
Bao giờ chúng ta tự hỏi tại sao chúng ta yêu một người? Có phải vì họ dễ thương không? Ồ, nếu như vậy chỉ là để tận hưởng dễ thương của họ chứ không phải chúng ta yêu. Ai cũng có thể yêu một người dễ thương khác mà! Người dễ thương là người ngọt ngào, nhẹ nhàng, luôn quý mến hoặc nhường nhịn trước chúng ta. Nếu họ dễ thương với người khác mà không dễ thương với chúng ta, thì chưa chắc chúng ta cảm thấy họ dễ thương và chúng ta yêu.
Trong mối quan hệ, có phải chúng ta yêu vì trách nhiệm phải yêu, vì họ có mối liên kết với cuộc sống của chúng ta, hay vì chúng ta biết họ cần sự yêu thương của chúng ta? Thực tế, nhiều người cảm thấy họ phải hy sinh quá nhiều vì người thân, nên họ đã đóng cửa trái tim mình và từ chối yêu thương. Thân thể chỉ trở nên đáng yêu khi có thể mang lại lợi ích, dù chỉ là sự kính trọng hoặc được coi là người tốt.
Ai yêu chúng ta, chúng ta mới yêu lại, ai không yêu chúng ta, thì không có lỗi gì phải yêu họ. Nghe có vẻ công bằng, nhưng đó là sự thực. Thật khó để yêu một người mà họ không yêu chúng ta, thậm chí còn căm ghét hoặc làm tổn thương chúng ta. Nếu họ yêu chúng ta ít hơn, có thể chấp nhận được. Trừ khi họ là cha mẹ hay những người tu hành đạt tới từ bi, họ mới có thể yêu thương mà không cần điều kiện. Họ yêu chúng ta bất kể chúng ta như thế nào. Nhưng chúng ta cũng đã thấy, nhiều cha mẹ từ bỏ con mình vì chúng bị tật nguyền, hoặc những người làm từ thiện, nhưng bỏ qua những đứa trẻ đang cần giúp đỡ. Yêu thương là bản năng của con người, nhưng chúng ta phải rèn luyện rất nhiều để vượt qua sự ích kỷ để tình thương thực sự.
Tình thương thực sự phải bắt đầu từ sự hiến dâng. Đừng nhầm lẫn với việc cố gắng làm mọi cách để hài lòng người khác, chỉ vì muốn 'điểm số thêm'. Sự hiến dâng thực sự phải bắt đầu từ mong muốn mang lại hạnh phúc cho người khác. Mọi thứ ta làm phải dành cho lợi ích của họ, không phải làm cho bản thân, ngay cả khi họ không nhìn thấy tấm lòng của ta. Muốn họ nhận ra tấm lòng của ta, không nên vì mục đích khiến họ yêu thêm hoặc tôn trọng ta. Dù biết rằng trái tim ta không đủ lớn để yêu thương mà không cần được đáp lại, nhưng không có nghĩa là ta phải đặt điều kiện trong mỗi hành động yêu thương. Đó mới là tình thương thực sự.
Cuối cùng, thương người khác cũng là một sự hưởng thụ. Không phải lúc nào cũng có ai để thương, và việc thương người là một niềm hạnh phúc lớn. Hãy yêu thương để đối tượng thực sự được hưởng lợi mà không trở thành nạn nhân của tình thương.
Hiến tặng mang lại niềm vui, nhưng chia sẻ giúp giảm bớt nỗi đau. Sự có mặt của người thương ở bên cạnh khiến nỗi khổ trở nên nhẹ nhàng hơn. Hãy luôn cần nhau trong cuộc sống này.
Một người luôn nói yêu thương ta, nhưng khi gặp khó khăn, họ lại không hiểu. Tình thương chỉ thực sự ý nghĩa khi được chia sẻ và hiểu biết.
Hiểu biết là cần thiết để có thể thương yêu. Hãy lắng nghe và chia sẻ để giúp đỡ nhau.
Thương nhau không cần điều gì lớn lao. Chỉ cần quan tâm và sẵn lòng giúp đỡ nhau trong cuộc sống hàng ngày.
Để có đủ sức mạnh thực hiện mọi điều đó, chúng ta cần nhận ra rằng sự chia sẻ và hiến tặng là hai yếu tố không thể thiếu trong tình thương. Nếu thiếu chúng, tình thương sẽ không tồn tại. Vì nỗi đau của người khác cũng chính là nỗi đau của chúng ta. Nếu chúng ta không giúp đỡ những người chúng ta yêu thương, thì ai sẽ giúp đỡ họ?