1. Bài phân tích tham khảo số 4
Bài thơ “Đoàn thuyền đánh cá” của Huy Cận phản ánh vẻ đẹp hào hùng của thiên nhiên và cuộc sống lao động, thể hiện niềm vui và tự hào của nhà thơ với đất nước và cuộc sống. Khổ thơ đầu tiên của bài thơ nổi bật với những hình ảnh phong phú và sáng tạo, mang âm hưởng khỏe khoắn và lạc quan.
Bài thơ kết hợp hai nguồn cảm hứng lớn: thiên nhiên vũ trụ và con người lao động trong cuộc sống mới. Miêu tả cảnh lao động của ngư dân vùng biển Hạ Long, bài thơ ca ngợi vẻ đẹp thiên nhiên, sự phong phú của biển cả, và tinh thần lao động hăng say của người dân đã được giải phóng, làm chủ cuộc đời và đất nước.
Cảnh hoàng hôn trên biển và đoàn thuyền ra khơi được diễn tả sinh động trong hai khổ thơ đầu. Hoàng hôn trên biển được hình tượng hóa độc đáo:
“Mặt trời lặn xuống biển như ngọn lửa
Sóng đã cài then, đêm khép cửa”.
Huy Cận miêu tả sự chuyển giao giữa ngày và đêm một cách huyền bí và rực rỡ, với hình ảnh mặt trời như quả cầu lửa chìm dần vào đại dương. Phép so sánh này làm cho bức tranh hoàng hôn trở nên tráng lệ và ấm áp, khác biệt với vẻ hiu hắt của thơ cổ.
Phép nhân hóa và ẩn dụ “Sóng đã cài then đêm sập cửa” tạo nên cảm giác thiên nhiên chuyển sang trạng thái tĩnh lặng, gần gũi như một ngôi nhà lớn, với sóng biển là chiếc then và đêm là cánh cửa. Điều này thể hiện tình yêu thiên nhiên và cuộc sống của nhà thơ.
Khi vũ trụ nghỉ ngơi, con người bắt đầu làm việc:
“Đoàn thuyền đánh cá lại ra khơi
Câu hát căng buồm cùng gió khơi”.
Hình ảnh và nhạc điệu trong câu thơ diễn tả khí thế hăng say của người lao động, dù đêm đã đến, họ vẫn tiếp tục công việc. Từ “lại” nhấn mạnh sự lặp lại công việc hàng ngày của ngư dân. “Câu hát căng buồm cùng gió khơi” là ẩn dụ thể hiện tinh thần lạc quan, yêu nghề và khát vọng chinh phục biển cả.
Khổ thơ đầu bài “Đoàn thuyền đánh cá” được cấu trúc cân đối như một bài tứ tuyệt: hai câu đầu tả cảnh, hai câu sau tả con người. Cảnh và người hòa quyện, tạo nên bức tranh lao động rực rỡ, tràn đầy sức sống và màu sắc.
2. Bài viết phân tích số 5
Bài thơ “Đoàn thuyền đánh cá” của Huy Cận là một tác phẩm tiêu biểu, thể hiện sức sống mãnh liệt của hồn thơ ông sau Cách mạng tháng Tám. Đặc biệt, khổ thơ đầu tiên của bài thơ khắc họa cảnh thiên nhiên và đoàn thuyền ra khơi với vẻ đẹp hùng vĩ và tráng lệ.
Cảnh biển đêm được mô tả rất ấn tượng:
“Mặt trời lặn xuống biển…lại ra khơi”
Mặt trời được ví như một quả cầu lửa khổng lồ đang lặn xuống mặt biển. Trong hình ảnh liên tưởng này, vũ trụ như một ngôi nhà rộng lớn, với màn đêm là tấm cửa khổng lồ và sóng biển là chiếc then cài vững chắc. Sự kết hợp giữa phép so sánh và nhân hóa tạo nên vẻ đẹp huyền bí, làm nổi bật bức tranh thiên nhiên và mở ra khung cảnh lao động trên biển khi màn đêm buông xuống.
Vào lúc thiên nhiên nghỉ ngơi, con người lại bắt đầu lao động:
“Đoàn thuyền đánh cá lại ra khơi
Câu hát căng buồm cùng gió khơi”
Hình ảnh đoàn thuyền ra khơi tạo nên không khí sôi động trên biển, thể hiện sự đoàn kết và sức mạnh của người lao động. Từ “lại” nhấn mạnh nhịp độ công việc ổn định hàng ngày, đồng thời làm nổi bật sự đối lập giữa sự nghỉ ngơi của thiên nhiên và sự lao động của con người. Hình ảnh câu hát làm căng buồm không chỉ là nghệ thuật ẩn dụ mà còn thể hiện sự vui tươi và tinh thần lạc quan của người đánh cá khi ra khơi. Họ ra khơi với sự hào hứng và phấn khởi.
Hình ảnh người lao động mới là chủ đề quen thuộc trong văn học hiện đại. Ví dụ, nhân vật anh thanh niên trong “Lặng lẽ Sapa” của Nguyễn Thành Long hay hình ảnh trong “Mùa xuân nho nhỏ” của Thanh Hải đều thể hiện tinh thần cống hiến thầm lặng cho Tổ quốc, dù nghề nghiệp và hoàn cảnh khác nhau. Đây là vẻ đẹp giản dị nhưng cao quý của người lao động thời đại mới.
3. Bài viết phân tích số 6
Bài thơ “Đoàn thuyền đánh cá” của Huy Cận, với bút pháp hiện thực và lãng mạn, khắc họa vẻ đẹp tráng lệ và sự hòa quyện giữa thiên nhiên và con người lao động. Khổ thơ đầu gây ấn tượng với hình ảnh sáng tạo, âm hưởng khỏe khoắn, lạc quan.
Bài thơ được truyền cảm hứng từ thiên nhiên và con người lao động, miêu tả cảnh biển và hoạt động của ngư dân vùng Hạ Long. Nó ca ngợi vẻ đẹp thiên nhiên, sự giàu có của biển và tinh thần lao động hăng say của người lao động.
Khổ thơ đầu mở ra cảnh hoàng hôn và đoàn thuyền ra khơi với những so sánh độc đáo, tạo nên không gian huy hoàng:
“Mặt trời xuống biển như hòn lửa
Sóng đã cài then, đêm sập cửa”.
Huy Cận mô tả chuyển giao giữa ngày và đêm bằng hình ảnh mặt trời như hòn lửa đỏ rực. Phép nhân hóa “Sóng đã cài then đêm sập cửa” làm thiên nhiên như một ngôi nhà khổng lồ đang nghỉ ngơi, thể hiện tình yêu thiên nhiên của nhà thơ.
Khi thiên nhiên nghỉ ngơi, con người lại lao động:
“Đoàn thuyền đánh cá lại ra khơi,
Câu hát căng buồm cùng gió khơi”.
Hình ảnh thơ thể hiện khí thế lao động phấn chấn của ngư dân, với nhịp thơ nhanh và hình ảnh ẩn dụ về tiếng hát giúp căng buồm, phản ánh niềm yêu nghề và khát vọng làm giàu cho Tổ quốc. Khổ thơ cân đối, hòa hợp giữa cảnh và người, tạo nên bức tranh lao động rực rỡ.
Bài tham khảo số 7
Trong quá trình xây dựng chủ nghĩa xã hội ở miền Bắc, phong trào “mỗi người làm việc bằng hai” đã nổi lên, không chỉ phát triển miền Bắc mà còn hỗ trợ chiến trường miền Nam. Mọi người làm việc không quản ngày đêm, cực nhọc. Trong bối cảnh đó, các nhà văn, nhà thơ đã gắn bó với cuộc sống lao động để phản ánh và ca ngợi. Đặc biệt, tác phẩm “Đoàn thuyền đánh cá” của Huy Cận để lại ấn tượng sâu đậm.
Bài thơ mở đầu bằng hình ảnh đoàn thuyền ra khơi:
Mặt trời xuống biển như hòn lửa
Sóng đã cài then đêm sập cửa
Đoàn thuyền đánh cá lại ra khơi
Câu hát căng buồm cùng gió khơi
Với giọng thơ mạnh mẽ và cái nhìn tinh tế, tác giả chọn thời điểm hoàng hôn. Mặt trời lặn sâu xuống biển được ví như “hòn lửa”, tạo nên không gian huy hoàng. Mặc dù cảnh đẹp chỉ thoáng qua trước khi đêm buông xuống, nhưng với phép nhân hóa “sóng cài then, đêm sập cửa” thể hiện sự chuyển giao không gian rõ rệt. Sau một ngày làm việc, vũ trụ nghỉ ngơi, còn con người tiếp tục lao động. Sự đối lập giữa thiên nhiên và lao động, cùng các biện pháp nghệ thuật độc đáo, tạo nên một không gian lộng lẫy, gợi cảm xúc mạnh mẽ. “Đoàn thuyền đánh cá lại ra khơi” cho thấy công việc đánh cá là thường nhật, không ngừng nghỉ. Đoàn thuyền ra khơi với tinh thần đoàn kết, khí thế, và tiếng hát căng buồm, tạo nên hình ảnh lao động đầy sức sống.
Bài thơ “Đoàn thuyền đánh cá” là bức tranh tuyệt đẹp về cảnh thiên nhiên và tinh thần lao động, khắc họa hình ảnh những người lao động không ngừng nghỉ để cống hiến cho đất nước.
Bài tham khảo số 8
Bài thơ “Đoàn thuyền đánh cá” được Huy Cận viết vào năm 1958, sau chuyến đi thực tế tại Hồng Gia - Cẩm Phả - Quảng Ninh. Bài thơ miêu tả sự khẩn trương, hăng say của những ngư dân trong một đêm trên biển, với tư thế làm chủ thiên nhiên. Bốn câu đầu thể hiện cảnh ra khơi của đoàn thuyền, mở đầu cho một đêm đánh cá. Hai câu thơ đầu miêu tả thời điểm hoàng hôn, với hình ảnh cụ thể và giá trị gợi cảm: “Mặt trời xuống biển như hòn lửa - sóng đã cài then đêm sập cửa”. Phép so sánh giữa mặt trời và hòn lửa tạo nên hình ảnh rực sáng, làm không gian biển đêm trở nên sống động. Trong cảm nhận của Huy Cận, vũ trụ như một ngôi nhà khổng lồ, và khi ngày kết thúc, màn đêm buông xuống, sóng biển như “then cài” đóng cửa. Đối với đoàn thuyền, đây là thời điểm bắt đầu công việc. Hình ảnh “câu hát căng buồm cùng gió khơi” thể hiện niềm phấn khởi của ngư dân, với tiếng hát mạnh mẽ tạo sức mạnh kéo buồm ra khơi. Bốn câu thơ mở đầu miêu tả một cảnh ra khơi ấm áp và vui vẻ, phản ánh không khí chung của toàn bài thơ.
Bài tham khảo số 1
Huy Cận, một tên tuổi nổi bật trong phong trào Thơ mới, đã sáng tác không chỉ trước mà còn sau cách mạng. Ông để lại dấu ấn với nhiều tác phẩm, trong đó có bài thơ 'Đoàn thuyền đánh cá' – một tác phẩm đầy hơi thở của đất nước thời hậu Cách mạng tháng Tám. Bài thơ mở ra với hình ảnh thơ mộng và trữ tình về cuộc sống của những ngư dân:
'Mặt trời xuống biển như hòn lửa
Sóng đã cài then, đêm sập cửa.
Đoàn thuyền đánh cá lại ra khơi,
Câu hát căng buồm cùng gió khơi'
Trước cách mạng, thơ của Huy Cận thường mang nỗi sầu thiên cổ, nhưng sau cách mạng, âm hưởng thơ của ông chuyển sang tươi vui và lạc quan, tràn đầy tình yêu thiên nhiên. Bài thơ “Đoàn thuyền đánh cá” ra đời vào năm 1958 sau chuyến đi thực tế tại vùng mỏ Hồng Gia, Cẩm Phả, Quảng Ninh. Toàn bộ bài thơ phản ánh không khí lao động hăng say và niềm tự hào làm chủ thiên nhiên. Đoạn thơ mở đầu chính là cảnh ra khơi của đoàn thuyền.
Hai câu thơ đầu diễn tả thời điểm ra khơi, khi mặt trời lặn, được so sánh với “hòn lửa” tạo nên hình ảnh rực rỡ, sống động. Mặc dù là thời khắc hoàng hôn, nhưng nhờ so sánh này, cảnh ra khơi vẫn hiện lên đẹp và đầy sức sống. Biện pháp ẩn dụ “Sóng đã cài then, đêm sập cửa” kéo theo màn đêm, với sóng biển như “then cài” khóa cánh cửa vũ trụ. Trong khi vũ trụ nghỉ ngơi, đoàn thuyền đầy năng lượng chuẩn bị ra khơi.
Niềm vui và sự hăng hái của đoạn thơ còn thể hiện ở việc không chỉ một chiếc thuyền mà là một “đoàn thuyền” cùng ra khơi. Từ “lại” cho thấy công việc ra khơi đã trở thành thói quen. Mặc dù trời đã chiều, tinh thần và ý chí của ngư dân vẫn không giảm sút: “Câu hát căng buồm cùng gió khơi”. Những câu hát vui tươi và gió khơi như là động lực mạnh mẽ đưa đoàn thuyền ra khơi, bắt đầu hành trình đầy thử thách phía trước.
Bằng cách kết hợp so sánh và ẩn dụ cùng hình ảnh thiên nhiên, khổ thơ đầu đã vẽ nên một bức tranh ra khơi tươi vui và tráng lệ, mở đầu hành trình lao động bội thu của đoàn thuyền. Dù chỉ bốn câu thơ, sự thay đổi trong hồn thơ của Huy Cận đã đóng góp sắc màu mới cho phong trào thơ mới, với tinh thần lạc quan và yêu đời.
Bài tham khảo số 2
Huy Cận, một trong những nhà thơ hàng đầu của thơ hiện đại Việt Nam, nổi bật với cảm hứng lãng mạn về thiên nhiên và con người trong thời đại mới. Bài thơ “Đoàn thuyền đánh cá” được ông sáng tác năm 1958, trong bối cảnh miền Bắc đang xây dựng chủ nghĩa xã hội. Bài thơ miêu tả ba cảnh: đoàn thuyền ra khơi vào lúc hoàng hôn, hành trình đánh bắt cá trên biển và cảnh đánh cá vào bình minh. Đây là tác phẩm tiêu biểu thể hiện sức sống mạnh mẽ trong thơ Huy Cận sau Cách mạng tháng Tám.
Khổ thơ đầu tiên mở ra một bức tranh tuyệt đẹp về cảnh đoàn thuyền ra khơi trong thiên nhiên kỳ vĩ:
“Mặt trời xuống biển như hòn lửa
Sóng đã cài then, đêm sập cửa”.
Trong lúc màn đêm từ từ bao phủ không gian, mặt trời được ví như “hòn lửa” sáng rực, lặn xuống biển. Màn đêm giống như một cánh cửa khổng lồ, với sóng biển như “then cài” khóa lại. Sự kết hợp giữa so sánh và nhân hóa tạo nên vẻ đẹp huyền bí của thiên nhiên, kết thúc một ngày dài một cách nhanh chóng. Tuy nhiên, đó không phải là sự kết thúc u ám mà là sự khởi đầu cho một ngày mới của những người con của biển: “Đoàn thuyền đánh cá lại ra khơi/Câu hát căng buồm cùng gió khơi”.
Hình ảnh đoàn thuyền gợi lên sự nhộn nhịp và tinh thần lao động hăng say của ngư dân. Từ “lại” nhấn mạnh sự ổn định trong lao động hàng ngày và tạo ra sự tương phản giữa sự nghỉ ngơi của thiên nhiên và sự lao động của con người. Câu hát mang đến niềm vui và hi vọng về những chuyến ra khơi bội thu. Tác giả đã tạo nên hình ảnh mạnh mẽ, tươi vui và đầy sức sống.
Khổ thơ này không chỉ là một bức tranh thiên nhiên hùng tráng mà còn phản ánh tinh thần lao động hăng say và lãng mạn của người làm chủ biển cả, đáng tự hào và trân trọng.
Bài tham khảo số 3
Bài thơ “Đoàn thuyền đánh cá” của Huy Cận, sáng tác năm 1958 trong chuyến thực tế tại Hồng Gai, Cẩm Phả, Quảng Ninh, kết hợp nhuần nhuyễn giữa cảm hứng lãng mạn về lao động và thiên nhiên vũ trụ. Bài thơ mở ra với hai câu thơ độc đáo miêu tả cảnh hoàng hôn trên biển:
“Mặt trời xuống biển như hòn lửa
Sóng đã cài then, đêm sập cửa.
Đoàn thuyền đánh cá lại ra khơi,
Câu hát căng buồm cùng gió khơi.”
Huy Cận đã vẽ nên một chuyển giao thời gian giữa ngày và đêm theo cách thần thoại. Mặt trời như “hòn lửa” sáng rực lặn xuống biển, trong khi màn đêm như “tấm cửa” khổng lồ được sóng biển như “then cài” đóng lại. Cảnh tượng này vừa mang tính kỳ ảo vừa thể hiện sự chuyển mình nhanh chóng của thiên nhiên. Khi đất trời nghỉ ngơi, con người lại hăng say lao động với hình ảnh “Đoàn thuyền đánh cá lại ra khơi/Câu hát căng buồm cùng gió khơi”.
Huy Cận sử dụng hình ảnh ẩn dụ “câu hát căng buồm cùng gió khơi” để thể hiện sự đối lập giữa nghỉ ngơi và lao động, đồng thời làm nổi bật tinh thần làm việc của ngư dân. Từ “lại” nhấn mạnh sự đều đặn của công việc hàng ngày, trong khi câu hát thể hiện niềm vui và sự hứng khởi. Cảnh ra khơi được miêu tả đầy sinh động và lạc quan, dự đoán một chuyến đi biển thành công.
Bốn câu thơ đầu của bài thơ không chỉ tạo nên một bức tranh hoành tráng mà còn phản ánh không khí tươi vui và sức sống của người lao động trên biển, chi phối toàn bộ cảm xúc của cả bài thơ.