Xưa kia, có một cô gái trẻ nổi tiếng khắp kinh thành với vẻ đẹp không gì sánh bằng và tài năng về thơ ca, văn chương, và hội họa. Đó chính là Kiều. Cô là con gái của một gia đình trung lưu tốt lành, có hai người em trai là Thúy Vân và Vương Quan. Nhưng đen đủi, gia đình cô gặp phải oan trái khi cha cô, ông Vương bị bắt giam. Trong hoàn cảnh khó khăn ấy, Kiều đã quyết định bán thân để chuộc cha, và người mua cô chính là Mã Giám Sinh - một tên buôn người nổi tiếng.
Mụ mối đã hoàn thành nhiệm vụ, dẫn Mã Giám Sinh đến mua Kiều. Cuộc gặp gỡ và thương thảo diễn ra rất nhanh chóng:
- Mã Giám Sinh - Ông ta tự giới thiệu.
- Huyện Lâm Thanh - Ông ta trả lời khi được hỏi về quê quán.
Chỉ cần nhìn vào bề ngoài của ông ta, ai cũng có thể thấy ông ta là một kẻ giả dối, xấu xa. Dù đã khoảng bốn mươi tuổi nhưng ông ta vẫn trẻ trung, trông như một tên trai bao, không có sự đứng đắn, chính trực nào. Ông ta có rất nhiều người hầu phục tận nơi. Ngay từ cách nói chuyện, ông ta đã để lộ sự vô lễ, giả dối. Ông ta đến nhà của Kiều như là đến nhà mình. Không có sự lễ phép, mời mọc gì cả, ông ta đã ngồi ngay lên ghế cao nhất - ghế chỉ dành cho chủ nhân của gia đình. Trong khi Kiều chỉ là người bị bán, ông ta đã không thèm quan tâm đến cảm xúc của cô. Gia đình gặp khó khăn, mỗi người mỗi phương hướng, và Kiều phải bán thân để chuộc cha. Cô nhớ mãi những ngày hạnh phúc bên gia đình, những lời hứa trăm năm của tình thân. Nhưng những ngày đó đã qua, và giờ đây, cô phải đối diện với Mã Giám Sinh với lòng sợ hãi và lo sợ. Kiều buồn bã, nhưng vẫn giữ vẻ đẹp của mình. Cô nhỏ bé, yếu đuối nhưng kiên định như cây mai, cây trúc trước cơn gió lớn, giống như cây liễu trước sóng biển to. Kiều là như vậy, trong khi Mã Giám Sinh lại khác biệt, một kẻ buôn người chán nản phải suy nghĩ và cân nhắc về việc mua Kiều như là việc chọn lựa rau để mua. Sau một thời gian, ông ta đã thử tài Kiều. Ông ta yêu cầu Kiều chơi đàn nguyệt và sáng tác thơ trên quạt. Ông ta nghe Kiều trình bày một bản nhạc buồn cùng với một bài thơ về số phận đáng thương, và cảm thấy rất đắng lòng. Nhưng Mã Giám Sinh không quan tâm đến điều đó, ông ta chỉ thấy Kiều là một món hàng đắt tiền, đầy tiềm năng lợi nhuận, và vì vậy ông ta đã quyết định mua ngay.
- Trước đây ta đã từng mua ngọc đến Lam Kiều, giờ cũng thế. Thật là một người hiếm có vẻ đẹp và tài năng. Vậy thì giá cả là bao nhiêu?
Mụ mối rất vui mừng khi thấy điều đó, bởi với số tiền này, cô sẽ có một cuộc sống mới, giàu sang. Mụ mối đã đưa ra giá ngay lập tức:
- Thúy Kiều từng được coi là một người đẹp xuất sắc, nhưng vì số phận gia đình nên cô không thể giấu được. Dù có giá trị nhưng không ai dám mua với giá quá cao.
Thật là một mức giá đáng kinh ngạc, Mã Giám Sinh không vội vàng trả giá. Họ cứ tranh đấu, một bên cắt giảm, một bên tăng thêm, một thời gian dài trôi qua trước khi đạt được một giá trị chỉ vượt qua một nửa giá đề xuất ban đầu. Điều này chỉ chứng minh họ chỉ quan tâm đến tiền bạc. Thật đáng tiếc cho Kiều, cô phải trải qua một cuộc sống rối ren, khó khăn sau sự kiện này.
Trích: Mytour