Khi nhắc đến các tập đoàn lớn tại Hàn Quốc, chúng ta thường nhớ đến Samsung, nhưng ít ai biết đến tập đoàn Daewoo, một trong những tập đoàn lớn nhất thế giới, do doanh nhân vĩ đại Kim Woo Chong sáng lập. Ông Kim được biết đến là phù thủy của thế giới kinh doanh với khả năng biến những công ty thất bại thành thành công. Cuốn sách 'Thế Giới Quả Là Rộng Lớn Và Có Rất Nhiều Việc Phải Làm' của ông Kim chia sẻ về tầm quan trọng của ước mơ trong thành công. Ông nhấn mạnh rằng lịch sử luôn thuộc về những người dám mơ ước.
Lịch sử thuộc về những người dám mơ ước
Khi tôi còn học, tôi vô cùng nghèo, nhưng không chỉ riêng tôi. Mọi người đều sống trong hoàn cảnh khó khăn: 30 năm trước, thu nhập bình quân đầu người ở Hàn Quốc chỉ khoảng 50 đô-la. Giờ đây, con số này đã lên tới gần 5.000 đô-la, cho thấy cuộc sống lúc đó có độ khó khăn ra sao. Dù vẫn còn người nghèo ngại, nhưng ngay sau cuộc chiến tranh Triều Tiên, tình trạng nghèo đó lan rộng khắp nơi.
Khi đó, tôi sống ở khu Changchung-dong của Seoul. Tôi phải đi bộ hai tiếng tới Đại học Yonsei, cách nhà khoảng 10 cây số. Tôi không có một xu dính túi, nhưng tôi có ước mơ. Tôi không thể quên cảm giác khi bước ra khỏi thư viện vào buổi tối muộn, hoặc nhìn lên bầu trời trong lúc về nhà. Dường như thế giới này thuộc về tôi, và tôi có thể ôm cả vũ trụ trong vòng tay. Với tôi, không có gì là không thể.
Với tuổi trẻ, ước mơ là quan trọng nhất. Những người có ước mơ không biết đến nghèo khó, vì một người luôn giàu có như những giấc mơ của họ. Tuổi trẻ là thời kỳ bạn chẳng có gì để ghen tỵ nếu bạn có ước mơ, dù bạn không có gì.
Lịch sử là câu chuyện của những người mơ ước.
Ước mơ có khả năng thay đổi cả thế giới. Tôi tin rằng tất cả những người tạo nên lịch sử ngày nay đều có những ước mơ to lớn khi còn trẻ. Hoa Kỳ, chỉ mới hơn 200 năm lịch sử, đang ghi dấu trên trang sách lịch sử của thế giới. Và những ước mơ lớn lao của những người tiên phong là nguồn sức mạnh đằng sau sự phát triển này.
Tôi nghe thường xuyên về việc thanh niên ngày nay không còn có những ước mơ về tương lai như trước nữa. Nếu điều này đúng, đó sẽ là một điều đáng buồn, không chỉ đối với từng người mà còn đối với cả dân tộc.
Những ước mơ thường xây dựng con người. Chúng thể hiện tính cách, sự nghiệp và thậm chí là số phận của mỗi người. Ước mơ giống như bánh lái của con tàu, nhỏ bé nhưng kiểm soát hướng đi. Cuộc sống thiếu ước mơ cũng giống như con tàu thiếu bánh lái, mất hướng và lạc lõng.
Ước mơ không đúng cũng nguy hiểm như không có ước mơ. Một người mà ước mơ của họ không vượt qua sự thoả mãn cá nhân thì cũng không khác gì một người không có ước mơ. Hãy nuôi dưỡng ước mơ của bạn, bởi nó chính là bánh lái điều chỉnh hướng đi của cuộc đời bạn.
Khi tôi và bốn người khác khởi nghiệp Công ty Công nghiệp Daewoo, tôi đã có một ước mơ: Đóng góp vào sự phát triển xã hội thông qua kinh doanh. Dù bắt đầu từ điểm xuất phát khiêm tốn, chúng tôi có một ước mơ vĩ đại.
Ước mơ bắt đầu trở thành hiện thực khi công ty phát triển lên. Trong vòng 10 năm, tôi đã xây dựng Trung tâm Daewoo, tòa nhà lớn nhất Hàn Quốc. Tuy nhiên, lúc đó, tôi còn lo lắng về việc đầu tư vào bất động sản thay vì sản xuất. Nhưng sau đó, tôi đã mở rộng ước mơ, và trong 5 năm, chúng tôi đã có đủ nhân sự để lấp kín ba tòa nhà đó.
Ước mơ mới của tôi là tạo ra sản phẩm chất lượng tốt nhất thế giới. Mặc dù đã lập kỷ lục về doanh số và sản phẩm, nhưng tôi vẫn chưa đạt được ước mơ đó.
Tôi vẫn dành ước mơ này. Sản phẩm đó có thể là bất cứ thứ gì, miễn là được công nhận là tốt nhất thế giới. Đó là ước mơ của tôi, một ước mơ có thể sẽ thực hiện sau khi tôi rời bỏ Daewoo.
Ước mơ lớn nhất của tôi là được nhớ về như một doanh nhân đáng kính. Tôi muốn được người ta nhớ đến không vì giàu có, mà vì đóng góp của mình.
Theo truyền thống, doanh nhân thường không được kính trọng ở Hàn Quốc. Tôi không hiểu vì sao một doanh nhân không thể nhận được sự trọng vọng như một giáo sư hay một nghệ sĩ.
Tôi không muốn người ta nhớ đến tôi vì tiền bạc. Tôi muốn được ghi nhớ vì đóng góp của mình cho xã hội.
Tôi mong muốn được nhớ đến như một chuyên gia hàng đầu trong lĩnh vực của mình. Ước mơ cuối cùng của tôi là xây dựng một xã hội nơi doanh nhân được tôn trọng. Tôi đang cố gắng biến ước mơ thành hiện thực.
Tuổi trẻ mất đi ước mơ sẽ không còn là tuổi trẻ. Ước mơ là trái tim của tuổi trẻ. Và lịch sử là những câu chuyện về những người dám mơ ước.