

Chợ phiên ở Đồng Văn được tọa lạc tại trung tâm thị trấn Đồng Văn, đối diện với khu chợ đêm, vì vậy việc di chuyển rất thuận lợi. Chợ mở cửa vào mỗi chủ nhật hàng tuần, vào những ngày thường chợ vẫn hoạt động nhưng không sôi động và không có nhiều hàng hóa như vào ngày chợ cuối tuần.
Cuối tuần là thời điểm chợ trở nên nhộn nhịp nhất, từ xa tôi đã thấy người dân dẫn theo con cái đến chợ để mua sắm hoặc bán hàng, trao đổi. Đặc biệt ở chợ phiên là những mặt hàng mà người dân mang đến, chủ yếu là nông sản hoặc các sản phẩm mà họ tự sản xuất.


Tại chợ phiên, bạn có thể tìm thấy đủ loại hàng từ gia dụng đến các nhu yếu phẩm hàng ngày. Đặc biệt, có cả các quầy sửa điện thoại và dán màn hình nữa đó!

Ở một góc nhỏ trong chợ phiên, bạn sẽ thấy một quầy bán bánh với bánh tam giác mạch và bánh khoai mì. Mỗi miếng có giá 10.000 đồng. Hãy thử một miếng bánh tam giác mạch, vị của nó khá đặc biệt và thú vị!
Tôi đã tìm hiểu được rằng hoa tam giác mạch thường được trồng nhiều ở vùng cao nguyên đá Đồng Văn. Ngày xưa, hoa này được trồng để lấy hạt làm bánh dự trữ cho người dân trong thời gian không có vụ mùa. Ngoài việc làm bánh, hoa tam giác mạch còn được dùng để làm bia, bạn có thể thử nếu muốn!

Trong chợ phiên, bạn sẽ thấy nhiều loại gia vị và thảo mộc như thế này. Nếu bạn cần, chúng tôi có thể mua cho bạn với giá rất hợp lý!

Mang đậm nét văn hóa dân tộc H'Mông, cây chổi cao lương là sản phẩm không thể thiếu trong cuộc sống hàng ngày của họ.

Đặc sản của vùng này là heo gác bếp và trâu gác bếp, bạn có thể dễ dàng bắt gặp chúng trên các gánh hàng. Thực phẩm thường được trưng bày ngoài trời và giá cả cũng không hề rẻ, nhưng cái muối chẩm chéo ở đây thì thực sự ngon đấy!

Ngoài thịt lợn và trâu gác bếp, bạn cũng có thể thưởng thức các đặc sản như lạp sườn và ba rọi gác bếp. Ba rọi thường được ưa chuộng hơn vì dễ ăn và giá cả hợp lý hơn, vì vậy hầu như mọi quán ăn gia đình ở Hà Giang đều có món này.

Mặc dù có nhiều quần áo và cặp thổ cẩm được bày bán, nhưng một số sản phẩm khiến ta cảm thấy giống như hàng nhập khẩu hơn là đồ thủ công của dân làng.

Khu vực bán quần áo tại chợ phiên đang rất sôi động, có lẽ vì dịp Tết đang đến gần nên mọi người đổ về đây để mua sắm, sửa soạn cho ngày lễ.

Xôi ngũ sắc là một món ăn truyền thống phổ biến ở Hà Giang. Xôi có 5 màu đỏ, tượng trưng cho ngũ hành, và theo quan niệm dân gian, mỗi màu sẽ mang lại điều tốt lành cho người ăn. Bên cạnh ý nghĩa tâm linh, xôi cũng có hạt nếp dẻo và thơm ngon, thậm chí chỉ ăn với muối mè cũng đã ngon miệng rồi.

Khu vực bán heo đen là điểm sôi động nhất trong chợ, heo đen thường được buộc theo con và bán theo cả con, không bán theo cân. Ngoài heo, chợ cũng bày bán trâu bò và gà. Tại khu vực này, tiếng kêu la của động vật rất ồn ào, khiến mình không dám ở lại lâu để chụp ảnh.

Ở các gian hàng bày bán thảo mộc, cây thuốc, thường cũng có dịch vụ xem bói sử dụng trứng gà. Tuy nhiên, hầu hết mọi người trong chợ đều nói tiếng H'Mông, và những người biết tiếng Kinh thì thường bán hàng cho du khách nhiều hơn. Một số người H'Mông cũng biết tiếng Kinh một chút, đủ để giao tiếp về giá cả, nhưng không đủ để trò chuyện chi tiết hoặc giải đáp thắc mắc.

Khi đến chợ phiên, không thể bỏ qua việc thưởng thức rượu ngô men lá, một đặc sản của Hà Giang từ lâu. Điều đặc biệt là hầu hết người bán rượu đều là phụ nữ, không thấy nam giới nào bán. Họ sẽ cho khách thử một ngụm miễn phí, không ép buộc khách hàng mua. Buổi sáng lạnh giá, một ngụm rượu có thể ấm hết cả người, nhưng vị rượu nặng và khó chịu nên mình đã không mua.

Khác với chợ thị trấn, nơi mọi người thường đến mua thực phẩm, chợ phiên cung cấp mọi thứ mà cộng đồng cần, từ dịch vụ chăm sóc cá nhân, thực phẩm, đến các phương pháp chữa bệnh,… Trên hình là một khu vực cắt tóc nam đông đúc, với nhiều người đang chờ đợi lượt làm tóc.

Sau khi mua sắm, người dân thường dừng lại để gặp gỡ và trò chuyện với nhau. Họ đứng giữa đường để trò chuyện, làm cho đường đi trở nên chật hẹp hơn.

Gian hàng bày bán giấy cúng có những điều thú vị, dù bạn có thể tìm thấy chúng ở nhà, nhưng ở đây chúng có nhiều màu sắc hơn. Ví dụ, tờ giấy tròn có màu đỏ với hình tròn in trên đó, được sử dụng trong nghi lễ của người Hoa. Còn tờ giấy màu vàng ở giữa thì được sử dụng để bọc thỏi vàng.

Điểm nhấn tại chợ phiên hôm đó chính là tấm vải này. Ban đầu không biết đó là loại vải gì, nhưng chỉ cần một ai đó cầm tấm vải này là thu hút nhiều người đến hỏi mua. Sau khi tìm hiểu, mình biết đó là vải lanh, công đoạn làm rất cực nhọc, thường được sử dụng trong các nghi thức tôn giáo.

Khu vực ăn uống trong nhà có mái che là lựa chọn tốt hơn trong thời tiết lạnh. Đa số là các quán phở, bún nước. Họ phục vụ theo yêu cầu, bạn muốn thêm phần thịt gì thì họ sẽ cắt cho. Mặc dù chỉ mới sáng sớm nhưng nhiều người đã bắt đầu uống rượu, tụ tập với bạn bè.

Trời se lạnh, thưởng thức một tô phở sẽ làm ấm lòng người

Những quán bán xiên thịt nướng rất phổ biến ở Hà Giang. Có hai loại xúc xích, một loại có hương vị ngọt và một loại có hương vị mặn. Trứng nướng ở đây thường là trứng gà luộc nướng lên, không phải là loại trứng gà nướng kiểu Sài Gòn. Đặc biệt, sau khi nướng, thịt sẽ được rắc bột ớt gia vị lên trên, khiến cho việc thưởng thức càng thêm phần lôi cuốn, giống như cách làm ở miền Trung, thậm chí cả gói gia vị cũng từ miền Trung.
Ngoài chợ phiên Đồng Văn, các thành phố khác như Mèo Vạc và Lũng Cú cũng có chợ phiên, thường diễn ra vào cuối tuần, riêng ở Lũng Cú lại là vào thứ Sáu hàng tuần. Theo cảm nhận của tôi, trải nghiệm đi chợ phiên thực sự rất thú vị. Mặc dù không mua được nhiều đồ, nhưng việc đi dạo quanh chợ cũng mang lại niềm vui cho bản thân. Nếu có cơ hội đến Hà Giang, bạn nhất định phải ghé thăm chợ phiên, đó sẽ là một trải nghiệm thú vị đấy.
Anh em cùng thưởng thức thêm những hình ảnh về chợ phiên nhé.