1. Phân tích về cái chết của nhân vật Vũ Nương - mẫu 4
Vũ Nương, nhân vật trung tâm trong tác phẩm “Chuyện người con gái Nam Xương” của Nguyễn Dữ, là một người phụ nữ hiền thục, nết na và có phẩm hạnh tốt đẹp. Tuy nhiên, cuộc sống đã đẩy nàng đến cái chết. Việc tác giả cho nhân vật lựa chọn cái chết mang nhiều ý nghĩa sâu sắc.
Vũ Nương, tên thật là Vũ Thị Thiết, sinh ra tại Nam Xương, vốn có phẩm hạnh tốt, được Trương Sinh yêu mến và xin cưới về làm vợ với của hồi môn một trăm lạng vàng. Biết chồng đa nghi, nàng luôn giữ gìn phẩm hạnh để giữ hòa khí gia đình. Khi đất nước có chiến tranh, Trương Sinh, dù thuộc gia đình hào phú nhưng ít học, phải ra trận. Vũ Nương ở nhà chăm sóc con cái, lo liệu việc nhà và phụng dưỡng mẹ chồng chu đáo. Khi mẹ chồng qua đời, nàng cũng lo ma chay tận tụy như mẹ ruột. Khi Trương Sinh trở về, nghe lời con thơ nghi ngờ vợ không chung thủy, Vũ Nương không thể thanh minh và cuối cùng đã tự vẫn để chứng minh sự trong sạch và thủy chung của mình.
Cái chết của Vũ Nương xuất phát từ nhiều nguyên nhân. Trước tiên là Trương Sinh, người chồng đa nghi, luôn ghen tuông quá mức và không tin tưởng vợ. Lời của đứa con ngây thơ đã khiến Trương Sinh vội vàng kết luận vợ mình thất tiết mà không nghe giải thích. Sự ghen tuông mù quáng của Trương Sinh đã khiến Vũ Nương chịu đựng nỗi đau tột cùng.
Hơn thế, Trương Sinh cũng đại diện cho xã hội phong kiến bất công lúc bấy giờ, nơi phụ nữ không có quyền quyết định số phận của mình. Họ phải sống phụ thuộc vào nam giới và chịu đựng số phận mà không thể phản kháng. Sự bất hạnh này là một phần không thể tránh khỏi của đời họ.
Chiến tranh phi nghĩa cũng là một yếu tố quan trọng dẫn đến cái chết của Vũ Nương. Chiến tranh đã phá vỡ hạnh phúc gia đình, cướp đi cuộc sống bình yên mà người phụ nữ luôn khao khát. Khi Trương Sinh ra trận, cả gia đình phải đối mặt với sự chia ly và khó khăn. Nếu không có chiến tranh, có thể hạnh phúc của họ sẽ không bị tan vỡ.
Những bi kịch của Vũ Nương không chỉ là của riêng nàng mà còn phản ánh nỗi đau chung của phụ nữ trong xã hội xưa. Cái chết của Vũ Nương là kết quả tất yếu của những bất công đó.
2. Phân tích về cái chết của nhân vật Vũ Nương - mẫu 5
“Truyền kì mạn lục” là một trong những tác phẩm vĩ đại của văn học Trung đại Việt Nam, và “Chuyện người con gái Nam Xương” là tác phẩm tiêu biểu nhất. Cái chết của Vũ Nương trong truyện luôn để lại ấn tượng sâu đậm cho người đọc.
Vũ Nương, một cô gái từ Nam Xương, không chỉ xinh đẹp mà còn có phẩm hạnh tốt. Trương Sinh, chàng trai giàu có trong làng, yêu nàng và xin cưới làm vợ. Vũ Nương luôn giữ gìn phẩm hạnh dù biết chồng mình đa nghi. Khi đất nước có chiến tranh, Trương Sinh phải ra trận, còn Vũ Nương ở nhà chăm sóc mẹ già và nuôi dạy con cái. Nàng cũng lo ma chay chu đáo khi mẹ chồng mất. Khi Trương Sinh trở về, nghe con thơ nói mà nghi ngờ vợ không chung thủy. Dù Vũ Nương đau khổ giải thích, Trương Sinh vẫn không tin và hành hạ nàng. Cuối cùng, Vũ Nương đã tự vẫn ở sông Hoàng Giang để chứng minh sự trong sạch của mình. Nàng đã cầu nguyện trước khi chết rằng nếu nàng trong trắng, xin thành ngọc Mỵ Nương, nếu không, xin làm mồi cho cá, cơm cho diều. Trương Sinh sau đó nhận ra vợ mình bị oan khi nghe con reo lên và đã lập đàn giải oan, Vũ Nương hiện về trong làn khói mờ ảo.
Nguyên nhân chính dẫn đến cái chết của Vũ Nương là Trương Sinh, người luôn đa nghi và không tin vào sự giải thích của vợ. Trương Sinh đại diện cho xã hội phong kiến, nơi phụ nữ bị phụ thuộc hoàn toàn vào nam giới và không có quyền tự quyết định. Cuộc chiến tranh phi nghĩa cũng góp phần tạo nên bi kịch khi cướp đi hạnh phúc gia đình và khiến người phụ nữ không thể có cuộc sống bình yên. Cái chết của Vũ Nương không chỉ là sự kết thúc bi thảm của nàng mà còn phản ánh nỗi đau chung của phụ nữ trong xã hội xưa.
Tóm lại, cái chết của Vũ Nương là một bài học sâu sắc về sự bất công và nỗi đau của người phụ nữ trong xã hội cũ, khiến người đọc suy nghĩ về ý nghĩa thực sự của câu chuyện.
3. Phân tích cái chết của nhân vật Vũ Nương - mẫu 6
Nguyễn Dữ, sống vào thế kỉ XVI tại huyện Thanh Miện, Hải Dương, là một nhà văn nổi tiếng trong thời kỳ triều đại Lê suy thoái. Ông sống trong bối cảnh triều đình bất ổn và các cuộc nội chiến kéo dài. Là học trò của Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm, Nguyễn Dữ nổi bật với tri thức sâu rộng, nhưng ông chỉ làm quan một năm rồi chọn cuộc sống ẩn dật. Tác phẩm nổi tiếng nhất của ông là 'Truyền kì mạn lục' (Ghi chép về những điều kỳ lạ), trong đó 'Chuyện người con gái Nam Xương' là một truyện tiêu biểu, thể hiện tinh thần nhân đạo của ông qua số phận của nhân vật Vũ Nương. Cái chết của Vũ Nương trong truyện để lại ấn tượng sâu sắc và đau lòng cho người đọc.
Cái chết của Vũ Nương xuất phát từ nhiều nguyên nhân, cả trực tiếp và gián tiếp. Nguyên nhân trực tiếp là Trương Sinh, chồng nàng, người đa nghi và ít học. Vì một câu nói mơ hồ của đứa con, Trương Sinh ngay lập tức nghi ngờ vợ không chung thủy và không thèm lắng nghe giải thích từ nàng, chỉ biết mắng nhiếc và đuổi nàng. Trong xã hội phong kiến xưa, nghi ngờ vợ không chung thủy là điều ô nhục nhất đối với người phụ nữ vì họ bị ràng buộc bởi Tam Tòng, Tứ Đức.
Vì vậy, cái chết của Vũ Nương ở bến Hoàng Giang là hành động duy nhất mà nàng có thể làm khi bị chồng ghen tuông đuổi đi. Nguyên nhân gián tiếp dẫn đến cái chết của nàng là chiến tranh phi nghĩa, khiến vợ chồng nàng xa cách và dẫn đến hiểu lầm. Nếu không có chiến tranh, nàng đã không phải dùng bóng mình để nói với con rằng đó là cha Đản. Những lời mơ hồ của Đản đã châm ngòi ghen tuông trong Trương Sinh, và sự xa cách khiến Vũ Nương không thể giải thích.
Cái chết của Vũ Nương phản ánh thực trạng đau khổ của phụ nữ trong xã hội phong kiến, nơi họ bị bó buộc bởi các quy tắc và phải hy sinh hạnh phúc của mình cho gia đình. Cái chết cũng phơi bày sự tàn nhẫn của xã hội xưa, nơi phụ nữ bị đẩy đến bờ vực. Sau khi chết, Vũ Nương được hóa thành tiên nữ, thể hiện sự nhân đạo của Nguyễn Dữ đối với số phận khổ đau của phụ nữ thời xưa.
Tóm lại, cái chết của Vũ Nương là minh chứng cho số phận đau khổ của phụ nữ xưa và phản ánh sự tàn bạo của xã hội phong kiến, nơi quyền sống và hạnh phúc của họ bị tước đoạt.
4. Phân tích cái chết của nhân vật Vũ Nương - mẫu 7
Truyền kỳ mạn lục ghi lại những câu chuyện kỳ bí của dân gian, nhưng chủ yếu phản ánh bản chất của xã hội phong kiến thời bấy giờ. Nguyễn Dữ qua các câu chuyện thể hiện tâm tư, quan điểm về các vấn đề xã hội một cách nghiêm túc và khách quan. Trong số 20 câu chuyện, 'Chuyện người con gái Nam Xương' nổi bật nhất. Trương Sinh, vì hoài nghi vô căn cứ, đã đẩy Vũ Nương đến cái chết để chứng minh sự trong sạch của mình. Mặc dù sau đó Trương Sinh nhận ra sai lầm và hối hận, nhưng đã quá muộn màng.
Câu chuyện có diễn biến đơn giản, không có gì mới mẻ so với các truyện dân gian khác, nhưng Nguyễn Dữ đã khéo léo xây dựng hình ảnh người phụ nữ với sự hoàn thiện. Tác phẩm kết hợp tài tình các phương thức tự sự, trữ tình và kịch, hòa quyện ngôn ngữ nhân vật với ngôn ngữ tác giả, giữa văn xuôi, văn biền ngẫu và thơ ca. Lời văn súc tích, chặt chẽ và sinh động nhằm lý giải cái chết của Vũ Nương, bộc lộ nhiều ý nghĩa và vấn đề của thời đại. Nguyễn Dữ vận dụng cả tư tưởng Nho Giáo, Phật Giáo và các giải pháp dân gian, nhưng cái chết của Vũ Nương phản ánh sự bất lực của ông trước hiện thực phức tạp. Cái chết của nàng là cách duy nhất để bảo toàn danh dự, khi phẩm giá quan trọng hơn sự sống.
Vũ Nương, người phụ nữ hiền đức và tận tụy, bị chồng nghi oan chỉ vì một câu nói của đứa con. Cái bóng mơ hồ của trí tưởng tượng đã trở thành nguồn cơn của tai họa. Sự tàn nhẫn của Trương Sinh khiến Vũ Nương phải tìm đến cái chết. Câu chuyện vượt ra ngoài bi kịch gia đình, phản ánh số phận mong manh của con người trong xã hội phong kiến đầy oan khuất và bất công. Cuộc hôn nhân không bình đẳng giữa Vũ Nương và Trương Sinh, sự nghi ngờ mù quáng của chồng và tâm trạng bất ổn khi trở về nhà, đã dẫn đến cái chết bi thảm của nàng.
Xã hội phong kiến nam quyền đã sản sinh ra những người đàn ông như Trương Sinh, chà đạp quyền sống của phụ nữ. Cái chết của Vũ Nương không phải là trường hợp đơn lẻ mà là hình ảnh của nhiều phụ nữ nhỏ bé khác. Chiến tranh phong kiến cũng góp phần vào bi kịch của nàng. Tác phẩm thể hiện tư tưởng nhân đạo cao cả và là một mẫu mực của tiếng nói trân trọng và bênh vực người phụ nữ trong xã hội phong kiến. Bi kịch của Vũ Nương mang lại bài học về việc gìn giữ hạnh phúc gia đình, cảnh tỉnh phụ nữ khi gặp mâu thuẫn. Dù có nhiều gợi mở để tránh cái chết cho Vũ Nương, nhưng lòng tự trọng đã khiến nàng không thấy. Tác phẩm không chỉ hoàn thiện về nội dung mà còn đạt tiến bộ trong nghệ thuật tự sự, kết hợp nhuần nhuyễn các phương thức nghệ thuật. Truyền kỳ mạn lục là thành tựu tiêu biểu của văn học hình tượng viết bằng chữ Hán dưới ảnh hưởng của sáng tác dân gian.
5. Bài luận về cái chết của nhân vật Vũ Nương - mẫu 8
Cái chết không chỉ đơn thuần là kết thúc của một cuộc đời đã trải qua bao thử thách và sóng gió, mà còn có thể là sự khởi đầu mới, một cuộc sống không còn nỗi đau. Trong 'Chuyện người con gái Nam Xương' của Nguyễn Dữ, cái chết của người thiếu phụ trẻ không chỉ là kết thúc bi thương mà còn là sự khởi đầu của niềm hy vọng và niềm tin mới. Đối với nàng, cái chết chính là lối thoát duy nhất khỏi cuộc sống đầy bất hạnh trần thế.
Nguyễn Dữ, với trái tim nhân ái, đã xây dựng một nhân vật hoàn hảo, xinh đẹp và đức hạnh, nhưng lại bị đặt vào hoàn cảnh đau khổ và bất công. Mặc dù Vũ Nương sống trọn vẹn vì chồng và con, cuộc đời vẫn không buông tha nàng. Khi Trương Sinh trở về từ chiến trường, những tưởng gia đình sẽ hạnh phúc đoàn tụ, nhưng tai họa lại ập đến. Trương Sinh, tin theo lời con nhỏ, đã kết án vợ mình mà không lắng nghe giải thích. Để chứng minh sự trong sạch, Vũ Nương đã phải tìm đến cái chết.
Vũ Nương chết không chỉ để thoát khỏi sự nghi ngờ và sỉ nhục mà còn để bảo toàn phẩm giá của mình. Nàng chết để không phải sống trong cảnh đa nghi, bị chồng xúc phạm. Đau đớn thay, chính người mà nàng yêu thương lại là nguyên nhân dẫn đến cái chết của nàng. Trong xã hội phong kiến, nơi phụ nữ luôn bị áp bức và coi thường, cái chết của Vũ Nương làm nổi bật sự bất công mà nàng phải chịu. Nó cũng làm nổi bật số phận của những người phụ nữ khác trong xã hội, những người cũng bị áp bức và thiếu quyền sống.
Cái chết của Vũ Nương không chỉ là lời chỉ trích mạnh mẽ đối với xã hội phong kiến tàn ác, mà còn là sự lên án những người đàn ông như Trương Sinh – người chồng ích kỷ và đa nghi. Mặc dù Trương Sinh là đại diện cho tư tưởng nam quyền của thời đại, nhưng nếu thực sự yêu thương vợ, hắn đã không để nàng phải chịu đựng cảnh khổ đau và nhục nhã đến thế. Hắn đáng bị chỉ trích vì đã đánh đuổi và sỉ nhục người vợ hết lòng vì mình. Ngày nay, chúng ta vẫn thấy nhiều trường hợp bạo hành gia đình, nơi phụ nữ phải chịu đau khổ giống như Vũ Nương, và cái chết của họ vẫn là sự bi thương và oan ức.
Nguyễn Dữ đã khéo léo tạo nên một cái kết có hậu cho Vũ Nương. Sau khi gieo mình xuống sông Hoàng Giang, nàng được các tiên nữ cứu giúp và sống một cuộc sống mới không còn khổ đau. Đây chính là nơi mà nàng xứng đáng được hưởng hạnh phúc và yên bình. Cái chết của nàng trở thành sự hồi sinh, một cuộc sống mới không còn nước mắt và đau đớn. Nơi đây, nàng được tôn trọng và hưởng những điều xứng đáng với đức hạnh của mình.
Có thể thấy rằng, nếu Vũ Nương có thể bỏ đi nơi khác, nàng có thể sống một cuộc đời mới và trở về khi Trương Sinh hiểu ra mọi chuyện. Tuy nhiên, trong xã hội phong kiến, nàng không có quyền tự quyết và không thể tự do sống ở nơi khác. Cái chết là lối thoát duy nhất cho nàng. Đó là một cái chết ẩn chứa nhiều ý nghĩa sâu sắc, vừa là lời tố cáo xã hội phong kiến bất công, vừa là ca ngợi đức hạnh và lòng trung thủy của Vũ Nương. Dù đau thương, nhưng cái chết của nàng cũng là bài học quý giá cho những người sống.
Nguyễn Dữ đã thành công trong việc xây dựng cái chết của Vũ Nương, tạo nên một kết thúc giải thoát và hồi sinh. Mặc dù người đọc cảm thấy xót xa, nhưng cũng vui mừng vì nàng đã tìm được sự giải thoát và một cuộc sống không còn đau khổ. Những người phụ nữ hiện đại ngày nay hãy học theo tấm gương của nàng, sống đức hạnh và tràn đầy tình yêu thương. Cứ ở hiền ắt sẽ gặp lành, còn kẻ nhu nhược sẽ nhận quả báo xứng đáng với hành động của mình.
6. Bài luận về cái chết của Vũ Nương - mẫu 1
Trong văn học trung đại Việt Nam, 'Truyện Kiều' của Nguyễn Du không chỉ vẽ nên số phận bi thảm của Thúy Kiều mà còn là một tác phẩm xuất sắc phản ánh số phận người phụ nữ trong xã hội phong kiến. Tương tự, 'Chuyện người con gái Nam Xương' của Nguyễn Dữ cũng là một tác phẩm tiêu biểu mô tả bi kịch của phụ nữ qua cái chết của Vũ Nương, thể hiện sự tuyệt vọng và sự bế tắc trong một xã hội đầy bất công.
Vũ Nương, với vẻ đẹp và phẩm hạnh nổi bật, đã chiếm được trái tim của Trương Sinh. Sau khi kết hôn, nàng luôn giữ gìn đức hạnh, một lòng chăm sóc con cái và kính trọng mẹ chồng. Khi Trương Sinh đi lính, Vũ Nương gánh vác mọi trách nhiệm gia đình và chờ đợi chồng trở về. Tuy nhiên, khi Trương Sinh trở lại, nàng lại rơi vào bi kịch khi bị hiểu lầm và ruồng rẫy chỉ vì sự nghi ngờ không có cơ sở. Vũ Nương, không được chồng thấu hiểu, đã chọn cái chết như một cách để chứng minh sự trong sạch của mình.
Cái chết của Vũ Nương không chỉ phản ánh bi kịch cá nhân mà còn là sự tố cáo những bất công trong xã hội phong kiến. Dù nàng là người phụ nữ giữ gìn đức hạnh, nhưng vẫn phải chịu đựng sự ruồng bỏ và áp bức từ xã hội. Khi bị nghi ngờ và xa lánh, nàng không còn lựa chọn nào khác ngoài cái chết để bảo vệ danh dự và phẩm giá của mình.
Trước sự kết tội của Trương Sinh, Vũ Nương đã chọn bến Hoàng Giang để minh oan cho bản thân với những lời lẽ đầy đau đớn: 'Nếu tôi giữ gìn đức hạnh và lòng chung thủy, xin làm ngọc Mị Nương dưới nước, hoặc làm cỏ Ngu Mĩ trên cạn. Còn nếu lừa dối chồng con, xin trở thành mồi cho cá tôm và cơm cho diều quạ, và chịu sự chê cười của mọi người.' Hành động tự vẫn của nàng không chỉ thể hiện sự quyết tâm bảo vệ phẩm giá mà còn là sự phản ánh sâu sắc số phận bế tắc của người phụ nữ trong xã hội phong kiến.
Cái chết đầy đau đớn của Vũ Nương lên án chế độ nam quyền và sự bất công trong xã hội. Cuộc hôn nhân của nàng với Trương Sinh vốn thiếu bình đẳng, và sự nghi ngờ của chồng chính là hệ quả của chế độ phong kiến. Cuộc chiến tranh cũng góp phần vào bi kịch của nàng, khi sự xa cách đã dẫn đến hiểu lầm. Cái chết của Vũ Nương là một sự phản ánh chân thực sự bất công mà người phụ nữ phải chịu đựng, đồng thời thể hiện sự đồng cảm của Nguyễn Dữ đối với số phận của họ.
Qua cái chết bi kịch của Vũ Nương, ta thấy rõ số phận đau khổ của người phụ nữ trong xã hội phong kiến. Chi tiết này không chỉ làm nổi bật giá trị nhân đạo mà còn phản ánh thực trạng xã hội một cách sâu sắc.
7. Bài luận về cái chết của nhân vật Vũ Nương - mẫu 2
“Truyền kỳ mạn lục” là một tập hợp các câu chuyện huyền bí từ dân gian, nhằm phản ánh chân thực bản chất xã hội phong kiến thời kỳ đó. Nguyễn Dữ thông qua các truyện ngắn đã thể hiện tâm tư và quan điểm của mình về xã hội với một thái độ nghiêm khắc và khách quan.
Trong số hai mươi câu chuyện, “Chuyện người con gái Nam Xương” nổi bật hơn cả. Câu chuyện kể về việc Trương Sinh vì sự nghi ngờ vô căn cứ mà khiến Vũ Nương phải chấm dứt cuộc sống của mình để chứng minh sự trong sạch. Mối oan ức của nàng chỉ được giải quyết sau này, khi Trương Sinh nhận ra lỗi lầm và hối hận muộn màng.
Cốt truyện tuy đơn giản nhưng Nguyễn Dữ đã khéo léo xây dựng hình tượng nhân vật nữ với sự toàn vẹn và sâu sắc. Ông đã kết hợp thành công các phương pháp tự sự, trữ tình và kịch, hòa quyện ngôn ngữ nhân vật và ngôn ngữ tác giả, giữa văn xuôi, văn biền ngẫu và thơ ca. Lời văn của tác phẩm vừa cô đọng, súc tích, vừa sinh động và hài hòa.
Nguyễn Dữ đã khắc họa sâu sắc những vấn đề xung quanh cái chết của Vũ Nương, thể hiện nhiều ý nghĩa và quan tâm của ông đối với xã hội. Ông đã thử nghiệm nhiều cách giải quyết, từ tư tưởng Nho giáo, Phật giáo đến giải pháp dân gian, nhưng cuối cùng không thể giải quyết triệt để những phức tạp của hiện thực. Cái chết của Vũ Nương trở thành sự lựa chọn cuối cùng để bảo toàn danh dự, vì phẩm giá của nàng còn quan trọng hơn cả sự sống.
Vũ Nương là một người phụ nữ hiền thục, thủy chung, nhưng lại phải chịu sự nghi oan từ chồng do một câu nói của trẻ nhỏ. Sự bất công và lòng ghen tuông của Trương Sinh đã đẩy nàng đến cái chết. Câu chuyện không chỉ là một bi kịch gia đình mà còn phản ánh sự bất công trong xã hội, nơi mà sự oan khuất có thể xảy ra bất kỳ lúc nào.
Chúng ta thấy rõ rằng xã hội phong kiến với tư tưởng nam quyền đã sản sinh ra những nhân vật như Trương Sinh, những người đã đẩy phụ nữ đến bờ vực. Chiến tranh phong kiến cũng góp phần vào bi kịch của Vũ Nương, tạo nên một tình cảnh sinh ly tử biệt. Tác phẩm không chỉ là một tiếng nói nhân đạo cao cả mà còn là một bài học quý giá về sự giữ gìn hạnh phúc gia đình và cách ứng phó với mâu thuẫn.
Nguyễn Dữ đã thành công trong việc xây dựng nội dung và nghệ thuật tự sự. Tác phẩm kết hợp nhuần nhuyễn các yếu tố tự sự, trữ tình và kịch, với một ngôn ngữ chặt chẽ và sinh động. “Truyền kỳ mạn lục” không chỉ là một tác phẩm tiêu biểu của thể loại truyền kỳ mà còn là một thành tựu lớn trong văn học cổ điển, phản ánh sâu sắc ảnh hưởng của sáng tác dân gian.
8. Bài văn phân tích cái chết của nhân vật Vũ Nương - mẫu 3
Đọc “Chuyện người con gái Nam Xương”, người ta không thể không cảm thấy ám ảnh trước cái chết bi thương của Vũ Nương.
Truyện kể về Vũ Thị Thiết, một phụ nữ hiền thục sống ở Nam Xương. Chồng nàng, Trương Sinh, là người nhà giàu nhưng thiếu học và hay ghen. Khi triều đình bắt lính, Trương Sinh phải tòng quân trong khi Vũ Nương đang mang thai. Mười ngày sau khi chồng đi xa, nàng sinh con trai và đặt tên là Đản. Khi Trương Sinh trở về sau khi giặc tan, con trai đã biết nói và từ chối nhận Trương Sinh là cha. Bé Đản nói: “Ơ hay! Thế ra ông cũng là cha tôi ư? Ông lại biết nói, chứ không như cha tôi trước kia chỉ thin thít. Trước đây thường có một ông đêm nào cũng đến, mẹ Đản đi cũng đi, mẹ Đản ngồi cũng ngồi nhưng chẳng bao giờ bế Đản cả”. Tính ghen tuông của Trương Sinh bị kích thích bởi lời con trẻ, khiến anh hiểu nhầm, vu oan cho Vũ Nương và đuổi nàng đi. Vũ Nương, không còn cách nào khác, đã nhảy sông tự vẫn.
Phân tích kỹ lưỡng, có thể thấy rằng thảm kịch này hoàn toàn có thể được ngăn chặn. Tài năng của tác giả Nguyễn Dữ nằm ở chỗ khéo léo dẫn dắt câu chuyện, từ từ làm rõ chủ đề thông qua những tình tiết gay cấn. Lời của đứa trẻ, dù nghe có vẻ chân thật, thực chất chứa đựng nhiều điều vô lý nếu nhìn nhận một cách tỉnh táo. Nếu Trương Sinh suy nghĩ thấu đáo, anh sẽ nhận ra rằng lời con trẻ không đáng tin cậy, và sự hiểu lầm có thể dễ dàng được giải quyết. Nhưng vì ghen tuông và thiếu hiểu biết, Trương Sinh đã đẩy Vũ Nương đến cái chết oan uổng, dù thực tế anh không thiếu tình cảm với vợ mình. Sự ghen tuông không thể sáng suốt bao giờ.
Bi kịch này hoàn toàn có thể tránh được nếu Trương Sinh tìm hiểu rõ nguyên nhân từ lời con trẻ. Vũ Nương có thể giải thích rằng lời đùa của nàng với con về cái bóng chỉ là trò chơi vô hại. Nhưng mọi việc đã quá muộn, và Vũ Nương không còn cơ hội để minh oan cho mình. Câu chuyện bắt nguồn từ một mâu thuẫn gia đình, một sự ghen tuông thường thấy. Vũ Nương không may mắn lấy phải người chồng hay ghen, và cái chết của nàng là hệ quả trực tiếp của “máu ghen” của Trương Sinh. Thực tế, cái chết oan uổng này xuất phát từ sự độc đoán của chồng.
Vũ Nương là một phụ nữ đức hạnh, tâm hồn thuần khiết, nhưng lại bị nghi oan vì một lời nói của con trẻ. Cái chết của nàng, không thể ngờ đến từ tình yêu con trẻ, đã dẫn đến cái kết bi thảm. Câu chuyện không chỉ là một bi kịch gia đình mà còn phản ánh sự mong manh của số phận trong xã hội phong kiến, nơi mà oan ức và bất công có thể xảy ra bất kỳ lúc nào. Đây là một xã hội mà những người đàn ông như Trương Sinh, với tư tưởng nam quyền, đã chà đạp lên quyền sống của phụ nữ. Cái chết của Vũ Nương là minh chứng cho sự tàn bạo và bất công của xã hội phong kiến, nơi mà sự bất bình đẳng đã gây ra biết bao đau thương cho phụ nữ và con người thời đó.
Như vậy, cái chết của Vũ Nương chứa đựng nhiều ý nghĩa sâu sắc về sự bất công và bi kịch của số phận con người trong xã hội phong kiến.