1. Bài tham khảo số 1
Tolkien đã viết: “Thế giới đầy hiểm họa, tồn tại nơi tăm tối; nhưng vẫn có thứ đẹp đẽ, và tình yêu trộn lẫn với khổ đau, vẫn sinh trưởng nhanh hơn.” Cuộc sống không thể thiếu tình yêu, mỗi người đều khao khát một tình yêu trọn vẹn.
Trình Công Sơn mô tả thơ Xuân Quỳnh như: “Thơ của Xuân Quỳnh như chuồn chuồn bay tìm nơi nương thân giữa nắng gió cuộc đời.” Cô viết về những thứ nhỏ bé, dễ lãng quên như cỏ, hoa, lá, thuyền... nhưng thực chất là câu chuyện của cuộc sống và số phận riêng. Xuân Quỳnh, nhà thơ tiêu biểu của văn hóa Việt Nam, truyền đạt tình yêu bất diệt qua bài thơ “Thuyền và biển” dựa trên ký ức thực tế ở Thái Bình.
Sử dụng hình ảnh thuyền và biển, câu chuyện tình yêu hiện lên như một bức tranh vô cùng chân thực. Người đọc từng câu, hình dung về tình cảm sâu đậm mà tác giả dành cho người yêu thương. Thơ mở đầu đơn giản nhưng chứa đựng bao nhiêu nỗi nhớ, tình cảm chân thành.
Và tình biển bao la
Thuyền đi hoài không mỏi
Biển vẫn xa... còn xa
Biển mênh mông, thuyền đi vô tận theo lời gọi của biển. Sự khăng khít, chung thủy được diễn đạt qua những từ ngữ đơn giản nhưng sâu sắc. Tình yêu luôn mang lại hạnh phúc, nhưng khi xa cách, nó lại gây đau khổ, luyến tiếc:
Em sẽ kể anh nghe
Chuyện con thuyền và biển
Đó là bức tranh tình yêu bền vững, không thể tách rời. Xuân Quỳnh hòa mình vào biển cả, thấu hiểu tâm hồn của biển:
Những đêm trăng hiền từ
Biển như cô gái nhỏ bé
Thầm thì gửi tâm tư
Quanh mạn thuyền sóng vỗ
Biển như cô gái xinh xắn, dịu dàng, gửi tâm tư qua sóng nước. Tình yêu và biển, dịu dàng và mạnh mẽ, đan xen nhưng hoàn hảo. Tình yêu không bao giờ đứng yên, giống như biển không ngừng sóng vỗ. Điều đó làm say lòng những người yêu thơ, khiến trái tim đắm chìm trong thần tiên của tình yêu bất tử.
Chỉ có thuyền mới thấu hiểu
Biển mênh mông
Chỉ có biển mới biết
Thuyền đi đâu về đâu
Tình yêu được thể hiện qua sự thấu hiểu và kết nối sâu sắc. Tình yêu trọn vẹn, chân thành, không thể tách rời như thuyền và biển. Cảm xúc của tình yêu, sự nhớ nhung và khát khao, tất cả đều hiện hữu trong những dòng thơ của Xuân Quỳnh.
Những ngày không gặp nhau
Biển bạc đầu thương nhớ
Những ngày không gặp nhau
Lòng thuyền đau – rạn vỡ
Lời thơ là tấm gương phản ánh tình yêu sâu sắc, đau thương khi xa cách. Tình yêu không gặp nhau làm thuyền đau, biển nhớ thương. Đó là những khoảnh khắc của tình yêu đích thực, vững vàng, không ngừng biến đổi như sóng biển.
Bài thơ Thuyền và biển không chỉ đơn thuần là câu chuyện tình yêu giữa thuyền và biển mà còn là hình ảnh của tình yêu trọn vẹn, không điều kiện. Xuân Quỳnh đã làm nổi bật tình yêu chân thành và bền vững qua từng chi tiết nhỏ, tạo nên một bức tranh đẹp và sâu sắc về tình yêu đích thực.

2. Tài liệu tham khảo số 3
Bài thơ 'Thuyền và Biển' của Xuân Quỳnh là một kiệt tác thơ tình, sử dụng hình ảnh thuyền và biển để diễn đạt một mối quan hệ tình cảm. Tác giả thông minh kết hợp hình ảnh và cảm xúc của nhân vật vào tác phẩm, tạo nên một trải nghiệm sâu sắc về tình yêu của đôi trẻ.
“Từ ngày nào chẳng biết
Thuyền nghe lời biển khơi
Cánh hải âu, sóng biếc
Đưa thuyền đi muôn nơi
Lòng thuyền nhiều khát vọng
Và tình biển bao la
Thuyền đi hoài không mỏi
Biển vẫn xa… còn xa”
Ngay từ những câu thơ đầu tiên, chúng ta được đưa vào bức tranh tình yêu mới nở của chàng trai. Chàng trai tràn đầy khát vọng và nhớ nhung cố gắng kể câu chuyện của thuyền và biển cho cô gái. Tuy nhiên, cô gái tỏ ra lạnh lùng, không chú ý đến chàng và có vẻ như không quan tâm đến tình cảm của anh. Trong bài thơ, chàng trai là biểu tượng của thuyền, còn cô gái được so sánh với biển. Hình ảnh của biển mang lại cho tình yêu sắc màu diệu kỳ, sự hiền hòa và tâm tư của người phụ nữ. Mặc dù biển có lúc êm đềm, đưa thuyền đi muôn nơi, nhưng cũng có khi trở nên dữ dội, đẩy thuyền một cách vô lý. Điều này giống như tâm lý của những người con gái đang đắm chìm trong tình yêu, được mô tả rất chân thực.
“Những đêm trăng hiền từ
Biển như cô gái nhỏ
Thầm thì gửi tâm tư
Quanh mạn thuyền sóng vỗ
Cũng có khi vô cớ
Biển ào ạt xô thuyền”
Khi tình yêu sâu đậm, chỉ thuyền mới hiểu và cảm nhận được biển. Thuyền là nơi biển trút hết tâm sự và nỗi niềm của mình. Tương tự, biển cũng hiểu và biết rõ thuyền đi đâu và về đâu. Mối liên kết giữa thuyền và biển trở nên mạnh mẽ và đặc biệt, chỉ có thuyền và biển mới hiểu rõ lẫn nhau. Trong những ngày không gặp nhau, cả biển và thuyền đều cảm thấy nhớ nhung và đau khổ. Biển vỗ sóng vào bờ, biểu thị sự nhớ thương của biển đối với thuyền. Thuyền cũng trở nên đau khổ và rạn vỡ khi không có biển bên cạnh. Hình ảnh này như một lưỡi dao sắc bén đâm thẳng vào tâm can của người đọc, đem lại cảm giác đau thương và hỗn loạn của tình yêu xa cách.
Cuối cùng, nếu mối tình của thuyền và biển phải chia xa, biển sẽ chỉ còn lại những cơn sóng gió. Điều này ám chỉ rằng nếu thuyền rời xa biển, biển sẽ trở thành người cô đơn và đau khổ nhất. Biển luôn ổn định, trong khi thuyền có thể đi đâu và về đâu. Khi thuyền không còn bên cạnh, biển chỉ còn sóng gió và hư vô. Bài thơ kết thúc bằng lời thổ lộ của người con gái. Nếu phải xa anh, cuộc đời cô chỉ còn là bão tố. Đây là một tuyên bố mạnh mẽ về tình yêu mãnh liệt và sự phụ thuộc của cô đối với anh. Bằng cách sử dụng hình ảnh mạnh mẽ này, tác giả đã thành công trong việc đẩy tình yêu lên đỉnh cao và tạo nên ấn tượng mạnh mẽ cho độc giả.
Từ đầu đến cuối, bài thơ 'Thuyền và Biển' của Xuân Quỳnh đã tạo nên một không gian tình yêu đậm đà và đau khổ. Thông qua hình ảnh của thuyền và biển, tác giả tài hoa đã mang lại cho chúng ta cái nhìn sâu sắc về mối quan hệ tình yêu, những khát vọng và những biến đổi không ngừng.

3. Tài liệu tham khảo số 2
'Thuyền và Biển' của Xuân Quỳnh là một tác phẩm thơ đặc sắc, nổi tiếng và đã đi sâu vào lòng công chúng. Tác phẩm này không chỉ được ghi chép trong nhiều sổ tay mà còn được truyền miệng qua các thế hệ. Những người đã yêu, đang yêu, hay sẽ yêu, khi đọc tác phẩm này, sẽ cảm nhận sự tuyệt vời và muốn biết ơn nữ thi sĩ tài năng này.
“Em sẽ kể anh nghe
Chuyện con thuyền và biển:
Từ ngày nào chẳng biết
Thuyền nghe lời biển khơi
Cánh hải âu, sóng biếc
Đưa thuyền đi muôn nơi”
Các câu thơ như những lời thổ lộ ngọt ngào, người con gái chia sẻ tâm tư, mở ra một câu chuyện lãng mạn, mơ mộng. Ngay từ đầu, tác phẩm đưa ra hai hình ảnh chính là thuyền và biển. Đây là hai hình tượng gắn kết, không thể tách rời, mang đến vẻ đẹp mộc mạc và giản dị. Có một câu ca dao nói:
“Thuyền ơi có nhớ bến chăng?
Bến thì một dạ khăng khăng đợi thuyền!”
Hoặc như lời của Xuân Diệu:
“Anh không xứng là biển xanh
Nhưng anh muốn em là bờ cát trắng
Bờ cát dài phẳng lặng
Soi ánh nắng pha lê...”
Điều này chứng tỏ, thuyền và biển là những hình ảnh quen thuộc trong thơ ca về tình yêu đôi lứa. Dần dần, câu chuyện của tác giả được mở ra, là câu chuyện về một tình yêu thủy chung “Từ ngày nào chẳng biết/Thuyền nghe lời biển khơi”. Câu thơ này là lời thú nhận, nàng bày tỏ tình cảm với chàng từ lâu, sẵn sàng xây dựng hạnh phúc đôi ta. Mối tình này chân thật, chân thành và vĩnh cửu. Câu thơ:
“Cánh hải âu, sóng biếc
Đưa thuyền đi muôn nơi”
Thể hiện sự khẳng định cho tình yêu bền vững giữa thuyền và biển, với hình ảnh sóng đôi làm nổi bật ý nghĩa đó.
“Những đêm trăng hiền từ
Biển như cô gái nhỏ
Thầm thì gửi tâm tư
Quanh mạn thuyền sóng vỗ”
Biển tượng trưng cho người con gái, mang đến vẻ dịu dàng, êm ả và rộng lớn như tình yêu của nhà thơ. Câu thơ:
“Cũng có khi vô cớ
Biển ào ạt xô thuyền
(Vì tình yêu muôn thuở
Có bao giờ đứng yên?)”
Thể hiện cảm xúc mạnh mẽ và ồ ạt của tình yêu, không thể dự đoán được hướng đi chính xác. Xuân Quỳnh đã thành công khi diễn đạt tình yêu bằng cách sử dụng hình ảnh của biển và thuyền, gửi gắm sự phức tạp và đẹp đẽ của tình yêu.
“Chỉ có thuyền mới hiểu
Biển mênh mông nhường nào
Chỉ có biển mới biết
Thuyền đi đâu về đâu”
Người ta thường nói khi yêu, hai người có thể đoán được ý nghĩ của nhau, như một trường 'điện từ” kỳ diệu giữa họ. Xuân Quỳnh diễn đạt tốt điều này:
“Thuyền ơi có nhớ bến chăng?
Bến thì một dạ khăng khăng đợi thuyền!”
Thi sĩ đã thành công khi chuyển tình cảm chung của những người đang yêu thành những bức tranh thơ.
“Chỉ có thuyền mới hiểu
Biển mênh mông nhường nào
Chỉ có biển mới biết
Thuyền đi đâu về đâu”
Thơ 'Thuyền và Biển' của Xuân Quỳnh làm cho độc giả cảm nhận rõ những tâm sự, niềm khao khát, lo âu và trăn trở trong tình yêu. Thuyền và Biển là biểu tượng của sự ước mơ và đam mê của một tâm hồn trẻ, tràn đầy nhiệt huyết, yêu thích vẻ đẹp của tình yêu chân thành, trọn vẹn – một tình yêu mang đậm tính chất lý tưởng.

4. Tài liệu tham khảo số 4
Tình yêu, một nguồn cảm hứng vô tận, và trong thế giới thơ, bài thơ Thuyền và Biển của Xuân Quỳnh không ngừng làm say đắm trái tim người đọc với những cảm xúc, tâm sự, và khao khát về tình yêu, những suy tư và lo lắng… tất cả được thể hiện một cách tinh tế và sâu sắc.
Mở đầu bài thơ là câu chuyện:
Em sẽ kể anh nghe
Chuyện con thuyền và biển:
Câu chuyện của thuyền và biển, mặc dù có vẻ đơn giản và giản dị, nhưng bên trong nó chứa đựng những điều:
“Từ ngày nào chẳng biết
…..
Biển vẫn xa… còn xa
Câu chuyện về tình yêu trong bài thơ Thuyền và Biển không chỉ là một câu chuyện tình yêu thông thường, mà còn là sự kết hợp của hình ảnh thuyền và biển để kể về tình yêu, sự gắn kết và bền vững của nó. Đoạn đầu của bài thơ là câu chuyện của một tình yêu mới bắt đầu. Không biết từ khi nào, thuyền và biển đã hòa mình vào nhau, giống như chàng và nàng, mặc dù nàng còn e ấp, ngượng ngùng.
Những đêm trăng hiền từ
…..
Có bao giờ đứng yên?
Two stanzas tiếp theo với sự so sánh giữa biển và cô gái nhỏ tạo ra nhiều cảm xúc, mức độ của tình yêu. Đối mặt với biển, Xuân Quỳnh như thấu hiểu tâm hồn của biển: biển với những con sóng nổi và chìm. Bởi vì trong trái tim biển, không bao giờ có sự yên bình. Đại dương sâu thẳm, bao la chính là một trạng thái cảm xúc lớn với đầy đủ những trạng thái cảm xúc.
Biển giống như chính người con gái đang yêu và như chính tình yêu: chẳng bao giờ dừng lại; từng khoảnh khắc, những khát khao, những ký ức, những niềm yêu và sự khắc khoải luôn hiện hữu trong những sóng trái tim để tình yêu là một điều bí ẩn, và cũng để biển có thời điểm:
Chỉ có thuyền mới hiểu
Biển mênh mông nhường nào
Chỉ có biển mới biết
Thuyền đi đâu, về đâu…
Êm đềm và mạnh mẽ, đối lập và đồng thuận, đó là bản chất của trái tim đầy yêu thương, chân thành. Trái tim của nữ thi sĩ thể hiện khát khao về tình yêu lý tưởng. Có lẽ vì thế mà những bài thơ của bà luôn ngọt ngào, da diết và sâu xa. Với trái tim tràn đầy năng lượng, Xuân Quỳnh mong muốn một tình yêu đẹp, trung thành, độc nhất và hiểu biết:
Những ngày không gặp nhau
…..
Biển chỉ còn sóng gió”
Mọi cung bậc của tình yêu, mọi cảm xúc ngọt ngào và hạnh phúc đều được Xuân Quỳnh diễn đạt một cách rõ ràng và chi tiết, đó là “không gặp nhau”. Đó là đau thương khi “đứt rừng”, những cảm xúc của tình yêu chỉ thuyền, chỉ biển, chỉ những đôi yêu nhau mới có thể hiểu và cảm nhận được.
Nếu từ giã thuyền rồi
Biển chỉ còn sóng gió”
Nếu phải cách xa anh
Em chỉ còn bão tố
Tình yêu hạnh phúc ngọt ngào, nhưng khi chia xa, đứt rừng, đó là nỗi đau, là “sóng gió” là “bão tố” khiến cho trái tim, tâm hồn đau đớn, xót xa.
Mọi cung bậc của tình yêu, mọi cảm xúc ngọt bùi, hạnh phúc trong tình yêu làm cho biết bao trái tim tan chảy. Tình yêu của thuyền và biển là một tình yêu khăng khít, lâu dài như chính tình yêu của tác giả dành cho người đời. Sự ngọt ngào trong tình yêu luôn làm cho trái tim hạnh phúc, lâng lâng khó diễn đạt. Nhưng đó là tình yêu, khi rạn rời, chia xa, đau đớn, đó là nỗi xót xa không gì so sánh được.

5. Tài liệu tham khảo số 3
Xuân Quỳnh, nhà thơ tình yêu lãng mạn, với trái tim sôi nổi, đã chạm đến lòng độc giả bằng những cảm xúc chân thành về tình yêu. 'Thuyền và biển' - một tuyệt phẩm thơ của Xuân Quỳnh, đưa ta đến khám phá thế giới tình yêu đẹp đẽ, đậm chất lãng mạn. Những dòng thơ đầu tiên như là tiếng thì thầm ngọt ngào của người con gái đang tâm sự về tình yêu, mở ra một câu chuyện đẹp như tranh vẽ.
Em sẽ kể anh nghe
…
Đưa thuyền đi muôn nơi
Câu thơ đẹp đầu tiên giống như là những lời thổ lộ tình cảm ngọt ngào của người con gái, hòa mình vào câu chuyện lãng mạn. Bài thơ mở đầu với hình tượng của thuyền và biển, những hình ảnh trữ tình, đơn giản nhưng đong đầy ý nghĩa. Thuyền và biển, hai hình ảnh không thể tách rời, kết nối một cách chặt chẽ, tượng trưng cho tình yêu vững bền, mãnh liệt. Như câu ca dao: 'Thuyền ơi có nhớ bến chăng? Bến thì một dạ khăng khăng đợi thuyền!' hay những dòng thơ của Xuân Diệu.
Câu chuyện của một tình yêu chung thủy bắt đầu 'Từ ngày nào chẳng biết. Thuyền nghe lời biển khơi'. Câu thơ như là lời thú nhận nhẹ nhàng, e ấp, hé lộ rằng từ lâu, người con gái đã đắm chìm trong tình yêu với người con trai, sẵn sàng xây dựng hạnh phúc lứa đôi. Không biết từ khi nào, tình yêu đã nảy mầm, nhưng nó là sự chân thành, vĩnh cửu. Câu chuyện tình yêu ngọt ngào:
Cánh hải âu, sóng biếc
Đưa thuyền đi muôn nơi
Câu thơ tràn ngập âm thanh sóng, vỗ về trái tim nhỏ bé của người con gái, âm nhạc của biển cả rộng lớn, bảo vệ tình yêu của họ. Câu thơ hiển thị sự yên bình, êm đềm như những cảm xúc ban đầu của tình yêu.
Mỗi câu thơ về thuyền là một lời ca ngợi về biển. Sự đồng điệu này thể hiện sự kết nối không thể tách rời giữa hai hình ảnh thuyền - biển. Thuyền mới 'xô sóng dậy', sóng mới 'đẩy thuyền lên'. Tình yêu đến với một không gian và thời gian lãng mạn:
Lòng thuyền nhiều khát vọng
Và tình biển bao la
Thuyền đi hoài không mỏi
Biển vẫn xa… còn xa
Câu thơ là sự khẳng định về tình yêu vững bền giữa thuyền và biển, hình ảnh sóng đôi nhấn mạnh điều này.
Những đêm trăng hiền từ
Biển như cô gái nhỏ
Thầm thì gửi tâm tư
Quanh mạn thuyền sóng vỗ
Thường biển được tượng trưng cho người con trai vì sức mạnh của nó, nhưng Xuân Quỳnh đã làm ngược lại, dùng hình ảnh biển để ẩn dụ cho người con gái, vì biển cũng có sự dịu dàng, chân thật, đặc biệt có sự rộng lớn như tình yêu của nhà thơ.
Biển bao la nhưng giờ đây 'cô gái nhỏ' bé bỏng, dễ thương. Cô ấy thầm thì gửi tâm tư, ấp ôm 'mạn thuyền sóng vỗ'. Bất ngờ 'vô cớ': 'Ào ạt xô thuyền':
Cũng có khi vô cớ
Biển ào ạt xô thuyền
(Vì tình yêu muôn thuở
Có bao giờ đứng yên?)
Đây là cảm xúc thật khi yêu, mạnh mẽ và ồ át, không thể dự đoán hướng đi. Khi yêu, con người ta chỉ tuân theo cảm xúc, để tình yêu định hình họ.
Cảm xúc của đôi lứa luôn chuyển động, không ngừng, không bao giờ có thể đựng gọn trong vài câu từ, nó là một thế giới đầy sức sống và đẹp đẽ. Tình yêu không thể miêu tả được và Xuân Quỳnh đã làm điều đó một cách xuất sắc.
Đối với Xuân Quỳnh, tình yêu là sự cảm thông, thấu hiểu và hy sinh:
Chỉ có thuyền mới hiểu
Biển mênh mông nhường nào
Chỉ có biển mới biết
Thuyền đi đâu, về đâu
Tình yêu liên quan đến sự khao khát, hiểu biết và mong muốn tìm hiểu lẫn nhau. Trong thơ, Xuân Quỳnh tinh tế tách từ 'hiểu biết', đồng thời sử dụng 'chỉ có' hai lần, khẳng định rằng điều này chỉ thuộc về 'thuyền và biển', cũng như 'anh và em', không có người thứ ba nào hiểu được.
Đó là một cảm giác tự hào, tự tin trong tình yêu của họ. Điều này vừa là cảm xúc, vừa là khát vọng của mỗi người khi yêu. Hình ảnh thuyền và biển vẫn liên kết với nhau, tượng trưng cho tình yêu không thể tách rời.
Trái tim của Xuân Quỳnh khi 'Thuyền và biển' ra đời còn trẻ trung và ấp ủ nhiều ước mơ. Như một khao khát, một định mệnh, Xuân Quỳnh trở thành nhà thơ của tình yêu, sống vì tình yêu. Đây có thể là cách cuộc đời đền đáp Xuân Quỳnh, cũng như là cơ hội để Quỳnh thể hiện bản thân mình.
Yêu và khao khát, cuộc sống của Xuân Quỳnh trở thành một hành trình tìm kiếm hạnh phúc. Với trái tim sôi nổi, Xuân Quỳnh khao khát một tình yêu lý tưởng, trung thành, duy nhất và thấu hiểu đến tận cùng.
Những câu thơ cuối cùng là những lời chân thật của nhà thơ:
Những ngày không gặp nhau
….
Em chỉ còn bão tố
Một khẳng định như hơi thở, thiếu anh giống như già hoa thiếu nắng, cây thiếu nước. Trái tim em làm sao có thể đập nếu thiếu anh? Một tình yêu trọn vẹn, trung thành và cao thượng.
Vì vậy, 'Thuyền và biển' làm say đắm những người yêu thơ từ trước đến nay, vẫn đủ mạnh mẽ để làm xao xuyến những trái tim đang trải qua cái thần kỳ ban sơ của mối tình đầu, vẫn làm xúc động những người yêu đang ấp ủ những ước mơ lãng mạn.
Bài thơ thực sự là một tâm sự về tình yêu, đầy cảm xúc và mãnh liệt, làm nổi bật tình yêu lớn lao và cao thượng của nhà thơ.

6. Tác phẩm tham khảo số 6
Tình yêu là nguồn cảm hứng vô tận. Có bao nghệ sĩ đắm chìm trong cuộc tình, để lại những dòng thơ chứa đựng hơi thở của trái tim? Khi đọc bài thơ 'Thuyền và biển' của Xuân Quỳnh, người đọc sẽ cảm nhận được những tâm sự, khao khát hạnh phúc, và những trăn trở trong tình yêu.
Hãy lắng nghe Xuân Quỳnh kể về 'Chuyện con thuyền và biển'. Thuyền, biển, sóng... đã được thơ ca tận dụng để nói về tình yêu. Trong bài thơ, hình ảnh của thuyền và biển luôn lấp lánh trong màu sắc của tình yêu. Nơi đó, biển cả bao la, sóng vỗ, và con thuyền bơi giữa muôn trùng.
Từ ngày nào không biết
Thuyền lắng nghe tiếng sóng biển
Cánh hải âu, sóng xanh biếc
Con thuyền đi khắp muôn nơi
Biển tình mênh mông, con thuyền trải cánh ra khơi bởi 'lời biển' thổn thức. Biển sẵn sàng 'đưa thuyền đi muôn nơi' - theo tiếng gọi của trái tim. Nếu 'lòng thuyền nhiều khát vọng' thì 'tình biển bao la'. Nếu 'thuyền đi hoài không mỏi' thì 'biển vẫn xa... còn xa'.
Điều này tức là, mỗi câu thơ về thuyền tương ứng với một lời thơ về biển. Sự liên kết này tiết lộ sự gắn bó chặt chẽ giữa hai hình ảnh thuyền và biển, vì chỉ có thuyền mới 'khiến sóng dậy', và chỉ có sóng mới 'thúc thuyền lên'. Tình yêu xuất hiện trong một không gian và thời gian lãng mạn, đó là lúc:
Những đêm trăng dịu dàng
Biển giống như cô gái nhỏ
Thầm thì gửi tâm tư
Quanh thuyền, sóng biển vỗ
Biển bao la nhưng nay lại như 'cô gái nhỏ' bé bỏng, đáng yêu. Cô ấy thầm thì gửi tâm tư, ôm 'mạn thuyền sóng vỗ'. Và 'đột nhiên một cách vô lý': 'Biển xô thuyền ầm ĩ'. Tình em, êm đềm hay mãnh liệt không lường trước! Từ đây, Xuân Quỳnh rút ra một quy luật có tính triết học:
Vì tình yêu muôn thuở
Có khi nào đứng yên chăng?
Tình yêu không 'đứng yên' và trái tim không bao giờ chịu 'đứng yên' chờ đợi tình yêu. Tình yêu luôn liên quan đến sự khao khát, hiểu biết và mong muốn hiểu biết lẫn nhau. Trong bài thơ, Xuân Quỳnh khéo léo tách từ 'hiểu biết', đồng thời sử dụng 'chỉ có' hai lần, khẳng định rằng điều này chỉ thuộc về 'thuyền và biển', cũng như 'anh và em', không có người thứ ba nào hiểu được.
Điều này là một cảm giác tự hào, tự tin trong tình yêu của họ. Điều này vừa là cảm xúc, vừa là khao khát của mỗi người khi yêu. Hình ảnh thuyền và biển vẫn liên kết chặt chẽ, tượng trưng cho tình yêu không thể tách rời.
Những ngày không gặp nhau
...
Em chỉ còn bão tố
Một khẳng định tự tin như hơi thở, không có anh giống như cây già mất nắng, cây thiếu nước. Trái tim em làm sao có thể đập nếu thiếu vắng anh? Một tình yêu trọn vẹn, trung thành và cao thượng.
Vì vậy, 'Thuyền và biển' làm say đắm những người yêu thơ từ trước đến nay, đủ mạnh mẽ để làm xúc động những trái tim đang trải qua cái thần kỳ ban sơ của mối tình đầu, vẫn làm xao xuyến những trái tim đang ấp ủ những ước mơ lãng mạn.
Bài thơ thật sự là một cuộc trò chuyện về tình yêu, đầy cảm xúc và mãnh liệt, làm nổi bật tình yêu lớn lao và cao thượng của nữ thơ nhân.

7. Tham Khảo Số 5
Bài thơ Thuyền và Biển là một tác phẩm tràn ngập cảm xúc. Trong khoảnh khắc hoàng hôn buông, ánh nắng mảnh dẻ tắt dần, giữa hồi ức mơ hồ, những nốt nhạc da diết vang lên, mang theo giai điệu trầm buồn:
“Chỉ có thuyền mới hiểu
Biển mênh mông nhường nào
Chỉ có biển mới biết
Thuyền đi đâu về đâu…”
Thuyền và biển không chỉ là tâm trạng của người đi, mà còn là tâm trạng chung của những người yêu nhau.
“Bến” là điều “yên bình”, trong khi “biển” luôn ở trạng thái “huyên náo”. Tình yêu trong bài thơ không chỉ là sự đợi chờ mỏi mòn, mà còn rộng lớn và sâu sắc hơn. Như người yêu nhau luôn hướng về nhau, giữa “thuyền và biển” có sự đồng điệu sâu sắc.
“Hiểu” và “biết” – hai động từ này diễn đạt hoàn toàn sự giao hòa đó. Có thể, khi đang yêu, chỉ cần một ánh nhìn, một lời nói, một cử chỉ… đều chứa đựng thông điệp đặc biệt dành cho đối phương. Câu thơ “Chỉ có thuyền mới hiểu”, “Chỉ có biển mới biết” đều mang giai điệu trầm, thấp, như là lời tâm sự. Nhưng “Biển mênh mông nhường nào”, “Thuyền đi đâu về đâu” lại vang lên cao, mãnh liệt, đầy cảm xúc. Đó vừa là sự giữ lại cảm xúc, vừa là khẳng định tình yêu chung thủy của hai “nhân vật” này.
“…Những ngày không gặp nhau
Biển bạc đầu thương nhớ
Những ngày không gặp nhau
Lòng thuyền đau – rạn vỡ…”
Điệp ngữ “Những ngày không gặp nhau” vang dài với giai điệu trầm buồn, như là một thách thức sự đợi chờ, thách thức tình chung thủy của “thuyền và biển”. Từ “sóng bạc đầu” trong dân gian giờ trở thành “biển bạc đầu”. Từ “Bạc đầu” không chỉ mô tả không gian, mà còn gợi lên ý niệm về thời gian. Có lẽ biển nhớ nhung từ khi còn trẻ đến khi già.
Còn với thuyền, nỗi đau mặc dù không trải rộng theo không gian và thời gian, nhưng lại chấm vào tận tâm can của “rạn vỡ”. Nỗi đau đó vừa tưởng tượng vừa thực tế. Những ngày thuyền không rời bến, nằm dài cô đơn trên bờ cát, lòng thuyền nứt nẻ. Cảnh thực được thể hiện, gây xúc động với hai từ “rạn vỡ”. Hình ảnh như là tiếng khóc giữa hồn. Giai điệu cũng như thấu hiểu, hòa mình vào xúc cảm bi thương.
Thuyền và biển giống như chàng trai và cô gái – biểu hiện tình yêu và nhớ nhung theo cách khác nhau. Nếu nỗi buồn của cô gái mở rộng và kéo dài, trải rộng theo nhiều hướng thì của chàng trai lại dồn vào đáy lòng. Tuy nhiên, dù biểu hiện theo cách nào, cuối cùng cũng là tình yêu chân thành.
“…Nếu từ giã thuyền rồi
Biển chỉ còn sóng gió…”
Đây là một hình ảnh gợi cảm, giàu hình tượng, nhưng cũng có thể khiến người ta suy nghĩ theo nhiều hướng. Thông thường, thuyền ra khơi khi “trời yên bề lặng”. Nhưng ở đây, hình ảnh được miêu tả ngược lại, nhằm tạo nên thông điệp rõ ràng: Khi không có thuyền, biển sẽ không còn bình yên. Biển dịu dàng, êm đềm là nhờ có tình yêu của thuyền. Giống như cuộc sống thiếu tình yêu thực sự, nó sẽ đầy biến động, lo lắng, chỉ là “sóng gió”.
Giai điệu trong hai câu này thay đổi nhanh chóng, dồn dập, mang theo âm thanh xa xôi của những con sóng vỗ xa, khiến tâm hồn người nghe bị cuốn hút, rơi vào cảm xúc sâu sắc. Từ thuyền phải rời xa biển, bốn câu thơ, bốn nốt nhạc được đưa lên, đột ngột:
“… Nếu phải cách xa em
Anh chỉ còn bão tố
Nếu phải cách xa em
Anh chỉ còn bão tố…”
Nếu thuyền rời xa biển, thuyền chỉ còn sóng gió, giống như khi anh rời xa em, anh chỉ còn bão tố, chỉ còn đau khổ. Câu thơ là như một đợt sóng lao mạnh lên, đưa người nghe đến cảm xúc cao trào. Lời tự thệ này như một tuyên bố vững chắc về tình yêu. Giai điệu vang vọng, vang mãi trong lòng mọi thế hệ.
Bất chấp việc Nữ Sĩ Xuân Quỳnh đã ra đi, nhưng những vần thơ tình mà bà để lại vẫn luôn sống mãi trong trái tim của khán giả Việt Nam.

8. Tài Liệu Số 7
Xuân Quỳnh, người phụ nữ được sinh ra để trải nghiệm tình yêu, là một tâm hồn sống bằng tình yêu và dành cả cuộc đời để tìm kiếm một tình yêu lý tưởng. Cô đã kiên trì, gìn giữ hạnh phúc đơn giản trong cuộc sống. Mỗi bản thơ của cô dường như là sự trao đổi cho những khoảnh khắc khao khát và trải nghiệm!
Thuyền và Biển là một sáng tác đầy ước mơ của Xuân Quỳnh, một tâm hồn đam mê vẻ đẹp của tình yêu trọn vẹn – một tình yêu mang đặc điểm lý tưởng. Bài thơ mở đầu như một câu chuyện tự kể: mô tả về hành trình của Thuyền và Biển:
Anh muốn kể em nghe
Về câu chuyện Thuyền và Biển
Từ ngày nào không biết
Thuyền lắng nghe biển đại dương
Cánh hải âu, sóng biếc
Đưa thuyền khám phá muôn nơi
Trong thuyền đầy ước mơ
Và tình yêu của biển bao la
Thuyền đi mãi mà không mệt
Biển vẫn còn xa… rất xa…
Thuyền và biển trở thành một, thuyền như trái tim của biển, chiếu sáng, đỡ đầu và hoà quyện vào nhau để thỏa mãn khát khao khám phá, thấu hiểu và đồng hòa nhạc. Một cuộc phiêu lưu yêu thích và đầy cuốn hút!
Trước biển, Xuân Quỳnh như thấu hiểu tâm hồn của biển: biển có cả những con sóng nổi và chìm. Vì mang cả hai loại sóng đó mà trong lòng biển không bao giờ yên bình. Đại dương sâu thẳm, bao la cũng là một tâm trạng to lớn với đủ cảm xúc.
Biển giống như người con gái đang yêu và cũng như tình yêu: không bao giờ đứng yên; từng khoảnh khắc chứa đựng khao khát, nhớ nhung, tình yêu và đau khổ tràn ngập trong những sóng để tình yêu luôn là một bí ẩn và để biển có những lúc: “…như cô gái nhỏ/ Thì thầm gửi tâm tư/ Quanh mạn thuyền sóng vỗ”, sau đó “Có những khi vô cớ/ Biển ào ạt xô thuyền/ Vì tình yêu muôn thuở/ Có bao giờ đứng yên”. Dịu dàng và mạnh mẽ, đối lập mà thống nhất, đó cũng là bản chất của trái tim yêu đằm thắm, chân thành.
Trái tim của Xuân Quỳnh khi “Thuyền và biển” ra đời còn trẻ và đầy mơ mộng. Như một khát khao, một số phận, Xuân Quỳnh trở thành nghệ sĩ của tình yêu, sống vì tình yêu. Đó là cách cuộc sống đền đáp cho Xuân Quỳnh, cũng có thể là cơ hội để cô có thể là chính mình.
Chỉ có thuyền mới hiểu
Biển mênh mông nhường nào
Chỉ có biển mới biết
Thuyền đi đâu về đâu…
Với Xuân Quỳnh, tình yêu không chỉ là sự “gắn bó giữa hai người xa lạ” mà còn là sự liên kết máu thịt “Khi đó em là máu thịt của anh rồi/ Nếu cắt đi anh sẽ ngàn lần đau đớn…”, sự kết nối đó giống như con tàu với đường ray, như sóng với bờ, như thơ với tình yêu và như thuyền với biển:
“Nếu từ giã thuyền rồi
Biển chỉ còn sóng gió
Nếu phải cách xa anh
Em chỉ còn bão tố…”
Vì vậy, thuyền và biển làm xúc động những người yêu thơ trước đây và cho đến nay vẫn đủ mạnh để làm rung động những trái tim đang trải qua sự kỳ diệu của mối tình đầu tiên, vẫn làm xúc động những cặp đôi đang nung nấu những khao khát tình yêu.
Cuộc hành trình tìm kiếm một tình yêu lý tưởng, một tình yêu sống cho nhau và sống vì nhau của Thuyền và biển khi gặp Lưu Quang Vũ thật sự là một trải nghiệm cao quý. Với Thuyền và biển, với tình yêu Quỳnh-Vũ, Xuân Quỳnh đã chia sẻ câu chuyện tình yêu bất diệt với thế giới. Để chúng ta luôn cảm nhận Xuân Quỳnh 'Tự hát' về trái tim của mình và về tình yêu nhân loại: “Em quay về đúng nghĩa trái tìm em/ Là máu thịt đời thường ai cũng có/ Dù ngừng đập khi cuộc đời chấm dứt/ Nhưng biết yêu anh ngay cả khi chết đi…”.
Trên thế giới này, khi tình yêu còn tồn tại, khi tâm hồn còn rung động, biểu tượng 'Thuyền và biển' sẽ luôn làm xúc động con người, để lại ấn tượng như bản hát về tình yêu ân cần, tha thiết: “Chỉ có thuyền mới hiểu/ Biển mênh mông nhường nào/ Chỉ có biển mới biết/ Thuyền đi đâu về đâu…”
