Một quyển sách mà mỗi quốc gia, mỗi địa điểm mà Travelling Kat đã đến đều như một con người, một người bạn, một người tình và một người chồng; mang theo cảm xúc và cả những ngọn nguồn vấn vương. Đến với Thế giới nhỏ xinh như bàn tay con gái, Travelling Kat không chỉ dẫn dắt chúng ta đến những địa danh đó mà còn khiến bạn trở thành một phần của những địa danh đó. Hãy đọc cuốn sách này khi bạn thưởng thức một tách cà phê, và để cô ấy thú vị với bạn trước khi bạn bắt đầu cuộc hành trình của chính mình.
BANGKOK - Tôi Yêu Sandals và Làm Đẹp Tự Nhiên
Tôi chắc chắn đang thiên vị: Một ly trà Lipton với nhãn vàng ở Bangkok thì ngon hơn bất kỳ nơi nào khác trên trái đất. Do đó, không cần Christian Louboutin hay Manolo Blahnik, chỉ cần một đôi dép sandal cao su màu đen, tôi cảm thấy mình đi trên phố Bangkok, quyến rũ và tự tin.
Anh có tình yêu ở Bangkok không?
Tôi luôn tự hỏi: Có bao nhiêu chàng trai yêu bạn đến đủ để chấp nhận bạn với tất cả những điều tự nhiên và chân thành như việc bạn vứt đôi giày cao gót và thả lỏng dép tông ở Bangkok? Với câu hỏi đó, tôi sẽ viết một lá thư như thế này cho các chàng trai của tôi và nói về Bangkok…
“Khi đến Bangkok, em sẽ không trang điểm vì nhiệt độ nhiệt đới của thành phố sẽ làm cho khuôn mặt em tự nhiên hồng hào. Son môi đỏ cũng trở nên lạc lõng giữa không gian nhiệt đới. Một chút kẻ mắt để tạo điểm nhấn nhẹ nhàng ở góc mắt, một chút son nhẹ và mái tóc đen tự nhiên. Dù không có nụ cười duyên và nét đẹp mũi cao của các cô gái Thái, nhưng em vẫn cảm thấy rạng rỡ ở đây. Anh có còn thích em?
Em cũng không mặc quá phô trương ở đâu anh. Không phải vì e ngại bị phê phán ở địa phương này mà bởi cách mọi người ở đây tôn trọng và yêu quý em, bất kể em mặc gì. Vì thế, em thường lui tới sự đơn giản. Em sẽ diện chiếc áo hai dây và quần sooc ngắn, hoặc nhảy vui vẻ trong bộ đồ sơ mi trắng và chân váy xanh đen như các nữ sinh Thái trẻ trung trên đường đi dài dọc theo Ratchaprasong. Với giọng nói dễ thương, cử chỉ nhẹ nhàng của họ, em cảm thấy họ thật sự lịch lãm trong những bộ trang phục tưởng chừng nhàm chán. Anh có còn thích em?
À, em cũng sẽ thử xăm đấy anh. Một hình xăm nhỏ xíu ở vòng eo và có lẽ mẹ sẽ tức giận em mỗi khi nhìn thấy. Em sẽ dám bước vào các quán bar dành riêng cho cộng đồng LGBT và gặp gỡ mấy người bạn. Và nếu không tìm được khách sạn, em sẽ dũng cảm đựng balo và ngủ ngoài đường Khao Sarn hoặc trú mưa trong một quán bar đợi đến khi trời sáng. Em sẽ chọn thời điểm đúng là Lễ hội Song Kran tháng Tư để đến Bangkok và sẵn lòng đối mặt với việc bước ra đường với trang phục ướt nhẹp và bùn đất. Bangkok chấp nhận sự náo loạn của một cô gái trẻ, nên nếu em quyết định phá vỡ mọi quy tắc, em sẽ làm điều đó ở Bangkok. Anh có còn thích em?
Và cuối cùng, với Bangkok, em sẽ thể hiện đúng bản tính của mình: có lúc phi lý và ích kỷ chẳng hạn. Không cần phải lý giải gì, em sẽ mạnh mẽ tuyên bố rằng Bangkok là thành phố tuyệt vời nhất thế giới. Em sẽ ca tụng sự nhân từ của người Thái dù những người bạn du lịch vẫn cảnh báo về việc sử dụng thẻ tín dụng ở MBK hay các vụ lừa đảo với khách du lịch ở sân bay Suvarnabhumi. Anh, một người có đầu óc lẽ phải, có lẽ sẽ phát tức khi thấy em cứ liên tục lặp lại việc đi đến Bangkok như một đứa trẻ vô tư với chiếc khăn bông cũ, còn tỏa mùi sữa. Anh sẽ cố gắng thuyết phục em rằng cảnh đẹp của thành phố đang bị hủy hoại bởi các tuyến đường BTS hay tắc đường xảy ra vào mọi thời điểm. Anh sẽ chỉ ra rằng ngay cả những người dân Thái cũng cảm thấy mệt mỏi với cuộc sống 24/7 ở thành phố đông đúc này và họ đều cùng nhau tìm kiếm bình yên ở Chiang Mai hoặc Ayutthaya.
Em không chịu nghe một lời. Thậm chí, có lúc em sẽ hoàn toàn quên anh khi gặp lại Bangkok: Sung sướng thưởng thức cuộc sống độc thân. Em sẽ đi như bay trong chợ Jatujak hoặc chạy vào một quán bar đường phố ở Soi Rambuttri mà không để ý rằng anh đã mệt mỏi. Em cũng có thể bỏ anh vào một buổi sáng đẹp trời, ẩn mình trong quán cà phê vườn ở góc phố không tên mà chỉ có anh mới biết cách tìm em. Anh có còn yêu em không?
Anh có đủ kiên nhẫn và bao dung để yêu em với tất cả những đặc tính và sự nổi loạn của em không: Đó là quyết định của anh. Nhưng em mong anh hãy một lần, cùng em khám phá Bangkok. Có lẽ, anh cũng sẽ yêu thành phố này như em. Ai nói rằng nơi đây chỉ dành cho phụ nữ. Đây là thành phố của những người trẻ, phóng khoáng và tự do.
Cuộc điều tra dưới ánh mặt trời…
(...và không bao giờ cô đơn nữa.)
Bangkok có mọi thứ, nhưng tuyệt vời nhất là ánh mặt trời, không quan trọng mùa nào. Ngoài ra, người Thái biết cách giấu ánh mặt trời trong nụ cười, ánh mắt và trong từng miếng ăn cay. Đôi khi, nhìn ra bầu trời xám xịt trên mảnh đất này vào mùa Đông, đột nhiên mở Facebook hoặc email ra, thấy ai đó đang tận hưởng ánh mặt trời ở Bangkok, lòng những người còn lại trong ban cũng ấm lên. Vitamin D không thể gửi qua email nhưng rõ ràng, 'bưu kiện cảm hứng' đã được gửi về từ đất nước của mặt trời. Sau chuyến đi đó, mọi người mang nắng về trên làn da khỏe mạnh và cả không gian ấm áp, sôi động trong các câu chuyện. Bangkok là nơi trốn tránh của tôi, mà nơi đó, chắc chắn phải có nhiều nắng mặt trời.
Khi mùa Hè về, thành phố như bừng sáng. Mọi người dường như đều muốn trốn khỏi cái lạnh của mùa Đông để đón chào ánh nắng ấm áp của mặt trời. Lễ hội Midsommar được tổ chức để kỷ niệm những ngày có nhiều ánh nắng nhất trong năm, từ ngày 21 đến ngày 24 tháng Sáu. Trong mùa Hè này, mặt trời tỏa sáng liên tục khoảng 15-20 giờ mỗi ngày, khiến mọi người thích thú tận hưởng nắng. Khắp nơi đều có người tắm nắng, từ công viên đến khuôn viên trường đại học. Mặt trời là nguồn cảm hứng cho mọi hoạt động, từ ca hát, nhảy múa cho đến những buổi gặp gỡ hò hẹn. Có lẽ không quá lời khi tôi gọi mặt trời là 'nguồn cảm hứng lớn' mà thế giới đang tìm kiếm.