Trình bày dẫn chứng về mối liên hệ với Tây Tiến của Quang Dũng tập hợp 15 ví dụ dẫn chứng có thể áp dụng trong tác phẩm Tây Tiến. Điều này giúp bài văn của bạn trở nên thuyết phục hơn, lập luận chặt chẽ hơn và đạt được điểm cao.
Mối liên hệ với Tây Tiến đóng vai trò quan trọng trong việc thể hiện sự hiểu biết của học sinh. Ngoài ra, dẫn chứng còn giúp bài viết trở nên thuyết phục, hấp dẫn và đáng tin cậy hơn. Bài thơ Tây Tiến của cố nhà thơ Quang Dũng là một trong những tác phẩm đáng chú ý nhất về hình tượng người lính cụ Hồ. Dưới đây là 15 ví dụ dẫn chứng về mối liên hệ với Tây Tiến tốt nhất mà bạn có thể tham khảo. Ngoài ra, bạn cũng có thể xem thêm: dẫn chứng về mối liên hệ giữa Vợ chồng A Phủ, cách thay thế từ/cụm từ trong bài nghị luận văn học.
Dẫn chứng số 1
Khi phân tích câu đầu tiên của bài thơ “Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi”, chúng ta có thể trích dẫn nhận định: 'Câu thơ như một nét bút tuyệt vời về vẻ đẹp thiên nhiên của sông Mã. Tôi chưa từng đọc câu thơ nào viết về sông Mã tốt hơn câu thơ này. Âm điệu của câu thơ tạo ra một không khí của sự dũng cảm và mạnh mẽ, giống như một hiệp sĩ với khúc nhạc của chiến trận, đó là sự táo bạo và dũng mãnh của nó mà tạo ra một cảm giác uy nghiêm của bài thơ' (Nhà thơ Phan Quế)
Dẫn chứng số 2
Khi phân tích “nỗi nhớ chơi vơi”, chúng ta có thể liên kết đến “nỗi nhớ bồi hồi”, “nỗi nhớ ngẩn ngơ” trong ca dao:
'Nhớ ai bồi hồi bùng cháy
Giống như đứng trước lửa hay ngồi gần than'
'Nhớ ai mơ màng ngẩn ngơ
Nhớ ai đâu? Nhớ bây giờ, nhớ ai'
Hoặc cảm xúc nhớ nhung trong thơ của Tế Hanh:
'Hoa cúc vàng trong ký ức dây dưa'
Dẫn chứng số 3
Khi phân tích câu thơ “Heo hút cồn mây súng ngửi trời” ta nhận thấy tư thế kiêu hãnh và mạnh mẽ của người lính giữa bầu trời rộng lớn. Tư thế này gợi lên hình ảnh anh vệ quốc quân trong thơ Tố Hữu:
“Đẹp như tranh vẽ dưới ánh chiều
Dài lưng trời vút lên trên núi
Núi không làm chệch vai của anh
Lá lúp trên cỏ, gió cuốn theo”
Dẫn chứng số 4
Phân tích khắc nghiệt, hung ác của tự nhiên qua hình ảnh “Ngàn thước cao, ngàn thước thấp”, chúng ta có thể nhớ đến hình ảnh thác nước dựng đứng trong thơ Lí Bạch:
“Bay vùn vụt như phi thiên hướng trực
(Nước bay thẳng xuống ba nghìn thước)
Dẫn chứng số 5
Phân tích tính hoang sơ, huyền bí của vùng đất “sơn cùng nước vô biên” trong câu thơ “Buổi chiều oai vệ thác reo/ Đêm đêm Mường Hịch sói cười người” chúng ta có thể gợi nhớ đến câu thơ:
“Nhìn vào những chiều rỉ máu sau rừng
Ta chờ đợi chết dưới ánh mặt trời gay gắt”
(“Nhớ rừng” – Thế Lữ)
Dẫn chứng số 6
Đề cập đến sự ra đi thanh thản của các chàng trai Tây Tiến, có thể nhớ đến câu thơ sau đây:
“Chết vui như sau khi cày xong ruộng
Tâm hồn an lành, lòng người công bằng
Nằm trên bãi cỏ, ngủ say sưa'
(Tố Hữu)
Hoặc:
“Chúng tôi đã ra đi mà không hối tiếc
Nhưng tuổi thanh xuân làm sao mà không tiếc nuối
Nhưng mỗi người đều tiếc nuối tuổi thanh xuân
Thì còn lý do gì để không yêu quê hương”
(“Khúc bảy” - Thanh Thảo)
Dẫn chứng số 7
Để nói về tinh thần hùng hồn trong hình ảnh ấn tượng về người lính Tây Tiến, có thể nhớ đến những câu thơ trong bài “Dáng đứng Việt Nam” của Lê Anh Xuân:
“Anh ngã xuống đường băng Tân Sơn Nhất
Nhưng anh quật ngã đứng dậy tì súng trên cánh phi cơ
Và anh hy sinh khi đang đứng bắn
Máu anh phun ra theo dòng lửa đạn rực rỡ
Dáng đứng Việt Nam”
Dẫn chứng số 8
Khi phân tích câu thơ: “Nhớ ôi Tây Tiến cơm nghi ngút khói/ Mai Châu mùa em thơm phức hương xôi”, gợi cho ta nhớ đến những vần của Chế Lan Viên trong bài thơ “Tiếng hát con tàu”:
“Anh nắm lấy tay em vào cuối chiến dịch
Vắt xôi để nuôi người lính em giấu trong rừng
Trên đất Tây Bắc, tháng ngày không ghi lịch
Bữa cơm đầu vẫn tỏa hương thơm”
Dẫn chứng số 9
“Nếu Chính Hữu mô tả về những chiến sĩ bằng cách hiện thực hóa, thì Quang Dũng đã tái hiện vẻ đẹp của họ thông qua một cách lãng mạn, mang lại sự cuốn hút cho thi ca, sự bay bổng của hình ảnh. Nếu thiếu đi nét lãng mạn này, bản chất của 'Tây Tiến' sẽ mất đi vẻ đẹp toàn diện của nó” – Nguyễn Đăng Điệp
Dẫn chứng số 10
Nhận định này có thể áp dụng để so sánh sự khác biệt giữa tác phẩm 'Đồng chí' của Chính Hữu và 'Tây Tiến' của Quang Dũng.
Dẫn chứng số 11
Để thấy được sự tinh tế, hào hoa của Quang Dũng khi cảm nhận được tinh thần của cây lau, chúng ta cần liên kết đến những câu thơ của Chế Lan Viên:
“Ngàn lau mỉm cười dưới ánh nắng
Hồn của mùa thu đang về
Hồn của mùa thu sắp rời bỏ
Ngàn lau trắng xóa màu”
Dẫn chứng số 12
Khi nói về căn bệnh nguy hiểm – sốt rét trong rừng, chúng ta có thể kết nối với hình ảnh của anh lính vệ quốc trong bài thơ “Cá nước” của Tố Hữu:
“Những giọt mồ hôi rơi
Trên khuôn mặt anh lấp lánh như vàng nghệ”
Hoặc:
“Khuôn mặt đã bị ảnh hưởng bởi căn bệnh
Không còn tươi sáng như những ngày xưa nữa!”
(“Trên đỉnh sơn” – Thôi Hữu)
“Phút giây anh giống như lửa nóng
Núi cũng im lặng, cũng nhẫn nhục như anh
Những câu thơ hoang tưởng trong cơn sốt
Chữ viết cháy đen cong vẹo thành hình ảnh”
(“Nhật ký sau cơn sốt” – Nguyễn Đức Mậu)
Dẫn chứng số 13
'Nhớ khi rời bỏ đất nước chìm trong khói lửa
Toàn bộ thủ đô ngập trong ngọn lửa sau lưng
Những chàng trai vẫn chưa trở thành anh hùng
Tinh thần đồng lòng với lá cờ đỏ thắm
Quần áo rách tả tơi và đôi giày đi xa hàng vạn dặm
Vết bụi chiến trường làm phai màu áo hào hoa
Miệng tóc xanh thề mãi mãi cho đến khi già
Chịu nắng, chịu gió và hoa cỏ dại
Nghe tiếng thề của những người con Hà Nội...'
(Chính Hữu)
Dẫn chứng số 14
'Những dấu chân vết lại phía sau
Chân in sâu trên đời chúng tôi trong những năm tháng trẻ trung nhất
Mười tám hai mươi như những bông cỏ
Dày như cỏ
Yếu mềm và mạnh mẽ như cỏ
Cơn gió lạ thổi mạnh một chiều không rõ ràng
Hoa chuẩn bị nở bừng trong lòng đất
Nơi đó chắc chắn mùa xuân sẽ về
Thú vị hơn cả một điều bất ngờ
Chúng tôi đã bước đi không hối tiếc
(Tuổi hai mươi làm sao không hối tiếc)
Nhưng ai cũng tiếc tuổi hai mươi thì còn gì nữa cho Tổ quốc?'
(Trích: Đoạn trích từ ca khúc Những người đi đến biển – Thanh Thảo)
Dẫn chứng 15
'Cuộc đời gió bụi trải qua những cảnh máu me
Đói khát đã cắn xé từng mảnh da thịt
Khuôn mặt đã bị tác động bởi căn bệnh
Không còn tươi sáng như ngày nào nữa!
Lòng tôi xao xuyến với tình yêu và sự thương xót
Muốn viết những bài thơ đậm nước mắt
Dành tặng cho những anh em đã từng rót máu
Giữ thân xác yếu đuối bảo vệ tổ quốc.'
- Trên đỉnh núi Cấm -
(Thôi Hữu )