Bị Hí, hay còn được biết đến với các tên gọi khác như Bá Hạ, Bát Phúc, Thạch Long Quy, là đứa con trưởng của Rồng. Với hình dáng thân rùa và đầu rồng, Bị Hí được xem như biểu tượng của sức mạnh vô song. Trong truyền thuyết, Bị Hí từng nâng cả núi nặng như 'Tam Sơn Ngũ Nhạc', tạo ra địa chấn và lụt lội. Vua Hạ Vũ đã khôn ngoan sử dụng Bị Hí để kiểm soát lũ lụt bằng cách giữ nó dưới một bức bia đá lớn. Ở Việt Nam, hình tượng Bị Hí thường xuất hiện dưới cột trụ nhà, là biểu tượng của sức mạnh và ổn định.


Bồ Lao - Đứa con thứ ba, hình dạng gần giống Rồng, thường được đúc làm quai chuông trong các đền chùa.
Trong truyền thuyết, Bồ Lao kêu to khi bị cá kình tấn công, vì vậy được sử dụng để làm chuông với mong muốn âm thanh vang vọng.




4. Thao Thiết
Thao Thiết - linh vật thứ tư của Rồng, sở hữu đôi mắt lớn, miệng mở rộng và bộ dáng độc đáo. Thao Thiết là người ưa ăn, nhưng việc này được tượng trưng trên các đồ dùng ăn uống (bát, cốc) để nhắc nhở mọi người về sự lừa dối của tham lam.
Có những quan điểm cho rằng Thao Thiết có hình dạng giống con dê, với mắt dài dưới nách, răng nhọn như nanh hổ và đầu to với miệng lớn. Thao Thiết được cho là có thể sống lâu đến 10.000 năm. Sự tham lam của nó được mô tả như việc nuốt chửng tất cả mọi thứ, kể cả chính bản thân nó, biến mình thành hư vô - biểu tượng cho lòng tham không đáy.
Trong truyền thuyết Trung Quốc, Thao Thiết nằm trong Tứ Đại Yêu Thú - những sinh vật độc ác nhất thế giới (cùng với Hỗn Độn, Đào Ngột và Cùng Kỳ theo truyền thuyết cổ đại Trung Quốc). Thời nhà Minh, Thao Thiết được liệt kê là một trong chín đứa con của Rồng lần đầu tiên.


5. Bệ Ngạn
Đứa con thứ tư mang tên Bệ Ngạn, là sự hòa quyện giữa bố Rồng và mẹ là Bạch Hổ thần. Bệ Ngạn là linh vật đầu Rồng hóa thân thành Hổ, với răng nanh sắc nhọn, sức mạnh thị lực đặc biệt, thường xuất hiện trên cổng những nơi phân xử công bằng.
Với tâm hồn ghét bỏ điều xấu - nên thù ác, Bệ Ngạn thích tham gia vào các quy trình phân định, tư pháp. Bởi vậy, khi bắt gặp kẻ xấu, nó sẵn sàng trừng trị, còn với những người đúng đắn và bị tổn thương, Bệ Ngạn sẽ hết mình cố gắng bênh vực. Ánh sáng từ đôi mắt hổ sắc sảo của nó, đủ để khiến kẻ xấu cảm thấy ánh sáng đạo đức đang đè nặng lên họ.
Để tận dụng sức mạnh từ Bệ Ngạn, người ta thường khắc hình mặt nạ của nó ở cổng công lý, thậm chí cả trong các địa điểm xử án, trên cửa ngục của nhà tù... đều nhằm ý nói rằng khi bước vào nơi này, mọi lối thoát đều đã bị đóng lại.


6. Nhai Xế
Nhai Xế - đứa con thứ bảy của Rồng, là kết quả của sự hòa hợp giữa bố Rồng và mẹ là Cửu Vĩ Thiên Hồ (còn được biết đến là sói mẫu tinh). Trong sách Thăng Am Ngoại Tập, Nhai Xế được mô tả giống như con sói mang trên lưng hai sừng rồng, đôi mắt ác mồm hung dữ, tính cách nóng nảy, thường xuyên tỏ ra giận dữ, thích sát sinh. Vì lẽ đó, hình ảnh của Nhai Xế thường xuất hiện trên các dụng cụ quân sự như kiếm, đinh búa, cung búa... vừa làm đẹp, vừa mang ý nghĩa uy nghiêm, đồng thời thể hiện tính cách hung dữ và sát sinh của nó, đồng thời ngụ ý sự gia tăng sức mạnh của vũ khí.
Trong phong thủy, vì tính cách sát sinh, Nhai Xế thường được coi là biểu tượng may mắn cho những người chơi bài. Vì vậy, những người muốn kiếm lời nhanh chóng thường mang theo hình ảnh của Nhai Xế hoặc trang trí trong nhà. Nhờ vào tinh thần sát sinh của mình, Nhai Xế thường được đặt gần những chiếc dao, đảm bảo rằng những vật phẩm mang lại may mắn sẽ không bị thiếu hụt, đặc biệt là khi đó không phải là Long Phong thông thường mà là hình ảnh Nhai Xế.


7. Công Phúc
Công Phúc, hay còn gọi là Bát Phúc, Bát Hạ, là đứa con thứ sáu của Rồng, sự kết hợp tinh tế giữa bố Rồng và mẹ là cá chép tinh. Công Phúc có mối liên kết mạnh mẽ với nước, nên thường được khắc trang trí trên cầu cống, các công trình và phương tiện đường thủy, với mong muốn rằng sự phúc lợi luôn lưu thông, giữ gìn và quản lý lượng nước phục vụ cộng đồng. Hình dáng của Công Phúc mang đầu Rồng, bốn chân và đuôi được trang trí với vảy Rồng, miệng rộng.
Theo truyền thuyết, Công Phúc bị trói buộc trong mai rùa nặng nề vì phạm lệnh trời, và chỉ được giải thoát sau hàng nghìn năm để canh giữ giao thông trên sông.
Để tưởng nhớ công ơn của Công Phúc trong việc bảo vệ môi trường nước, hình ảnh của nó thường xuất hiện trên các công trình kiến trúc như cầu, bến cảng, thậm chí trên thuyền và đập nước... với hy vọng rằng Công Phúc sẽ tiếp tục giữ vững vai trò quan trọng, duy trì lưu thông nước và ngăn chặn ngập lụt. Bên cạnh ý nghĩa trang trí, hình ảnh của Công Phúc còn mang theo thông điệp của sự bình an.


8. Tiêu Đồ
Tiêu Đồ - đứa con thứ 9 của Rồng, là một linh vật rất kín đáo, thích cuộn tròn và ngủ như một chiếc vỏ ốc. Nó yêu thích sự riêng tư, có hình dạng giống như con ốc sên và không thích sự can thiệp của người khác vào lãnh thổ của mình.
Chắc hẳn hình ảnh của Tiêu Đồ xuất phát từ việc con ốc sên khi đã lùi vào vỏ sẽ đậy nắp chặt lại và không muốn tiếp xúc với thế giới bên ngoài nữa. Do đó, thường thấy hình ảnh của Tiêu Đồ được khắc trên cửa hoặc trang trí trên tay nắm cửa, ngụ ý rằng cửa nên được giữ kín đáo, ngăn chặn sự xâm phạm từ bên ngoài và bảo vệ sự an toàn cho chủ nhân.


9. Toan Nghê
Toan Nghê - đứa con thứ 8 của Rồng, cha là Kim Sư Sơn Vương. Toan Nghê sở hữu đầu hình rồng và thân sư tử, thích ngồi yên, hít thở hương khói, thường xuất hiện trên các nơi đốt trầm hương, ngụ ý mong muốn hương thơm của trầm hương luôn lan tỏa.
Có những quan điểm cho rằng Toan Nghê có hình thân chó, đầu giống kỳ lân và móng vuốt sắc nhọn. Thường thấy Toan Nghê trang trí ở cổng đình chùa, đền miếu, cổng làng và đôi khi ở cổng những ngôi nhà giàu có, mang ý nghĩa bảo vệ cộng đồng, gia chủ khỏi những thế lực xấu, quỷ dữ.
Theo truyền thuyết, Toan Nghê xuất hiện từ thời kỳ rất xa xưa, khoảng TNK I TCN, tương đương với cuối thời Văn Lang và đầu thời Âu Lạc. Nó được xem như linh vật có khả năng đánh bại các loại yêu ma, với hình ảnh đầu không sừng, chân như sư tử, toát lên vẻ dữ tợn và hung dữ. Vị linh vật này còn có tên là Kim Nghê.
Do đó, hình tượng của ông Nghê thường được tạo đi và đặt ở cổng nhà, đền chùa, công trường, miếu mạo, như một biểu tượng để xua đuổi tà ma. Trong một số ngữ cảnh, Nghê còn tượng trưng cho uy quyền, đẳng cấp và vị thế của gia đình trong xã hội. Thậm chí, trong quá khứ, tượng Nghê thường được đặt trước những dinh thự lớn hay các công trình kiến trúc tôn giáo.

