Người ta thường nói tôi là người lặng lẽ, luôn cảm thấy hơi trống vắng với mọi thứ, và không bao giờ dùng mắt để nhìn thấu sự rực rỡ.
Hôm nay là một ngày làm việc căng thẳng. Tôi trở về sau những nỗ lực gắng gượng cùng những người quen lạ. Những cố gắng đó đã làm kiệt sức tôi, đứng trên xe buýt đông đúc, mùi hỗn hợp của những người lạ lẫn nhau khiến tôi khó chịu. Cuộc sống sẽ thú vị hơn nếu không cần phải mạo hiểm hoặc mải mê chinh phục lòng người, điều đó đã ở trong tâm trí tôi suốt mười mấy năm qua. Đúng vậy, chúng ta chỉ cần là chính mình, chỉ cần làm tốt những gì mình làm, không cần quá bận tâm đến ý kiến của người khác. Tôi thích sự độc lập, thích cách chúng ta có thể thoải mái kể cả khi không nói gì khi ở bên người khác. Nhưng con người thật kỳ lạ, luôn tò mò về sự im lặng của tôi. Tôi không thích nói chuyện quá nhiều, vì đó là những đề tài tôi không quan tâm. Nhưng mọi người lại gắn cho tôi những cái nhìn hoài nghi, muốn tìm ra những câu chuyện vô nghĩa để nói. Họ kéo tôi vào những cuộc trò chuyện nhạt nhẽo và tiêu tốn năng lượng ít ỏi của tôi. Tôi lại một lần nữa mỉm cười lạnh lùng và đáp lại lời nói của họ. Trong cuộc sống, chúng ta phải chịu hàng trăm, hàng nghìn ánh mắt soi mói chỉ vì chúng ta không phải là hình mẫu hoàn hảo, và không thể đồng nhất với mọi người.
Nếu đây là cuộc đua của những chú rùa nhỏ, thì ta không thể đứng im một chỗ mãi mãi và bỏ cuộc. Ngày nay có rất nhiều công việc phù hợp với người hướng nội như copywriter, content writer, IT, nhân viên tài chính, biên tập viên, thậm chí là luật sư. Tôi không khuyên bạn phải làm theo tiêu chí của ai khác, cũng không để ý đến ý kiến của mọi người, chỉ cần sống đúng với bản tính và cố gắng không ngừng nghỉ, hãy nhìn lại những cái nhìn khó hiểu đó. Cuộc sống không có gì là không thể, và người hướng nội cũng có thể trở thành tâm điểm, cũng có thể thành công.
Khám Phá Sức Mạnh Bên Trong
Cả hướng nội lẫn hướng ngoại đều có ưu điểm và nhược điểm. Một người hướng ngoại có thể giao tiếp mạnh mẽ, trong khi một người hướng nội thì giỏi lắng nghe. Tôi không muốn thay đổi vì áp lực xã hội, và cũng không quan tâm đến ý kiến của người khác. Tôi thích những cuộc trò chuyện nhẹ nhàng, thích ở một mình và có mối quan hệ đặc biệt. Tôi không cần nhiều bạn bè, chỉ cần những người bạn chân thành và lâu dài.
Tôi có thể không giỏi giao tiếp nhưng tôi rất đam mê viết văn. Thay vì bán hàng, tôi có thể kiếm tiền thông qua việc viết, dạy học, hoặc thậm chí là bán hàng. Dù người hướng ngoại có nhiều ưu thế hơn, nhưng đôi khi khách hàng cần sự thấu hiểu và hiểu biết. Vì vậy, tôi chọn con đường phát triển bản thân thông qua việc học và nghiên cứu.
Mỗi người có một nhịp độ riêng trong cuộc đời. Có người chạy nhanh nhưng sau đó lại mệt mỏi, có người chạy chậm, và có người luôn giữ phong độ. Dù như thế nào, quan trọng nhất là không ngừng tiến bước và tin tưởng vào bản thân. Bạn có thể đánh bại hoặc chấp nhận thử thách, quyết định là của bạn.
Nếu có cơ hội lựa chọn, tôi có lẽ sẽ không chọn trở thành người hướng nội.
Trong xã hội hiện đại này, người hướng ngoại thường được ưa chuộng hơn. Họ dễ dàng tạo ra mối quan hệ và thể hiện cảm xúc của mình một cách rõ ràng. Tôi ngưỡng mộ và ghen tị họ vì điều đó.
Bước tiếp. Tôi bắt đầu chăm sóc bản thân bằng cách rèn luyện kỹ năng giao tiếp, tập cười trước gương, và cải thiện ánh mắt. Tôi không muốn giữ vẻ ngoài cũ, như con sâu xanh nỗ lực phá bỏ kén để tự do bay lượn. Tôi tham gia các hoạt động, quen biết nhiều người mới và học hỏi từ họ. Tôi trở nên hòa đồng hơn, có thể bắt chuyện với bất kỳ ai. Tôi vẫn là chính mình, nhưng biết cách tự tin hơn và hoạt bát hơn.
Sau những niềm vui sẽ đến lúc phai nhạt. Tôi hy vọng bạn sẽ luôn giữ cho mình một không gian an yên. Đừng để những niềm vui hay mối quan hệ tạm thời làm mất đi thời gian cho những người thân yêu. Dù bạn chọn con đường của người hướng nội hay tự rèn luyện để hòa đồng, hãy luôn đặt phát triển bản thân và sự bình an lên hàng đầu.
Tác Giả: Nguyễn Hà