm nghía, tay mân mê các đường chỉ”. Khi nghe mẹ nhắc về em gái, Sơn cảm thấy “nhớ em, xúc động và thương em nhiều”. Cậu cảm động khi thấy mẹ “hơi rưng rưng nước mắt”. Chiếc áo bông là kỷ vật đầy yêu thương về người em đã mất.
Sau khi mặc xong áo ấm, Sơn và Lan ra chợ. Các bạn nhỏ như Thằng Cúc, Thằng Xuân, Con Tí, Con Túc - những đứa trẻ nghèo khó vẫn phải mặc những bộ quần áo rách nát. Môi chúng “tím lại”, chỗ áo quần rách “da thịt thâm lại”. Gió lạnh khiến chúng “run lên, răng va vào nhau”. Khi thấy Sơn và Lan trong những bộ quần áo ấm áp, chúng ngưỡng mộ và cảm thấy thương cảm. Sơn và Lan tỏ ra gần gũi, không kiêu kỳ như các em họ của mình.
Đặc biệt, khi Lan thấy Hiên đứng “co ro” bên cột quán, chỉ mặc một chiếc áo “rách tả tơi”, “hở lưng và tay”, hai chị em cảm thấy xót xa. Sơn nhớ đến mẹ Hiên rất nghèo và liên tưởng đến em Duyên trước đây thường chơi với Hiên ở vườn nhà. Một ý nghĩ tốt đẹp nảy ra trong đầu Sơn - đó là đem chiếc áo bông cũ của em Duyên cho Hiên. Cậu đã bàn với chị, và chị Lan “hăm hở” về nhà lấy áo. Sơn đứng đợi, cảm thấy “ấm áp vui vẻ”. Chiếc áo cũ mà hai chị em tặng cho Hiên thể hiện lòng nhân ái của họ.
Về đến nhà, hai chị em lo lắng khi người vú biết mẹ đã biết chuyện. Sơn lo sợ và tìm Hiên để đòi lại áo. Nhưng khi trở về, chị em Sơn ngạc nhiên thấy mẹ con Hiên đang ở nhà mình. Mẹ Hiên đem áo bông trả lại. Mặc dù sống khó khăn, bà vẫn giữ phẩm hạnh: “Đói cho sạch, rách cho thơm”. Mẹ Sơn, sau khi hiểu chuyện, đã cho mẹ Hiên mượn năm hào để may áo ấm cho con. Điều đó cho thấy mẹ Sơn có trái tim nhân hậu. Sau khi mẹ con Hiên ra về, mẹ Sơn không nổi giận mà còn âu yếm gọi hai con lại gần. Điều đó thể hiện sự tha thứ và tình yêu thương của mẹ.
Truyện ngắn 'Gió lạnh đầu mùa' nhẹ nhàng nhưng sâu sắc. Tác phẩm giúp người đọc hiểu rõ hơn về giá trị của tình yêu thương con người. Đây thực sự là một tác phẩm xuất sắc của Thạch Lam.
3. Bài viết cảm nhận về tác phẩm 'Gió lạnh đầu mùa' số 6
Truyện ngắn 'Gió lạnh đầu mùa' kể về câu chuyện đơn giản nhưng sâu sắc về việc cho và nhận áo rét giữa ba đứa trẻ và hai người mẹ tại một phố huyện nghèo, cách chúng ta hơn 60 năm. Như một ý kiến đã nhận xét, 'Truyện tuy đề cập đến cái lạnh, nhưng lại ấm áp tình đời và tình người'.
Câu chuyện mở đầu với cảnh gió lạnh của một buổi sáng mùa đông. Sau đêm mưa, trời bỗng nổi gió bấc và cái lạnh khiến mọi người cảm giác như giữa mùa đông. Sơn tỉnh dậy thấy mẹ và chị đã mặc áo rét, ngoài sân gió thổi làm lá khô lăn xào xạc. Trời lạnh và trắng đục, những cây lan trong chậu rung động vì rét. Sơn cảm thấy lạnh, kéo chăn đắp cho em nhỏ và cảm thấy ấm áp tình đời qua chiếc áo bông cánh xanh cũ của em Duyên đã mất. Chiếc áo gợi nhớ bao nỗi đau và tình thương, thể hiện sự tinh tế và cảm xúc của Thạch Lam trong việc khắc họa tình cảm gia đình và lòng nhân ái.
📷Gió lạnh càng tăng, thế giới tuổi thơ càng ấm áp tình người.
Chị em Sơn sống trong điều kiện khá giả, được mẹ chăm sóc và cho mặc áo ấm. Sơn mặc áo dạ đỏ và áo phủ ngoài, trong khi trẻ con xóm chợ như Thằng Cúc, Thằng Xuân, Con Tí, Con Túc chỉ có áo rách nát, môi tím lại và da thịt thâm đi vì lạnh. Chúng vui mừng khi thấy chị em Sơn và ngưỡng mộ bộ áo đẹp của Sơn. Sơn và Lan chơi đùa thân thiện với các bạn và Sơn tự hào khoe áo mua ở Hà Nội. Thạch Lam đã tinh tế thể hiện sự thương cảm và lòng nhân ái đối với ước mơ giản dị của trẻ nghèo về những món đồ ấm áp trong mùa đông.
Đặc biệt, khi Hiên đứng 'co ro' bên cột quán với áo rách tả tơi, Sơn nhớ đến cảnh nghèo của mẹ Hiên và quyết định tặng chiếc áo bông cũ của em Duyên cho Hiên. Sơn và Lan hăm hở thực hiện ý định, và chiếc áo bông cũ trở thành món quà quý giá với Hiên. Sự chia sẻ này thể hiện tình cảm và lòng nhân ái, làm ấm lòng trong cái lạnh đầu mùa.
Phần cuối truyện mở ra tình huống mới với việc trả áo và cho vay tiền mua áo. Mẹ Hiên, dù nghèo, vẫn trả lại áo và mẹ Sơn cho mượn năm hào để mua áo ấm cho con. Cử chỉ này thể hiện lòng nhân ái và tình yêu thương sâu sắc. Mẹ Sơn âu yếm dạy con bài học về tình thương và lòng tốt. Thạch Lam, dù đã hơn nửa thế kỷ, vẫn giữ nguyên giá trị văn chương với sự trân trọng và lòng yêu thương, làm cho 'Gió lạnh đầu mùa' luôn đọng lại trong lòng người đọc sự ấm áp và nhân ái.
4. Bài viết cảm nhận về tác phẩm 'Gió lạnh đầu mùa' số 7
Thạch Lam (1910 – 1942) là một nhà văn nổi bật trước Cách mạng tháng Tám với phong cách viết nhẹ nhàng và tinh tế. Các truyện ngắn của ông chủ yếu xoay quanh những nhân vật bình dị trong cuộc sống: mẹ, chị, em và bạn bè. Những tác phẩm như 'Nhà mẹ Lê', 'Dưới bóng hoàng lan', 'Cô hàng xén', và 'Gió lạnh đầu mùa' đều thể hiện vẻ đẹp nhân ái và sự trong sáng của ông.
Trong số các tác phẩm của Thạch Lam, 'Gió lạnh đầu mùa' nổi bật với sự mô tả một thế giới tuổi thơ ấm áp tình người và tình làng nghĩa xóm. Sơn và chị Lan hiện lên như những hình ảnh đẹp trong bức tranh văn xuôi về tình người, để lại ấn tượng sâu sắc với người đọc.
Câu chuyện mở đầu bằng sự thay đổi thời tiết đột ngột từ ấm áp sang lạnh giá. Sau một đêm mưa, gió bấc thổi về khiến mọi người cảm nhận mùa đông sớm. Sơn thức dậy, thấy mẹ và chị đã mặc áo rét, và ngoài sân gió thổi làm lá khô xào xạc. Cảnh vật lạnh lẽo, cây cối rung động vì rét, và Sơn kéo chăn đắp cho em nhỏ. Cử chỉ này phản ánh tâm tình đẹp của Sơn dành cho em nhỏ. Khi mẹ và vú già nhắc đến em Duyên, Sơn cảm thấy đau lòng và xúc động. Chiếc áo bông của em Duyên gợi lên nỗi đau và tình thương, cho thấy sự tinh tế và cảm xúc sâu lắng trong tác phẩm của Thạch Lam.
Gió lạnh đến sớm, Sơn được mặc áo ấm, trong khi các bạn của chị em Sơn như Thằng Cúc, Thằng Xuân, Con Tí, Con Túc, và cả Hiên chỉ có những bộ áo rách. Sơn và chị Lan không hề xa cách với các bạn nghèo, mà hòa đồng và vui chơi cùng. Sơn khoe áo đẹp của mình với các bạn, và lũ trẻ ngưỡng mộ. Thạch Lam khéo léo thể hiện tình cảm và lòng nhân ái qua sự chia sẻ này.
Khi nhìn thấy Hiên chỉ có áo rách tả tơi, Sơn nhớ đến hoàn cảnh nghèo khó của bạn và quyết định tặng áo bông cũ. Cả chị em Sơn đều cảm thấy ấm lòng khi làm việc này. Chiếc áo bông cũ dù không giá trị lớn nhưng đối với Hiên, trong mùa đông giá rét, nó vô cùng quý báu. Sự chia sẻ này thể hiện tình cảm và lòng nhân ái, làm nổi bật đức tính quý báu của sự tương trợ và yêu thương đồng loại.
Cuối truyện, khi mẹ Hiên trả áo và vay tiền mua áo ấm cho con, sự ân cần và lòng tốt của mẹ Sơn được thể hiện rõ. Mẹ Sơn không chỉ dạy con bài học về tình thương mà còn hỗ trợ mẹ Hiên. 'Gió lạnh đầu mùa' mang đến một thông điệp đẹp về tình người và lòng nhân ái, để lại ấn tượng sâu sắc với người đọc. Văn chương Thạch Lam không chỉ nói về cái lạnh mà còn truyền tải sự ấm áp của tình thương.
5. Bài viết cảm nhận về tác phẩm 'Gió lạnh đầu mùa' số 1
Thạch Lam, một nhà văn nổi bật của trào lưu văn học lãng mạn, đã để lại dấu ấn đậm nét qua tác phẩm 'Gió lạnh đầu mùa'. Tác phẩm mở ra bằng một bức tranh mùa đông tinh tế, với hình ảnh gió bấc thổi qua, làm cho mọi vật trở nên mờ ảo và lạnh lẽo. Sơn thức dậy và thấy cả mẹ và chị đều đã khoác áo ấm. Ngoài sân, gió tạo nên những màn bụi nhỏ và lá khô lạo xạo, trong khi trời phủ một màu trắng đục. Những chi tiết nhỏ nhưng rõ ràng này thể hiện sự chuyển mình của thời tiết.
Tiếp theo, câu chuyện dẫn dắt chúng ta vào không khí sinh hoạt của gia đình Sơn. Mẹ Sơn yêu cầu chị bê thúng quần áo ra, trong đó có chiếc áo bông cũ mà mẹ gọi là “áo của cô Duyên”. Người vú già chăm sóc áo, và khi nghe mẹ nói, Sơn cảm thấy xúc động và nhớ em, thấy mẹ rơi nước mắt. Chiếc áo bông là biểu tượng của tình mẫu tử, tình anh em và sự nhân ái của người vú.
Cuộc sống sung túc của gia đình Sơn được khắc họa rõ nét, với Sơn được mặc áo dạ đỏ và áo vệ sinh, trong khi những đứa trẻ trong xóm chợ phải chịu đựng cảnh nghèo khổ với quần áo rách rưới. Chúng run rẩy vì lạnh, trong khi lũ trẻ nhìn thấy Sơn và Lan thì tỏ vẻ vui mừng. Tác phẩm khắc họa sự khác biệt trong cuộc sống và sự thân thiện của chị em Sơn đối với những đứa trẻ nghèo.
Sơn và chị Lan, với trái tim nhân ái, đã thấy Hiên co ro trong gió lạnh với áo rách. Sơn nhớ đến tình cảnh của Hiên và quyết định tặng chiếc áo bông cũ cho cô bé. Hành động của chị em Sơn, dù nhỏ, thể hiện tình yêu thương và lòng nhân ái sâu sắc. Cuối truyện, mẹ Hiên trả lại áo cho mẹ Sơn và nhận sự giúp đỡ từ bà. Cả hai mẹ đều là hình mẫu của phẩm hạnh và tự trọng. 'Gió lạnh đầu mùa' không chỉ là một câu chuyện về tình yêu thương mà còn về lòng trắc ẩn.
6. Bài viết cảm nhận về tác phẩm 'Gió lạnh đầu mùa' số 2
Truyện ngắn 'Gió lạnh đầu mùa' là một tác phẩm nổi bật của Thạch Lam, viết về cuộc sống và tâm tư của trẻ em. Tác phẩm không chỉ giúp người đọc cảm nhận rõ nét phong cách nghệ thuật của tác giả mà còn miêu tả tinh tế về thiên nhiên trong mùa chuyển giao. Sau cơn mưa rào, không khí trở nên lạnh lẽo như mùa đông. Sơn thức dậy thấy mọi người trong nhà đã ngồi quạt hỏa lò, mặc áo rét, còn ngoài sân, gió lạnh làm bụi bay lên, lá khô lăn lóc. Bầu trời trắng đục, cây cối run rẩy vì lạnh, tất cả những chi tiết này đều phản ánh sự thay đổi của thời tiết một cách rõ nét.
Diễn biến câu chuyện khiến người đọc cảm nhận sâu sắc về tình cảm gia đình. Mẹ Sơn yêu cầu Lan, chị gái của Sơn, lấy ra chiếc áo bông cũ của em Duyên đã mất từ lâu. Áo bông gợi nhớ về em gái đã mất, khiến Sơn cảm thấy xúc động và thương nhớ. Chiếc áo không chỉ là kỷ vật quý giá mà còn là biểu hiện của tình cảm gia đình sâu sắc và ấm áp.
Trái ngược với sự ấm áp của gia đình Sơn, các trẻ em trong xóm trọ phải sống trong hoàn cảnh khó khăn. Chúng mặc những bộ quần áo rách nát, môi tím lại và da thịt bị ảnh hưởng bởi cái lạnh. Nhìn thấy Sơn và Lan trong trang phục ấm áp, chúng cảm thấy ngưỡng mộ. Sơn và Lan tỏ ra thân thiện và không hề khinh thường chúng, tạo nên một bức tranh rõ nét về sự tương phản trong xã hội.
Câu chuyện tiếp tục khi Lan thấy Hiên, một đứa trẻ nghèo, đứng co ro bên cột quán trong bộ áo rách nát. Sơn nhớ lại em Duyên và quyết định tặng chiếc áo bông của em cho Hiên. Mặc dù ban đầu lo lắng, Sơn và Lan cuối cùng đã quyết định làm một việc tốt. Khi mẹ Hiên đến trả áo và nhận sự giúp đỡ từ mẹ Sơn, đó là một minh chứng rõ nét về lòng nhân ái và phẩm chất tốt đẹp của con người trong hoàn cảnh khó khăn. Câu chuyện kết thúc với hình ảnh mẹ Sơn âu yếm hai con, không giận dữ mà chỉ quan tâm và yêu thương, thể hiện một thông điệp nhân văn sâu sắc.
Truyện ngắn 'Gió lạnh đầu mùa' đã để lại ấn tượng sâu đậm với giá trị nhân văn và tình cảm gia đình đầy ý nghĩa.
7. Bài văn cảm nhận về tác phẩm 'Gió lạnh đầu mùa' số 3
Thạch Lam được công nhận như một nhà văn có ảnh hưởng sâu rộng trong việc phát triển thể loại văn xuôi của văn học Việt Nam giai đoạn 1930 - 1945. Những truyện ngắn của Thạch Lam không thu hút độc giả bằng các tình tiết kịch tính mà gây ấn tượng bởi phong cách viết giản dị, trong trẻo và đầy cảm xúc. Trong số các tác phẩm của ông, truyện ngắn “Gió lạnh đầu mùa” là một trong những tác phẩm gợi cho tôi cảm xúc mạnh mẽ nhất.
Mặc dù Thạch Lam viết về nhiều đề tài, nhưng ông đặc biệt ưu ái cho phụ nữ và trẻ nhỏ. Những đứa trẻ trong văn của ông đa dạng về hình ảnh và hoàn cảnh, nhưng luôn toát lên vẻ đáng yêu và cảm xúc trong trẻo. Trong truyện “Gió lạnh đầu mùa”, câu chuyện bắt đầu với một buổi sáng khi Sơn cảm nhận được cái lạnh mùa đông tràn ngập không gian. Mùa đông đến bất ngờ, khiến sân trước nhà Sơn bị phủ một lớp lạnh giá, gió thổi mạnh như muốn “rót” cái lạnh vào da thịt con người. Sau khi đã ấm áp trong áo rét, Sơn rủ chị Lan ra chợ, nơi có những đứa trẻ nghèo đang chơi đánh khăn, đánh đáo.
Những đứa trẻ tập trung ở cuối chợ, chơi đùa như thường lệ, nhưng trong mắt Sơn hôm nay, những đứa trẻ như Cúc, Xuân, Tý, Túc đều trông thảm hại với đôi môi tím lại và cơ thể run lên vì lạnh. Đặc biệt là cái Hiên, chỉ mặc một chiếc áo rách tả tơi, lưng và tay đều lộ ra ngoài. Đó là chiếc áo duy nhất của Hiên để chống chọi với cái lạnh mùa đông. Gia đình nó nghèo, mẹ chỉ có thể làm nghề mò cua, bắt ốc nên không có tiền may áo ấm. Sơn suy nghĩ và quyết định cùng chị Lan về nhà lấy chiếc áo bông cũ, vốn là kỷ vật của đứa em gái đã mất, để tặng cho Hiên. Chị Lan vui vẻ chạy về nhà lấy áo, trong khi Sơn đứng đợi với cảm giác ấm áp và vui vẻ trong lòng.
Tác giả đã khắc họa hai cuộc đời trái ngược trong tác phẩm, Sơn - một đứa trẻ may mắn với sự ấm áp và chăm sóc từ gia đình, có đến hai chiếc áo rét dày. Trong khi đó, những đứa trẻ nghèo chỉ có những bộ quần áo rách nát để chống lại cái lạnh. Những chiếc áo rét của Sơn trở thành niềm mơ ước của chúng, chúng ngừng chơi chỉ để được nhìn, sờ và mơ tưởng về áo của Sơn.
Nhờ tình yêu thương của Sơn, cái lạnh mùa đông được xua tan. Câu chuyện tưởng chừng kết thúc ở đó, nhưng một ngày mẹ của Hiên đem trả chiếc áo bông và nói rằng Hiên bảo áo của Sơn cho nó. Hành động này thể hiện sự tự trọng của mẹ Hiên, dù nghèo nhưng vẫn giữ tâm hồn đẹp đẽ. Mẹ Sơn cho mẹ Hiên vay năm hào bạc để mua áo rét cho con, thể hiện lòng giúp đỡ mà không khinh thường người nghèo. Cuối cùng, mẹ Sơn ôm con vào lòng và nói: “Hai con tôi quý quá, dám tự do lấy áo cho người ta mà không sợ mẹ mắng ư?” Đây là lời trách móc nhưng chứa đựng sự tự hào và yêu thương.
Văn chương của Thạch Lam, dù viết về nghèo đói, khổ cực, vẫn mang vẻ đẹp sâu sắc. Dưới sự khổ đau và khác biệt xã hội, vẫn có những con người tốt bụng xóa bỏ khoảng cách, mang đến tình yêu thương và sưởi ấm trong mùa đông lạnh giá.
Thạch Lam quan niệm rằng: “Cái đẹp man mác khắp vũ trụ, len lỏi khắp hang cùng ngõ hẻm, tiềm tàng ở mọi vật bình thường. Công việc của nhà văn là phải hiểu cái đẹp ở những chỗ người ta không ngờ tới, tìm cái đẹp kín đáo và che lấp của sự vật để cho người khác một bài học nhìn và thưởng thức.” Cái đẹp này đã được thể hiện trong tác phẩm “Gió lạnh đầu mùa”, phản ánh vẻ đẹp của tâm hồn con người. Với ý nghĩa sâu sắc, “Gió lạnh đầu mùa” chắc chắn sẽ luôn là một truyện ngắn gợi cảm xúc mạnh mẽ trong lòng độc giả.