1. Bài viết cảm nhận về cái kết của truyện 'Cô bé bán diêm' - mẫu 4
Khi đọc câu chuyện “Cô bé bán diêm”, người đọc không thể không bị ấn tượng sâu sắc với đoạn kết. Cô bé đã chết vì lạnh lẽo trong đêm giao thừa. Vào ngày đầu năm mới, thi thể cô bé nằm giữa những bao diêm, với một bao đã cháy hết. Không ai biết những điều kỳ diệu mà cô đã thấy, đặc biệt là cảnh tượng huy hoàng khi cô và bà bay lên để đón chào năm mới.
Cô đã vào thế giới ánh sáng vĩ đại, sống trong một thế giới đầy yêu thương, nơi có người bà hiền hậu, những lò sưởi ấm áp, bữa ăn ngon miệng, những cây thông trang trí lấp lánh, được sống trong sự che chở và lòng nhân từ vô hạn của Chúa. Cô đã mãi mãi thoát khỏi sự khổ sở trên mặt đất, khỏi đói rét, nỗi cô đơn và bất hạnh. Cô ra đi thanh thản và mãn nguyện với “đôi má hồng và nụ cười trên môi”.
Gương mặt ấy sẽ tiếp tục ám ảnh nhiều độc giả yêu thích câu chuyện. Cô bé ra đi trong niềm vui và sự bao dung. Cô mỉm cười từ biệt tất cả, tha thứ mọi điều: những lời chửi mắng, những trận đòn roi, sự lạnh lùng của con người... Cô ra đi như một thiên thần, sau khi chịu đựng mọi khổ ải thế gian, trở về với Chúa, về thiên đàng. Kết thúc của câu chuyện, từ góc độ này, là một kết thúc có hậu, ấm áp và đầy tính nhân văn. An-đéc-xen không rời bỏ thực tại khốc liệt mà lại cúi sát xuống để cảm thông và yêu thương những số phận bất hạnh, để trân trọng những ước mơ trong sáng của con người.
Tuy nhiên, không phải kết thúc hoàn toàn có hậu. Câu chuyện của An-đéc-xen kết thúc nhưng vẫn để lại nỗi băn khoăn, day dứt trong lòng người đọc về con người, cuộc đời, và tình người. Nhà văn không né tránh thực tế nghiệt ngã. Cô bé với tâm hồn trong sáng đã chết trong đêm giao thừa, trong đói rét. Một năm mới hứa hẹn sự bắt đầu mới nhưng cô bé đã kết thúc cuộc hành trình của mình ngay trước ngưỡng cửa năm mới. Không còn cơ hội, không có tương lai cho em. Trước khi chết vì đói rét, em đã chết vì sự lạnh lùng, tàn nhẫn của con người. Em không dám về nhà vì sợ sự chửi mắng và đòn roi của cha, em cô đơn, bơ vơ chống chọi với cái lạnh trước sự thờ ơ của người qua đường, em buồn tủi khi mọi người vui mừng đón năm mới, em ra đi không ai thương xót. Cái chết của em là nỗi xót thương, day dứt, như một câu hỏi ám ảnh: làm thế nào để không còn những trẻ em bất hạnh như cô bé bán diêm trên thế gian này?
Câu chuyện nhẹ nhàng nhưng đặt ra những vấn đề sâu sắc, thể hiện giá trị nhân văn cao đẹp qua tình yêu thương con người của nhà văn. Kết thúc câu chuyện như một câu hỏi day dứt, như một thông điệp mà nhà văn gửi tới độc giả, kêu gọi cách sống và thái độ đối với những người xung quanh, đặc biệt là những mảnh đời bất hạnh.
2. Bài viết cảm nhận về cái kết của truyện 'Cô bé bán diêm' - mẫu 5
Có những câu chuyện khi đọc xong, chúng ta có thể dễ dàng quên đi. Nhưng cũng có những câu chuyện, sau khi gấp sách lại, chúng ta vẫn luôn cảm thấy bị ám ảnh, day dứt và có cảm giác cần phải làm điều gì đó. “Cô bé bán diêm” là một câu chuyện như vậy. Chính cái kết mở của câu chuyện đã khiến người đọc cảm thấy thương cảm cho số phận của cô bé bán diêm.
An-đéc-xen là nhà văn của “Mọi thời, mọi người và mọi nhà” với những câu chuyện dành cho trẻ em. Các tác phẩm của ông mang một sự nhẹ nhàng tươi mới, thể hiện lòng thương yêu con người, đặc biệt là những người nghèo khổ và niềm tin vào sự chiến thắng cuối cùng của cái tốt đẹp. Ông được coi là người viết cổ tích hiện đại cho trẻ em.
Câu chuyện “Cô bé bán diêm” được viết vào năm 1845 khi ông đã có hơn hai mươi năm kinh nghiệm viết lách và nổi tiếng. Đây là một câu chuyện vừa thực vừa mơ, mang đậm màu sắc cổ tích và thần kỳ, với một sự lãng mạn và nhân văn rõ nét.
Có ý kiến cho rằng câu chuyện nên kết thúc khi cô bé và bà bay lên chầu thượng đế, không còn đói rét hay đau buồn nữa. Tuy nhiên, nhà văn Đan Mạch đã không chọn kết thúc đó. Câu chuyện kết thúc với hình ảnh cô bé bán diêm chết trong giá rét, nhưng với “đôi má hồng và nụ cười mãn nguyện”. Kết thúc này rất cần thiết vì nếu chỉ dừng lại ở cảnh hai bà cháu lên thiên đàng, ý nghĩa của câu chuyện sẽ bị giảm sút. Mặc dù cô bé chết trong giá rét, nhưng nhà văn đã mô tả cô rất đẹp và nụ cười của cô thể hiện sự mãn nguyện. Cái chết của cô bé là bi thương, nhưng hình ảnh cô trong cái chết làm giảm đi sự bi thương. Hình ảnh này gợi nhiều liên tưởng sâu sắc. Có lẽ, khi chết và lên thiên đường, cô bé đã gặp bà và được sống trong tình yêu thương của bà, không còn phải chịu cảnh đói rét hay đánh đập nữa. Đoạn kết của câu chuyện phản ánh sự cảm thông và tấm lòng nhân hậu của tác giả, giúp người đọc bớt đi cảm giác bi thương và tiễn cô bé lên trời với niềm vui và hy vọng.
Nếu câu chuyện kết thúc ở cảnh hai bà cháu bay lên trời, người đọc sẽ không thấy sự đối lập rõ ràng giữa hình ảnh cô bé bán diêm ngây thơ và cái lạnh của ngày đầu năm. Cũng không thấy sự thờ ơ, lạnh lùng của mọi người đối với số phận cô bé. Cô bé rất cô đơn, bị bố đối xử tồi tệ và người dân thì thờ ơ với số phận của cô: “Ngày mồng một đầu năm, thi thể cô bé nằm giữa những bao diêm; một bao đã cháy hết. Mọi người bảo nhau: “Chắc nó muốn sưởi ấm!”…”. Trong sáng ngày đầu năm, mọi người đi qua cô bé mà không ai cảm thấy thương xót. Họ lạnh lùng và thờ ơ. Đây là một xã hội thiếu tình thương, ngay cả đối với một em bé bất hạnh như cô bé bán diêm. Chi tiết này thể hiện giá trị nhân đạo sâu sắc của An-đéc-xen, phê phán xã hội vô cùng tàn nhẫn và giả dối.
Cái hay của đoạn kết không chỉ là việc người đọc chứng kiến sự tàn nhẫn của xã hội Đan Mạch mà còn thấy tấm lòng nhân ái của nhà văn: “… nhưng không ai biết những điều kỳ diệu mà cô bé đã thấy, nhất là cảnh tượng huy hoàng khi hai bà cháu bay lên đón niềm vui đầu năm”. Nhà văn đã cho cô bé thấy những điều tuyệt vời mà cô không được hưởng khi còn sống. Có thể nói, đoạn kết chứa đựng tấm lòng nhân đạo và tình yêu thương của An-đéc-xen dành cho những số phận bất hạnh như cô bé bán diêm.
Kết thúc câu chuyện “Cô bé bán diêm” thật đẹp và ý nghĩa. Nếu như ở “Lão Hạc” của Nam Cao, kết thúc là cái chết đau đớn của lão Hạc, thì ở câu chuyện này, nhà văn mở ra cho người đọc nhiều suy nghĩ mới. Có thể nói, câu chuyện có kết thúc mở, vừa có hậu vừa không có hậu và đầy ý nghĩa nhân văn.
3. Bài viết cảm nhận về cái kết của truyện 'Cô bé bán diêm' - mẫu 6
“Cô bé bán diêm” là một trong những tác phẩm nổi bật của nhà văn An-đéc-xen. Khi đọc câu chuyện này, chắc chắn người đọc sẽ không thể quên được cái kết đầy ý nghĩa sâu sắc của nó.
Câu chuyện kể về một đêm giao thừa lạnh lẽo, một cô bé không có mũ, đi chân đất và đói khát, phải bán diêm. Cô bé đã mồ côi mẹ và bà nội – người yêu thương cô nhất cũng đã qua đời. Cô bé không dám về nhà vì sợ bị cha đánh đập. Trong cái lạnh và đói rét, cô bé tìm một góc tường và quẹt một que diêm để sưởi ấm. Que diêm đầu tiên mang đến cho cô bé cảm giác ấm áp như bên lò sưởi. Que diêm thứ hai hiện lên một bàn ăn đầy đủ món ăn. Que diêm thứ ba là hình ảnh cây thông Noel. Khi quẹt que diêm thứ tư, bà nội hiện ra với khuôn mặt hiền từ. Những ảo ảnh đó nhanh chóng biến mất khi que diêm tắt. Cô bé vội quẹt hết cả bao diêm để mong giữ lại bà nội.
Kết thúc câu chuyện là cái chết đầy thương cảm của cô bé bán diêm. Sáng hôm sau, người ta phát hiện một cô bé với đôi má hồng và nụ cười trên môi, như thể đang hạnh phúc, nhưng cô bé đã chết vì giá rét. Cái chết của cô bé bán diêm xuất phát từ sự thờ ơ và vô tâm của người thân, đặc biệt là người cha đã bắt cô bé ra đường bán diêm trong đêm lạnh giá. Cô bé không dám về nhà vì sợ bị đánh đập khi không bán được diêm. Cái chết của cô bé cũng phản ánh sự vô cảm của xã hội. Nếu có ai mua diêm cho cô bé trong đêm đó, có thể cô bé đã không phải chết vì lạnh. Sự lạnh lùng, thờ ơ của con người đã gián tiếp gây ra cái chết của cô bé.
Cái chết của cô bé bán diêm là lời tố cáo xã hội đương thời với những con người dường như đã trở nên vô cảm với nỗi bất hạnh của người khác. Tuy nhiên, An-đéc-xen đã xây dựng một cái kết mở, nơi hình ảnh cô bé chết nhưng vẫn mỉm cười – nụ cười khi được đoàn tụ với bà – giúp giảm bớt nỗi đau của câu chuyện. Cô bé chết đi nhưng sẽ được sống với tình yêu thương của mẹ và bà ở thiên đường. Cái kết này phản ánh ước mơ về một cuộc sống hạnh phúc cho con người.
Như vậy, cái kết của câu chuyện “Cô bé bán diêm” đã thể hiện những giá trị nhân văn mà tác giả muốn gửi gắm đến người đọc.
4. Bài viết cảm nhận về cái kết của truyện 'Cô bé bán diêm' - mẫu 7
“Cô bé bán diêm” là một tác phẩm mang đậm giá trị nhân văn. Câu chuyện không chỉ thể hiện lòng xót thương đối với những số phận kém may mắn như cô bé, mà còn lên án xã hội vô cảm, mất dần tình yêu thương. Điều này được thể hiện rõ qua đoạn kết của câu chuyện.
Kết thúc của “Cô bé bán diêm” như sau: “Sáng hôm sau, tuyết vẫn phủ trắng mặt đất, nhưng mặt trời đã lên sáng chói trên nền trời. Mọi người vui vẻ ra khỏi nhà. Trong buổi sáng lạnh lẽo, ở một góc tường, người ta thấy một cô bé với đôi má hồng và nụ cười trên môi. Em đã chết vì giá rét trong đêm giao thừa. Ngày mồng một đầu năm hiện lên trên thi thể em bé nằm giữa những bao diêm, trong đó có một bao đã được đốt hết sạch. Chẳng ai biết những điều kỳ diệu em đã thấy, đặc biệt là hình ảnh hai bà cháu bay lên đón nhận những niềm vui đầu năm”. Cái chết của cô bé để lại nhiều nỗi xót thương cho người đọc.
Đằng sau cái kết của câu chuyện, nhà văn muốn gửi gắm những thông điệp nhân văn sâu sắc. Một cô bé trong sáng, thánh thiện đã ra đi trong một đêm mùa đông lạnh lẽo. Khi năm mới đến, cũng là lúc cô bé kết thúc cuộc đời đầy khổ cực. Thực tế, không có hạnh phúc nào trong tương lai khi cuộc đời kết thúc bằng cái chết. Cô bé không chỉ chết vì đói rét, mà còn vì sự lạnh lùng, vô cảm của những người xung quanh. Em không dám về nhà vì sợ bị cha mắng hoặc đánh đập. Cô bé đơn độc trong góc tường lạnh giá mà không ai chú ý. Trong khi những ngôi nhà khác vẫn sáng đèn, đồ ăn thơm ngon, người qua lại đông đúc nhưng không ai dừng lại giúp đỡ cô bé.
Nhưng không dừng lại ở đó, dù cô bé đã ra đi, nụ cười trên môi cô vẫn cho thấy niềm tin vào phép màu. Nụ cười đó như sự thanh thản và mãn nguyện. Chắc chắn bà ngoại đã đến và đưa cô bé lên thiên đường. Ở đó, cô bé không còn sợ hãi những trận đòn roi của người cha độc ác hay chịu đựng giá lạnh của mùa đông. Cô sẽ sống trong tình yêu thương và sự che chở của mẹ và bà. Cô bé hiện lên như một thiên thần, được trở về với Chúa và sống trong nước thiên đàng. Đây chính là thông điệp nhân văn mà An-đéc-xen muốn gửi gắm đến bạn đọc.
Tóm lại, “Cô bé bán diêm” là một câu chuyện đầy ý nghĩa, thể hiện khát vọng về tình yêu thương và hạnh phúc của con người.
5. Bài viết cảm nhận về cái kết của truyện 'Cô bé bán diêm' - mẫu 8
Tác phẩm “Cô bé bán diêm” của An-đéc-xen để lại ấn tượng sâu đậm với hình ảnh cô bé và những que diêm nhỏ bé le lói trong đêm giao thừa lạnh lẽo. Đây là một đêm đông giá buốt, nơi những giấc mơ ngọt ngào và ước vọng hạnh phúc của cô bé nghèo khổ bị dập tắt. Mặc dù câu chuyện đã khép lại, nhưng nỗi ám ảnh về những mộng mơ và cái chết bi thảm của cô bé vẫn còn vương vấn trong tâm trí người đọc.
Câu chuyện kết thúc khi không khí lễ hội vui vẻ bao phủ xung quanh, nhưng cô bé bán diêm lại chết một cách bi thảm. Trong đêm giao thừa, em đã phải chịu đựng đói khát suốt cả ngày và không dám trở về nhà vì sợ bị cha đánh đập. Khi buổi sáng đầu năm mới đến, tuyết phủ kín mặt đất, mặt trời đã lên và bầu trời bắt đầu sáng xanh, mọi người vui vẻ ra khỏi nhà.
Giữa sự vui tươi của mọi người, em đã chết lạnh lẽo ở một góc tường bên lề đường, nằm giữa những bao diêm và những que diêm đã được quẹt, hình ảnh đó tạo nên một sự tương phản sâu sắc, khác hẳn với các kết thúc cổ tích thường thấy. Cô bé bán diêm không có một kết thúc hạnh phúc, mà phải đối mặt với cái chết đầy xót xa và bi kịch.
Tuy nhiên, nhà văn đã khéo léo viết về bi kịch mà không tạo ra cảm giác bi thảm quá mức. Cô bé chết trong niềm hạnh phúc vô bờ khi được đoàn tụ với bà và được che chở bởi tình yêu thương của bà. Hình ảnh cô bé với đôi má hồng và nụ cười nhẹ nhàng chứng tỏ rằng em đã bước vào một thế giới tươi đẹp hơn. Cái chết của cô bé chính là sự giải thoát khỏi nỗi khổ đau và sự hạnh phúc khi được ở bên bà, về với Thượng đế. An-đéc-xen đã thể hiện sự thấu hiểu sâu sắc với những số phận bất hạnh và tấm lòng nhân ái của mình qua kết thúc này.
Đối lập với sự đau thương của cái chết là sự thờ ơ lạnh lùng của xã hội. Khi thấy những que diêm cháy dở, mọi người chỉ thốt ra câu lạnh lùng: “Chắc nó muốn sưởi ấm”. Sự thiếu cảm thông và tình thương của con người trong xã hội là một phần lớn trong câu chuyện. An-đéc-xen không chỉ muốn bày tỏ nỗi tiếc thương đối với cô bé bán diêm và số phận của những người khốn khổ mà còn lên án sự vô tâm, thiếu tình cảm trong xã hội.
Hình ảnh cái chết của cô bé bán diêm, dù với đôi má hồng và nụ cười nhẹ nhàng, luôn là một hình ảnh cảm động. Dù có khép lại trang sách, hình ảnh đó vẫn còn đọng lại trong tâm trí mọi người đã đọc câu chuyện.
6. Bài viết cảm nhận về cái kết của truyện 'Cô bé bán diêm' - mẫu 1
“Cô bé bán diêm” của tác giả Đan Mạch An-đéc-xen để lại dấu ấn sâu đậm với hình ảnh những que diêm nhỏ le lói trong đêm giao thừa lạnh lẽo, kết hợp với những giấc mơ hạnh phúc của cô bé nghèo khổ. Mặc dù câu chuyện đã kết thúc, nhưng những giấc mơ đẹp đẽ và cái chết đau thương của cô bé vẫn ám ảnh người đọc qua cách kể cuốn hút và cảm động của nhà văn.
Cuối câu chuyện, sự trái ngược rõ rệt giữa không khí vui vẻ của đêm giao thừa và cái chết bi thảm của cô bé bán diêm là điều đáng lưu tâm. Trong đêm đó, em đã chết vì đói rét, và hình ảnh “đôi má hồng và đôi môi mỉm cười” hiện ra trong sự tĩnh lặng của buổi sáng năm mới, khi tuyết phủ trắng mặt đất và mặt trời bắt đầu lên. Trong khi mọi người vui vẻ đón năm mới, cô bé đã chết trong một góc tường lạnh lẽo, nằm giữa những que diêm đã quẹt, tạo nên một kết thúc độc đáo và đầy bi kịch, khác hẳn với các kết thúc cổ tích thông thường.
Nhà văn An-đéc-xen khéo léo miêu tả bi kịch mà không làm tăng thêm nỗi buồn cho nhân vật. Cô bé đã ra đi trong niềm hạnh phúc khi được đoàn tụ với bà, và cái chết không phải là sự kết thúc mà là sự chuyển mình sang một thế giới đẹp đẽ hơn. Hình ảnh cô bé với đôi má hồng và nụ cười nhẹ nhàng chứng minh rằng em không chỉ chết, mà đã rời bỏ thế giới tăm tối để bước vào một thế giới mới đầy ánh sáng và yêu thương. Cái chết là sự giải thoát cho nỗi khổ đau, và niềm hạnh phúc đến khi em được bên bà và bay về với Thượng đế. Kết thúc của câu chuyện, dù đầy bi kịch, vẫn tỏa sáng với giá trị nhân văn sâu sắc và phản ánh sự thờ ơ của xã hội.
Chúng ta càng cảm nhận sâu sắc hơn về ước mơ của cô bé, càng đau đớn trước cái chết của em. An-đéc-xen đã miêu tả cái chết của cô bé với sự cảm thông sâu sắc, và ánh sáng từ những que diêm trong những phút cuối đời của em trở thành biểu tượng của sự an ủi và xoa dịu nỗi đau. Trong khi mọi người nhìn những que diêm cháy dở với sự lạnh lùng, câu chuyện vẫn nhấn mạnh ý nghĩa của tình yêu và sự đồng cảm. Hình ảnh cô bé bán diêm sẽ mãi ám ảnh và lay động trái tim của mọi người đọc.
7. Bài viết cảm nhận về cái kết của truyện 'Cô bé bán diêm' - mẫu 2
Tác phẩm “Cô bé bán diêm” của An-đéc-xen để lại ấn tượng sâu sắc với hình ảnh cô bé bán diêm và những que diêm nhỏ bé, le lói. Trong đêm giao thừa giá lạnh, cô bé nghèo khổ sống trong những giấc mơ ngọt ngào và hạnh phúc. Dù câu chuyện đã kết thúc, hình ảnh về giấc mơ và cái chết của cô bé vẫn lưu lại trong tâm trí người đọc.
Câu chuyện khép lại với cái chết bi thảm của cô bé bán diêm trong một đêm giao thừa. Sau một ngày đói rét, cô bé không dám về nhà vì sợ bị cha đánh, và cuối cùng đã chết trong cô đơn. Tuy nhiên, khi mọi người vui vẻ ra khỏi nhà vào sáng đầu năm mới, thì cô bé vẫn nằm chết ở góc tường, giữa những bao diêm và que diêm đã cháy hết.
Hình ảnh của cô bé chết trong khi đôi má hồng và đôi môi mỉm cười là minh chứng cho một kết thúc không hoàn toàn bi thương. Cái chết của cô bé không chỉ giải thoát cô khỏi những đau khổ mà còn đưa cô đến một thế giới tốt đẹp hơn. An-đéc-xen đã thành công trong việc viết về bi kịch mà không làm giảm đi giá trị nhân văn của câu chuyện.
Cuối cùng, cái chết của cô bé bán diêm cũng phản ánh sự thờ ơ của xã hội. Hình ảnh que diêm cháy dở được mọi người xem như điều bình thường, thể hiện sự thiếu quan tâm và tình thương. An-đéc-xen đã dùng câu chuyện này để phê phán xã hội lạnh lùng và thể hiện sự đồng cảm với những số phận khốn khổ.
Hình ảnh cô bé bán diêm sẽ mãi ám ảnh người đọc, dù câu chuyện đã khép lại, nó vẫn còn đọng lại sâu trong lòng tất cả những ai đã đọc.
8. Bài văn cảm nhận về cái kết của truyện 'Cô bé bán diêm' - mẫu 3
Truyện “Cô bé bán diêm” của An-đéc-xen là một tác phẩm nổi bật, miêu tả cái chết của cô bé một cách đầy cảm xúc. Dù em bé đã qua đời, nhưng đôi má vẫn hồng và đôi môi mỉm cười, phản ánh sự mãn nguyện và hạnh phúc của cô bé. Có lẽ em đã tìm thấy sự thanh thản trong cái chết, trong một thế giới tươi đẹp hơn.
Dù cái chết của em là bi thảm, với hình ảnh cô bé nằm chết giữa đêm giao thừa trong khi mọi người vui vẻ đón năm mới, nó vẫn thể hiện sự đồng cảm sâu sắc. An-đéc-xen đã sử dụng cái chết của cô bé để tố cáo sự thờ ơ của xã hội đối với những nỗi khổ của trẻ em và người nghèo.
Nhà văn mong muốn gửi gắm thông điệp về lòng nhân ái và tình yêu thương, khuyến khích mọi người hãy biết quan tâm và san sẻ với những số phận kém may mắn. Cái chết của cô bé sẽ mãi để lại dấu ấn trong lòng người đọc, khơi dậy lòng trắc ẩn và tình yêu con người.
An-đéc-xen với phong cách viết lãng mạn và đầy nhân ái đã trở thành một nhà văn nổi tiếng, được yêu mến qua mọi thời đại.