1. Chuyến Đi Bản Dốc: Hành Trình Khám Phá Văn Hóa Tháng Chạp
Mùa đông kết thúc, bãi ven sông lung linh với sắc màu hoa cải, đào nở rực rỡ. Tiếng người cấy lúa, bới vườn rộn ràng khắp làng quê. Tháng Chạp là thời điểm mọi người nô nức chuẩn bị cho ngày Tết sắp tới.
Đêm tháng Chạp, tiếng lạch cạch của guồng xe tát nước, tiếng lợn kêu 'eng éc' báo hiệu một cái Tết trọn vẹn đang đến gần. Cây cầu làng chầm chậm bước chân của những người quê trở về, mang theo những gói quà và kỷ niệm ngọt ngào.
Tháng Chạp là thời điểm những câu chuyện bản địa trở nên sống động, là khoảnh khắc hội tụ tình cảm gia đình và làng xóm. Hãy cùng nhau khám phá văn hóa độc đáo của tháng Chạp qua hành trình tại Bản Dốc!
Tháng Chạp đánh dấu sự hối hả của làng quê, từ những tiếng đàn đào xào xạc, tiếng guốc giày 'tân thời' vang lên đường gạch làng. Không khí trở nên sôi động với tiếng nước mía chảy vào nồi róc rách, tiếng cối xay lúa và máy ép mía làm nên bản hòa nhạc riêng biệt.
Đêm tháng Chạp, làng quê bình yên với tiếng rì rào của chùm lá tre trên cây nêu, tiếng chuông nung và là lễ vật treo quanh nêu. Khắp nơi, những cây đèn lồng lung linh, tạo nên bức tranh lung linh, huyền bí của mùa xuân sắp về.
Tháng Chạp - thời khắc tuyệt vời để tận hưởng sự ấm áp của gia đình, đắm chìm trong những câu chuyện truyền thống, và cùng nhau chào đón một năm mới an lành!
2. Bản Năng Mùa Xuân: Khi Én Bay Về
Đất cuối tháng chạp âm lịch. Gió đòn càn, xóc rít xoáy mạng sườn buốt thót mình. Nhà nhà lo đổ nước ải. Tảng đất màu trên ruộng tơi dần thành bột đất mịn, dẻo như gạo nếp mới.
Cánh đồng giáp tết rộn tiếng “vạt”, “riệt”, roi tre vun vút. Ông thợ cày đầu đội nón mê, mình áo tơi lá, tiếng “nghé ọ” của con trâu đen kềnh càng béo mộng vai. Cả làng chuẩn bị cấy, nhưng trời rét đậm, xám ngăn ngắt.
Từ xa, trên bầu trời chấm đen, chấm trắng li ti trở thành hình chữ V nhỏ xíu bay về cánh đồng làng, là cánh én báo hiệu xuân về.
Mưa rơi trên khắp nơi, muôn triệu nhánh mạ đứng thẳng hàng như hàng quân, chờ mẹ Tư lệnh dẫn đội quân lúa lớn lên “lấp ló đầu bờ” giành thành trì no ấm.
Loài én thân thương xuất hiện, vượt sóng vỗ, vượt hiểm trở mang tín hiệu xuân đến đất nước.
Cơ hàn, quẫn, tuổi xuân, mồ hôi, nước mắt, máu đào, tất cả là quà tặng cho mùa xuân.
Chữ V xinh xắn của én trên bầu trời Việt Nam, mong nó mãi mãi hiện diện trên bản đồ thời gian.
Thời gian trôi về những ngày cuối năm, đất trời chuyển mình bước sang năm mới. Tháng Chạp mang đến bao niềm xúc cảm...
Tháng Chạp, ta mở cửa sổ nhìn ra hiên nhà, nụ cười nhẹ của tháng Chạp chào ta bằng những nụ mai vàng, hoa vạn thọ, cúc tím đưa hương, cảm giác xuân về trong lòng hân hoan, rạo rực niềm tin vào năm mới an lành, hạnh phúc.
Tháng Chạp, ta theo dõi cơn gió xuân lãng đãng theo sông, những ngày cấy đã kết thúc, bà, mẹ lom khom gom lá để nhà cửa gọn gàng, sạch sẽ. Những chiếc mền, áo gối dưới tia nắng vàng.
Ngày, đêm tháng Chạp như gõ nhịp nhanh hơn vào phiên chợ cuối năm đầy sôi động, mùi bánh mứt, trầu cau, hoa quả thơm lừng, hương trầm, mùi mực tàu trên câu đối đầu năm… tất cả hòa quyện thành hương thơm tết Việt.
Tháng Chạp tươi vui, rộn ràng, nhưng cũng đầy ưu tư với những nỗi niềm tâm sự. Tháng Chạp thương bước chân ai còn chơi vơi giữa đám đông. Một chiều tháng Chạp, khi nhịp thời gian gần kề, thoang thoảng mùi đậu xanh, nếp mới cùng với thịt heo.
Tháng Chạp, dỗ dành những muộn phiền để dang rộng đôi tay hứng trọn niềm tin yêu giữa một mùa long lanh như mắt biếc…Cẩm Thi
4. Ước Mơ của Tháng Chạp
Tháng Chạp, bản nhạc cuối cùng của năm, ngân nga những giai điệu nhẹ nhàng, làm lay động bao tâm hồn. Trong lòng, những kí ức xôn xao, những ước mơ nồng thắm như những đám mây bay.
Nắng Chạp lấp lánh qua từng hàng cây, gió nhẹ làm lá rơi rụng, như những hạt gương lấp lánh. Tình cảm ấm áp của gia đình, những chuyến về quê sum vầy bên người thân yêu, đều nở hoa trong trái tim.
Chợt nhớ về những ngày thơ ấu, những ký ức vui tươi nhưng cũng chất chồng nỗi nhớ. Những bản nhạc quen thuộc của quê hương, những đám mây trắng bồng bềnh trên bầu trời xanh. Tháng Chạp về, là lúc tôi mơ về quê nhà, mơ về những con đường quen thuộc, và mơ về những người thân thương.
Tháng Chạp, tôi ngồi giữa không gian lạnh lẽo, nhưng trong lòng ấm áp. Cảm giác hương vị của mâm cơm gia đình, tiếng cười đùa, và những câu chuyện xưa cũ, tất cả hòa mình vào bản giao hưởng cuối năm.
Chạp về, là lúc mọi người hân hoan chuẩn bị cho một năm mới đầy may mắn. Những bước chân vội vã trên đường phố, những món quà tặng đầy ý nghĩa, tất cả là những biểu hiện của tình yêu thương và hy vọng cho tương lai.
Tháng Chạp, tôi chợt nhận ra rằng, giữa cuộc sống hối hả, thời gian vẫn chảy rất nhẹ nhàng. Bản nhạc cuối cùng của năm, như một lời nhắc nhở, hãy trân trọng những khoảnh khắc đẹp nhất, và để tâm hồn mình bắt đầu một năm mới với tràn đầy niềm tin và hạnh phúc.
Lâm Hùng
5. Kỳ nghỉ tháng Chạp
Trời Chạp se lạnh, gió mùa thổi lên một hương vị của quê hương. Những giọt mưa phùn lạc lõng trên cành cây, làm cho không khí trở nên huyền bí. Những đám mây xám bồng bềnh, che phủ bức tranh thời gian cuối năm. Nhưng trong những khoảnh khắc ấy, lòng người như bắt gặp những kí ức êm đềm, như những tia nắng cuối ngày len lỏi qua khe lá.
Tháng Chạp là khoảnh khắc dừng lại, để nhìn lại những đợt sóng cuộc đời. Là lúc ta cảm nhận sự kết thúc của một chặng đường, lành lạnh và ấm áp đan xen. Có những thứ không thể nói thành lời, chỉ có thể cảm nhận qua hơi ấm của trái tim và hương thơm của quê nhà.
Tháng Chạp, trong từng hơi thở, là những kỷ niệm cuối cùng của năm cũ. Là lúc chúng ta nhìn lại quãng đường đã đi qua, nhận ra những hạnh phúc nhỏ bé, những đau thương nhỏ nhoi. Nhưng trong cảm xúc đó, có sự nhẹ nhàng và dịu dàng, giống như làn sương mai trắng mịn bao phủ trời sáng.
Tháng Chạp, là thời khắc của những ý nghĩa đơn giản nhưng sâu sắc. Là những cái nhìn, những cuộc gặp gỡ, những tâm hồn giao thoa. Là khi lòng người trở nên nhân văn hơn, chia sẻ hơn, và những giá trị đẹp đẽ được kỷ luật.
Tháng Chạp, như bản hòa nhạc cuối cùng của năm, làm cho trái tim ta rung động. Là lúc ta nhìn nhận cuộc sống bằng cái nhìn nhạy bén hơn, trân trọng những điều giản dị nhất, và biết ơn vì những khoảnh khắc đẹp tinh tế nhất.
Mùi vị của Tháng Chạp, hòa quyện giữa hương hoa và mùi đất. Là thời khắc hồn nhiên của tuổi thơ trở lại, là nụ cười của những người thân yêu, là tình thân ái bên nhau. Mỗi giọt mưa là một giọt nước mắt của hạnh phúc, là dấu hiệu cho một khởi đầu mới.
NGUYỄN THỊ ÁNH HỒNG
6. Nét đẹp của tháng Chạp
Người ta thường nói 'Đói giỗ cha, no ba ngày tết', nhưng đối với tôi, tết bắt đầu từ ngày ông Táo lên chầu trời. Khi đó, lũ học trò trường làng bắt đầu được nghỉ học, và niềm vui lan tỏa khắp nơi. Mỗi năm, ngày hai ba tháng Chạp là dịp tôi hồi tưởng về những kỷ niệm tết ấm áp.
Sáng ngày đó, mẹ tôi dậy sớm, chuẩn bị mâm cơm cho cả gia đình. Tôi nhớ mùi hương của nồi khoai luộc và cảm giác ấm áp khi ngủ dậy. Tết là thời điểm chúng tôi được nghỉ học, và niềm hạnh phúc tràn ngập từ đôi mắt trẻ thơ, khi tết thật sự về.
Có những năm, tôi không tham gia việc đánh bóng lư đồng và giá nến, vì bố tôi mang đồ thờ đi tân trang. Những chuyến đi chợ phiên cùng mẹ là kỷ niệm đáng nhớ. Chợ Hoành Nha sôi động với tiếng đào vàng, mùi hương của những chiếc mũ và áo mới trên kệ. Nơi đây, tiếng nói của người làng vẫn truyền bá mùi biển mặn mòi.
Thời điểm Táo quân lên chầu trời là lúc mẹ tôi cùng tôi chọn mua áo mới và chuẩn bị phụ kiện. Những chiếc nón cá chép trên đầu Táo quân được mua sẵn, và mỗi chiếc áo đều là biểu tượng của niềm tin và tình yêu với đất đai. Bố tôi, trang nghiêm, chuẩn bị nghi thức cúng ông Táo với bài văn khấn đầy tâm huyết.
Nhìn những chiếc nến lung linh, tôi cảm nhận sự kết nối giữa thế giới thường và thế giới tâm linh. Tết là thời điểm để nhìn lại những cảm xúc, những kỷ niệm và tình cảm gia đình. Mỗi ngày hai ba tháng Chạp là một chặng đường trong hành trình của cuộc sống, và tôi trân trọng từng khoảnh khắc ấm áp của tết.
Hoàng Anh Tuấn7. Ngày Chạp
Khắp nơi trong trí tưởng của tôi, tháng chạp đánh dấu bằng sự lạnh buốt, tôi trưởng thành, trời vẫn rét, và tôi ngày càng cảm nhận sự hối hả của tháng giáp tết.
Chạp đến, không khí trở nên ảm đạm. Cái chiếc áo nhung thời thơ ấu mỗi khi được mở ra, nó mang theo hơi ấm của kí ức. Mặc dù áo không phải là đẹp nhất, nhưng nó giữ lại tình cảm mà bố tôi trao tặng. Không còn áo đó, nhưng trong tôi, màu sắc, chất liệu và kiểu dáng vẫn hiện hữu. Trong những ngày rét, tôi luôn tìm thấy sự ấm áp trong chiếc áo mà tôi mặc. Gần tháng chạp, bố tôi không thể mua áo ấm cho tôi nữa. Sau hai cú sốc sức khỏe, sức khỏe của bố giảm sút. Bố không còn lái xe, phải dựa vào gậy và dùng thuốc hàng ngày. Tháng chạp sắp đến, tôi không muốn thời tiết rét để đeo áo ấm. Bố tôi có thể phải đối mặt với những biến chứng nặng nề hơn khi trời càng lạnh.
Chạp đối với tôi là thời điểm lo sợ và sự bận rộn của mọi người trước tết. Tôi chứng kiến bố mẹ tôi bận rộn vào cuối năm, chuẩn bị đồ cỗ và quà biếu cho gia đình. Chiếc áo ấm luôn là ưu tiên hàng đầu khi bố mẹ tôi tặng quà cho bà, bố, mẹ và mọi người xung quanh. Trong những ngày lạnh của tháng chạp, bố mẹ tôi không muốn người thân phải đối mặt với cái lạnh.
Chạp đã đến! Tháng chạp là thời gian tôi mong chờ được nghỉ tết sớm, kết thúc những giờ học đầy áp lực và thi đua với bạn bè. Tôi có thời gian nghỉ ngơi, sẵn sàng cho năm mới. Hồi sinh viên, tôi nhận ra không khí xuân đang đến gần. Đường phố trở nên trống vắng vì những chuyến xe đưa sinh viên về quê, người đi làm và công tác xa đổ về đón tết. Nhiều năm sau, tôi không thể về nhà tết sớm, nhưng tôi vẫn cảm nhận sâu sắc tháng chạp. Đó là sự hối hả của giao thông, cảnh ùn tắc và sự đông đúc tại các siêu thị.
Cuối năm là thời điểm của những người đi làm, với tiền thưởng tết và chế độ lương, họ trở về gia đình và chuẩn bị cho tết. Cũng là lúc công việc trở nên quấn quýt, mong muốn hoàn thành để có thể thực hiện các kế hoạch cho cuộc sống. Tôi thường cảm thấy căng thẳng vào những ngày này vì mọi thứ trở nên chậm lại, lo lắng về việc làm thế nào để làm hài lòng sếp, mang về nhà những thành tựu và những món quà tết cho gia đình.
Trời rét. Tôi bước đi trên con đường xa xôi, mang theo nhịp sống ồn ào và sôi động của thành phố. Màu sắc, trang trí trên đường phố, sự hối hả và niềm vui của chợ hoa làm tôi bị níu chặt tại thành phố. Khó khăn khi tôi phải rời xa cuộc sống đô thị mỗi khi về quê ăn tết. Tết ở quê mang đến bình yên và yên bình. Nhịp sống trở nên chậm lại, và ở quê, tết đến từ phiên chợ, bắt đầu từ hai sáu và kéo dài đến chiều ba mươi. Mọi người đổ về chợ để chuẩn bị cho tết, tạo nên bức tranh hết sức sôi động. Chợ tết đông đúc và hối hả, nhưng cũng là dấu hiệu của mùa xuân sắp về.
Tháng chạp là thời điểm tất bật. Tôi mệt mỏi vì phải mua sắm trong phiên chợ, quên mất trong tiếng ồn và âm thanh đội lên. Khó khăn khi lựa chọn cành hoa tết, tôi đến chợ vào cuối phiên chỉ để gặp bác bán rau quen thuộc. Đông đúc, nhộn nhịp và cảnh chen lấn, nhưng nói lên sự nhộn nhịp và sôi động của chợ tết ở vùng quê.
Tháng chạp, cơn gió lạnh, năm cũ trôi qua nhanh chóng, và năm mới bắt đầu. Ngày càng gần cuối tháng chạp, con người dường như có thời gian hơn để tham gia phiên chợ, nhưng đồng thời họ cũng trở nên vội vàng hơn để chuẩn bị cho năm mới. Tâm trạng này tôi cảm nhận từ mẹ, từ chính bản thân tôi và từ những người xung quanh. Khi ở thành phố, tôi thấy nhiều gia đình đã mua sắm từ tháng trước, khiến người thành phố bận rộn. Họ dành thời gian vào những ngày cuối năm để chuẩn bị cho tết, có thể thư giãn và tận hưởng không khí tết với hoa đào và cây cảnh. Nhìn thấy điều đó, tôi cảm nhận sự yên bình hơn, không gian đô thị trở nên chậm lại mà không còn sự hối hả và ồn ào.
Tháng chạp sắp đến! Trời rét đậm. Thời gian trôi chậm rãi. Kim giây, kim phút và kim giờ trôi về phía cuối, đánh dấu sự bắt đầu của năm mới. Tôi nghe cái lạnh thấm vào từng lớp da, cảm nhận sự sôi động của sự sống. Tôi muốn giữ lại nhiều nhất có thể từ những ngày cuối năm và háo hức đón chờ tết. Tôi muốn trải nghiệm nhiều điều và đi bước trong tháng chạp với hoa và không khí tết. Tháng chạp của năm trước và năm nay vẫn đọng mãi trong tâm hồn tôi.
Không có tháng nào giống như tháng chạp, vừa bận rộn vừa có những khoảnh khắc thư thái. Nhịp đập thời gian, gió lạnh từ bên ngoài, chạp đã đến!
Tống Kim Thanh
8. Góc bếp của mẹ, nơi trái tim ấm áp
Bức tranh tĩnh lặng trong góc bếp hồn nhiên, những bước nhảy nhót của mẹ dưới ánh nắng đầu năm. Từ muối trắng bên lề chợ đến những đêm canh nồi bánh chưng, mẹ vẫn giữ mãi nụ cười ấm áp trong góc bếp.
Góc bếp như bức tranh kỷ niệm, nơi nước mắt và nụ cười, nơi hương vị ngọt ngào của những ngày cuối năm. Mẹ, với mái tóc bạc phơ, như tác phẩm nghệ thuật bén lẹm dưới bàn tay khéo léo.
Nước chè xanh sôi trong ấm, mùi thơm của lá chè và gừng nồng nàn lan tỏa. Bàn tay mẹ chải nhẹ lên từng lá chuối, nhưng những dấu vết thời gian trên da thịt là niềm thương biết mấy.
Ngọn khói lam chiều bay bổng, mỗi tia nắng như vuốt ve những kí ức. Góc bếp đánh thức tình thương, là nơi mà tôi mãi gìn giữ, là quê hương trong lòng mỗi khi xuân về.
Nguyễn Đức Anh.
9. Hồi ức về tháng Chạp
Mùa Xuân ấm áp đến, tháng Chạp dịu dàng qua ký ức
Mối nhân duyên giữa những bức tranh Tết thơ mộng và chúng tôi, những đứa trẻ hồn nhiên