Nghị luận về câu nói 'Trí tuệ trở nên phong phú nhờ những gì ta tiếp thu, trái tim trở nên giàu có nhờ những gì ta trao tặng' - Mẫu số 1
Xã hội là một tổ chức phức tạp, cấu thành từ nhiều yếu tố đa dạng, nhưng con người là trung tâm và nguồn lực quan trọng nhất. Sự phát triển cá nhân và kết nối tinh thần giữa các cá nhân là nền tảng cho sự phát triển của toàn xã hội.
Như Vích-to Huy-gô đã nói, 'Trí tuệ trở nên phong phú qua việc học hỏi và tiếp thu kiến thức. Trong khi đó, trái tim trở nên đầy đặn hơn khi chúng ta biết cho đi.' Điều này nhấn mạnh tầm quan trọng của việc học hỏi, tiếp thu và tích lũy kinh nghiệm để phát triển bản thân. Những gì quý báu mà chúng ta 'nhận được' chính là sự mở rộng tri thức của nhân loại, được truyền lại từ thế hệ này sang thế hệ khác.
Ngược lại, trái tim trở nên phong phú nhờ sự sẻ chia và lòng nhân ái. Để có một tâm hồn tràn đầy ấm áp và hạnh phúc, chúng ta cần biết yêu thương và chia sẻ. Điều này thể hiện sự quan tâm và chăm sóc đối với người khác, tạo nên một môi trường sống tích cực và đáng quý hơn cho tâm hồn.
Sự tiến bộ của trí tuệ và trái tim luôn liên kết chặt chẽ. Khi trí tuệ phát triển, chúng ta có thể góp phần vào cộng đồng và hỗ trợ người khác. Ngược lại, khi trái tim đầy ắp tình yêu và lòng nhân ái, chúng ta sẽ biết cách sử dụng trí thức để tạo ra những điều tốt đẹp.
Tuy nhiên, trong xã hội hiện nay, vẫn còn nhiều người không nỗ lực học hỏi và nâng cao kiến thức để cải thiện bản thân. Cũng có những người sống ích kỷ và tham lam, chỉ biết nhận mà không sẵn lòng chia sẻ, thiếu lòng yêu thương và sự đồng cảm với người xung quanh. Những hành vi này cần được nhìn nhận và thay đổi.
Nhưng chúng ta, những học sinh và sinh viên, là những người có trách nhiệm và tiềm năng lớn đối với tương lai đất nước. Chúng ta cần nỗ lực không chỉ trong việc học tập mà còn trong việc phát triển phẩm hạnh. Chúng ta nên phấn đấu để trở nên xuất sắc trong kiến thức và mở lòng yêu thương, sống hòa đồng với mọi người xung quanh. Chúng ta cần lắng nghe, hỗ trợ và chia sẻ, để làm cho cuộc sống trở nên tốt đẹp hơn.
Mỗi ngày, qua việc tự hoàn thiện bản thân, chúng ta có thể góp phần vào sự phát triển văn minh và thịnh vượng của xã hội, đồng thời xây dựng một tương lai sáng lạn hơn.
Nghị luận về câu nói 'Trí tuệ giàu lên nhờ cái nó nhận được, Con tim giàu lên nhờ cái nó cho đi' - Mẫu số 2
Một xã hội lý tưởng thường được xây dựng từ sự kết hợp hài hòa của nhiều yếu tố khác nhau. Tương tự, con người cũng là sự kết hợp tinh tế giữa trí tuệ và cảm xúc. Để đạt được sự hoàn thiện, chúng ta không chỉ cần đầu tư vào việc học hỏi và phát triển bản thân, mà còn phải chú trọng đến việc nuôi dưỡng trái tim và tâm hồn của mình. Nguyên tắc của Vi-chi-to Huy-gô, 'Trí tuệ giàu lên nhờ cái nó nhận được, con tim giàu lên nhờ cái nó cho đi,' chính là minh chứng cho điều này.
Phần 'Trí tuệ giàu lên nhờ cái nó nhận được' nhấn mạnh sự quan trọng của việc học tập và tích lũy kiến thức cho sự phát triển cá nhân. Đây là quá trình tiếp thu những tri thức quý báu được truyền lại qua nhiều thế hệ. Ngược lại, phần 'Con tim giàu lên nhờ cái nó cho đi' tôn vinh giá trị của tình cảm và sự chia sẻ. Để trái tim trở nên ấm áp, chúng ta cần biết yêu thương và sẵn sàng sẻ chia. Câu nói này không phủ nhận giá trị của trí tuệ hoặc tình cảm, mà khuyến khích sự cân bằng giữa học hỏi và yêu thương.
Trí tuệ luôn đóng vai trò then chốt trong mọi thời kỳ và hoàn cảnh. Đây là kho tàng kiến thức được tích lũy qua nhiều năm, lưu giữ trong sách vở và thông tin. Nó là kết quả của sự học tập và nghiên cứu không ngừng. Dù trong hoàn cảnh nào, trí tuệ không phân biệt đối tượng và chỉ yêu cầu nỗ lực và cố gắng từ mỗi cá nhân.
Ngạn ngữ 'Tri thức là sức mạnh' không phải ngẫu nhiên. Người sở hữu trí tuệ có thể mở rộng kiến thức và chuyên môn trong nhiều lĩnh vực. Một xã hội muốn phát triển cần sự đóng góp của những người thông thái. Người biết sử dụng tri thức sẽ dễ dàng đạt được mục tiêu và ước mơ của mình. Một cộng đồng với nhiều người có hiểu biết cao sẽ phát triển mạnh mẽ hơn. Những ai đầu tư vào trí tuệ sẽ có khả năng tự quản lý cuộc sống và góp phần tích cực cho xã hội. Khi trí tuệ và cuộc sống kết hợp hài hòa, xã hội sẽ phát triển theo các chuẩn mực đạo đức và bảo tồn, phát triển giá trị văn hóa của các thế hệ trước.
Hồ Chủ tịch đã từng dạy rằng: 'Có tài mà thiếu đức thì vô dụng, có đức mà thiếu tài thì mọi việc đều khó khăn.' Điều này cho thấy rằng chỉ có tri thức thôi là chưa đủ. Chúng ta cần kết hợp với việc phát triển tâm hồn và tình cảm trong cuộc sống thực. Trái tim chứa đựng lòng nhân ái và sự đồng cảm, và tình yêu thương có thể biểu hiện qua nhiều hình thức khác nhau, từ sự quan tâm đến người thân đến sự giúp đỡ người lạ. Tình yêu thương đóng vai trò quan trọng trong văn hóa Việt Nam, thể hiện qua các câu ca dao và tâm hồn hướng nội. Yêu thương không cần phải vĩ đại, một lời động viên hay sự chia sẻ đơn giản cũng có thể làm thay đổi cuộc đời của người khác. Đó là nguồn sức mạnh giúp con người vượt qua khó khăn và giữ cho cuộc sống tràn đầy hạnh phúc.
Nguyễn Trần Khánh Vân, Hoa hậu Hoàn Vũ Việt Nam 2019, là một minh chứng rõ ràng cho tinh thần này. Dù đối mặt với nhiều thử thách, cô vẫn duy trì tinh thần nhân ái qua việc giúp đỡ học sinh nghèo, chống tình trạng xâm hại trẻ em và tham gia các hoạt động thiện nguyện. Dù một cá nhân không thể thay đổi toàn bộ xã hội, nhưng nếu nhiều người cùng nỗ lực, chúng ta có thể xây dựng một xã hội văn minh và mạnh mẽ.
Tài năng nếu không được sử dụng đúng cách có thể trở thành mối đe dọa. Trái tim nhân hậu mà không có điều kiện sẽ gặp khó khăn trong việc giúp đỡ người khác. Xã hội hiện tại vẫn có những người không muốn học hỏi và tích lũy kiến thức, cũng như những người lạnh lùng và ích kỷ. Chúng ta cần thay đổi điều này. Cần phải trau dồi kiến thức, chăm sóc tâm hồn và lan tỏa năng lượng tích cực đến mọi người.
Cuộc sống không bao giờ hoàn hảo, nhưng chúng ta, thế hệ trẻ, là tương lai của đất nước, phải không ngừng hoàn thiện bản thân, cả về kiến thức lẫn đạo đức. Mỗi ngày, chúng ta nên nỗ lực để tích lũy giá trị và từng bước cải thiện cuộc sống, nâng cao giá trị bản thân và cộng đồng.
Nghị luận về câu nói 'Trí tuệ giàu lên nhờ cái nó nhận được, Con tim giàu lên nhờ cái nó cho đi' - Mẫu số 3
Nhân cách của con người được hình thành từ hai yếu tố chính: trí tuệ và tâm hồn. Vậy làm thế nào để phát triển trí tuệ và nuôi dưỡng tâm hồn để trở nên hoàn thiện? Vích-to Huy-gô đã chỉ ra con đường: 'Trí tuệ giàu lên nhờ cái nó nhận được. Con tim giàu lên nhờ cái nó cho đi.'
Trí tuệ của con người là tổng hợp của những kiến thức thu nhận từ môi trường xung quanh và từ kho tàng tri thức nhân loại. Do đó, 'trí tuệ giàu lên nhờ cái nó nhận được' có nghĩa là càng tiếp thu và tích lũy kiến thức, trí tuệ càng phong phú và sâu rộng. Chẳng hạn, một sinh viên đại học có hiểu biết hơn một học sinh tiểu học, và một người trưởng thành có trí tuệ phong phú hơn một đứa trẻ. Để làm giàu trí tuệ, con đường duy nhất là học hỏi liên tục, như Lê-nin đã nói: 'Học, học nữa, học mãi', và Hồ Chí Minh nhấn mạnh 'tự học là trọng tâm'. Việc học không chỉ giới hạn trong trường lớp mà còn cần học từ cuộc sống và cộng đồng. Tri thức là nguồn tài sản quý giá, và để gia tăng, chúng ta cần có phương pháp học tập hiệu quả.
Ngược lại, để trái tim trở nên phong phú, chúng ta cần 'cho đi'. 'Cho đi' ở đây có nghĩa là chia sẻ tình cảm, yêu thương và quan tâm đến người khác. Trái tim biết 'cho đi' là trái tim đầy lòng nhân ái và khoan dung, và càng 'cho đi' nhiều, tình yêu thương càng phát triển. Trong cuộc sống hiện tại, có nhiều trái tim 'giàu có' như vậy. Có những người trẻ chăm sóc người mẹ bệnh tật hoặc tự nguyện nuôi dạy trẻ em mồ côi. Đỗ Nhật Nam, một bé 6 tuổi ở Hà Nội, đã kêu gọi bạn bè quyên góp để giúp đỡ các bạn học sinh bị nạn. Những hành động này chứng tỏ rằng họ biết 'cho đi' để trái tim trở nên 'giàu có'. Nếu tất cả chúng ta đều như vậy, cuộc sống sẽ trở nên ấm áp và hạnh phúc hơn.
Vậy làm thế nào để trí tuệ và trái tim của chúng ta đều trở nên phong phú trong thế kỷ XXI này? Đây chính là câu hỏi mà chúng ta đang tìm kiếm câu trả lời. 'Trí tuệ giàu lên nhờ cái nó nhận được. Con tim giàu lên nhờ cái nó cho đi' có phải là hướng dẫn để chúng ta trở thành những con người vừa trí thức vừa đầy lòng nhân ái?