1. Bài văn phân tích hành động Mị cởi trói cho A Phủ số 1
Sự kiện nhân vật Mị cởi trói, giải thoát cho A Phủ và tự giải thoát cho mình trong truyện Vợ chồng A Phủ là một sự kiện then chốt, thể hiện nổi bật chủ đề và giá trị nhân đạo của tác phẩm. Tô Hoài đã tạo sự diễn biến tự nhiên, làm nổi bật tính cách nhân vật Mị và kết hợp với logic mạch truyện. Trước sự kiện cởi trói, Mị sống như chết, nhưng sự thức tỉnh của niềm khao khát hạnh phúc và ý thức sống đã làm cho sự kiện này trở nên tất yếu. Mị không chỉ là con người đau khổ mà còn là nguồn sức sống mãnh liệt. Hành động cởi trói là bước quan trọng, là sự thể hiện rõ tư tưởng nhân đạo của tác giả Tô Hoài.


2. Phân Tích Hành Động Mị Cởi Trói Cho A Phủ - Bài 3
Văn Hóa Nhân Đạo trong 'Vợ Chồng A Phủ' của Tô Hoài
Với đường lối sáng tạo và tình cảm sâu sắc, Tô Hoài đã khám phá giá trị nhân đạo mới mẻ trong tác phẩm 'Vợ chồng A Phủ'. Câu chuyện về hành động Mị cởi trói cho A Phủ là điểm nhấn tuyệt vời thể hiện tình thương, lòng nhân ái và niềm tin vào giá trị con người.


2. Phân Tích Hành Động Mị Cởi Trói A Phủ - Bài 2
'Vợ chồng A Phủ' - tác phẩm xuất sắc của Tô Hoài, là bức tranh chân thực về cuộc sống và lòng yêu tự do của con người Tây Bắc. Hành động cắt dây cởi trói của Mị cho A Phủ là điểm nhấn táo bạo, thể hiện sức sống mạnh mẽ và tình yêu tự do trong bối cảnh áp bức của cường quyền.
Với sự sáng tạo độc đáo, Tô Hoài mô tả khả năng phản kháng và lòng nhân ái của nhân vật Mị. Mị, một cô gái trẻ xinh đẹp, đã trải qua những đau thương và áp lực từ thế lực ác độc. Hành động cắt dây cởi trói cho A Phủ không chỉ là bước ngoặt quan trọng mà còn là biểu hiện của lòng dũng cảm và khao khát tự do.
Trước đêm đen áp bức, Mị đã trải qua những trải nghiệm đau lòng. Sự xuất hiện của A Phủ, người bị trói buộc và đau đớn, đã thức tỉnh sức mạnh tiềm tàng trong trái tim Mị. Dòng nước mắt lấp lánh trên gò má đã xám đen của A Phủ làm xao lạc tâm hồn Mị, đánh thức lòng nhân ái và ý chí tự do.
Hành động cắt dây cởi trói cho A Phủ không chỉ là sự giải thoát vật chất mà còn là hành động tinh thần, là cú hích cho ngọn lửa lòng đang nhấp nhô trong tâm hồn Mị. Mị, bằng lòng dũng cảm và quyết tâm, đã đứng lên chống lại sự áp bức và bóc lột. Cô gái xinh đẹp ấy đã trở thành biểu tượng của sức mạnh và lòng trung hiếu.
Những chi tiết về đêm tình mùa xuân, về ánh sáng le lói, và về dòng nước mắt của A Phủ đã được Tô Hoài khéo léo kết hợp để tạo nên một tác phẩm đầy tính nhân văn và sâu sắc về giá trị nhân đạo.


5. Bài Phân Tích Hành Động Cắt Dây Cởi Trói của Mị Cho A Phủ - Số 5
Vở kịch ngắn Vợ Chồng A Phủ của Tô Hoài không chỉ là một bức tranh sống động về cuộc sống ở Tây Bắc mà còn là câu chuyện về sức sống và ý chí tự do. Hành động cắt dây giải thoát của Mị cho A Phủ là điểm nhấn đầy sáng tạo, thể hiện lòng dũng cảm và tình yêu tự do trong bối cảnh khốc liệt.
Mị, một người con gái trẻ đẹp và tài năng, bất ngờ trở thành nô lệ của số phận khắc nghiệt. Những hình ảnh về sự bất công, những công việc nặng nhọc, và sự lạc quan thoáng chốc biến mất đã khiến trái tim Mị trở nên vô cảm. Tuy nhiên, khi nhìn thấy giọt nước mắt trên gò má đen của A Phủ, lòng nhân ái trong Mị bừng tỉnh. Mị nhận ra rằng sự sống của A Phủ đang bị đe dọa, và cô quyết định hành động để giải thoát anh ta.
Hành động lạ lùng nhưng ý nghĩa của Mị cắt dây giải thoát cho A Phủ là biểu hiện của lòng dũng cảm và trí tuệ. Mặc dù trước đó Mị đã suy sụp và không còn khả năng cảm nhận, nhưng khi đối mặt với sự bất công và đau khổ của A Phủ, cô đã đánh thức tinh thần chiến đấu bên trong mình.
Câu chuyện về Mị và A Phủ không chỉ là hành trình giải thoát vật chất mà còn là hành trình tìm lại ý chí sống. Khi dây trói bị đứt, Mị và A Phủ dũng cảm đối mặt với nguy hiểm để bảo vệ sự tự do của họ. Họ đã chạy băng qua rừng, vượt qua mọi gian khó để trở nên tự do, là biểu tượng cho lòng kiên nhẫn và hy sinh cho sự tự do.
Chuỗi sự kiện đầy thách thức và kịch tính trong đêm tình mùa xuân làm nổi bật bản chất của con người. Mị không chỉ là người phụ nữ bị đẩy vào thế giới đau khổ, mà còn là người hùng trong cuộc hành trình tìm kiếm sự tự do và ý chí sống mãnh mẽ. Tô Hoài đã tạo nên một tác phẩm đầy tính nhân văn, làm tôn vinh giá trị của sự sống và lòng dũng cảm trước khó khăn.


4. Bài Phân Tích Hành Động Cắt Dây Cởi Trói của Mị Cho A Phủ - Số 4
Văn chương không chỉ đơn giản là niềm vui bình sinh trong những khoảnh khắc yên bình, mà còn là nguồn động viên khi lòng người yếu đuối. Nó mang lại niềm tin vào cuộc sống và khả năng thay đổi bản thân. 'Vợ chồng A Phủ' của Tô Hoài là một minh chứng cho điều đó. Con người có thể vượt qua khổ đau để đến với niềm vui chỉ bằng một hành động: hành động cắt dây cởi trói của Mị cho A Phủ.
Sau Cách mạng, Tô Hoài được biết đến là một trong những tác giả mở đường cho văn học cách mạng, đặc biệt là về miền núi Tây Bắc - một vùng đất hoang vu, xa xôi, là địa bàn bản địa Tổ quốc. 'Truyện Tây Bắc' là kết quả của hành trình thực tế của Tô Hoài lên Tây Bắc vào năm 1952. Trong số ba truyện ngắn đoạt giải Nhất Giải thưởng của Hội Văn Nghệ Việt Nam 1954 - 1955, 'Vợ chồng A Phủ' là câu chuyện ghi dấu sâu sắc nhất. 'Đất nước và con người miền Tây đã để lại nhiều ký ức đẹp trong tâm trí tôi, không thể nào quên...' - đây không chỉ là sự nhớ nhung khi trở về, mà còn là việc 'trả lại' cho những người dân tộc ấy 'một trái tim, một cái gì đó làm sống lại cuộc đời người H'mông chân chính, tình cảm chân thành...'.
Trong truyện ngắn 'Vợ chồng A Phủ', gương mặt buồn rười rượi của Mị không thể nào quên. Đó là gương mặt mang đau thương của một cuộc sống không bằng ngựa trâu. Đó là gương mặt dường như cam chịu, mất đi sức sống. Gương mặt buồn rượi ấy không phải là gương mặt đầu tiên của Mị. Mị đã lớn lên, xinh đẹp với bao ước mơ hạnh phúc. Nhưng những truyền thống phong kiến đã biến người con gái ấy quên mất gương mặt lạc quan của mình, trở nên u tối như cỏ cây dưới bóng nắng. Đêm tình mùa xuân và đêm đông đã làm cho Mị cảm nhận sự sống, khao khát bên trong mình. Sức sống tiềm tàng bên trong đã biến thành khao khát sống bên ngoài, thành hành động chỉ diễn ra trong đêm đông...
Ban đầu, khi nhìn thấy A Phủ bị trói đứng, Mị vẫn 'thản nhiên thổi lửa, hơ tay'. Vì Mị đã quá quen với cảnh áp bức, bị lạm dụng trong ngôi nhà đau thương này. Đó là kết quả của những ngày bị đày đọa. Hơn nữa, Mị và A Phủ có sự khác biệt về trạng thái, nhưng thân phận của họ không khác biệt nhiều đến mức có thể nói là 'cứu giúp'.
Nhưng 'một dòng nước mắt lấp lánh bò xuống hai hõm má đã xám đen', khiến Mị nhớ lại quãng đời mình, nhớ lại những đêm Mị cũng bị trói đứng như vậy, những giọt nước mắt còn chảy ra. Và từ tình cảm của bản thân, Mị hướng tới tình cảm của người khác, từ sự thương yêu bản thân, Mị tỏ ra thương yêu người khác, và từ đó căm giận những thế lực tàn bạo mang lại đau đớn cho những số phận giống Mị. Rồi Mị tưởng tượng ra cảnh A Phủ trốn thoát và Mị sẽ thay thế vào dây trói đó. 'Nghĩ thế nào Mị cũng không sợ', vì những tưởng tượng ấy là xa xôi.
Và Mị quyết định cởi trói cho A Phủ, chỉ thì thào một tiếng: 'Đi ngay'. Rồi 'Mị đứng lặng trong bóng tối', căng thẳng, hồi hộp trước phút giây quyết định. Câu văn tách biệt thành một dòng, là những giây phút định mệnh đánh dấu cả cuộc đời và số phận của Mị. Đó như là một cánh cửa mở ra hai giai đoạn cuộc đời Mị: nô lệ - tự do, sống – chết, bóng tối – ánh sáng. Cuối cùng, người con gái cũng dám bước ra sau những năm chỉ biết quỳ gối, Mị chạy theo A Phủ, nói: 'A Phủ cho tôi đi', 'Ở đây thì chết mất'. Mị đã quyết định chạy trốn khỏi địa ngục, chạy trốn khỏi sự chết chóc. Hành động cắt dây cởi trói cho A Phủ không chỉ giải phóng A Phủ khỏi sợi dây vững chặt, mà còn giải phóng Mị khỏi sợi dây vô hình của nỗi sợ hãi, từ bỏ khổ đau và tối tăm. Mị giải phóng A Phủ bằng chiếc dao nhỏ và cũng giải phóng chính mình bằng khát vọng sống. Khát vọng sống đã cứu Mị, mở cánh cửa sống cho Mị thoát khỏi địa ngục tăm tối và sự chết chóc đó.
Đoạn văn ngắn chỉ có vài câu thoại, những hành động ngắn gọn nhưng với bút pháp tài năng của Tô Hoài, không gian Tây Bắc trong đêm, bên ngọn lửa, nhân vật trở nên rõ nét và tỏa sáng. Nhân vật được miêu tả trong quá trình từ thờ ơ đến xao lạc, đấu tranh cuối cùng đến hành động nhanh chóng nhưng hợp lý và có lý. Tô Hoài đã mô tả sâu sắc và đầy cảm xúc sức sống tiềm tàng của nhân vật Mị. Sức sống ấy như ngọn lửa âm ỉ, khó có thể dập tắt. Đó chính là lòng tin mạnh mẽ của Tô Hoài vào khả năng tự giải phóng để đến với tự do, đến với cách mạng của những người lao động ở vùng cao, bằng năng lực tự thân của họ. Cách mạng không phải là người giác ngộ cho những người đau khổ, mà chính họ, với ý chí và sức mạnh riêng, mới có thể tự giúp đỡ bản thân mình. Và cách mạng, cùng với Đảng, chỉ là người hướng dẫn họ, dẫn lối để họ tìm thấy hạnh phúc của mình. Ý nghĩa của câu chuyện đã vượt lên trên giá trị văn học tạm thời: kêu gọi đoàn kết, động viên cho cuộc chiến và chú trọng đến giá trị con người, nhân văn: khuyến khích giá trị cá nhân, khả năng tự giải phóng của con người - đó là giá trị cốt lõi và vĩnh cửu của loài người.
Người nào đó đã nói, khi một tác phẩm kết thúc, sự sống của nó mới thực sự bắt đầu. Sự sống của Mị, của 'Vợ chồng A Phủ' vẫn còn đó, dù dấu chấm hết đã điểm, và sẽ sống mãi cho đến khi con người còn cần niềm tin, còn cần thêm sức mạnh và còn cần 'nâng mình lên để đứng dậy'.


6. Mị và hành động giải trói cho A Phủ số 7
Vợ chồng A Phủ là một truyện ngắn nằm trong tập Truyện Tây Bắc của Tô Hoài, đã đoạt giải nhất tiểu thuyết tại giải thưởng Hội văn nghệ Việt Nam 1954-1955. Tác phẩm mô tả đời sống khó khăn của những người dân ở miền núi Tây Bắc, trong bóng tối trước khi có ánh sáng từ Đảng. Không thể quên chi tiết Mị cắt dây trói để cứu A Phủ - điều quan trọng làm nên giá trị của tác phẩm. Mị, một cô gái nghèo, phải đối mặt với số phận đau khổ khi làm nô lệ trong nhà thống lí Pá Tra.
Câu chuyện về Mị bắt đầu với hình ảnh cô ngồi quay sợi bên tảng đá, cạnh tàu ngựa. Bức tranh này thể hiện rõ vị trí của Mị và cuộc sống khó khăn của cô. Mị, một cô gái giàu lòng yêu đời và tài năng thổi sáo, phải đối mặt với nghề làm dâu gạt trong nhà thống lí với mức cho vay nặng lãi.
Đau khổ và tủi thân ban đầu khiến Mị phản kháng mạnh mẽ. Nhưng thời gian làm nô lệ tại nhà Pá Tra đã khiến cô chìm đắm trong sự tê liệt tinh thần. Cuộc sống của Mị trở thành chuỗi công việc lặp lại, đồng thời phải đối mặt với áp bức tinh thần và mê tín. Tác giả đi sâu vào tâm hồn nhân vật, chỉ ra rằng áp bức có thể làm tê liệt tinh thần phản kháng của con người.
Trong bối cảnh khắc nghiệt, tiếng sáo và mùa xuân về làm tinh thần Mị bừng tỉnh. Mị, trong một khoảnh khắc của niềm khao khát sống, đã quyết định tự giải thoát bằng cách thắp sáng ngọn đèn trong bóng tối của quá khứ. Nhưng sự hồi sinh của niềm sống bị chặn đứng khi A Phủ bị trói đứng.
Mị cảm nhận sự bất công và tàn bạo khi chứng kiến A Phủ, người vô tội, bị đối xử như vậy. Cô cảm nhận được ý thức xã hội đen tối, và quyết định cắt dây trói để cứu A Phủ. Hành động này không chỉ là sự hi sinh cho người khác mà còn là cách Mị tự giải thoát khỏi bản thân mình và khỏi ách áp bức của nhà thống lí Pá Tra.
Nhưng, điều bất ngờ xảy ra khi A Phủ chạy trốn và Mị theo đuổi. Trong quá trình cứu người khác, Mị nhận ra sức mạnh của sự sống bản thân. Mặc dù đã cảm nhận sự tàn nhẫn của thế giới, Mị không thể giữ cho bản thân mình hoàn toàn rời bỏ niềm sống. Hành động cứu A Phủ không chỉ là hành động nhân văn mà còn là bước nhảy vươn lên cho tâm hồn Mị, làm cho ngọn lửa bên trong cô bùng cháy mạnh mẽ hơn.
Truyện kết thúc bằng hình ảnh hai người cùng nhau lao xuống núi, là biểu tượng cho sự đoàn kết và hy sinh cho một mục tiêu lớn hơn bản thân. Tác phẩm không chỉ là cuộc sống của Mị mà còn là hành trình tìm kiếm ý nghĩa sống và sự giải thoát của cô khỏi ách bức bách của xã hội.


7. Bài phân tích hành động Mị giải trói cho A Phủ số 6
Dubos từng nói: “Văn học là sự khám phá vẻ đẹp trong bức tranh ánh sáng”, có lẽ nhà văn đã điều chỉnh tư duy để tìm ra những tia sáng đẹp đẽ trong cuộc sống. Như Tô Hoài, tác giả phát hiện vẻ đẹp ẩn sau khó khăn, bóng tối trong tác phẩm “Vợ chồng A Phủ”.
Văn học không chỉ là biểu hiện của cuộc sống mà còn là hơi thở của nó. Sau chuyến đi đến vùng Tây Bắc, Tô Hoài sáng tạo nên tác phẩm “Vợ chồng A Phủ” trong tập “Truyện Tây Bắc”(1953). Tác phẩm mở ra con đường khám phá vẻ đẹp tâm hồn con người lao động và sự hiểu biết về nỗi đau khổ trong những năm cách mạng.
Trong đêm tình mùa xuân ở Hồng Ngài, A Phủ bị kết án đánh A Sử, một quan lạnh lùng. A Phủ trở thành con nợ ở nhà thống lý để chuộc tội. Dù bị trói, chàng chịu đựng cảnh đau đớn suốt nhiều ngày, trong khi Mỵ thản nhiên thổi lửa giữa đêm “dài và buồn”. Mị không quan tâm đến A Phủ, vì đối với Mị, sự hành hạ chỉ là điều bình thường tại nhà thống lý Pá Tra. Tâm hồn Mỵ cũng trở nên lạnh lùng, nhưng định mệnh của cô sẽ thay đổi.
Chi tiết “dòng nước mắt lấp lánh bò xuống hai hõm má đã xám đen” của A Phủ như một hình ảnh đẹp tuyệt vời trong ánh sáng ấm nồng, nhưng cũng là giọt nước mắt của tâm hồn con người. Khi bị bắt, A Phủ không kháng cự, nhưng giọt nước mắt thể hiện lòng sống mãnh liệt. Hình ảnh này đánh thức Mỵ, khiến cô nhớ lại lúc trước cô bị trói như vậy bởi A Sử. Niềm thương thân đưa Mỵ đến quyết định cởi trói cho A Phủ, là hành động tự giải phóng.
Trong giây phút lặng lẽ, Mị đứng trong bóng tối, như một bản lề mở ra hai trang đời mới, giữa tự do và nô lệ, sự sống và cái chết. Mỵ sợ hãi trước sức mạnh của thần quyền và uy quyền, nhưng cuối cùng, cô chọn con đường của sự sống, cởi trói cho A Phủ và tự giác giải phóng chính mình.
Với cách xây dựng cảnh độc đáo và ngôn ngữ sống động, Tô Hoài truyền đạt thông điệp sâu sắc về sức sống tiềm ẩn của con người dù gặp khó khăn. Cảnh Mị cởi trói cho A Phủ là biểu tượng cho niềm tin vào khả năng tự giải phóng và đổi đời. Tác phẩm góp phần làm cho tên tuổi Tô Hoài và “Vợ chồng A Phủ” mãi mãi in sâu trong lòng độc giả.


8. Phân Tích Hành Động Cởi Trói của Mị Cho A Phủ (Số 9)
Tô Hoài, một nhà văn hiện thực danh tiếng từ trước cách mạng tháng Tám, với hiểu biết sâu rộng về phong tục và tập quán đa dạng trên khắp đất nước. 'Vợ chồng A Phủ' là một trong ba tác phẩm xuất sắc, được giải Nhất hội Văn nghệ Việt Nam (1954-1955), nằm trong tập truyện Tây Bắc - sản phẩm của chuyến đi của ông cùng bộ đội vào Tây Bắc năm 1952. Trong truyện, Tô Hoài đã tài năng khắc họa tâm lí và hành động đầy bất ngờ của Mị, cô gái cởi trói cho A Phủ trong đêm đông Hồng Ngài.
Mị, một cô gái trẻ xinh đẹp từ vùng cao, vốn đã phải chấp nhận số phận làm con dâu gạt nợ cho nhà Thống Lí Pá Tra. Sự đau khổ và đày đọa đã khiến Mị trở nên vô cảm và thờ ơ, thậm chí tận tụy với cảnh A Phủ bị trói. Hành động cởi trói đột ngột của Mị không chỉ là sự bất ngờ mà còn phản ánh sự tỉnh báo của cô trước cuộc sống đau khổ. Giọt nước mắt của A Phủ trong bóng tối đã đánh thức lòng thương người, làm tan chảy lớp băng lạnh trong tâm hồn Mị. Hành động này không chỉ giải phóng A Phủ mà còn là bước tự giải thoát của Mị khỏi sự chìm đắm trong thế giới u tối và ác độc.
Trong khối lượng từng đêm mùa xuân, Mị còn nhớ những lần bị trói bởi A Sử, những nỗi đau đớn và thương tâm đã đẩy Mị đến hành động đầy táo bạo. Hành động cởi trói không chỉ là sự giúp đỡ A Phủ thoát khỏi bước ngoặt tử thần mà còn là hành động tự do, làm tan chảy lớp băng đá lạnh trong trái tim Mị. Đó là quy luật tình cảm: chỉ khi hiểu thương bản thân, Mị mới có thể thương người khác. Hành động này là không chỉ là giải thoát mà còn là sự đấu tranh cho sự tự do, là quyết định của một tâm hồn mạnh mẽ trước áp bức và bất công.
Tô Hoài thông qua những diễn biến tâm lí sâu sắc, đã tạo nên một nhân vật đầy tính nhân văn, biểu tượng cho lòng tự do và lòng nhân ái. Hành động cởi trói là một bước ngoặt, là sự hồi sinh cho Mị và làm thay đổi cách nhìn nhận của cô đối với thế giới. Đây không chỉ là một hành động cá nhân mà còn là biểu tượng cho sức mạnh của lòng nhân ái và lòng đấu tranh vì tự do.


8. Chiêm nghiệm hành động Mị cởi trói cứu A Phủ
Tô Hoài, nhà văn vĩ đại của văn học Việt Nam, đã sáng tạo nên tác phẩm tuyệt vời Vợ Chồng A Phủ. Truyện không chỉ là bức tranh chân thực về cuộc sống khó khăn của người dân Tây Bắc trước năm 1945 mà còn là biểu tượng của lòng nhân ái và sức sống mãnh liệt, đặc biệt là qua hành động của Mị trong đêm cởi trói cho A Phủ.
Mị, một cô gái xinh đẹp và trẻ trung, từng là tâm điểm sự chú ý của nhiều chàng trai. Nhưng số phận đã đưa Mị vào cảnh làm con dâu gạt nợ cho gia đình thống lí, làm cho sức sống trong Mị tê liệt. Nhưng chỉ cần một lửa cháy nhỏ, sức sống ấy lại trỗi dậy. Trong đêm cởi trói cho A Phủ, Mị đã thấy rõ sự đau khổ và bất công, khiến cho lòng nhân ái và sự sống trong Mị tỉnh thức.
Hành động cắt trói của Mị không chỉ là sự giải cứu cho A Phủ mà còn là bước ngoặt trong cuộc đời Mị. Sức sống đã trỗi dậy mạnh mẽ, và Mị đã dũng cảm đối đầu với cường quyền. Điều này thể hiện sự đồng cảm và tình thương của Tô Hoài đối với những người nghèo khổ và bị áp bức.
Mị không chỉ là biểu tượng của sức sống mà còn là hình mẫu cho những người nghèo khổ muốn tự giải thoát. Nhà văn đã thông điệp rõ ràng về việc đứng lên chống lại bất công và tham gia vào cuộc cách mạng. Đây là tác phẩm mang đầy tính nhân văn và là nguồn cảm hứng mạnh mẽ cho độc giả.
Chi tiết Mị cởi trói cho A Phủ không chỉ là hành động nổi bật trong truyện mà còn là biểu tượng cho lòng can đảm và lòng nhân ái. Những giọt nước mắt và sự sống bùng cháy trong đêm tối đã làm nên một bức tranh tuyệt vời về lòng nhân ái và sức sống không ngừng trong con người.

