Hôm nay đã mệt mỏi chưa? Cuộc sống đầy gian nan, những lúc phải đối mặt với thử thách, học cách chấp nhận chia ly? Đừng lo, mọi khó khăn đều có cách vượt qua. Trải qua những gian truân, ta mới thấy bình yên. Tự thưởng cho bản thân một chút, một ly trà, một chiếc bánh, một cuốn sách có thể làm dịu đi tâm hồn? “Nhìn lại cuộc đời đã sống” của Bạch Lạc Mai sẽ là lựa chọn tuyệt vời.
Lời mở đầu
…
Đã chiêm ngưỡng đủ phong cảnh cuộc đời, nhưng thật không dễ để hiểu rõ hết mọi điều. Nhiều năm tháng đắng cay, đổi lại chỉ là giấc mộng phai tàn, những kỷ niệm xa xưa vừa dễ chịu vừa buồn đau. Mọi vật trên đời, trước kia yêu thích, giờ đây đã không còn ý nghĩa. Thế gian này, không cần sự trang trí, chỉ cần sự giản dị, mới không mất đi ý nghĩa. Giống như cuộc sống, càng giản đơn, càng thanh thản.
…
Sen
Tôi đã từng nói, sen là một trong những loài thực vật gần gũi nhất với tôi, là một cuộc gặp gỡ đầu tiên trên con đường cuộc sống, là một mối quan hệ đã định sẵn từ kiếp trước. Với vẻ đẹp trong sáng của mình, hoa sen đã trở thành biểu tượng của sự linh thiêng trước mặt Phật. Những người yêu thích sen, hẳn là những người có vẻ đẹp trong trắng, tâm hồn tinh khiết và tình thần hiền lành. Nếu có thể, tôi mong mình có thể biến thành một bông sen, luôn ở bên cạnh Phật, gắn kết với cuộc sống này.
…
Ký ức là như dòng suối chảy, cô gái cầm hạt sen, đã đi về đâu? Bà ngoại và mẹ, có lẽ đã rời khỏi thế gian, thời gian trôi qua một cách vô tình, mang đi bao kỷ niệm đẹp đẽ một cách tự nhiên như vậy. Cuộc đời ngắn ngủi, biến đổi trong nháy mắt, đi đến và đi qua, chúng ta làm thế nào để kiểm soát được nó?
Tôi đã già. Hoa sen đang ở độ đẹp tốt nhất của mình.
...
Chào đón Tết
Tôi chưa bao giờ dành quá nhiều tâm trí cho Tết, chỉ có một vài năm thơ ấu, khi Tết mang lại niềm vui, nhưng sau này, mỗi khi Tết đến, lòng tôi lại tràn đầy lo lắng. Thời gian không ngừng trôi, sự vội vã của nó khiến bạn cảm thấy bất lực. Sau nhiều năm trải nghiệm, thưởng thức hết mọi mùi vị và biến cố của cuộc đời, mặc dù vẫn tôn trọng truyền thống, nhưng tâm hồn tôi đã không còn nồng nhiệt như xưa.
Cuối năm, loại bỏ bụi bặm của một năm, quay về nhà, tôn vinh sự ấm áp của gia đình. Những ngày Tết, không lo lắng về những vấn đề đời thường, chỉ cần tận hưởng niềm vui bên người thân. Ăn những món quen thuộc mẹ nấu, cùng bố uống trà nóng, đi thăm hỏi bạn bè, chúc nhau mừng xuân. Dù bên trong là hình ảnh phồn thịnh, tôi vẫn cảm thấy cô đơn gấp nhiều lần. Tất cả đều là do bản tính con người, không thể thay đổi.
…
Những ngày Tết khi đã trưởng thành, giống như dải gấm hoa thêu, nhưng lại không còn hương vị ngọt ngào ban đầu. Thế giới biến đổi, năm tháng trôi qua như gương sáng, nhưng chỉ thấy bóng dáng xa xăm.
...
Khách qua đường
Trên cuộc đời này, chỉ có một loại tình yêu là không đòi hỏi, không cần phải trả nợ để nhận lại, đó là tình thân. Khi cảm thấy mệt mỏi, cô đơn, không biết nơi nào để dựa dẫm, chỉ có một nơi là nơi bạn có thể đến. Tình thương của cha mẹ, vô biên như núi cao biển rộng, dù cả thế giới quay lưng, họ vẫn ở đó, chờ đợi bạn. Đó là nơi gọi là nhà, không cần phải sang trọng, giàu có, chỉ cần một căn phòng khiêm tốn, một bát cơm giản dị, là đủ để bạn cảm thấy bình an.
...
Tôi ước ao là một khách qua đường, trở lại quê nhà. Như lúc còn nhỏ, nằm trên chiếc giường cũ trải hoa, ánh nắng chiếu qua những khe cửa sổ, mơ mộng về làng quê thơ mộng dưới bình minh. Bên cạnh giếng, những người hàng xóm đang tán gẫu, bước tới múc nước. Bố dậy sớm, đốt lửa bếp, mẹ ngồi trước gương chải tóc. Tôi giả vờ ngủ say, lo sợ giờ học sớm, lo sợ thầy giáo hỏi bài khó hôm qua.
…
Hậu ký
…
Luôn nói rằng, sẽ một ngày, tôi bỏ lại hiện tại, lên thuyền nhỏ đi khắp nơi. Những thứ mà ta tưởng chừng không thể chia cắt, khi đã bỏ đi, sẽ mãi mãi không quay lại. Mọi thứ có nguyên nhân đều gây ra phiền não, chỉ khi bỏ đi, ta mới thực sự tự do.
Tùy duyên là đẹp đẽ, bình đạm là chân thực.