1. Câu chuyện: “BÍ MẬT CỦA HỌC TRÒ”
12 năm công tác, nhiều kỷ niệm đẹp và bài học quý giá. Một lần, học trò của tôi làm thay đổi tư duy của tôi về học sinh. Câu chuyện như sau:
Năm học 2012 – 2013, lớp tôi chủ nhiệm là lớp 5, đầy học sinh yếu. Đối mặt với áp lực, tôi muốn giúp họ học tốt hơn, nhưng không thành công. Điểm kiểm tra lần 1 quá thấp, buộc tôi phải tổ chức họp phụ huynh lần 2. Trên đường về, bất ngờ học trò Kim Anh chạy đến xin tôi điều gì đó.
- Thưa cô, cho em gặp cô một chút.
Kim Anh, học sinh kém, lo lắng về điểm số, xin tôi nói với mẹ về điểm em. Tôi ngạc nhiên nhưng đồng ý với điều kiện: “Em phải cố gắng hơn nữa.”
Tôi trao đổi với hiệu phó và gặp phụ huynh Kim Anh, nhắc nhở nhẹ nhàng về tình hình học tập của con. Điều kỳ diệu là từ đó, không chỉ Kim Anh mà cả lớp tiến bộ. Sự nhạy bén và chia sẻ của học trò đã làm thay đổi tôi, khiến tôi coi học trò như người bạn, đồng hành cùng họ vượt qua khó khăn. Tôi tự hào được đại diện cho giáo viên chủ nhiệm xuất sắc của Trường Tiểu học Nga Lộc.
Câu chuyện này, bất kể nhỏ nhất, đã làm thay đổi tư duy và hành động của tôi. Hãy coi học trò như người bạn, và công tác chủ nhiệm sẽ thành công.
Người viết: Đinh Thị Hương


2. Tên câu chuyện: “NHỮNG KHOẢNH KHẮC ĐÁNG NHỚ”
Kính thưa: Quý ban giám khảo và tất cả các thầy cô đồng nghiệp.
Tôi tên: ............, giáo viên chủ nhiệm lớp ............... tại Trường tiểu học.............
Hôm nay, tôi muốn kể một câu chuyện có tên “Chuyến hành trình đáng nhớ” tới đồng nghiệp. Với 21 năm công tác, có rất nhiều kỷ niệm, nhưng câu chuyện về một học trò ở Trường Tiểu học ............., huyện .........., tỉnh ............ là kỷ niệm sâu sắc nhất.
Năm học ............, tôi mới chuyển đến trường .............. và được phân công chủ nhiệm lớp 5C. Hầu hết học sinh của lớp đến từ hoàn cảnh khó khăn, đặc biệt có một em tên Phong. Em này thường xuyên làm nghịch ngợm, bỏ học, và gặp nhiều vấn đề hành vi. Sau khi tìm hiểu, tôi nhận ra em là một trường hợp đặc biệt, được nuông chiều và muốn được khen tặng.
Tôi đã thay đổi cách tiếp cận, thường xuyên tâm sự với Phong, khen ngợi em khi có hành động tích cực. Tôi cũng đến nhà em để trò chuyện với bà nội, tạo điều kiện cho em nắm bắt bài học và chia sẻ tâm sự. Cùng lúc đó, tôi thường hỏi về những đứa trẻ buôn vé số trên đường để làm em nhận thức về may mắn của mình.
Qua thời gian, Phong đã thay đổi rõ rệt, trở thành học sinh ngoan và tích cực. Cả gia đình em cũng rất hạnh phúc. Cuộc gọi từ Phong vào sinh nhật tôi là một điều bất ngờ và ý nghĩa. Em đã gửi tặng một bản hát và nhắn nhủ những lời tốt đẹp nhất. Điều này khiến tôi cảm thấy tự hào về công việc giáo viên của mình.
Chúc Ban giám khảo và các đồng nghiệp luôn tràn đầy sức khỏe, hạnh phúc và thành công. Cầu mong hội thi diễn ra suôn sẻ và thành công tốt đẹp!


3. Chuyện 'Chiếc bút thất lạc'
Vâng! Trong ngành giáo dục, mỗi giáo viên đều sở hữu những kỷ niệm đáng nhớ với học trò. Tôi đã có hơn 7 năm công tác, và trong thời gian đó, một câu chuyện tôi muốn chia sẻ với mọi người là về sự kiện “Chiếc bút thất lạc”. Mời các bạn cùng theo dõi.
Năm học 20xx - 20xx, tôi chủ nhiệm lớp 4 A, lớp năng động và đồng đều. Tuy nhiên, việc giáo dục đạo đức vẫn là một phần quan trọng. Vào một ngày, sau giờ ra chơi, tôi phát hiện một học sinh khóc nức nở. Lẽ ra đó là một bài học quý giá về trách nhiệm và sự trưởng thành. Hãy cùng tôi kể về “Chiếc bút thất lạc”.
Xin chân thành cảm ơn tác giả Bùi Thị Kim Dung đã chia sẻ câu chuyện ý nghĩa này.


4. Câu chuyện: 'Cô học trò đáng nhớ'
Chặng đường sự nghiệp giáo dục của tôi chứng kiến nhiều kỉ niệm, trong đó có một câu chuyện đầy cảm xúc về cô học trò nhỏ bé Hồng Vy. Kỉ niệm ấy đã trở thành câu chuyện đặc biệt: Cô học trò đáng thương.
Năm học 2014 – 2015, tôi đảm nhiệm lớp 2B. Khi làm cô chủ nhiệm, tôi tập trung tìm hiểu về hoàn cảnh gia đình của học sinh và theo dõi tiến trình học tập để hỗ trợ những học sinh có hoàn cảnh khó khăn. Hồng Vy là một trong những em gặp khó khăn, đặc biệt là ở hai môn học. Tôi dành nhiều thời gian hơn để quan tâm đến Vy, thường xuyên gọi em lên bảng để kiểm tra và hướng dẫn.
Tuy nhiên, sau một thời gian, Vy không chỉ không tiến bộ mà còn trở nên lười biếng, trí nhớ kém. Một buổi sáng, khi tôi yêu cầu Vy lên bảng làm bài, em không nói lên mà chỉ khóc. Tôi, đang giận dữ, hỏi Vy về lý do và buổi học trở nên căng thẳng. Tôi không để ý đến vấn đề lớn hơn là Vy đang gặp khó khăn trong cuộc sống.
Sau đó, Vy chỉ đi học một số buổi rồi tự ý về nhà. Tôi phải liên hệ với gia đình, thậm chí làm việc với ban giám hiệu để tìm giải pháp. Gia đình Vy không có khả năng tài chính, và em đã phải chịu đựng cơn đau đầu mỗi khi đi học.
Đến một ngày, khi Vy nôn máu, chúng tôi phải đưa em đến bệnh viện. Tình trạng sức khỏe của Vy ngày càng suy giảm. Tôi luôn động viên và hỗ trợ Vy càng nhiều nhất có thể. Nhưng cuối cùng, Vy đã ra đi, để lại trong lòng tôi nỗi đau không tưởng.
Qua câu chuyện này, tôi nhận ra tầm quan trọng của việc hiểu rõ học sinh, không chỉ là học tập mà còn là cuộc sống của họ. Đôi khi, những vấn đề lớn có thể đằng sau những biểu hiện nhỏ. Chúng ta cần yêu thương và chia sẻ với học sinh như một người mẹ thứ hai, không vội trách mắng khi chưa hiểu rõ vấn đề.
Dù Vy đã ra đi, nhưng câu chuyện này giúp tôi trân trọng hơn những giá trị trong cuộc sống và công việc giáo viên của mình.
Tác giả bài viết: Nguyễn Thị Thu Hiền


5. Sự kiện đặc biệt: 'Hành trình chăm sóc lớp học của giáo viên Nguyễn Thị Hiền'
Kính thưa Ban giám khảo và quý vị đại biểu, các thầy cô giáo thân mến!
Xin chào tất cả, tôi là Nguyễn Thị Hiền, đang công tác tại trường ............ Mời quý vị cùng lắng nghe một câu chuyện đặc biệt trong quãng đời làm công tác chủ nhiệm của mình.
Comenxki đã nói: “Dưới ánh sáng mặt trời, không có nghề nào cao quý bằng nghề dạy học”. Thế nhưng, chúng ta, những người làm công tác chủ nhiệm, cũng đối mặt với những thách thức, lo lắng riêng. Tôi muốn chia sẻ câu chuyện về một học sinh đặc biệt, một hành trình đau lòng và đầy ý nghĩa.
Kính thưa quý vị! Tôi sinh ra ở ……….., hiện đang sống tại……… mỗi ngày vượt qua hai mươi cây số để đến nơi làm việc. Trường Quang Trung, nằm ở xã ………, một xã miền núi, đầy khó khăn. Đa số người dân phải đi làm xa, ít quan tâm đến việc học của con em. Đến năm học ………. tôi được giao chủ nhiệm lớp …, lớp cuối cấp, nơi đặc biệt khó khăn với tâm lý học sinh ở độ tuổi này...
Lớp ……. của tôi có ba mươi hai học sinh, với nhiều em mồ côi và hoàn cảnh khó khăn. Nhưng trong số đó, Nguyễn Quốc Lanh để lại ấn tượng sâu sắc trong tâm hồn tôi. Đôi mắt xa xăm, chứa đựng nỗi cô đơn, là điều làm tôi quan tâm đặc biệt...
Hoàn cảnh gia đình của Lanh khá giả, nhưng em lại thiếu vắng tình yêu thương của cha mẹ. Bố mẹ em đi làm xa ở Trung Quốc, chỉ về quê vài lần trong năm. Em sống với ông bà nội già yếu. Năm học …., vì theo đuổi bạn bè, Lanh bỏ học, chơi game, cờ bạc, rượu chè… Cuối năm, em hạnh kiểm Trung bình.
Năm học ….., Lanh tiếp tục bỏ học, vi phạm nề nếp lớp. Tôi liên tục mời phụ huynh, thậm chí phải đến nhà em. Nhưng Lanh vẫn giữ tâm hồn độc lập, tôi nhận thức được sự đau lòng trong đôi mắt ấy...
Một ngày, tôi phát hiện Lanh đang trải qua những ngày buồn bã, qua tìm hiểu, tôi biết về một cuộc sống gia đình khó khăn và sự nhớ mong mẹ đã làm em trải qua những thời kỳ khó khăn. Tôi quyết định ở bên cạnh, khích lệ em vượt qua những khó khăn, trở thành nguồn động viên cho Lanh. Dần dần, em cảm thấy sự ấm áp, được quan tâm. Cô vỗ về, chia sẻ những lúc buồn, làm mọi cách để Lanh cảm thấy có người luôn lắng nghe...
Ngày nào, tôi nhìn thấy Lanh mặc chiếc áo rách, nhưng em vẫn tự tin. Tôi hỏi về nguồn gốc chiếc áo, em nói đó là công sức tự làm. Tôi mời em đến phòng tập thể để khâu chung. Tình cảm của chúng tôi từ đó càng thêm sâu đậm...
Đến thời điểm Lanh quyết định nghỉ học, tôi phát hiện em đang lạc quan hơn. Qua tìm hiểu, tôi biết về những thách thức mà gia đình em đang phải đối mặt. Tôi hỗ trợ Lanh và gia đình, làm sáng tỏ tầm quan trọng của giáo dục. Cuối cùng, mẹ của Lanh điện thoại về và hứa sẽ về thăm em. Niềm vui tràn ngập trên khuôn mặt Lanh...
Em quay lại học, tích cực tham gia các hoạt động, đạt học sinh tiên tiến. Lanh không còn là học sinh cá biệt, mà trở thành nguồn động viên cho các bạn khác. Kết thúc năm học, em nhận được giải học sinh tiến bộ nhất lớp. Đó là một hành trình đau lòng nhưng đầy ý nghĩa, chứng minh sức mạnh của tình yêu thương và sự quan tâm.
Chúc Ban giám khảo và quý thầy cô luôn hạnh phúc và khỏe mạnh.
Xin chân thành cảm ơn!


6. Câu chuyện: 'Chiếc áo mới'
Câu chuyện về định mệnh gắn kết giáo viên và học trò, mở ra những điều kỳ diệu trong cuộc sống. Mỗi đóa hoa đều có thể nở rộ, chỉ cần có tình thương chân thành. Đó là câu chuyện của cô giáo và Hương, một học trò đặc biệt.
Ngày đầu tiên, khi ánh mắt của Hương và cô giáo gặp nhau, không ai ngờ rằng đó sẽ là sự gặp gỡ quyết định số phận. Câu chuyện về chiếc áo mới không chỉ là về bài kiểm tra, mà còn là về tình người, lòng nhân ái.
Cùng nhau chia sẻ niềm vui, nỗi buồn, cô giáo và Hương đã vượt qua khó khăn, tạo nên một câu chuyện đẹp, làm cho tình thương trở nên vô song. Từ một cô học trò ứa nước mắt, Hương đã trở thành bác sĩ, gửi tặng cô giáo chiếc áo trắng đẹp nhất, là biểu tượng cho hành trình phấn đấu và thành công.
Cuộc gặp lại sau 20 năm làm cho cô giáo bất ngờ và xúc động. Tình thương của một thời đã làm nên điều kỳ diệu, giúp Hương trưởng thành và thành công trong cuộc sống. Chiếc áo mới không chỉ là quà tặng vật chất, mà còn là biểu tượng của sự biến đổi tâm hồn, sức mạnh của tình thương.
Bài viết của Nguyễn Thị Thu Hà, làm dậy sóng những tràng cười, những giọt nước mắt, là minh chứng cho sức mạnh của giáo dục và tình thương trong hình thành con người.
Mỗi giáo viên đều là một ngọn đèn nhỏ, soi sáng con đường tương lai của những bông hoa nhỏ. Và mỗi học trò, như Hương, là một bức tranh tuyệt vời, được vẽ nên từ tình thương và lòng nhân ái.
Chúng ta hãy lan tỏa tình thương, để những câu chuyện như vậy không chỉ là hiện thực mà còn là nguồn động viên cho những người trẻ, những tâm hồn đang bồi hồi, đang trải qua những thách thức của cuộc sống.
Chúng ta cùng nhau làm nên những câu chuyện đẹp, làm nên những tình thương trọn vẹn. Bởi vì, trong tình thương, chúng ta mới thấy cuộc sống trở nên ý nghĩa và hạnh phúc hơn.
Cảm ơn bạn Nguyễn Thị Thu Hà đã chia sẻ câu chuyện đầy ý nghĩa và cảm xúc này. Hy vọng rằng, những tình thương nhỏ bé này sẽ là động lực, là nguồn cảm hứng cho nhiều người, giúp cho thế giới này trở nên ấm áp hơn, nhân ái hơn.
Chia sẻ từ trái tim, những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với mọi người. Hãy để tình thương lan tỏa, để cuộc sống thêm phần ý nghĩa và hạnh phúc.
Chúng ta là những nhà giáo, những người hướng dẫn, những người truyền đạt tri thức và tình thương. Hãy cùng nhau xây dựng một thế giới đẹp, nơi mọi người luôn biết quan tâm và chia sẻ với nhau.
Chân thành cảm ơn và hãy tiếp tục lan tỏa tình thương!


7. Câu chuyện: HỌC TRÒ VÀ NIỀM TIN
Là một người giáo viên, suốt hơn 6 năm công tác, tôi chia sẻ kỷ niệm về một em học trò tên Quốc Anh ở xóm Hương Đình, xã Quang Lộc. Câu chuyện có tên: “Cậu học trò đáng thương.”
Quốc Anh, học sinh lớp 4A, là đứa trẻ hiếu động, tham gia hoạt động lớp. Tuy nhiên, gần đây, tôi nhận thấy em mệt mỏi, luốc lem bùn, thậm chí ngủ gật trong lớp. Em kể về việc phải bắt lươn sớm để kiếm sống cho gia đình nghèo khó.
Tôi quyết định hỗ trợ em, mua quần áo mới và khuyến khích lớp ủng hộ sách vở. Hằng ngày, tôi quan tâm, động viên em, giúp em vượt qua khó khăn. Cả lớp cũng chia sẻ tình cảm với em.
Thật không may, ngày bố em mất, lớp chúng tôi chia sẻ nỗi đau cùng em. Tôi mua quà, tặng em để động viên và giúp em vượt qua giai đoạn khó khăn.
Nay, Quốc Anh là học sinh lớp 8, với cuộc sống đã dễ dàng hơn. Em đã đạt được nhiều thành công trong học tập và thể thao. Câu chuyện này nhắc nhở tôi về tình yêu thương và quan tâm đặc biệt cần thiết đối với những học trò khó khăn.
Tác giả: Võ Thị Huệ


8. Câu chuyện về 'Mai Phương - Chiếc Nụ Cười Không Phai'
Trong sự nghiệp trồng người của tôi, kỷ niệm về cô học trò Mai Phương để lại ấn tượng sâu sắc. Năm học 2016-2017, tôi là GVCN lớp 2G. Mai Phương, một cô bé với hoàn cảnh khó khăn, bố mẹ mắc bệnh nặng.
Luôn quan tâm và động viên em, tôi nhận thấy sự thay đổi khi em mất tập trung vào học tập. Một buổi sáng, tôi phát hiện em đến trễ và hỏi về tình hình gia đình. Mai Phương tiết lộ rằng bố mẹ em đều bận điều trị bệnh, em phải ở nhà một mình.
Tôi quyết định giúp đỡ Mai Phương, kế hoạch hỗ trợ học tập và giáo dục đặc biệt cho em. Cùng lớp và gia đình, chúng tôi tạo điều kiện cho em học tốt hơn.
Sau thời gian ngắn, Mai Phương tiến bộ đáng kể, đạt giải Nhất cuộc thi Giao lưu Toán, Tiếng Việt và tham gia hội diễn văn nghệ thành phố. Câu chuyện này là bài học lớn, nhắc nhở tôi về trách nhiệm và lòng nhân ái trong nghề giáo.
Tác giả: (Tên tác giả)


9. Câu chuyện 'Nỗi Đau Trong Hành Trình Học Đường'
Năm học mới, tôi là GVCN lớp 5C. Trong lớp có em Lan, một học trò giỏi nhưng ẩn sau đôi mắt buồn là nỗi đau khó nói. Em là chị cả của 4 đứa em thơ dại, đang trải qua những ngày tháng khó khăn với bố nghiện rượu, những trận đòn roi phũ phàng từ bố.
Em thường xuyên nghỉ học, không tập trung, và nước mắt lan tràn khi tôi chăm sóc. Tình cảm của tôi dành cho Lan không chỉ là sự quan tâm giáo dục mà còn là tình thương nhân ái. Tôi quyết định tìm cách giúp đỡ em.
Sau những nỗ lực, cuộc sống của Lan và gia đình dần thay đổi. Bố Lan giảm rượu, gia đình hạnh phúc hơn. Lan vượt qua khó khăn, đạt học sinh giỏi và mơ ước trở thành cô giáo.
Nhận món quà bất ngờ của Lan sau 5 năm, tôi cảm thấy hạnh phúc và xúc động. Em đã vươn lên như bông hoa san hô, thắp sáng cho cuộc đời mình. Câu chuyện này là bài học về lòng nhân ái, sự chăm sóc của GVCN có thể thay đổi cuộc đời học trò.
Tác giả: (Tên tác giả)


