Trang 19 sách Tiếng Việt lớp 5: Kể câu chuyện đã nghe, đã đọc
Lời giải bài tập Kể chuyện đã nghe, đã đọc trang 19 Tiếng Việt lớp 5 sẽ được trình bày một cách chi tiết, giúp học sinh hiểu rõ và trả lời các câu hỏi trong sách giáo khoa Tiếng Việt lớp 5.
Câu 1 (trang 19 sách giáo khoa Tiếng Việt lớp 5 tập 2): Kể một câu chuyện mà bạn đã nghe hoặc đọc về những người mẫu sống, làm việc theo luật pháp và phong cách sống văn minh.
Trả lời:
Chuyện Cầu ông Chính
Mỗi ngày đi học, chúng tôi luôn qua chiếc cầu gỗ bắc qua dòng sông Thia. Dòng sông này chỉ có chiều rộng khoảng 15 mét, nhưng khi mùa lũ về, nước dâng cao cuồn cuộn, nổi bật và đục ngầu.
Vào tháng 9 năm 2000, trong một trận mưa lớn kèm theo lũ lụt, chiếc cầu gỗ qua dòng sông Thia đã bị cuốn trôi gần như hoàn toàn qua một đêm.
Vào buổi sáng của ngày thứ hai đó, mưa đã dừng, nhưng dòng nước vẫn dâng lên cao và cuốn trôi mọi tấm ván của cầu. Hàng chục học sinh từ làng Hạ và xóm Chùa đứng đối diện với dòng nước, đối diện với cái cầu. Đã chỉ mới hai tuần từ khi năm học mới bắt đầu, chúng tôi đã phải quay trở lại nhà.
Bác Chính, một sĩ quan công binh đã về hưu, cũng là Hội trưởng Hội cựu chiến binh của xã Hồng Phong, đã bắt tay vào việc khôi phục lại chiếc cầu. Bác đã kêu gọi thanh niên và các cán bộ về hưu trong cả xã đến cùng nhau chặt hơn mấy chục cây bạch đàn to lớn từ vườn của bác, và chất chứa chúng ở gần cầu. Các thợ mộc từ xóm Chùa đã được mời đến để giúp đỡ bác. Tất cả các vật liệu khác như đinh, móc sắt, dây thép và cáp dẫn đã được bác tự mua với tiền của mình. Với kinh nghiệm là kỹ sư công binh trong thời gian chiến tranh, bác đã tự mình thực hiện tất cả các công đoạn kỹ thuật. Các cô giáo từ trường tiểu học xã cũng đã đến để cung cấp nước uống và cơm trưa cho các công nhân. Đến nửa đêm, chiếc cầu qua dòng sông Thia đã được hoàn thành. Và trong năm đó, tôi là một học sinh lớp một.
Cho đến nay, chiếc cầu đã trải qua năm năm với sương gió, nắng mưa, và đã vượt qua ba cơn lũ lớn. Xe cộ vẫn đi qua cầu mà không gặp trở ngại. Ủy ban xã đã trả cho bác Chính 5 triệu đồng như một khoản tiền thưởng cho việc sử dụng cây bạch đàn, nhưng bác Chính đã từ chối với lý do rằng chiếc cầu này là biểu tượng của tình đoàn kết!
Từ đó cho đến nay, chiếc cầu qua dòng sông Thia từ làng Hạ, xóm Chùa sang làng Thượng và làng Trung của quê tôi đã được gọi một cách thân mật là cầu Ông Chính.
Có nhiều chủ đề khác mà nhiều người quan tâm.