Không có hạnh phúc nào rơi từ trời, cũng không có thiên đường nào chỉ toàn hạnh phúc. Hạnh phúc tồn tại khi người ta cảm nhận đau khổ.
Hạnh phúc là ước muốn cao nhất của con người, được hiểu khác nhau qua các xã hội và thời đại. Một số người không tin vào hạnh phúc vì gặp nhiều xui xẻo, nhưng người trẻ mơ mộng về hạnh phúc tuyệt vời. Những người già vẫn đuổi theo hạnh phúc nhưng không thể nắm giữ nó lâu dài.
Chúng ta từng cảm nhận hạnh phúc khi đạt được mục tiêu, nhưng sau đó lại muốn nhiều tiền, tình yêu, và thành công hơn nữa để cảm thấy hạnh phúc. Hạnh phúc luôn là điều đổi thay và khó nắm bắt.
Chúng ta không biết chắc chắn hạnh phúc là gì, nhưng cảm nhận rằng đó là cảm giác thoải mái khi đạt được mong muốn. Hạnh phúc có thể không phụ thuộc vào thời gian hoặc không gian, và mỗi người có cách nhìn khác nhau về nó.
Những điều kiện của hạnh phúc vẫn tồn tại, chỉ là chúng không còn làm ta say mê nữa. Không phải vì chúng trở nên vô ích mà là do sự thay đổi trong nhu cầu của chúng ta, khiến cho ta cảm thấy nhàm chán. Một phần là do ham muốn của chúng ta quá lớn, một phần là do ảnh hưởng sâu sắc từ xã hội.
Nếu hạnh phúc là sự mãn nguyện trong những cảm xúc, thì ngay lúc này chúng ta đã có hàng loạt điều kiện để tồn tại một cách vững chắc. Vì vậy tại sao chúng ta lại nghĩ rằng mình không đủ hạnh phúc? Đôi mắt để nhìn thấy thế giới và những người thân yêu, đôi chân khỏe mạnh để khám phá, công việc ổn định kinh tế và sự thể hiện bản lĩnh, gia đình ấm áp và yêu thương, kiến thức để mở lòng ra thế giới, lòng bao dung để chấp nhận và yêu thương nhiều người. Tất cả đều là điều kiện của hạnh phúc. Hãy nhìn sâu vào trong, ta sẽ nhận ra mình sở hữu nhiều hơn mình nghĩ. Đừng vội than thở vì những điều chưa đạt được, hãy biết trân trọng những gì đã có.