Tớ Thật Sự Thích Cậu! Nhưng Có Lẽ Tớ Chẳng Bao Giờ Nói Ra. Tớ Sợ Mất Đi Hiện Tại Của Chúng Ta Hơn Là Bỏ Lỡ Cậu.
Gửi Đến Cậu, Kí Ức về Mối Tình Đầu Của Tớ.
Có Phải Kỳ Nghỉ Hè Của Cậu Đã Trôi Qua Một Cách Trôi Chảy? Tớ Luôn Nhớ Đến Cậu, Dù Chúng Mình Chưa Gặp Nhau Được Bao Lâu.
Hôm Đó, Trong Một Buổi Sáng Tháng Chín, Tớ Bước Vào Ngôi Trường Cấp Ba. Đó Là Nơi Mà Tớ Sẽ Gắn Bó Trong Hơn 1000 Ngày Thời Niên Thiếu. Ban Đầu Tớ Cảm Thấy Hơi Lạ Lẫm, Nhưng Cuối Cùng Tớ Cũng Tìm Ra Những Người Bạn Thân Thiết.
Thực Sự, Khi Đó Tớ Gần Như Không Biết Cậu Là Ai. Nhưng Quan Điểm Đó Đã Thay Đổi Hoàn Toàn Sau Đó. Một Buổi Tự Học, Tớ Tham Gia Trò Chơi Ma Sói Với Bạn Bè. Tớ Thật Sự Hứng Thú Và Quên Mất Mọi Thứ Xung Quanh, Cho Đến Khi Tớ Phát Hiện Ra Miếng Nhãn Sau Lưng Áo.
Nhưng Ngày Hôm Sau, Khi Tiết Học Buổi Sáng Kết Thúc, Cậu Đến Bàn Tớ Sau Khi Mọi Người Đã Ra Về Gần Hết. Cậu Nói Rằng Hôm Qua Có Người Đã Dán Nhãn Lên Áo Tớ, và Gợi Ý Rằng Sau Này Hãy Để Ý Mỗi Khi Có Ai Đó Đặt Tay Lên Vai Tớ. Một Lời Nhắc Nhở Đơn Giản Nhưng Lại Gợi Lên Trong Tôi Một Cảm Xúc Kỳ Lạ. Từ Ngày Đó, Tôi Bắt Đầu Chú Ý Hơn Đến Cậu.