“Bạn không đáng tin cậy nếu thiếu dũng cảm
Bạn không thể yêu thương người khác nếu không dũng cảm
Bạn không thể tin tưởng người khác nếu không dũng cảm
Bạn không thể đi sâu vào hiện thực nếu không dũng cảm
Vậy nên, đầu tiên bạn cần phải dũng cảm, sau đó mọi thứ khác sẽ đến.”
Bạn đã bao giờ tự hỏi, liệu bạn có thực sự hiểu rõ ý nghĩa của can đảm chưa? Trái tim can đảm giống như một hòn đảo giữa biển sâu của nỗi sợ. Nỗi sợ có tồn tại, nhưng thay vì bị nó làm cho sợ hãi, chúng ta chấp nhận nó, và đó chính là can đảm. Can đảm không phải là việc không sợ hãi, mà là việc dù có sợ hãi, nhưng không để nỗi sợ đó chi phối và thống trị. Nếu bạn cảm thấy sự khao khát trở nên can đảm hơn, dù chỉ là một chút, hãy tìm đọc cuốn sách về can đảm - Trở thành chính mình trong thế giới đầy nguy hiểm của Osho. Cuốn sách sẽ là nguồn sáng giúp bạn thoát khỏi những cảm giác ràng buộc mà bạn đang sống trong đó cho đến thời điểm này. Chỉ cần một chút can đảm, một chút can đảm của người dám mạo hiểm.
TÌNH YÊU VÀ CAN ĐẢM
Nỗi sợ không phải là gì khác ngoài sự thiếu hụt của tình yêu thương. Hãy làm điều gì đó bằng tình yêu thương, và hãy quên đi nỗi sợ. Nếu bạn đầy tình yêu thương, nỗi sợ sẽ tan biến.
Nếu bạn đầy tình yêu thương, bạn sẽ không còn nỗi sợ. Nỗi sợ là một hình thức của phủ nhận, một tình trạng thiếu tình yêu thương. Điều này cần được hiểu rõ. Nếu bỏ qua, bạn sẽ không thể hiểu được bản chất của nỗi sợ. Nó giống như bóng tối. Bóng tối không tồn tại. Trên thực tế, bóng tối chỉ xuất hiện do sự thiếu ánh sáng. Ánh sáng tồn tại; loại bỏ ánh sáng - bóng tối sẽ hiện ra.
Bóng tối không tồn tại, và bạn không thể loại bỏ nó. Bất kể bạn làm gì, bạn không thể loại bỏ bóng tối. Bạn không thể đưa nó đến, và bạn không thể loại bỏ nó. Nếu bạn muốn làm gì đó với bóng tối, bạn sẽ phải làm điều gì đó với ánh sáng, vì bạn chỉ có thể tác động được đến điều tồn tại. Tắt đèn đi, bóng tối sẽ xuất hiện; bật đèn lên, bóng tối sẽ biến mất - bạn phải làm điều gì đó với ánh sáng. Bạn không thể làm gì với bóng tối.
Nỗi sợ chính là bóng tối, là sự thiếu hụt của tình yêu thương. Bạn không thể làm gì cả. Càng làm, bạn càng sợ hãi, vì khi đó bạn nhận ra rằng bạn không thể làm gì. Vấn đề trở nên phức tạp hơn. Nếu bạn đấu tranh với bóng tối, bạn sẽ thất bại. Mang theo thanh kiếm để tiêu diệt bóng tối, bạn chỉ làm mệt mỏi. Và cuối cùng, tâm trí sẽ nói: “Bóng tối quá mạnh, đó là lý do tại sao ta thất bại”.
Hãy từ bỏ cuộc chiến với nỗi sợ; nếu không, bạn sẽ ngày càng trở nên sợ hãi và nỗi lo sợ mới sẽ xâm nhập vào tâm hồn - đó là sợ hãi với chính nỗi sợ, điều này cực kỳ nguy hiểm. Nỗi sợ phản ánh sự thiếu vắng trong tâm hồn; sợ hãi trước chính nỗi sợ có nghĩa là sợ hãi trước sự thiếu vắng! Và sau đó, bạn sẽ trở nên điên loạn!
Tình yêu là một loài hoa quý. Nó chỉ xuất hiện một vài lần. Hàng triệu người sống trong sự giả dối rằng họ đang yêu. Họ tin rằng họ yêu, nhưng đó chỉ là niềm tin của họ.
Tình yêu chỉ dành cho những người thực sự tuân theo con đường tinh thần - sống theo bản nguyên, sống theo bản năng. Tình dục có thể xảy ra với mọi người. Quen biết có thể xảy ra với mọi người. Nhưng đó không phải là tình yêu ở trạng thái cao nhất.
Khi bạn không sợ hãi, không có gì phải giấu giếm; lúc đó, bạn có thể mở lòng đón người khác vào tâm hồn. Nhớ rằng, khi bạn mở cửa cho ai đó vào, họ sẽ mở cửa cho bạn vào trong họ, vì khi bạn mở cửa cho họ, sự tin tưởng đã được hình thành. Khi bạn không sợ hãi, người khác cũng sẽ không sợ hãi.
Đối mặt với nỗi sợ
Tất cả mọi người đều sợ - đó là điều tất yếu. Cuộc sống là như vậy nên sợ hãi là tất yếu. Con người trở nên dũng cảm khi chấp nhận nỗi sợ của mình, chỉ cần nhìn vào những sự kiện của cuộc sống và nhận ra rằng nỗi sợ đó là điều tự nhiên.
Liệu nỗi sợ và nỗi tự ti có điểm gì tương đồng không?
Nỗi sợ và nỗi tự ti không giống nhau. Chấp nhận nỗi sợ, ta sẽ giành được tự do; còn khi phủ nhận, từ chối, lên án nỗi sợ, thì nỗi tự ti sẽ làm nặng thêm tâm hồn.
Sợ hãi, run rẩy là điều tự nhiên. Nếu bạn chấp nhận nó, nếu bạn xem đó là một phần của cuộc sống, nếu bạn nhận lấy nó một cách hoàn toàn, thì sự run rẩy sẽ ngừng ngay lập tức và năng lượng của nỗi sợ sẽ tan biến, bạn trở nên tự do. Lúc đó, bạn biết rằng dù mình rơi vào đại dương, nhưng giọt nước vẫn tồn tại; thực ra, nó sẽ biến đại dương bao la. Lúc đó, cái chết trở thành cửa ải, bạn không còn sợ mất bản thân. Lúc đó, bạn hiểu ý nghĩa của lời Chúa Jesus: “Ai muốn cứu mạng mình sẽ mất nó, còn ai hy sinh mạng sống của mình sẽ giữ được nó”.
Nhưng nếu bạn lên án nỗi sợ, nếu bạn kiềm nén nó, nếu bạn che giấu sự thật rằng bạn sợ, nỗi tự ti sẽ bùng nổ.
Bất cứ điều gì bị kiềm nén đều gây ra nỗi tự ti; bất cứ điều gì bị cấm cản sẽ tạo nên nỗi tự ti; bất cứ điều gì chống lại tự nhiên sẽ sinh ra nỗi tự ti. Lúc đó, bạn cảm thấy tội lỗi - tội lỗi vì đã lừa dối người khác và cả lừa dối chính mình. Sự không chân thật chính là nguồn gốc của nỗi tự ti.
Tại sao tôi vẫn sợ hãi để tiết lộ bản thân?
Có ai không sợ? Tiết lộ bản thân tạo ra nỗi sợ lớn. Đó là điều tự nhiên, vì tiết lộ bản thân đồng nghĩa với việc phơi bày mọi thứ rác rưởi trong tâm trí, những rác rưởi đã tích tụ qua nhiều kiếp sống. Tiết lộ bản thân đồng nghĩa với việc tiết lộ những điểm yếu, hạn chế, thiếu sót. Tiết lộ bản thân đồng nghĩa với việc tiết lộ sự mong manh của mình. Tiết lộ bản thân đồng nghĩa với việc tiết lộ sự trống rỗng của mình.
Sau tất cả những rác rưởi và ồn ào của tâm trí là một khoảng không gian trống rỗng hoàn toàn. Con người trở nên nghèo nàn khi thiếu Thượng đế. Con người trở nên trống rỗng và vô dụng khi không có Thượng đế. Mọi người muốn che giấu điều này, sự trống rỗng này, sự xấu xí này. Họ che giấu nó bằng những bông hoa tươi đẹp, họ trang trí lớp vỏ bọc này. Họ giả vờ rằng họ là ai đó, là cái gì đó.
Trích từ sách của Raya - MyBook