Mỗi chương của quyển sách 'Hạt giống tâm hồn: Luôn là chính mình' của First News đều là một câu chuyện về việc tìm lại chính mình trong cuộc sống. Cuốn sách là một lời nhắc nhở rằng, dù cuộc sống có chông gai thế nào, chúng ta cũng có thể học được điều gì đó từ mỗi biến cố. Có lẽ, chúng ta sẽ tìm thấy sự biết ơn và tình yêu cuộc sống trong những trang sách này.
Ngày đó thực sự là một trong những ngày đẹp nhất trong cuộc đời tôi, đặc biệt là trong sự nghiệp. Được bầu chọn là đơn vị hàng đầu của công ty, tôi đã tổ chức một buổi ăn mừng với đồng nghiệp. Tôi tự hào về tập thể của mình và những thành công mà chúng tôi đã đạt được.
Bữa trưa thật vui vẻ và ấm áp. Tôi cảm thấy hạnh phúc khi thấy tình bạn và sự đoàn kết trong nhóm. Thời tiết cũng rất đẹp, tôi không thể ngờ thêm điều gì có thể tốt hơn.
Sau bữa trưa, chúng tôi tiếp tục làm việc. Tôi nhận được một cuộc họp khẩn trên điện thoại.
Cuộc họp này thường xuyên diễn ra để tiết kiệm thời gian và chi phí. Tôi tiếp tục làm việc trong lúc đợi cuộc họp.
Buổi họp đến lúc, tôi bật loa để làm việc và nghe. Giọng của giám đốc thường vui vẻ, nhưng hôm nay lại khác thường. Anh ta tiết lộ một tin không vui.
- Các bạn sẽ được chuyển đến Ohio, nếu đồng ý. Anh ta nói với giọng run run. – Nếu không, công ty sẽ đền bù và báo trước 60 ngày.
Tôi hoàn toàn bất ngờ. Là nhân viên cũ của công ty, tôi nghĩ vị trí của mình là ổn định. Nhưng giờ thì sao? Mọi người đều sắp mất việc. Tôi phải báo tin này cho nhóm của mình, dù trong lòng lo sợ.
Dù có gia đình an ủi, tôi vẫn lo sợ. Sự nghiệp đã tạo ra hình ảnh của tôi. Nếu không còn công việc, tôi sẽ là ai?
Ngày đầu tiên thất nghiệp, tôi không muốn bước ra khỏi giường. Tôi gửi sơ yếu lý lịch đi khắp nơi nhưng không thành công.
Một hôm, tôi xem một chương trình nói về nhóm giúp trẻ em và người nghèo khổ. Tôi nhận ra có nhiều điều tốt đẹp xung quanh mình. Cách tốt nhất để quên đi khó khăn là giúp đỡ người khác.
Nhận ra mình đã quá chìm đắm trong tự ti, tôi nhận ra có nhiều điều tốt đẹp trong cuộc sống. Tôi quyết định chia sẻ hạnh phúc của mình với người khác.
Tôi quyết định nấu một bữa tối ngon lành cho cả nhà và mang đi tặng hàng xóm. Tôi thấy mình yêu thương bản thân hơn.
Cùng con gái nấu bữa tối, chúng tôi vui vẻ và tự hào về thành quả. Tôi nhớ về bà ngoại và bà cố của cháu, họ đã dạy tôi nhiều điều.
Tôi nhận ra mình chưa dạy các con cách nấu nướng. Tôi quyết định dành thời gian để dạy chúng.
Tôi mở lớp nấu ăn cho các con và quyết định mỗi tuần sẽ nấu một lần cho cả nhà. Tôi muốn chia sẻ niềm vui này với mọi người.
Tôi thấy hạnh phúc khi nấu nướng cùng các con và thưởng thức bữa ăn gia đình. Điều này giúp tôi hiểu ra điều quan trọng nhất trong cuộc sống.
Đó là vai trò của một người vợ, một người mẹ đối với những người xứng đáng có được tôi dành thời gian, sự hướng dẫn và tình yêu thương.
Lớp học nấu ăn hàng tuần trở thành thú vui gia đình, nơi chúng tôi cùng nhau vui chơi, học hỏi và thưởng thức những bữa ăn do chính mình làm. Tôi tập trung vào gia đình và không lo lắng về công việc nhiều như trước.
Sau khi đi làm lại, tôi tìm được công việc linh hoạt hơn, lương cao hơn và ít căng thẳng hơn. Tôi thay đổi ưu tiên và tìm thấy niềm vui trong việc dành thời gian cho gia đình.