Nhiều khi thấy ai có nhiều tiền là nghĩ ngay đến việc họ là đại gia. Nhưng thực ra không phải vậy! Tiền nhiều nhưng phải là từ công việc chân chính, không vi phạm pháp luật. Không phải một đêm giàu sang rồi lại mất hết, đi tù mới là đại gia đâu!
Khi nói về thu nhập thụ động, tôi luôn nhắc nhở mọi người rằng: Đừng quá mơ hồ với khái niệm “tiền từ không làm gì”. Đúng là có tiền mà không làm gì nhưng đó là kết quả của sự lao động trước đó, không phải là do may mắn. Nhiều người muốn đầu tư chứng khoán mà không biết gì về nó. Đầu tuần mua vào 100 triệu để cuối tuần giàu có hơn, nhưng không hề hiểu về chứng khoán. Thị trường chứng khoán chỉ dành cho những người có kiến thức sâu rộng. Chưa biết gì về cổ phiếu, cổ phần, cổ tức, cổ đông, thì đừng nghĩ đến chuyện đầu tư chứng khoán. Tôi từng nghe một người nói: “Bán cho tôi 20.000 cổ đông!”. Tôi chỉ kịp nói: “Đi mua ở Thảo Cầm Viên đi!”. Tương tự, nhiều người làm bất động sản mà không biết gì về nó...
Thu nhập thụ động là kết quả của sự lao động cần cù
Đến 40 tuổi, tôi mới có được thu nhập thụ động. Trước đó, chưa bao giờ tôi được ngủ trước 3h sáng, cũng không tham gia vào các hoạt động vô ích. Đừng nghĩ mình có thể thoát ra khỏi cái bẫy chuột đó! Ngay cả việc đánh giày cũng cần có kỹ năng và học hỏi. Đừng tin vào may mắn, đừng chỉ biết điềm báo và xem vận mệnh của mình.
Một hôm, tham gia một buổi hội thảo, họ mời tôi và đề xuất một khoản thù lao khá cao. Tôi hỏi họ muốn tôi tham gia với vai trò gì. Họ trả lời rằng, chủ đề của buổi hội thảo là: “Tuân Thủ Thầy!”. Điều này có nghĩa là họ biết đến thương hiệu của tôi là “làm việc hết mình vì học viên” từ trước đến nay, và tôi đã phải lao động vất vả để có được thương hiệu đó. Trước khi có một ngôi nhà để cho thuê, phải làm việc vất vả để có tiền mua nhà; muốn có 100 triệu đồng để gửi vào tiết kiệm cho vợ lấy lãi mỗi ngày, cũng phải lao động vất vả để có được số tiền đó. Một số người chỉ muốn giàu nhanh mà không muốn lao động, lại còn thiếu kiến thức nên thường bị lừa. Nghe có vẻ hấp dẫn, tự cho mình thấy hợp lý mà không cần có căn cứ gì, và quyết định ngay lập tức. Có những người dụ đầu tư chứng khoán: “Đầu tư 100, cuối năm thu về 130, tức là lãi 30% trên vốn. Tôi làm gì thì tùy tôi. Nếu muốn lấy cả gốc lẫn lãi, tôi sẽ trả 130 ngay”. Họ đang lừa đấy! Trong đầu tư chứng khoán, không phải lúc nào cũng thu về lợi nhuận. Sau khi trừ đi tổng số lỗ từ tổng số tiền thu được, cuối năm chỉ thu được 125, tức là lãi 25% trên vốn, cũng đã là một thành công lớn trên thị trường chứng khoán, không thể có lãi 30% như họ nói được.
Nhiều người nghĩ rằng cuộc sống đơn giản, chỉ muốn thoải mái, không muốn làm việc, và do thiếu kiến thức nên thường bị lừa dối. Nghe có vẻ đúng, tự thấy hợp lý, không cần lý do gì, liền thực hiện. Có người dụ đầu tư chứng khoán: “Đầu tư 100, cuối năm có 130, tức là lãi 30% trên vốn. Tôi quản lý tùy thích. Muốn rút cả gốc lẫn lãi, tôi sẽ trả 130 ngay.” Họ đang lừa dối! Trong đầu tư chứng khoán, không phải lúc nào cũng có lợi nhuận. Sau khi trừ tổng số lỗ từ tổng số tiền thu được, cuối năm chỉ có 125, tức là lãi 25% trên vốn, đã là một thành công lớn trên thị trường chứng khoán, không thể có lãi 30% như họ nói được.
Đừng nghĩ rằng bạn có thể ngồi yên và kiếm được thu nhập thụ động mà không cần làm gì!
Một trong những đặc điểm quan trọng của thu nhập thụ động là nó không ổn định 100%. Tùy thuộc vào biến động của cuộc sống và sản phẩm, thu nhập thụ động có thể không còn là thu nhập thụ động nữa (nếu không được “nâng cấp”). Sau tám năm, kiến thức của tôi đã trở nên lạc hậu, đồng nghĩa với việc thu nhập thụ động của tôi giảm dần. Nếu muốn duy trì thu nhập thụ động này, tôi phải liên tục cập nhật kiến thức mới. Tương tự với việc cho thuê khách sạn, sau năm năm, nếu không có sửa chữa, nâng cấp, sẽ không còn khách thuê nữa.
Theo một thống kê của Mỹ, người có bằng cử nhân, chỉ sau hai năm không học hành, trau dồi gì là về kiến thức lớp 12; người có bằng thạc sĩ, sau ba năm không học hành, trau dồi gì là về kiến thức lớp 12; người có bằng tiến sĩ, sau sáu năm không học hành, trau dồi gì là về kiến thức lớp 12. Điều này liên quan đến mối quan hệ giữa nguồn lực và mục tiêu. Nếu muốn đạt được mục tiêu là có thu nhập thụ động, thì nguồn lực phải tương xứng. Nếu không tương xứng, cần phải nâng cấp nguồn lực cho phù hợp.
Thu nhập thụ động chặt chẽ liên quan đến ý chí vượt qua ranh giới. Khi tôi đến Sài Gòn, tôi không có nguồn lực nào cả: không có sự giúp đỡ từ gia đình, không có tiền, và tôi quá trẻ để có kinh nghiệm. Tôi nói với vợ rằng “Nếu em rời bỏ tôi, tôi sẽ tự chịu trách nhiệm!”. Tôi mất ba năm để vượt qua ranh giới, nâng cao nguồn lực của mình. Trong thời gian đó, tôi đạt được bằng tiến sĩ, nuôi gà ở Thủ Đức, trải qua cuộc sống từ Củ Chi đến Tây Ninh; kết quả là tôi có kiến thức, kinh nghiệm, và một ít tiền bạc. Nguồn lực của tôi đã được nâng cao. Tôi bắt đầu có quyền đặt ra các mục tiêu mới. Nhớ rằng, việc nâng cao nguồn lực phải đi trước việc đặt ra mục tiêu. Nhiều người ngày nay tìm cách đặt ra mục tiêu mới mà không nâng cao nguồn lực của họ, điều này làm cho việc cải thiện cuộc sống trở nên khó khăn.
Khi tiền từ túi bạn chuyển sang túi người khác, khả năng quay trở lại chỉ có 20%
Để trở thành chủ doanh nghiệp, chỉ ngồi đó và nhận tiền tự rót vào tài khoản, bạn phải thuê CEO (Giám đốc điều hành) và đầu tư cho họ, đưa tiền sang túi người khác... Điều quan trọng là khi tiền từ túi bạn chuyển sang túi người khác, có 20% khả năng nó sẽ quay lại, phần còn lại... không bao giờ. Thậm chí ngay cả khi người nhận tiền là người thân trong gia đình hoặc cả cha mẹ của bạn.
Người ta chỉ trả lại tiền của bạn khi số tiền bạn đưa ra rất ít. Nếu bạn đưa ra một triệu đồng, có khả năng cao rằng bạn sẽ nhận lại số tiền đó, nhưng hãy thử đưa ra 100 tỷ xem sao. Ngay khi họ nhận tiền, họ sẽ bắt đầu nghĩ: “Ở lại Việt Nam hay đem số tiền đi Thái Lan?”, bởi vì giữa Thái Lan và Việt Nam không có hiệp định dẫn độ. Khi bạn chuyển nhượng tài sản cho người khác, bạn phải hiểu rõ về điều này. Đến một mức độ nào đó, tiền có thể biến con người thành con vật. Tôi thấy đúng trong nhiều trường hợp. Tiền luôn có sức cám dỗ mạnh mẽ, không thay đổi theo thời gian.
Đây chính là lý do một cô gái trước đây luôn được biết đến với phẩm chất đạo đức, tôn trọng, nhưng chỉ cần một người đại gia đưa ra vài chục nghìn USD, cô ấy đã “chấp nhận”. Số tiền lớn đến mức không thể cưỡng lại được! Một số người trong gia đình của tôi nghe điều này liền nổi giận: “Làm sao mà cô ấy có thể bán danh dự chỉ với vài chục nghìn USD!”. Đừng nên chỉ trích cô ấy. Có một câu tục ngữ nói rằng, bạn chỉ cảm thấy mình đạo đức vì chưa có cơ hội để thực hiện điều sai. Đã trải qua những lửa thử thách thì mới biết được giá trị của bản thân. Khi tôi đưa ra một số tiền cho những người đó và họ từ chối, thì tôi mới có lý do để nổi giận như vậy. Đối diện với sức cám dỗ của tiền bạc, con người thực sự khó lòng giữ vững lập trường.