Trong bài viết dưới đây, chúng tôi xin giới thiệu đến các bạn kế hoạch cùng 4 mẫu văn mẫu trải lòng về cảm xúc của một chú chó lạc chủ. Tài liệu được lựa chọn từ những bài viết xuất sắc nhất của học sinh trên toàn quốc. Ngoài ra, bạn cũng có thể tham khảo thêm một số bài văn mẫu khác trong chuyên mục Văn 6. Chúc các bạn học tốt!
Kế hoạch trải lòng về cảm xúc của một chú chó lạc chủ
1. Bắt đầu với sự giới thiệu đề tài về cảm xúc của một chú chó lạc chủ
Tôi là Đô-la, là người bạn thân thiết của cô chủ Giang. Hôm nay, tôi muốn chia sẻ một trải nghiệm đáng nhớ khi bị lạc mất cô chủ của mình vào tuần trước.
2. Bắt đầu cho đề tài kể về trải nghiệm của một chú chó bị lạc chủ
– Một ngày chủ nhật đẹp trời, ánh nắng ấm áp chiếu lên bộ lông màu sô-cô-la của tôi, khiến cho những sợi lông và ria của tôi trở nên lấp lánh như những sợi tơ mềm mại.
– Cô chủ rất vui vẻ nên liền dẫn tôi đi dạo ở công viên gần nhà.
– Tôi vui vẻ chạy nhảy khắp nơi, làm cô chủ phải thường xuyên cẩn thận với dây xích vì tôi chạy quá nhanh.
– Khi đến công viên, cô chủ ngay lập tức tháo dây ra để tôi có thể tự do chạy nhảy.
– Do chơi đùa mà tôi đã không để ý đến tiếng gọi của cô chủ nên cuối cùng tôi đã bị lạc.
– Lạc mất cô chủ, tôi cảm thấy buồn bã và đói bụng, nằm trên bãi cỏ tại công viên.
– Đến khi tối, cô chủ đã tìm thấy tôi. Tôi cảm thấy rất vui mừng nhưng cũng rất hối tiếc vì đã làm cô chủ lo lắng.
3. Kết thúc cho câu chuyện kể về trải nghiệm của một chú chó bị lạc chủ
Tôi đã lạc như vậy vào tuần trước. Từ nay, tôi hứa sẽ luôn nghe lời cô chủ, không bao giờ mải mê để lạc mất nữa. Lần trước, tôi đã rất sợ, nhưng quan trọng nhất là tôi hiểu rằng, nếu tôi lại lạc mất lần nữa, cô chủ sẽ buồn lắm, vì cô ấy coi tôi như một người bạn thân thiết.
Kể về trải nghiệm của một chú chó bị lạc chủ - Mẫu 1
Tiếng hò reo, tiếng người thúc giục và tiếng sủa rền của các bạn tôi làm xôn xao cả khu rừng. Dưới giữa tất cả, tiếng sủa 'gâu gâu' rất mạnh mẽ và uy nghi của tôi, một chú chó săn vô cùng trải nghiệm.
Âm thanh của súng đã làm cho một con dê núi gục xuống, nhưng nó chỉ ngã một thời gian ngắn rồi đứng dậy và chạy mạng. Tôi lao về phía nó như một tia chớp. Băng qua con suối, con dê bị vấp ngã. Tôi tiếp tục đả kích nó hai cái vào cổ, dê núi ngừng thở. Mọi người đến, vui mừng khiêng con thú về. Ông chủ vỗ nhẹ lên má tôi và khen: Rất tốt! Rất giỏi!
Cuộc săn tiếp tục. Tôi chạy trước, mũi cứng đờ, hi vọng có thêm chiến công. Đây rồi! Một mùi hương khá phát ra kèm theo tiếng sột soạt nhẹ nhàng. Một bóng tối lướt qua. Tôi theo đuổi mê mải.
Một quả cây rơi trúng đầu làm tôi tỉnh giấc. Tiếng người khuất xa, con thú biến mất, chỉ còn tiếng gió. Tôi ngừng lại, tìm lối về.
Dường như tôi càng đi càng lạc. Mỗi cây cỏ xung quanh lạ lùng, rừng mịt mùng, tối om nhưng không thể ngủ. Cơn đói đau lòng, tôi nhớ nhà, nhớ những cử chỉ ân cần của ông chủ. Tôi muốn về nhà. Ông chủ quý tôi lắm, rất hiếm khi khen, nhưng khi khen thì rất cảm động.
Chạy suốt ngày, tôi mệt rồi. Nhớ lại khi chấn thương, ông chủ đã chăm sóc tôi. Giờ này, ông chắc lo lắng. Tôi phải tìm đường về.
Tôi đoán ông chủ đang lo lắng, có lẽ đang ra ngoài tìm tôi. Tôi phải về nhà, không thể lạc mất nữa.
Suy nghĩ rối bời, tôi đi mà không biết. Khi tỉnh dậy, trời đã sáng. Tôi phải tìm đường về. Phải về với ông chủ yêu quý.
Chú chó kể về tâm sự khi bị lạc chủ - Mẫu 2
Tôi vô tư chạy theo bóng bay, chỉ đến khi bóng bay tan biến tôi mới tỉnh giấc. Cảnh xung quanh lạ lẫm, tôi sợ hãi và cảm thấy cô đơn vì đã lạc mất người chủ yêu quý.
Mưa bão kéo đến, làm tôi càng thêm hoảng loạn. Tôi tìm nơi trú ẩn, nhưng vẫn không thoát khỏi cảm giác sợ hãi. Một cành cây đổ trúng đầu tôi, làm tôi ngất đi nhiều lần.
Tôi mơ thấy hình ảnh hạnh phúc bên người chủ. Tưởng nhớ đó làm tôi không ngưng rơi nước mắt. Dù trong cơn mưa và gió, tôi vẫn cố gắng giữ mình tỉnh táo để không làm buồn lòng người chủ.
Ký ức về sự âu yếm của người chủ khiến tôi không muốn ngất đi. Dù bị mưa gió làm phiền, tôi vẫn cố gắng giữ tinh thần tỉnh táo. Nhưng mệt mỏi đã làm cho tôi mất đi ý thức lần nữa.
Khi tỉnh dậy lần thứ hai, tôi thấy ngôi nhà xinh xắn của mình nổi bật dưới ánh nắng bình minh. Nhưng sự mê hoặc nhanh chóng biến mất khi bức tranh hồng đẹp đó chuyển sang màu đen u tối. Tôi cảm thấy lạc lõng giữa đêm tối, không biết liệu cô chủ đã ngủ hay lo lắng cho tôi chưa.
Ánh nắng bình minh khiến tôi hớn hở, nhưng mệt mỏi khiến cho việc tìm đường về trở nên khó khăn. Bất chấp đau đớn, tôi tiếp tục đi với hy vọng gặp lại cô chủ thân thương.
Tôi nhận ra một hình bóng quen thuộc và bàn tay ấm áp của con người. Mặc dù mệt mỏi, tôi cảm thấy an lòng khi được chăm sóc và chạm vào nụ cười ấm của người bạn.
Chú chó chia sẻ về trải nghiệm bị lạc chủ - Mẫu 3
Nghe tiếng cậu chủ gọi, tôi lao ra ngoài để ôm cậu chủ. Tôi yêu quý cậu, nhưng một lần đã khiến cậu buồn vì mải chơi quên mất đường về nhà. Tôi hối hận về điều đó.
Trong một buổi chiều nóng bức, tôi quanh quẩn ngoài ngõ trong sự khó chịu của thời tiết. Tiếng cửa mở khiến tôi tỉnh giấc, thấy cậu chủ trở về từ trận đấu bóng. Chạy vào nhà, cậu quên đóng cửa. Đó là cơ hội cho tôi. Tôi vượt qua cánh cổng và thả mình vào dòng kênh xanh mát. Mỗi bước đi kiêu hãnh đều đẩy tôi gần hơn về một bi kịch: bị lạc đường.
Vẫn ướt đẫm từ dòng kênh, tôi đối mặt với sự khinh thường từ các bạn chó khác. Tôi thách thức chúng và cuối cùng bị lạc. Tìm kiếm đường về nhà trở nên vô vọng trong bóng tối. May mắn, tôi được cứu và đưa về nhà bởi cậu chủ, nhưng cảm giác hối hận vẫn ở lại.
Trong giấc mơ, tôi cảm nhận được bàn tay ấm của cậu chủ. Tôi tỉnh giấc và nhìn thấy cậu đang vuốt ve tôi, trách móc vì đã lạc mất. Tôi biết mình đã có một cơ hội may mắn được trở về nhà.
Mỗi lần nhìn ra cửa sổ, tôi nhớ lại lần mất lạc. Từ đó, tôi quyết không rời xa nhà nữa, vì không có nơi nào tốt hơn ngôi nhà ấm áp với tình yêu và quan tâm từ cậu chủ.
Chia sẻ tâm trạng của một chú chó bị lạc chủ - Mẫu 4
Tôi là Đô-la, cún cưng của cô chủ Giang. Tên tôi có từ hai nốt nhạc cô chủ thích chơi trên đàn piano. Hôm qua, tôi đã trải qua một trải nghiệm đáng nhớ khi lạc mất cô chủ.
Một ngày chủ nhật, tôi cùng cô chủ dạo chơi ở công viên. Tôi được tặng một chiếc vòng cổ và được tự do chạy nhảy. Nhưng vì mải chơi nên tôi lạc mất cô chủ.
Mải chạy theo một chú bướm, tôi lạc mất cô chủ. Cơn đói và nỗi sợ hãi tràn ngập. May mắn, cuối cùng tôi được gặp lại cô chủ.
Tôi buồn bã và sợ hãi khi lạc mất cô chủ. Nhưng cuối cùng, tôi tìm được cô chủ và cảm thấy hạnh phúc.
Tên tôi là Đô-la, một chú chó nhỏ may mắn được tìm thấy sau khi lạc mất cô chủ trong công viên. Tôi thật sự hạnh phúc khi được ôm vào lòng cô chủ.
Tuần trước, tôi đã rơi vào tình thế như vậy. Tôi đã tự hứa sẽ luôn nghe lời và không mải mê để lạc mất cô chủ nữa. Lần trước đó đã đủ khiến tôi sợ hãi, nhưng quan trọng nhất là tôi hiểu rằng nếu mất lạc một lần nữa, cô chủ sẽ rất buồn, bởi vì cô ấy coi tôi như một người bạn đồng hành đáng tin cậy.