Trang 92 sách giáo khoa Tiếng Việt lớp 5 giới thiệu về cách kể chuyện từ những trải nghiệm đã trực tiếp tham gia hoặc chứng kiến.
Phân tích chi tiết và lời giải các bài tập kể chuyện từ những trải nghiệm đã trực tiếp tham gia hoặc chứng kiến trên trang 92 sách giáo khoa Tiếng Việt lớp 5 sẽ giúp học sinh hiểu rõ và trả lời các câu hỏi một cách chi tiết.
Câu hỏi 1 (trang 92 sách giáo khoa Tiếng Việt lớp 5 tập 2):
Hãy lựa chọn một trong hai đề bài sau:
1. Kể một câu chuyện mà bạn biết trong cuộc sống, thể hiện truyền thống tôn sư trọng đạo của người Việt Nam.
2. Kể về một kỷ niệm đáng nhớ với thầy cô giáo của bạn, để thể hiện lòng biết ơn của bạn đối với họ.
Đề xuất
1. Các hành động thể hiện truyền thống tôn sư trọng đạo:
+ Học sinh biết trân trọng và biết ơn thầy cô giáo.
+ Học sinh lớn lên vẫn nhớ ơn thầy cô giáo trong quá khứ.
+ Sự quan tâm của chính quyền địa phương đối với sự phát triển của giáo dục.
+ Sự tham gia của cộng đồng địa phương trong việc xây dựng và duy trì các cơ sở giáo dục sạch sẽ, gọn gàng.
+) Tóm lại cốt truyện:
+) Câu chuyện mở đầu như thế nào?
+) Tiến triển của câu chuyện như thế nào? (Mô tả trình tự các sự kiện, hành động của nhân vật; nhấn mạnh các chi tiết thể hiện tôn trọng sư phụ, lòng thành của học trò đối với thầy cô hoặc lòng trắc ẩn của thầy cô đối với học trò)
Trả lời:
Đề 1. Kể một câu chuyện minh họa về truyền thống tôn sư trọng đạo của người Việt Nam.
Cây cam trong vườn đã chín vào cuối tháng 10. Những quả cam đầy mọng, to tròn phản chiếu ánh vàng sáng. Chiều thứ bảy tuần trước, ông chọn lựa 20 quả cam to nhất, đẹp nhất từ cây, giống cam Giàng nổi tiếng với hương vị thơm ngon đặc trưng. Mười quả cam ông sắp xếp trên hai đĩa lớn đặt trên bàn thờ. Còn mười quả cam còn lại, ông cất giữ kỹ lưỡng vào hòm gỗ, mỗi quả cam đều có cành và hai lá.
Sáng chủ nhật tiếp theo, ông gọi hai cháu lại và phát biểu:
- Cháu Lương ở nhà trông nhà. Nếu có ai ghé chơi, cháu nói là ông đi sang làng Trịnh và sẽ trở về lúc 10 giờ. Còn cháu Quân đi theo ông; và chúng tôi phải mặc quần áo gọn gàng.
Bảy giờ sáng, ánh nắng vàng của tháng mười rực rỡ. Ông đi phía trước, tôi kèm theo làn cam. Trong những năm trước đó, anh Quang ở nhà, chỉ có anh mới được đi cùng ông khi có việc gì đó.
Anh Quang đã đi học đại học ở Đà Nẵng, và đây là lần đầu tiên tôi được vinh dự đi cùng ông.
Đường liên thôn, liên xã đã được lát xi măng mịn và phẳng. Thỉnh thoảng có một chiếc xe máy lao vút qua. Vượt qua cánh đồng lúa chín, đi dọc theo con mương dài, rồi rẽ vào làng Trịnh. Đến gốc đa ở làng, trước cái đình bốn góc cong, có hai con nghê đá... Ông dừng lại và nói: hơn 60 năm trước, ông học với cụ giáo Bình, học trong đình làng này. Bàn ghế kê gần cánh cửa. Thật là vui vẻ và hứng khởi khi học ở đây! Bây giờ cháu tới đây thăm cụ.
Con trai lớn của cụ giáo Bình hiện là kỹ sư đang làm việc ở phòng Nông nghiệp - Nông thôn huyện. Hai đứa nhỏ con của bác Lợi đang học Tiểu học, chúng tôi gặp nhau và nhanh chóng trở nên thân thiết.
Ông sắp xếp 10 quả cam lên cái mâm bằng sơn vàng sang trọng và đặt lên bàn thờ, sau đó thắp hương. Ông nói với bác Lợi:
- Bức ảnh của thầy đã ẩm và mờ đi. Có lẽ chúng ta nên chụp lại và phục chế lại, phải không bác Lợi?
- Chồng vợ tôi và các cháu cũng đã thảo luận rồi đấy ạ...
Hết tuần hương, ông lại thắp hương trên bàn thờ, chắp tay và xin phép bác Lợi, hai ông cháu ra về.
Khi trở về, hai ông cháu đi ngắn qua cánh đồng lúa tốt xanh bát ngát. Ông kể lại một số kỷ niệm về cụ giáo Bình. Ông nói:
- Cụ giáo Bình khắt khe lắm, nhưng không bao giờ đánh học sinh. Khi trời mưa, học trò xa, cụ giữ lại cho ăn cơm, ăn khoai vui lắm. Chữ viết của cụ rất đẹp, dạy bất kỳ môn nào cũng giỏi. Trường học bị máy bay Mỹ ném bom, cụ là Hiệu trưởng và hai thầy giáo trẻ đã hy sinh vào năm 1971. Ngày mai, 11 tháng 11 là ngày giỗ cụ. Hôm nay, ông cháu tôi sang để thắp hương và dâng cụ một vài trái cam đầu vụ. Nhờ cụ dạy dỗ, ông mới trở thành người, mới có gia đình như hôm nay.
Tôi ngẫm nghĩ: 'Mùa cam lại sang, tôi lại được đi cùng ông thăm cụ giáo Bình lần nữa...'.
Đề 2. Kể một kỷ niệm về thầy giáo hoặc cô giáo của bạn, thể hiện lòng biết ơn của bạn đối với thầy cô.
Danh sách tham khảo
Năm ấy, tôi rời quê đi Hội An học.
Lúc mười bốn, văn hoá lớp chín, được vào dạy kèm cho một gia đình giàu có nhờ bạn học giới thiệu. Ngoài việc giảng dạy cho bốn cô cậu ấm từ lớp một đến lớp bảy hàng ngày, tôi còn phải làm việc nhà.
Nhớ nhà, buồn, tôi tìm đến phòng trọ của thầy. Ở đấy, tôi có thể ngồi bên thầy đọc sách báo mà tôi yêu thích mà không cần phải mua. Những lúc đó, tôi cảm thấy như trong gia đình, được yêu thương và an ủi mà tôi đã mất từ lâu.
Một chiều se lạnh, sau khi đọc sách, thầy và tôi đi dạo phố. Không khí sôi động của phố vào dịp cuối năm khiến chúng tôi cảm thấy cô đơn hơn. Thầy dẫn tôi vào Khổng miếu để chơi.
Dưới chân tượng Khổng Tử, hai chúng tôi ngồi im lặng. Thầy rút ra tờ giấy bạc hai trăm ngàn, nhẹ nhàng bỏ vào túi áo của tôi mà không nói gì. Tôi không kìm được nước mắt.
Cuộc đời dẫn tôi vào trường sư phạm, trở thành thầy giáo. Mỗi khi trời lạnh, khi lĩnh lương mới, tôi nhớ thầy, nhớ nụ cười hiền lành của thầy vào một buổi chiều xa xưa!
Xem thêm các chủ đề khác.