Trên đường về từ trường, em đã giúp một người phụ nữ mang đồ - Mẫu 1
Sau giờ học hôm đó, em cùng các bạn vui vẻ trở về nhà qua con đường làng đông đúc. Trong khi trò chuyện, em bất ngờ nhìn thấy một hình ảnh cảm động: một người phụ nữ trẻ ôm em bé và tay còn lại mang theo nhiều đồ đạc, trông rất mệt mỏi dưới ánh nắng gay gắt.
Nhớ lại bài học của cô giáo về việc giúp đỡ người gặp khó khăn, em đã quyết định giúp người phụ nữ đó cầm đồ. Dưới cái nắng hè nóng bức, cả nhóm em vừa đi vừa hồi tưởng về bữa cơm mẹ nấu và cốc nước chanh mát lạnh của bố, vẫn cảm thấy vui vẻ và hạnh phúc.
Khi đang trên đường về, em bắt gặp cảnh một người phụ nữ trẻ bế một em bé nhỏ, tay kia mang theo nhiều đồ đạc, từ quần áo của em bé đến một chiếc túi lớn. Dưới cái nắng oi ả, khuôn mặt đỏ ửng của cô và tiếng khóc của em bé khiến em cảm thấy rất xúc động.
Không chần chừ, em vội vàng tạm biệt các bạn và chạy đến chỗ cô ấy. Em lịch sự đề nghị: 'Để cháu giúp cô mang đồ nhé?' Mặc dù cô hơi bất ngờ với sự xuất hiện của em, nhưng sau đó cô mỉm cười và đồng ý. Em rất vui vì được thực hiện điều cô giáo dạy và cảm thấy tự hào khi giúp đỡ cô.
Nhờ em giúp xách đồ, cô ấy đã dỗ được em bé ngừng khóc. Em bé nhìn em với ánh mắt to tròn và nở nụ cười rạng rỡ. Cô ấy cũng vui vẻ và bắt đầu trò chuyện với em. Em biết cô sống trong làng và đang về thăm quê. Cuộc gặp gỡ này khiến em cảm thấy hạnh phúc và tự hào vì đã làm điều ý nghĩa. Em hứa sẽ tiếp tục giúp đỡ người khác để trở thành người con ngoan và học trò giỏi.
Trên đường về từ trường, em đã hỗ trợ một người phụ nữ mang đồ - Mẫu 2
Con đường em đi học luôn đông đúc, vì vậy bố mẹ thường đưa đón em. Nhưng vào một ngày, khi bố đi công tác xa và mẹ bị ốm, em phải tự mình đi bộ về nhà.
Trên con đường nắng nóng, mặt đường như bị lửa cháy rực. Trong khi em đang đi, em nghe thấy tiếng khóc của em bé từ xa. Em quay lại và thấy một người phụ nữ mồ hôi đẫm người, một tay ôm em bé, vai mang túi lớn và tay còn lại cầm theo nhiều quần áo. Có vẻ như cô ấy đang trở về quê sau thời gian dài xa cách. Em cảm thấy cô ấy chắc hẳn rất mệt mỏi vì gánh nặng trên tay và việc ôm con nhỏ. Em nhanh chóng tiến lại gần và lịch sự hỏi:
- Chị đang trên đường về đâu vậy ạ?
- À, tôi đang về xóm 7, xã Thượng Hiền - người phụ nữ trả lời với giọng nhẹ nhàng.
Khi nghe câu trả lời, em hồi hộp hỏi tiếp:
- Vậy ạ, cháu cũng đang về xóm 7. Chị để cháu giúp xách cái làn này nhé! - em nhìn cô với ánh mắt trìu mến.
Cô nhìn em với ánh mắt ấm áp và đáp lại:
- Cảm ơn cháu nhiều! Cháu thật tuyệt vời!
Trong suốt hành trình, em và cô trò chuyện rất vui vẻ. Khi đến ngã rẽ vào xóm 7, em đã giúp cô mang cái làn vào tận nhà trước khi tiếp tục về nhà mình.
Trên đường về từ trường, em đã giúp một người phụ nữ mang đồ - Mẫu 3
Sau khi tan học, em vội vàng về nhà để giúp mẹ chuẩn bị bữa trưa như mẹ đã nhắc. Chỉ một đoạn rời khỏi trường, em thấy một người phụ nữ bằng tuổi mẹ, tay xách nách mang và ôm một em bé nhỏ, bước chậm chạp dưới nắng hè gay gắt. Cô ấy thường phải dừng lại, đặt đồ đạc xuống và đổi tay ôm em bé, trông rất mệt mỏi. Thấy vậy, em không ngần ngại lại gần và lịch sự hỏi:
- Chị đang trên đường đi đâu ạ? Cháu có thể giúp chị không?
- Cháu thật đáng quý! Nếu cháu giúp tôi, đó sẽ là điều rất tuyệt vời. Tôi đang về xóm có cây đa cổ thụ. Nếu cháu giúp tôi một đoạn đường, tôi sẽ rất cảm kích!
Tôi lập tức đồng ý:
- Cháu cũng sắp đến xóm đó rồi. Chị hãy đưa đồ đạc cho cháu nhé.
Sau đó, cô ấy giao hành lý cho tôi. Trên đường đi, qua những câu chuyện trò, tôi mới biết cô là con dâu của xóm, đang làm việc ở Thành phố Hồ Chí Minh. Vì mẹ chồng đang ốm nặng và chồng cô công tác xa không thể về kịp, cô đã quyết định bế em bé về thăm bà. Chúng tôi vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ, và chỉ trong chốc lát đã đến nhà cô. Tôi trả lại hành lý cho cô và vội vã về nhà để chuẩn bị bữa trưa. Trong khi chạy, tôi vẫn nghe tiếng cô gọi theo từ phía sau:
- Cảm ơn cháu rất nhiều! Chiều nào ghé nhà tôi chơi nhé.
Trên đường về từ trường, em đã giúp một người phụ nữ mang đồ - Mẫu 4
Một ngày, khi trở về nhà sau giờ học, em sắp đến cổng bệnh viện Nhi Đồng 1 thì thấy một người phụ nữ khoảng ba mươi tuổi, ôm con nhỏ và tay còn lại cầm mấy túi đồ. Khuôn mặt cô toát lên sự lo lắng. Có vẻ như cô đang cố vượt qua đường nhưng không thể vì dòng xe cộ di chuyển liên tục. Em lập tức tiến lại gần và hỏi:
- Chị cần giúp đỡ gì không ạ?
- Ôi, cảm ơn em! Em giúp chị qua đường nhé! Chúng tôi đang cần vào bệnh viện để bé được khám.
Em nhanh chóng cầm túi quần áo của bé và dẫn cô qua đường khi đèn đỏ vừa bật sáng. Với lòng nhân ái, em tiếp tục đi cùng cô vào phòng khám để đăng ký. Sau khi hai mẹ con đã yên vị trên ghế chờ, em mới quay về. Cô nắm tay em và cảm kích không ngừng.
Khi về đến nhà, thấy em cười rạng rỡ, mẹ tò mò hỏi lý do. Em kể lại toàn bộ câu chuyện, và mẹ không ngần ngại khen ngợi:
- Con gái của mẹ thật tuyệt vời! Giúp đỡ người khác là việc làm rất đáng quý, con ạ!
Kể lại việc em đã giúp một người phụ nữ xách đồ trên đường về nhà từ trường - Mẫu số 5
Những ký ức vẫn đọng lại trong tâm trí em như ánh sáng rạng ngời vào sáng thứ Hai tuần trước, khi em trở về từ trường. Trong lúc trò chuyện vui vẻ, chúng em gặp một người phụ nữ trẻ hơn em một chút, có vẻ là dì em. Nụ cười mệt mỏi trên gương mặt, một tay ôm cậu bé sáu, bảy tuổi với nụ cười tươi, tay kia nắm chặt túi lớn đầy đồ đạc. Em chắc chắn cô ấy vừa mới xuống xe, chưa có ai đón. Dưới ánh nắng mùa hè, gương mặt cô ấy phản ánh sự mệt mỏi. Hà và em đã không ngần ngại tiến lại gần:
- Chị có mệt không ạ? - Em hỏi.
- Ừ, em vừa mới xuống xe... Nhà em ở cuối đường này. Những túi này thật nặng nề.
Hà ngay lập tức nói:
- Chúng tôi cũng sẽ đi về phía đó. Để chúng tôi giúp chị mang túi nhé.
Người phụ nữ nhìn chúng tôi với ánh mắt đầy tin cậy:
- Ôi, thật tuyệt vời! Cảm ơn hai em đã giúp chị nhé!
Em nhận lấy túi nâu, trong khi Hà giúp cô ấy với túi nhựa. Những túi này không nặng như em tưởng. Trong suốt hành trình, chúng tôi trò chuyện vui vẻ và tạo ra những khoảnh khắc thú vị. Cậu bé đáng yêu không ngừng cười và chơi đùa cùng chúng tôi. Chẳng bao lâu, chúng tôi đã đến cuối đường, chào tạm biệt cô và nhìn theo cô vào nhà. Cô nhìn chúng tôi với nụ cười:
- Cảm ơn hai em rất nhiều! Các em thật dễ thương!