(Theo Mytour.com) Dù có khả năng siêu phàm cứu khổ cứu nạn cho mọi người, nhưng có bốn việc Đức Phật không thể can thiệp. Tất cả đều phụ thuộc vào 'duyên', do đó, có nhiều việc trên thế gian này không thể thay đổi khi duyên chưa đến...
Sau khi trở thành Đức Phật, Thích Ca đã giảng giải về luật nhân quả trong ba kiếp, đạt được tầm cao của chánh giác vô thượng, trí tuệ hoàn hảo, có sức mạnh siêu phàm không giới hạn.
Chính vì điều đó, đối với nhiều người, Đức Phật có thể làm mọi thứ. Tuy nhiên, những người mù quáng và mê tín sẽ coi Đức Phật như thần thánh để sùng bái và cầu nguyện mỗi ngày.

Phật đã dạy rằng mọi người đều có bản tính Phật, đều có khả năng trở thành Phật.
Như trong kinh nói: Tâm trí và kiến thức là bản chất thuần khiết của Bồ Tát, chỉ cần tâm tinh tấn dùng để đạt được Phật Pháp.
Pháp phật là trí tuệ tối thượng, là nguồn sáng dẫn dắt chúng sinh vượt qua mọi khổ đau, từ bỏ sự ngu muội dần dần.
Cơ sở của pháp phật nằm trong luật nhân quả. Phật pháp không nói về số kiếp. Số phận của mỗi người đều nằm trong tay mình, hãy từ bỏ điều ác hành thiện, tự mình cải thiện số mệnh.
Đức Phật có thể chỉ dẫn bạn về hướng đi và nơi để giải thoát khỏi khổ đau và phiền muộn, nhưng không thể tu hành thay cho bạn.
'Cuộc đời là biển khổ, để thoát khổ chỉ có thể tự mình vượt qua.'
Tương tự như 4 điều Đức Phật không thể thay đổi dưới đây, dù có thần thông đến đâu cũng không thể thay đổi. Vì vậy, đừng trông chờ vào việc cầu nguyện cho những điều đã được số mệnh quyết định!
1. NHÂN QUẢ không thể thay đổi
Một ngày kia, Đức Phật dẫn dắt đệ tử đi đến một làng quê nhỏ.
Sáng hôm ấy, nắng chan hòa, tiếng chim hót líu lo, hương thơm nhẹ nhàng. Đức Phật và các đệ tử ngồi trên thảm cỏ bên sông, ngắm những vật sống đua nhau trên mặt đất.
Một đệ tử liền hỏi Đức Phật Thích Ca Mâu Ni: “Thưa Đức Thế Tôn, ngài có trí tuệ và từ bi cao siêu, vậy mà trên thế gian vẫn còn nhiều người phải chịu đựng khổ đau sao?”.
Đức Phật nhìn đệ tử, mỉm cười từ bi và nhẹ nhàng giải thích: “Dù ta có có trí tuệ cao đến đâu, cũng có bốn việc không thể làm được”.
Điều đầu tiên trong 4 điều Đức Phật không thể thay đổi chính là luật Nhân Quả trên thế gian này.
Quảng cáo
Nhân quả là quả báo của những định nghiệp, là hậu quả (hoặc thưởng phạt) của những việc làm thiện ác mà chúng ta thực hiện.
Nghiệp là Nguyên nhân, quả là Hậu quả. Nghiệp và Hậu quả tạo thành luật Nhân Quả. Tóm lại, 'gieo hạt gặt quả'. Nếu chúng ta làm việc tốt thì sẽ nhận được điều tốt, ngược lại, nếu làm việc xấu thì sẽ phải gánh chịu hậu quả.
Chuyện Nhân Quả vòng tròn không ngừng vì con người liên tục gieo hạt và gặt quả. Trong việc gặt quả, họ lại tiếp tục gieo hạt mới, tạo nên chuỗi vòng luân hồi.

Trên thế gian này, không có gì công bằng hơn luật Nhân Quả. Hãy nhớ: 'Gieo gió gặt bão, làm điều tốt sẽ nhận được điều tốt, làm điều xấu sẽ gặp phải hậu quả'. Câu nói này luôn đúng đắn.
Theo lời dạy của Phật về nhân quả, dù Phật từ bi đến đâu cũng không thể giúp con người tránh được hậu quả của những hành động đã làm.
Đừng bao giờ nghĩ rằng bạn có thể lừa gạt đức Phật. Nếu một người làm nhiều việc xấu, rồi lại đến chùa thắp hương, cầu nguyện cho sự may mắn, điều này không thể xảy ra được.
Thậm chí đức Phật cũng kính sợ luật nhân quả hơn bất kỳ ai khác. Ngài không dám tạo ra hành động ác ý, tránh xa khỏi những vấn đề gian truân như chúng ta.
Làm người, hay là gặt quả, tất cả đều phụ thuộc vào những hành động mà bạn thực hiện. Luật nhân quả luôn hoạt động. Hậu quả đến, bạn phải chấp nhận, phải hối cải chân thành, thề không lặp lại lỗi lầm đó nữa mới mong hạ nhẹ gánh nghiệp.
Theo luật nhân quả, những hành động của chúng ta sẽ nhận được hậu quả tương ứng, đối với những người không biết hối cải và sửa đổi.
Tuy nếu bạn biết hối cải và làm những việc thiện lợi ích cho mọi người để bù đắp, hậu quả cũng có thể giảm nhẹ hoặc thậm chí thay đổi. Bạn có biết: Có 8 nguyên nhân chính dẫn đến hậu quả lớn nhất.
Đức Phật dạy rằng để thay đổi số phận của chúng ta, chúng ta cần phải 'tịnh hoá tam nghiệp', nghĩa là từ từ sửa đổi cơ thể, hành vi và ý định từ những lỗi lầm dần trở thành điều tốt lành.
Đức Phật luôn nhận được sự tôn kính của vô số người, nhưng Ngài luôn xử lý mọi người một cách công bằng, không thiên vị ai.
Muốn cải thiện số phận, cần hiểu rõ luật nhân quả, trồng trong lòng những hạt giống lành mạnh để gặt hái quả ngọt.
'Nhân quả không thể thay đổi. Ai gieo giống gặt quả, không ai có thể thay đổi điều đó.'
2. Trí tuệ không thể tặng cho
Trí tuệ không thể được ban tặng, chỉ có thể được hình thành thông qua kinh nghiệm từ thử thách và sai lầm.
Trí tuệ của đức Phật không giống với 'kiến thức' của con người thông thường.
Kiến thức có giới hạn, nhưng trí tuệ không bao giới hạn.
Kiến thức có thể được sao chép, nhưng trí tuệ chỉ có thể phát triển thông qua tự nhận thức.
Kiến thức có thể được mô tả bằng ngôn ngữ, nhưng trí tuệ không thể được diễn đạt hoặc truyền đạt bằng lời nói.
Trí tuệ của đức Phật cũng tương tự. Đọc nhiều kinh không đồng nghĩa với việc hiểu sâu sắc về đạo lý.
Giác ngộ không thể đo lường bằng con số, mà phụ thuộc vào việc ta có hiểu biết sâu sắc hay không.

Câu chuyện về Đại Sư Huệ Năng của Thiền Tông Lục Tổ.
Mặc dù không có trình độ cao, nhưng Đại Sư Huệ Năng, một người đơn giản chỉ là nông dân hàng ngày làm việc cơm áo gạo tiền, nhưng thông qua sự hiểu biết sâu sắc về triết lý Phật pháp, ngài được công nhận là một đệ tử xuất sắc và được truyền y bát làm Tổ thứ sáu.
'Ưng vô sở trụ nhi sinh kỳ tâm' đồng nghĩa với “Đừng dựa vào điều gì để tâm hồn sinh ra”.
Theo lời dạy của Phật: “Đừng dựa vào điều gì để tâm hồn sinh ra” là hướng dẫn phương pháp tu hành của Đại Thừa, để “kiểm soát mong muốn tâm hồn” và đồng thời “duy trì sự bình an tinh thần”.
Câu 'Ưng vô sở trụ nhi sinh kỳ tâm' là cốt lõi của kinh Kim Cương và là nguyên tắc thiền định phổ biến mà các học giả Phật học, đặc biệt là Thiền Tông, sử dụng để hướng dẫn tu hành.
Điều này làm cho trí tuệ không thể giải thích bằng lời nói, chỉ có thể hiểu được thông qua sự tự nhận thức. Đức Phật không thể trao cho ai trí tuệ, mọi người phải tự mình tu tập để đạt được.
Một câu chuyện khác về những ngày tháng Phật xuất gia tu hành khổ hạnh. Trải qua nhiều đau khổ và thử thách, Ngài dần trưởng thành và thông thái qua những gian khổ để trở thành Đức Phật Thích Ca, được người dân kính trọng.
Do đó, khó khăn không nhất thiết là điều xấu, nếu có thể rèn luyện trong khó khăn đó, đó mới thực sự là trí tuệ vĩ đại.
Ai sống trong điều kiện thuận lợi mãi mãi không thể trở thành Phật. Không gian khổ không Phật, không khổ luyện không tài năng.
3. PHẬT PHÁP không thể diễn tả
Pháp chân chính của Phật không thể chỉ bằng lời nói, chỉ có thể thông qua sự giác ngộ. Nếu nói ra bằng lời miệng, đó không phải là pháp chân chính.
Khi Đức Phật còn trên thế gian, Ngài đã thuyết pháp trong 49 năm.
Vậy Ngài đã nói gì?
Trong kinh Kim Cang, nói rằng: Mọi lời thuyết pháp của Đức Phật đều không thể thực hiện, không thể diễn tả bằng lời nói, đó là pháp mà cũng không phải pháp.
Pháp chân chính của Phật không thể diễn tả hoàn toàn bằng ngôn ngữ hoặc chữ viết. Kinh Phật chỉ là con đường dẫn lối, còn việc tỉnh ngộ và lựa chọn là do chính bạn trải nghiệm.

4. KHÔNG CÓ NHÂN DUYÊN thì không thể độ
Một trong 4 việc mà Đức Phật không thể làm là không thể giúp độ những người không tin vào Ngài.
Đức Phật tôn trọng lòng từ bi và mong muốn giải thoát chúng sanh. Bất kỳ ai có lòng tin hướng về Ngài, Ngài sẽ giúp độ hóa.
Mặc dù mỗi người đều có hạt giống Phật tính, nhưng do nhân duyên khác nhau mà mức độ giác ngộ cũng khác nhau. Việc thu hoạch quả ngọt tuỳ thuộc vào nhân quả nghiệp duyên.
Những người không có duyên với Phật, dù đến gần cửa Phật cũng không lắng nghe giảng đạo. Thậm chí, họ có thể phản đối và chế nhạo. Những người như vậy không thể độ.
Dù tụng kinh cầu khấn đến mức nào, liệu Đức Phật có tha thứ cho những tội lỗi ta đã mắc phải không? Chỉ những người tu đủ phúc đức và có duyên mới có thể kết thiện duyên với Đức Phật.
Có câu: 'Trời mưa rất nhiều, nhưng cây cỏ không gốc sẽ khó sống. Cửa Phật mở rộng, nhưng việc độ kẻ chẳng tin thường rất khó khăn'.
Thay vì trông chờ vào sự niệm Phật để giải thoát khỏi khổ đau, hãy tự trở thành 'đức Phật' trong tâm hồn của mình. Cầu người khác nhưng quan trọng hơn hết là cầu chính mình.
Trên thế gian này, có nhiều điều không thể ép buộc. Mọi thứ đều phụ thuộc vào duyên số. Nếu duyên chưa đến, ta không thể gặp gỡ; nếu phận không thuận, ta cũng không thể ép buộc được.
Chúng ta luôn muốn kiểm soát và cầu cứu mọi thứ, nhưng số phận lại không dễ dàng như vậy. Duyên số là điều kiện quyết định, và không thể nào thay đổi điều đó.