Trình bày câu chuyện: Pa-xtơ và đứa trẻ trang 138 sách giáo khoa Tiếng Việt lớp 5 tập 1. Câu 2. Mô tả lại toàn bộ nội dung câu chuyện Pa-xtơ và đứa trẻ
Câu 1
Dựa vào những gì được kể bởi cô giáo (thầy giáo) và các hình minh họa, mô tả lại từng phần của câu chuyện.
Phương pháp giải:
Học sinh lắng nghe kỹ lời kể của giáo viên, kết hợp quan sát các hình tranh để mô tả lại từng phần của câu chuyện.
Giải thích chi tiết:
Tranh 1: Cậu bé Giô-dép bị chó dại cắn từ vùng quê xa xôi đến Pa-ri và được Lu-i Pa-xtơ cứu chữa. Nhìn thấy cảnh em bé đau đớn và ánh mắt đỏ ngầu của mẹ, lòng trắc ẩn của Pa-xtơ bùng cháy.
Tranh 2
Tranh 3: Ngày hôm sau, Pa-xtơ quyết định tiêm vắc xin chống dại cho cậu bé, đó là một loại vắc xin độc hại. Ông hồi hộp chờ đợi kết quả.
Tranh 4: Pa-xtơ tiêm mũi tiêm cuối cùng. Ông lo lắng cực kỳ, phải đợi bảy ngày để biết kết quả.
Tranh 5: Sau bảy ngày, em bé đã khỏe mạnh, yên bình.
Tranh 6: Sau thành công ấn tượng đó, nhiều bệnh nhân đến xin ông giúp đỡ. Phòng thí nghiệm của ông trở thành Viện Pa-xtơ – cơ sở đầu tiên trên thế giới chống lại bệnh dại.
Câu 2
Mô tả lại toàn bộ câu chuyện.
Phương pháp giải:
Dựa vào bài tập 1 đã thực hiện để kể lại cả câu chuyện.
Giải thích chi tiết:
Vào ngày 6-7-1885, chú bé Giô-dép, mười bốn tuổi, bị chó dại cắn đã hai ngày. Mẹ của Giô-dép đưa cậu bé từ vùng quê xa xôi lên Pa-ri để xin sự giúp đỡ của Pa-xtơ. Cậu bé bị mười bốn vết cắn ở tay vì che mặt khi chó xông vào. Sự sống của cậu chỉ được tính từng ngày. Nhìn thấy cảnh đau đớn của cậu bé và nước mắt của người mẹ, Pa-xtơ rất đau lòng khi nghĩ về ngày mai, khi cậu bé sẽ trở nên đau đớn và mất đi...
Đêm đã khuya, nhưng Pa-xtơ vẫn không thể chợp mắt. Ông đã phát minh ra vắc-xin chống dại nhưng chỉ thử nghiệm thành công trên loài vật. Đối với con người, ông chưa thử nghiệm. Ông muốn cứu giúp cậu bé nhưng không dám làm em trở thành một mẫu thử nghiệm. Vì nếu có bất kỳ vấn đề gì xảy ra thì sao?
Sáng hôm sau, ông đã thảo luận với đồng nghiệp và quyết định tiêm vắc-xin cho Giô-dép, hy vọng sẽ cứu được em. Và vào buổi chiều của ngày 7-7-1885, ông đã tiêm vắc-xin cho Giô-dép. Trong những ngày tiếp theo, ông tiếp tục tiêm vắc-xin, nồng độ độc tính ngày càng tăng. Chín ngày đã qua, nhưng với ông, chúng trôi qua như chín tháng. Phát tiêm thứ mười, với một loại vắc-xin có độc tính cực cao. Đây là phát tiêm quyết định số phận của Giô-dép. Vì thế, suốt đêm đó, Pa-xtơ đã thức dậy. Sáng hôm sau, ông quyết định tiêm phát thứ mười.
Sau khi hoàn tất tiêm phát cuối cùng, Pa-xtơ tự mình dẫn Giô-dép lên giường, an ủi em. Thêm bảy ngày chờ đợi làm cho tóc của Pa-xtơ bạc thêm nhiều. Dù chân trái của mình bị bại liệt, Pa-xtơ vẫn luôn sử dụng gậy để thăm Giô-dép.
Qua ngày thứ bảy, cậu bé vẫn ổn, khỏe mạnh, yên bình. Lúc này, Pa-xtơ mới có thể nhẹ nhõm. Ông đã thành công trong việc chữa trị bệnh dại.
Sau sự thành công ấn tượng đó, nhiều người đến phòng thí nghiệm của ông để xin ông giúp đỡ. Phòng thí nghiệm của ông đã trở thành Viện Pa-xtơ - trung tâm chống lại bệnh dại đầu tiên trên thế giới.
Câu 3
Thảo luận với bạn bè về ý nghĩa của câu chuyện.
Phương pháp giải:
Từ những hành động và việc làm của bác sĩ Pa-xtơ, em đã suy nghĩ gì?
Giải thích chi tiết:
Câu chuyện này muốn ca ngợi tài năng và tấm lòng nhân ái, sự quan tâm đến con người của bác sĩ Pa-xtơ. Tài năng và lòng nhân ái đã giúp ông đưa ra một phát minh khoa học lớn lao cho nhân loại.