Cuối tháng 8, bức tranh thiên nhiên mê đắm tâm hồn những nhiếp ảnh gia. Mặc dù biết rõ rằng mùa lũ đã không trở lại nhiều năm, nhưng tất cả vẫn kỳ vọng vào một mùa nước tràn ngập đồng cỏ. Dù nước chưa về, bông súng vẫn nở rực rỡ.
Khám phá miền Tây qua đôi mắt của những người đam mê mùa hoa súng

Bạn bè của tôi, những người quê mình, giữ nguyên trong ký ức những cảnh đẹp miền Tây với hàng mưa giăng miệt Long An, Vĩnh Long, Đồng Tháp, Mỹ Tho, Cần Thơ, Bạc Liêu. Mùa mưa, bông súng dại nở rộ bên sông, kênh rạch, đồng trũng, ao, và đìa…
Loài hoa mà mùa nắng tự nhiên giữ hạt, thân củ và rễ sâu xuống lòng đất, chờ đợi mưa rơi để lặng lẽ bắt đầu mọc, hiện diện khắp mọi ngóc ngách để tạo ra một mùa hoa súng thơm ngon. Mùa của những món ăn đặc sản ngon miệng.
Trong kí ức tuổi thơ của bạn bè tôi, ai cũng ghi chép lại những kỷ niệm về mùa nước nổi. Họ chèo xuồng ra cánh đồng xa để hái bông súng. Những khoảnh khắc ẩm ướt, lạnh buốt đổi lại là một bài học đáng nhớ và chút tiền kiếm được mang theo vào năm học mới.
Hình ảnh những bà mẹ và chị em chống xuồng từ đêm để nhổ bông súng, phải nhanh chóng để tránh đắng khi nở vào trưa, mang đi bán để kiếm tiền mua gạo và đủ chi tiêu. Niềm hạnh phúc tỏa nắng trên chiếc xuồng chất đầy bông súng tươi non.
Trong hành trình khám phá vùng An Giang, chúng tôi gặp may với những chị em ngồi bên lạch, lặt bông súng. Theo lời kể của họ, do những năm gần đây lũ không còn quay về, người dân chỉ chờ đến khi trời mưa mới đi dọn ruộng và chờ đợi súng mọc lên...
Bông súng thường không cần gieo trồng, chỉ cần mưa xuống là chúng tự mọc lên từ đất dưới sình. Nước lên cao, bông súng cũng theo đó mà cao lên. Mỗi cơn mưa là một bức tranh tươi mới, làm cho bông súng trở nên dài và mềm mại hơn.
Chèo xuồng để nhặt những đám bông xanh non về, làm sạch bùn đất. Việc bứt bỏ bông nở, lấy thân súng và tước vỏ mỏng, rồi đóng gói thành bó, chuyển đến vựa. Những bông súng này sau đó được mang ra chợ và bán cho các nhà hàng. Phần còn lại được sử dụng để nấu các món ăn ngon.
Đối với bà con nơi đây, mỗi cọng bông súng là nguồn ngon miệng: xào, nấu canh chua, làm dưa… Nhưng món ngon nhất vẫn là lẩu bông súng mắm kho, một món ăn dân dã được lưu truyền từ thời cha ông, không phải ai cũng biết và có cơ hội thưởng thức.
Theo hướng dẫn, chúng tôi thuê một chiếc xuồng và tiến sâu vào đồng súng miền sâu. Trong đồng trống trải, ngoại trừ vài chòi giữ súng, không có dấu vết của con người.
Những người dân nơi này kể rằng, dù bông súng mọc tự nhiên theo dòng nước, nhưng vì lũ không còn nên họ phải trồng để có thu nhập. Điều này đồng nghĩa với việc họ phải canh tác và chăm sóc cẩn thận.
Một số người hái súng tự do đã bơi xuồng sang các cánh đồng trũng gần biên giới Campuchia. Nơi này có nhiều súng hoang dài và to, nhưng đường đi khá khó khăn. Đêm gió lạnh, có thể rơi vào tình trạng lật xuồng trong bóng tối... Họ thở dài và để câu chuyện lửng lơ.
Bông súng của họ thường có màu tím đỏ, với cọng mập do được chăm sóc đặc biệt. Súng hoang thì thường có màu trắng, cọng dài, thậm chí có độ dài lên đến 5-7m. Súng ở gần biên giới Campuchia thì càng to và màu sắc rực rỡ, có khi một bó có thể được hai người lớn khiêng.
Những ngày gần đây, trời mưa nhiều, và sáng sớm ở các xóm ven biên giới, mọi người nhanh chóng đi bẻ súng với sự hồn nhiên. Ngoại sông, súng được giữ gọn, còn trên bờ, xe ba gác và xe đạp đầy súng, từ bó khoanh tròn đến bó thẳng tắp... Nhưng đến khi nắng mọc, mọi thứ kết thúc.
“Những nhiếp ảnh gia nếu muốn chụp hình, phải bảo họ chừa lại và nên bắt đầu sớm”, một chị phụ nữ nói với nụ cười trên môi.
Chia tay những người dân chân chất ở vùng đồng nước. Đột nhiên, sự kính trọng bùng nổ khi chứng kiến những người dân vùng quê. Để có những món ăn ngon từ bông súng tươi mới nảy mầm từ bùn đất phù sa, đòi hỏi đổ mồ hôi và chịu đựng nhiều khó khăn từ hàng ngàn con người.








Theo thông tin từ Tuổi Trẻ
***
Tham khảo: Hướng dẫn du lịch tại Mytour.com
Mytour.comNgày 30 tháng Tám, 2016