Chiếc máy bay của hãng Aloha Airlines biến thành 'máy bay mui trần' ở độ cao 7000m.
Aloha Airlines, một hãng hàng không Mỹ, đã hoạt động từ năm 1946 đến năm 2008, nối kết các đảo Hawaii trong hơn 60 năm.
Khi nhắc đến Aloha Airlines, người ta không thể quên chuyến bay số 243 - một thảm họa kinh hoàng, nhưng cũng là một phép màu đáng kinh ngạc trong lịch sử hàng không.
Vào ngày 28/4/1988, chuyến bay 243 của Aloha Airlines cất cánh từ Hilo đến Honolulu, với 89 hành khách và 5 thành viên phi hành đoàn.
Khi máy bay đạt độ cao 7000m, hành khách đã cài dây an toàn và 3 tiếp viên đang phục vụ đồ ăn nhẹ, sau khi máy bay cất cánh được 13 phút.
Bất ngờ vang lên một tiếng động rầm!
Một mảnh vật nhỏ từ trần máy bay rơi xuống hàng ghế hành khách, khiến chiếc máy bay bị thủng và áp suất giảm đột ngột, trần máy bay bị xé toạch, lộ ra không trung.
Tiếp viên trưởng Clarabelle Lansing (58 tuổi) bị cuốn bay ra ngoài trong chớp mắt. Một hành khách kể lại rằng Clarabelle vừa chạm tay đưa ly đồ uống thì bị cuốn đi, không có dấu hiệu nào trước. Clarabelle được cho là đã tử vong ngay sau đó, thi thể của cô vẫn chưa được tìm thấy.
Hai tiếp viên còn lại trên chuyến bay bị thương do va chạm với mảnh vỡ, họ cố gắng an ủi hành khách và giữ cho mọi người bình tĩnh. Nhờ đã thắt dây an toàn, tất cả hành khách trên chuyến bay đều an toàn dù phải đối mặt với cơn gió kinh khủng.
Hai nữ tiếp viên phát ra những mệnh lệnh an toàn mặc dù không thể liên lạc được với buồng lái.
Một hạ cánh kỳ diệu
Cơ trưởng Robert Schornstheimer, với 12 năm kinh nghiệm, bình tĩnh đối mặt với tai nạn kinh hoàng phía sau. Cùng với cơ phó Mimi Tompkins, ông liên hệ với trạm điều khiển không lưu, báo cáo tình trạng khẩn cấp và yêu cầu hạ cánh ngay lập tức.
Cơ trưởng đấu tranh hết mình để duy trì chuyến bay trong 10 phút cho đến khi hạ cánh an toàn tại Sân bay Kahului trên đảo Maui.
Tất cả hành khách được sơ tán xuống máy bay qua thang thoát hiểm. 65 người bị thương, trong đó có 8 trường hợp nghiêm trọng. Sân bay Kahului thiếu xe cứu hỏa, hành khách bị thương phải được chuyển đến bệnh viện bằng xe du lịch. Không ai thiệt mạng trong tai nạn này, máy bay sau đó trở thành đồ phế thải.
Sau tai nạn, Cục An toàn Giao thông Quốc gia Hoa Kỳ (NTSB) tiến hành điều tra. Nguyên nhân được xác định là do độ mỏi kim loại chịu ảnh hưởng từ muối và độ ẩm. Tấm nhôm bị rò rỉ khi nước lọt vào chỗ hở trong keo chống nóng.
Tuổi thọ của máy bay được xem xét sau tai nạn. Chiếc Boeing đã hoạt động trong 19 năm với 89.090 lần cất, hạ cánh. Vào năm 1988, việc bảo dưỡng máy bay không được thực hiện đều đặn như hiện nay.
Theo báo cáo điều tra của NTSB, một hành khách đã phát hiện vết nứt trên thân máy bay trước khi lên máy bay nhưng không báo lại cho phi hành đoàn. Vết nứt được cho là một phần góp vào vụ tai nạn.
Vụ tai nạn trên chuyến bay 243 là một bài học quan trọng về nguyên nhân của các sự cố hàng không. Cả hai phi công đã nhận được sự công nhận về sự bình tĩnh và kỹ năng của họ trong việc cứu hộ các hành khách.
Khu vườn tưởng niệm Lansing được xây dựng gần sân bay Honolulu để tưởng nhớ tiếp viên trưởng Clarabelle Lansing - nạn nhân duy nhất trong vụ tai nạn năm 1988.