Nhiệm vụ: Làm thầy giáo Ha-men, diễn đạt tâm trạng khi bắt đầu Buổi học cuối cùng
Bài viết mẫu Dưới ánh sáng của thầy giáo Ha-men, diễn đạt tâm trạng khi bước vào Buổi học cuối cùng
Bài viết
Buổi chiều ấy, tôi trầm trồ khi đi qua trụ sở xã, tấm bảng tin vẫn đầy những thông báo khẩn cấp về hoàn cảnh khó khăn của những người dân ở vùng An-dát. Nhưng điều khiến tôi đau lòng hơn là một mệnh lệnh mới: từ nay, các trường ở An-dát và Lo-ren bị cấm dạy tiếng Pháp. Tôi quay mặt về làng với trái tim đau đớn.
Sáng hôm sau, tôi bước vào lớp sớm. Đó là buổi học cuối cùng, tôi mặc chiếc áo rơ-đanh-gốt màu xanh lục, đội chiếc mũ tròn bằng lụa đen thêu. Trang phục này, trước đây chỉ xuất hiện trong những dịp đánh giá hoặc thưởng. Nhưng khi bước vào lớp, không gian trở nên lạ lùng. Những học trò đầu tiên đến lớp không phải là học trò thường ngày mà là cụ già Hô-de và một số người dân từ An-dát. Họ đứng dậy chào tôi khi tôi bước vào. Tôi cúi đầu trả lời chào và không muốn làm ảnh hưởng đến buổi học cuối cùng. Mặc dù tôi đã cảm thấy nặng trĩu từ trước nhưng sự hiện diện của dân làng giúp tôi cảm thấy an ủi hơn.
Vậy là buổi học tiếp tục. Tôi giảng bài về ngữ pháp phân từ, nhưng có vẻ như tôi không nói vào bài giảng. Ngay cả khi gọi học trò Phrăng, thường hay trốn học, để kiểm tra, tôi cũng không có ý định kiểm tra cậu bé. Thay vào đó, giờ giảng của tôi trở thành một cuộc biện minh, một lễ tiễn đưa cho tiếng Pháp. Tóm lại, đó là cách tôi khẳng định quyết định của họ là đau lòng và tàn nhẫn.
Khuôn mặt quen thuộc của các học sinh bắt đầu điền đầy không gian quen thuộc trong lớp. Họ nhìn xung quanh với sự ngạc nhiên, không hiểu tại sao hôm nay lại có nhiều người lớn như cô, bác, chú... Nhưng họ chỉ im lặng, ngồi nghiêm túc như chuẩn bị cho một bài kiểm tra sắp diễn ra. Nhưng tôi nhận ra rằng lớp đang thiếu vắng Phrăng. Cậu học sinh đặc biệt này... tôi quyết định dậy muộn hơn bình thường để đợi đến khi cậu đến.
Cuối cùng, Phrăng cũng đến, xuất hiện nhẹ nhàng bên cánh cửa. Trong mọi tình huống khác, tôi có thể đã yêu cầu cậu lên bảng kiểm tra bài cũ. Nhưng hôm nay, tôi chỉ nhắc nhở nhẹ nhàng:
- Phrăng, vào lớp nhanh để chúng ta bắt đầu buổi học.
Một sự nghiệp kéo dài mấy chục năm, tôi chưa bao giờ cảm thấy khó chịu như vậy với một bài giảng. Nhưng cuối cùng, tôi phải chia sẻ thông tin đau đớn đó và tuyên bố rằng đây là buổi học cuối cùng tôi dạy văn tiếng Pháp cho các học sinh.
Những đứa trẻ ngơ ngác, nhưng bỗng hiểu vì có người lớn đọc những điều gì đó trên tờ cáo hôm qua. Chúng im lặng.
Buổi học vẫn diễn ra như bình thường. Tôi giảng bài về quy tắc ngữ pháp của phân từ, nhưng dường như tôi đang nói vào hỗn mang. Ngay cả khi tôi yêu cầu kiểm tra cậu học trò luôn tránh học Pháp, nhưng không phải để kiểm tra cậu bé. Cuối cùng, giờ giảng của tôi trở thành một cuộc biện minh, một lời tiếc thương cho ngôn ngữ Pháp. Nói ngắn gọn, để khẳng định quyết định của Đức là khốn nạn và tàn nhẫn.
Sau giờ giảng, tôi giao việc viết cho lũ trẻ. Hôm ấy, tôi yêu cầu học trò viết đi viết lại hai hàng chữ một cách tinh tế: Pháp, An-dát; An-dát, Pháp. Trong khi lũ trẻ ngồi viết với sự hăng say, thì ở bên kia, tôi nghe rõ Cô em gái đi lại dọn đồ. Bầu không khí khiến tôi co lại trong chiếc ghế, tay sử dụng hòn phấn trắng. Không biết ngày mai sẽ ra sao khi tôi phải xa những đồ vật thân quen suốt mấy chục năm qua.
Tôi cảm nhận nhói ở phía bên trái ngực, mắt và đầu tê lạnh, mệt rã rời. Tôi đứng lên, chân mềm nhũn. Tôi lung lay và suýt ngã, may mắn có bàn làm điểm ổn định. Đồng hồ nhà thờ gõ mười hai tiếng, đáng chán là ở ngoài kia, quân Phổ nổi loạn. Tôi muốn nói điều gì đó, muốn chia sẻ với mọi người và lũ học trò đáng yêu của tôi. Nhưng tôi không thể đưa ra lời. Tôi quay lại bảng. Nắm chặt viên phấn, tôi viết lên hàng chữ lớn:
Hòa bình cho Pháp mãi mãi!
Đúng vậy! Đó là lời chia tay cuối cùng mà tôi muốn gửi đi trước khi nói lời chia tay với quê hương yêu dấu, bước ra khỏi đất nước này mãi mãi vào ngày mai!
Ngoài ra, còn bài văn mẫu Trong vai thầy giáo Ha-men, mời các em đặt mình vào tình trạng của một giáo viên trong buổi học cuối cùng. Các em có thể tham khảo và tìm hiểu văn bản qua một số bài viết khác như: Tóm tắt bài Buổi học cuối cùng, Nhìn nhận giá trị nghệ thuật của bài viết Buổi học cuối cùng, Kể chuyện sáng tạo về Buổi học cuối cùng, Hay cùng nhau mơ tưởng và kể tiếp câu chuyện về Buổi học cuối cùng.
Trong kế hoạch học Ngữ Văn lớp 6, bài học về Thứ tự kể trong văn tự sự đóng một vai trò quan trọng mà các em cần chú ý và thực hiện đầy đủ trong quá trình học. Chuẩn bị bài Thứ tự kể trong văn tự sự là quan trọng.
Bên cạnh thông tin trước đó, học sinh có thể khám phá thêm phần Chuẩn bị cho bài viết số 2, thể loại Văn kể chuyện để sẵn sàng cho bài viết số 2 - Văn kể chuyện theo sách giáo trình Ngữ Văn lớp 6.