
Triple H | |
---|---|
Triple H vào tháng 11 năm 2017 | |
Tên khai sinh | Paul Michael Levesque |
Sinh | 27 tháng 7, 1969 (55 tuổi) Nashua, New Hampshire |
Nơi cư trú | Weston, Connecticut |
Vợ hoặc chồng | Stephanie McMahon (25/10/2003) |
Con cái | 3 |
Gia đình | McMahon |
Website | WWE Corporate Bio |
Sự nghiệp đấu vật chuyên nghiệp | |
Tên trên võ đài | Triple H Hunter Hearst Helmsley Jean-Paul Lévesque Terra Ryzing Terror Risin' |
Chiều cao quảng cáo | 6 ft 4 in (1,93 m) |
Cân nặng quảng cáo | 255 lb (116 kg) |
Quảng cáo tại | Boston, Massachusetts (as Terror Risin'/Terra Ryzing) Sainte-Mere-Eglise, Pháp (as Jean-Paul Lévesque) Greenwich, Connecticut (as Hunter Hearst Helmsley/Triple H) |
Huấn luyện bởi | Killer Kowalski |
Ra mắt lần đầu | ngày 24 tháng 3 năm 1992 |
Paul Michael Levesque (sinh ngày 27 tháng 7 năm 1969), nổi tiếng với biệt danh Triple H, là một giám đốc kinh doanh, đô vật chuyên nghiệp đã nghỉ hưu và diễn viên người Mỹ. Hiện tại, ông là Phó Chủ tịch điều hành phụ trách Tài năng, Sự kiện Trực tiếp và Sáng tạo của WWE, đồng thời là người sáng lập và nhà sản xuất chính của NXT.
Levesque sinh ra và lớn lên ở Nashua, New Hampshire và bắt đầu sự nghiệp đấu vật chuyên nghiệp vào năm 1992 với International Wrestling Federation (IWF) dưới tên gọi Terra Ryzing. Năm 1994, ông gia nhập World Championship Wrestling (WCW) với vai trò một quý tộc người Canada gốc Pháp tên Jean-Paul Levesque. Ông gia nhập WWF/E vào năm 1995, khi đó ông sử dụng tên Hunter Hearst Helmsley, và sau đó đổi thành Triple H.
Tại WWF, Triple H đã nổi bật khi đồng sáng lập D-Generation X (DX), một nhóm có ảnh hưởng lớn, trở thành một nhân tố chủ chốt trong Kỷ nguyên Attitude những năm 1990. Sau khi giành đai WWF Champion vào đầu năm 1999, anh đã trở thành một trong những ngôi sao lớn nhất.
Trong suốt sự nghiệp của mình, ông đã giành tổng cộng 23 danh hiệu, bao gồm 8 lần vô địch WWE Championship và 5 lần vô địch World Heavyweight Championship. Ngoài ra, ông còn đạt danh hiệu King of the Ring năm 1997, chiến thắng Royal Rumble năm 2002, và đứng thứ 7 trong Grand Slam Championship.
Ngoài sự nghiệp đấu vật, ông còn xuất hiện trong nhiều bộ phim và chương trình truyền hình.
Khởi Đầu Sự Nghiệp
Khi còn trẻ, ông là một fan cuồng của đô vật nổi tiếng Ric Flair. Ông bắt đầu tập thể hình từ năm 14 tuổi, và sau khi tốt nghiệp trung học năm 1987, ông tham gia các giải thể hình. Ông giành giải Mr New Hampshire khi mới 19 tuổi. Trong thời gian này, ông đã gặp Ted Arcidi và bắt đầu mơ ước trở thành đô vật chuyên nghiệp.
Vào năm 1992, với sự giới thiệu của Ted Arcidi, ông được nhận vào trường dạy đấu vật Killer Kowalski. Ông ra mắt vào ngày 1 tháng 11 năm đó trong trận đấu với Flying Tony Roy. Sau đó, ông thi đấu cho Independent Wrestling Federation (IWF), nơi đào tạo các học viên từ trường Killer Kowalski, và đã trở thành IWF Heavyweight Champion dưới tên gọi Terra Ryzing.
World Championship Wrestling
Vào đầu năm 1994, ông ký hợp đồng với WCW và lần đầu ra mắt trong vai trò của một nhân vật phản diện đối đầu với Brian Armstrong. Ông tiếp tục sử dụng tên Terra Ryzing cho đến giữa năm 1994, sau đó đổi thành Jean-Paul Lévesque và bắt đầu áp dụng chiêu kết thúc nổi tiếng The Pedigree. Từ cuối năm 1994 đến đầu năm 1995, ông kết hợp với Lord Steven Regal, một đô vật lịch thiệp và tinh tế. Cặp đôi này không kéo dài lâu, và Levesque gia nhập WWF/E vào năm 1995 khi WCW không chấp nhận yêu cầu của ông về việc thi đấu riêng.
World Wrestling Federation / Entertainment (1995-đến nay)
The Connecticut Blueblood (1995–1997)

Levesque tiếp tục sự nghiệp tại WWE/WWF với tên gọi ''The Connecticut Blueblood'' Hunter Hearst Helmsley. Vào ngày 26 tháng 5 năm 1996, ông xuất hiện tại WWF Superstars cùng Marty Garner. Trong một pha thực hiện chiêu thức pedigree không thành công, Garner đã lợi dụng cơ hội để thực hiện cú 'double underhook suplex' vào Levesque, dẫn đến chấn thương nặng ở cổ. Garner đã bị kiện và phải trình bày lại sự việc trên The Montel Williams Show.
Levesque sau đó quay trở lại với tư cách thành viên của nhóm The Klig, cùng với Shawn Michaels, Kevin Nash, X-Pac và Scott Hall. The Klig được biết đến như một nhóm sáng tạo và đối kháng với Vince McMahon. Levesque đã giành chiến thắng trong King of the Ring năm 1996, nhưng sau đó bị hạ thấp từ ứng cử viên vô địch thành một 'jobber to the stars.' Sau sự kiện Madison Square Garden, The Klig đã có trận đấu chia tay với Nash và Hall. Mặc dù bị ngược đãi, Levesque đã có một thời kỳ thành công tại MSG Incident, giành đai WWF Intercontinental Championship lần đầu tiên vào tháng 10 năm 1996 sau khi đánh bại Marc Mero. Ông giữ đai trong 4 tháng trước khi bị Rocky Maivia đánh bại vào ngày 13 tháng 7 năm 1997 trong một show đặc biệt của Thursday Raw Thursday, sau này được biết đến là Monday Night Raw. Trong thời gian đó, ông nhận được sự hỗ trợ từ Mr. Hughes để bảo vệ mình và bắt đầu mối thù với Goldust, người đã đánh bại ông tại WrestleMania 13. Chyna cũng gia nhập nhóm để hỗ trợ ông.
D-Generation X (1997–1999)

Vào năm 1997, Levesque bắt đầu lấy lại phong độ khi giành chiến thắng trong King of the Ring sau khi đánh bại Mankind (hiện tại là Mick Foley) trong trận chung kết. Một năm sau, ông cùng với Shawn Michaels, James Bucker và Rick Rude thành lập nhóm D-Generation X (DX), một nhóm nổi bật với sự tự khẳng định và phong cách độc đáo. Shawn, Levesque và James đã tạo ra câu slogan nổi tiếng của nhóm là 'suck it' và động tác gồng cơ tay. Họ đã chế giễu Bret Hart ở Canada. Trong thời gian này, Levesque đã được gọi ngắn gọn là Triple H. Sau trận đấu giữa DX và Hart Foundation, Triple H tiếp tục mối thù với Owen Hart vì chức vô địch WWF European Championship. Mối thù này kết thúc tại WrestleMania 14, khi Chyna bị xích lại vào St. Laught, và đã ném bột vào mắt Owen Hart, giúp Triple H thực hiện cú Pedigree và giành chiến thắng. Sau WrestleMania, Shawn Michaels tạm nghỉ vì chấn thương từ Royal Rumble, và Triple H lên nắm quyền chỉ đạo DX. Ông mời X-Pac gia nhập nhóm. Vào năm 1998, DX trở nên phổ biến hơn, từ một nhóm villains trở thành yêu thích của khán giả. Trong thời gian này, Triple H bắt đầu mối thù với The Rock, lãnh đạo nhóm Nation of Domination, dẫn đến trận tranh đai Intercontinental Championship tại SummerSlam, nơi Triple H thắng trong trận ladder match. Tuy nhiên, chấn thương đầu gối đã khiến Triple H không giữ đai lâu. Khi The Rock giành đai WWE Championship tại Survivor Series, mối thù giữa hai người tiếp tục, và DX tấn công The Corporation, nhóm của The Rock. Triple H thách đấu tranh đai WWF Championship vào ngày 25 tháng 1 năm 1999 trong trận 'I Quit Match' với The Rock. Triple H thua trận và chứng kiến Chyna bị Kane tấn công, dẫn đến việc Chyna phản bội và gia nhập The Corporation.
Trong cốt truyện tại WrestleMania 15, Triple H đánh bại Kane với sự hỗ trợ của Chyna để tiếp tục là thành viên của DX. Tuy nhiên, vào cuối buổi tối, ông đã phản bội DX bằng cách giúp Shane McMahon giữ đai European Championship trước X-Pac và gia nhập The Corporation. Vào đầu năm 1999, sau khi rời DX, Triple H trở lại với vai trò villain. Sau nhiều lần thất bại trong việc giành danh hiệu, Triple H cùng Mankind thách đấu đương kim vô địch WWF Championship là Steve Austin trong trận Triple Threat Match tại SummerSlam. Mankind thắng trận và giành đai, nhưng trong một show RAW tiếp theo, Triple H đã đánh bại Mankind để giành đai WWF Championship lần đầu tiên.
Triple H mất chức vô địch vào tay Vince McMahon vào ngày 16 tháng 9 năm 1999, nhưng sau đó giành lại được trong Unforgiven. Ông đã đánh bại Steve Austin tại No Mercy, trước khi để mất danh hiệu vào tay Big Show tại Survivor Series. Trong thời gian này, Triple H tiếp tục mối thù với Vince McMahon vì ông muốn có được con gái của Vince, Stephanie McMahon. Triple H đã đánh bại Vince tại Armageddon, và sau đó ông và Stephanie duy trì mối quan hệ lâu dài trong WWF, trở thành McMahon-Helmsley Faction và nổi tiếng trong 17 tháng.
Kỉ nguyên McMahon-Helmsley (2000-2001)

Vào tháng 1 năm 2000, Triple H bắt đầu sử dụng biệt danh 'The Game', nhấn mạnh sự xuất sắc của mình trong làng đô vật. Vào ngày 1 tháng 3 năm 2000, tại sự kiện RAW IS WAR, Triple H đã đánh bại Big Show để giành lại đai WWF Championship lần thứ ba.
Vào đầu năm 2000, Triple H bắt đầu mối thù với Mick Foley như một phần của cốt truyện. Mối thù này kết thúc trong trận Hell in the Cell tại No Way Out, buộc Foley phải từ giã sự nghiệp. Tại WrestleMania 2000, Triple H đánh bại The Rock để bảo vệ đai, nhưng sau đó để mất vào tay The Rock tại Backlash. Họ tiếp tục đối đầu trong ba tuần sau đó, và Triple H thắng The Rock trong trận Iron Man tại Judgement Day. Tuy nhiên, sự trở lại của The Undertaker và các cuộc tấn công của anh đã dẫn đến thất bại của Triple H trong trận 6-man tag team match tại King of the Ring. Sau đó, Triple H bắt đầu mối thù với Chris Jericho, đạt đỉnh điểm trong trận Last Man Standing tại Fully Loaded.
Trong cốt truyện tiếp theo, Triple H bắt đầu thù với Steve Austin khi ông giúp Rikishi hạ Austin tại Survivor Series, khiến Austin phải nghỉ dưỡng một năm. Austin trả đũa bằng cách khiến Triple H bị chấn thương cổ nặng, phải nhập viện. Họ có trận đấu tại Survivor Series, và Triple H dụ Austin vào bãi giữ xe, nhưng bị Austin chơi khăm bằng cách dùng giàn đẩy nâng xe lên 10 feet. Sau đó, Triple H trở lại và tấn công Austin. Mối thù kéo dài đến năm 2001 và kết thúc trong trận Three Stages of Hell Match, với chiến thắng thuộc về Triple H. Vào năm 2001, Triple H bắt đầu mối thù với The Undertaker, người đã đánh bại ông tại WrestleMania 17. Một đêm sau, Triple H phá trận đấu giữa Steve Austin và The Rock bằng cách đồng minh với Austin và hạ The Rock. Vào ngày 5 tháng 4, Triple H giành đai Intercontinental Championship lần thứ ba tại SmackDown, và lần thứ tư sau khi đánh bại Jeff Hardy hai tuần sau đó. Triple H lần đầu tiên giành đai Tag Team Championship tại Backlash sau khi đánh bại đội Kane và The Undertaker.
Ngày 21 tháng 5 năm 2001, tại một show RAW, Triple H bị chấn thương nghiêm trọng khi thi đấu cùng Austin trong trận tranh đai tag team với Chris Jericho và Chris Benoit. Cơ đùi của ông bị tách ra khỏi xương hoàn toàn. Mặc dù chấn thương nặng, ông vẫn cố gắng thi đấu. Triple H phải phẫu thuật và nghỉ dưỡng suốt 8 tháng, chia tay với một kỷ nguyên rực rỡ của mình với nhiều nước mắt.
Trở lại sau chấn thương (2002)

Vào ngày 7 tháng 1 năm 2002, Triple H trở lại RAW tại Madison Square Garden và giành chiến thắng tại Royal Rumble. Ông đã đoạt đai WWF Undisputed Championship sau trận đấu với Chris Jericho tại WrestleMania 18. Ông giữ đai được một tháng trước khi thua Hulk Hogan tại Backlash. Sau đó, Triple H chuyển sang SmackDown và tiếp tục cuộc chiến với Chris Jericho, đạt đỉnh điểm trong trận Hell in the Cell tại Judgment Day. Vào ngày 6 tháng 7, Triple H đánh bại Hogan trong trận tranh suất thi đấu số một cho đai WWF Undisputed tại King of the Ring, nhưng ông lại để thua Undertaker. Trong thời gian giữa Royal Rumble và WrestleMania, câu chuyện McMahon-Hemsley kết thúc khi Triple H công khai chia tay Stephanie, dù trước đó Stephanie đã nói rằng cô mang thai với ông. Triple H phát hiện ra sự giả mạo và tuyên bố chia tay trước toàn thể RAW. Stephanie bị ép ra đi sau trận Triple Threat với Triple H, dẫn đến cuộc li dị đầy thù hận.
Trong khoảng thời gian đó, Shawn Michaels quay lại WWE và gia nhập nhóm nWo. Shawn và Kevin Nash dự định đưa Triple H trở lại RAW và gia nhập nhóm của mình. Tuy nhiên, Vince McMahon đã giải tán nWo vì sự rắc rối nhóm gây ra cho Eric Bischoff, chủ tịch mới của RAW, nhằm ngăn chặn Triple H trở lại. Dù vậy, Triple H vẫn quay lại RAW và hợp tác với Shawn Michaels, nhưng vào ngày 22 tháng 7, Triple H đã hạ Shawn bằng chiêu Pedigree, khiến mọi người nghĩ về sự tái hợp DX. Những tuần sau đó, Triple H đã đè mặt Shawn vào cửa kính xe ô tô để chứng minh sự yếu đuối của Shawn. Sự kiện này khởi đầu một câu chuyện dài về sự thù địch giữa hai người bạn cũ, với Shawn thắng tại SummerSlam, nhưng Triple H đã tấn công Shawn bằng búa.
Trước ngày 2 tháng 9 năm 2002, WWE chỉ công nhận một đai vô địch chung cho cả RAW và SmackDown. Sau SummerSlam, nhà vô địch Brock Lesnar chuyển sang SmackDown, để lại đai vô địch trên RAW. Nhà quản lý RAW, Eric Bischoff, đã trao đai World Heavyweight Championship, từng là đai vô địch của WCW, cho Triple H. Ông đấu với Rob Van Dam tại Unforgiven và bảo vệ thành công đai này với sự trợ giúp của Ric Flair, người sau đó cùng Triple H thành lập nhóm Evolution. Triple H đã đánh bại Rob Van Dam sau khi Flair dùng búa tấn công. Ông thách đấu với Kane tại No Mercy để hợp nhất đai Intercontinental Championship và World Heavyweight Championship, nhưng cuối cùng để mất đai vào tay Shawn Michaels tại Survivor Series. Sau đó, Triple H giành lại đai trong trận Three Stages of Hell tại Armageddon.
Evolution (2003-2005)

Vào tháng 1 năm 2003, Triple H gia nhập nhóm Evolution cùng với Ric Flair, Randy Orton và Batista. Mặc dù nhóm này đã không thành công trong việc bảo vệ các danh hiệu của mình từ năm 2003 đến 2004, Triple H và Ric Flair đã thất bại trong việc giành đai World Tag Team khi đối đầu với RVD và Kane. Trong suốt năm 2003, Triple H giữ đai World Heavyweight Championship, nhưng cuối cùng đã để thua Bill Goldberg tại Unforgiven. Ông cố gắng giành lại đai tại Survivor Series nhưng không thành công. Triple H sau đó lấy lại đai trong trận Triple Threat với Goldberg và Kane nhờ sự trợ giúp của Orton, Batista và Flair tấn công Kane. Tại Royal Rumble 2004, Triple H và Shawn Michaels đối đầu trong trận Last Man Standing Match, không có kết quả quyết định và Triple H vẫn giữ đai. Tuy nhiên, tại WrestleMania 20, ông để mất đai vào tay Chris Benoit.
Triple H chấm dứt mối thù với Shawn Michaels sau khi đánh bại Shawn trong trận Hell in the Cell tại Bad Blood. Sau nhiều lần thất bại trước Chris Benoit, Triple H nhờ Eugene tấn công Benoit tại SummerSlam. Sau đó, Triple H giành lại đai World Heavyweight Championship bằng cách đánh bại Randy Orton tại Unforgiven. Vào ngày 29 tháng 11, Triple H bảo vệ đai trong trận Triple Threat cùng Benoit và Edge, dẫn đến việc đai World Heavyweight Championship không có chủ nhân lần đầu tiên. Tại New Year’s Revolution, Triple H chiến thắng trong trận Elimination Chamber và lấy lại đai. Tuy nhiên, tại WrestleMania 21, Triple H để mất đai vào tay Batista và tiếp tục thua trong các trận đấu tại Backlash và Vengeance. Triple H sau đó xin nghỉ ngơi vì chấn thương nhẹ ở cổ.
Ngày 3 tháng 10 năm 2005, Triple H trở lại RAW trong sự kiện WWE Homecoming. Ông hợp tác với Ric Flair để đánh bại Chris Masters và Carlito. Sau trận đấu, Triple H bất ngờ phản bội và tấn công Ric Flair bằng búa, khởi đầu một mối thù giữa hai người. Flair đã đánh bại Triple H tại Steel Cage Match để giành đai Intercontinental Championship. Tuy nhiên, trong trận Last Man Standing, Triple H đã đánh bại Ric Flair và chấm dứt mối thù giữa hai người.
D-Generation X tái hợp (2006-2007)

Dù thất bại tại Royal Rumble, Triple H vẫn có cơ hội giành đai tại Road to WrestleMania Tournament. Ông chiến thắng giải đấu này và nhận được quyền tranh đai WWE Championship tại WrestleMania 22 với John Cena, nhưng đã thua bằng submission. Tại Backlash, Triple H lại tranh đai với John Cena và Edge nhưng thất bại một lần nữa. Trận thua này khiến ông rất thất vọng và sau đó tấn công Edge và Cena bằng búa, đồng thời giơ biểu tượng của DX. Triple H tiếp tục thất bại khi đối đầu với Cena và bắt đầu mối thù với Vince McMahon mà ông cho là nguyên nhân của các thất bại này.
Vào ngày 12 tháng 6, Shawn Michaels và James Bucker trở lại RAW và cùng Triple H tái hợp DX. Tại Vengeance, DX đã đánh bại Spirit Squad trong trận Handicap 5 đấu 2. Nhóm tiếp tục mối thù với Vince McMahon, Shane McMahon và Spirit Squad trong những tuần tiếp theo. DX tiếp tục chiến thắng Spirit Squad tại trận Elimination 5 đấu 2 trong Saturday Night Main Event vào ngày 18 tháng 7 năm 2006. Họ cũng đánh bại Vince McMahon tại SummerSlam, và tại Unforgiven trong trận đấu lồng thép, DX lại chiến thắng Vince và ECW Champion Big Show. Cuối trận, DX đã làm nhục Vince bằng cách đẩy mặt ông vào mông của Big Show, và kết thúc trận đấu với Triple H giáng búa vào vai Vince còn Shawn Michaels tung cú Sweet Chin Music vào gáy ông.
Tại Cyber Sunday, DX bắt đầu mối thù với Rated-RKO. Eric Bischoff làm trọng tài và cho phép Rated-RKO sử dụng vũ khí trái phép để chiến thắng DX. Tại Survivor Series, DX trả thù bằng cách tấn công Rated-RKO trong trận Elimination. Vào tháng 1 năm 2007, tại New Year’s Revolution, trong trận đấu giữa DX và Rated-RKO, Triple H lại bị rách cơ đùi sau chỉ 15 phút thi đấu, giống như chấn thương năm 2001, và phải tiến hành phẫu thuật.
Vị Vua Của Các Vị Vua (2007–2009)

Triple H trở lại tại SummerSlam và đánh bại King Booker. Sau đó, tại No Mercy, ông đã giành lại đai WWE Championship từ Randy Orton. Trong thời gian này, Triple H cũng chiến thắng Umaga trong trận đấu do Vince McMahon sắp xếp. Ngay sau đó, Vince thông báo sẽ có trận đấu lại tranh đai WWE Championship giữa Randy Orton và Triple H trong trận Last Man Standing, nơi Randy đã chiến thắng sau khi thực hiện chiêu RKO lên bàn bình luận viên. Triple H lập kỷ lục là người giữ đai ngắn nhất trong lịch sử. Sau khi chiến thắng trận Raw Elimination Chamber tại No Way Out, Triple H có cơ hội tranh đai WWE Championship tại WrestleMania 24. Tuy nhiên, Randy Orton đã thắng trận đấu sau khi đẩy Triple H ra và John Cena dính chiêu Pedigree. Một tháng sau tại Backlash, Triple H đã lấy lại đai WWE Championship trong trận Fatal Four Way với John Cena, Randy Orton và JBL, san bằng kỷ lục giữ đai WWE Championship với The Rock. Triple H bảo vệ thành công đai của mình trong các sự kiện Judgment Day và One Night Stand trước Randy Orton. Sau trận đấu đó, Randy bị chấn thương xương đòn và mối thù giữa hai người kết thúc sớm.
Ngày 23 tháng 6 năm 2008, Triple H được chuyển sang Smack Down trong khi vẫn đang giữ đai WWE Championship, đồng nghĩa với việc đai WWE được chuyển sang Smack Down. Sau khi bảo vệ thành công chiếc đai trước Edge, The Great Khali và Jeff Hardy, tại Survivor Series, ông đã để mất đai vào tay Edge. Sau đó, Triple H bắt đầu mối thù với Vladimir Kozlov. Tại No Way Out, trong trận Elimination Chamber, Triple H giành lại đai WWE Championship lần thứ 8, vượt qua kỷ lục 7 lần của The Rock.
Mối Thù Với Legacy Và Sự Tái Hợp DX (2009-2010)

Vào ngày 16 tháng 2 năm 2009 tại RAW, Triple H đã xuất hiện cùng Stephanie McMahon và Shane McMahon để tấn công Randy Orton. Đến ngày 20 tháng 2, tại Smack Down, ông có một cuộc trò chuyện với Jim Ross, trong đó một đoạn video phát lại các sự kiện ngày 16 tháng 2 tại RAW. Triple H đã công khai thừa nhận rằng Vince McMahon là cha vợ, Shane McMahon là anh vợ và Stephanie là vợ của mình, điều này đã khiến Randy Orton quyết định thù địch với ông. Tại RAW ngày 23 tháng 2, Triple H đã đe dọa Randy bằng cách tấn công Cody Rhodes và Ted DiBiase, hai thành viên của Legacy, bằng búa tạ. Vài tuần sau, Triple H được thông báo sẽ đối đầu với Randy Orton tại WrestleMania 25 và giành chiến thắng để tiếp tục giữ đai. Trong suốt năm 2009, ông liên tục chuyển từ Smack Down sang RAW và ngược lại, trong khi vẫn giữ đai WWE Championship, nhưng chiếc đai này thuộc quyền sở hữu của RAW. Triple H cuối cùng để mất đai vào tay Randy Orton sau khi Legacy tấn công ông trong trận six-man tag team. Vào ngày 17 tháng 8 tại RAW, Triple H đã tái hợp với Shawn Michaels và James Bucker thành DX. DX đánh bại Legacy tại SummerSlam, sau đó tại PPV Tables, Ladders, and Chairs, DX đã thắng Jeri-Show để giành đai WWE Tag Team Championship. Vào ngày 8 tháng 2 tại RAW, DX để mất đai Tag Team vào tay The Miz và Big Show. Triple H bắt đầu mối thù với Sheamus và giành chiến thắng tại WrestleMania 26, nhưng thất bại tại Extreme Rules sau khi Sheamus tấn công ông trong đường hầm. Sau trận đấu đó, ông bị chấn thương và nghỉ dưỡng, dự kiến trở lại WWE vào cuối 2010 hoặc đầu 2011. Vào cuối tháng 2 năm 2011, Triple H đã trở lại RAW trùng với sự trở lại của The Undertaker. Ông sẽ đấu với Undertaker tại WrestleMania 27 để trả thù cho Shawn Michaels. Trong trận No Holds Barred, Triple H bị Undertaker đánh bại, mặc dù đã thực hiện ba lần Pedigree và Tombstone Piledriver lên Undertaker, nhưng vẫn không thể thắng. Ông dùng ghế sắt tấn công Undertaker, khiến Undertaker không thể đứng dậy. Cuối cùng, Triple H bị đánh bại sau khi Undertaker thực hiện Devil's Triangle. Tại RAW, Triple H đã giúp John Cena quay lại sau khi bị sa thải và trở thành chủ tịch WWE từ ngày 18 tháng 7 năm 2011 sau khi Vince McMahon bị sa thải.
Khi trở thành COO, Triple H đã lập tức ra tay. Ông tổ chức trận đấu giữa Cena và CM Punk tại SummerSlam với quy tắc Undisputed, và CM Punk đã thắng sau khi Triple H không nhận thấy chân Cena đặt trên dây. Sau đó, Kevin Nash trở lại, Power Bomb CM Punk, và Alberto Del Rio đã cash in để giành WWE Championship. Trong sự kiện Night of Champions, Triple H đối đầu với CM Punk và giành chiến thắng sau khi Miz và R-Truth can thiệp, cùng với Kevin Nash Power Bomb CM Punk và Triple H thực hiện cú búa vào CM Punk. Sau đó, Triple H gặp khó khăn khi đảm nhận vai trò COO, và sau các sự kiện Hell in a Cell, Vengeance và RAW sau Vengeance, ông bị Kevin Nash đánh và phải nghỉ 6 tuần, không tham gia Survivor Series. Tại TLC, Triple H đã đánh bại Kevin Nash trong trận Sledgehammer Ladder Match bằng cách đập búa vào mặt Nash. Sau thời gian dài, WrestleMania 28 đã đến, và đối thủ của Triple H là Undertaker. Trận đấu End of an Era Hell in a Cell được trọng tài đặc biệt là bạn thân của Triple H. Đây là trận đấu cuối cùng giữa hai đối thủ tại WM 28.
Kết quả cuối cùng là Triple H vẫn không thể phá vỡ streak của Undertaker tại WrestleMania. Ông khiến Undertaker bị thương nặng, nhưng cũng chịu nhiều thương tích nghiêm trọng sau trận đấu.
Tại WWE Raw 1000 vào ngày 23 tháng 7 năm 2012, Triple H và HBK đã tái hợp dưới danh nghĩa Degeneration X (DX) để kỷ niệm buổi tối đặc biệt của Raw 1000. Tại SummerSlam 2012, ông có trận đấu dự kiến với Brock Lesnar, một cuộc chiến đầy kịch tính và khốc liệt. Tuy nhiên, Triple H đã thất bại trước Brock Lesnar. Ông tiếp tục chiến đấu với Lesnar và đánh bại đối thủ trong trận No DQ Match tại WrestleMania XXIX, nhưng lại thua trong trận Steel Cage Match tại Extreme Rules.
Tại SummerSlam 2013, Triple H đảm nhận vai trò trọng tài trong trận đấu giữa Daniel Bryan và John Cena tranh đai WWE Championship. Sau khi Bryan giành chiến thắng, Randy Orton với chiếc va li Money in the Bank đã xuất hiện và chuẩn bị cash-in. Triple H bất ngờ thực hiện cú Pedigree lên Daniel Bryan, tạo điều kiện cho Randy Orton cash-in thành công và giành đai WWE Championship.
Trong các tuần sau, Daniel Bryan và Triple H bước vào một cuộc thù địch quyết liệt, kết thúc bằng trận đấu giữa họ tại WrestleMania XXX. Ai chiến thắng trong trận đấu này sẽ có cơ hội tranh đai WWE World Heavyweight Championship, và Triple H đã thất bại.
Sau đó, nhóm Evolution đã tái hợp gồm Triple H, Randy Orton và Batista trong các show Raw. Mối thù giữa Evolution và The Shield bùng nổ, với Evolution thất bại trước The Shield tại Extreme Rules. Tại Payback, một trận đấu tái đấu theo thể thức No Holds Barred Elimination Match diễn ra, nhưng Evolution lại tiếp tục bị thất bại.
Sau Payback, Batista yêu cầu Triple H cho cơ hội tranh đai của Daniel Bryan, nhưng Triple H từ chối. Batista quyết định rời Evolution và WWE. Seth Rollins, một thành viên của The Shield, phản bội nhóm và gia nhập Evolution để hỗ trợ đánh bại The Shield. Nhóm quyền lực của Triple H tiếp tục đối đầu với Reigns, Cena, Bryan, và nhiều đối thủ khác.
Các danh hiệu và thành tựu
- International Sports Hall of Fame
- Nhập vai năm 2015
- International Wrestling Federation
- Vô địch Hạng nặng IWF (1 lần)
- Pro Wrestling Illustrated
- Cuộc thù của năm (2000) vs. Kurt Angle
- Cuộc thù của năm (2004) vs. Chris Benoit
- Cuộc thù của năm (2009) vs. Randy Orton
- Cuộc thù của năm (2013) vs. Daniel Bryan Như một thành viên của The Authority
- Trận đấu của năm (2004) vs. Chris Benoit và Shawn Michaels tại WrestleMania XX
- Trận đấu của năm (2012) vs. The Undertaker trong trận Hell in a Cell tại WrestleMania XXVIII
- Đô vật bị ghét nhất năm (2003–2005)
- Đô vật bị ghét nhất năm (2013) Như một thành viên của The Authority
- Đô vật bị ghét nhất năm (2014) Cùng Stephanie McMahon
- Đô vật bị ghét nhất thập kỷ (2000–2009)
- Đô vật của năm (2008)
- Đô vật của thập kỷ (2000–2009)
- Hạng #1 trong top 500 đô vật đơn của PWI 2000 và 2009
- Hạng #139 trong top 500 đô vật đơn của 'PWI Years' năm 2003
- World Wrestling Federation/Entertainment/WWE
- Vô địch WWF/E (Hạng nặng) (9 lần)
- Vô địch Hạng nặng Thế giới (5 lần)
- Vô địch châu Âu WWF (2 lần)
- Vô địch Intercontinental WWF/E (5 lần)
- Vô địch Đôi WWE (1 lần) – với Shawn Michaels
- Vô địch Đôi Thế giới (2 lần) – với Stone Cold Steve Austin (1) và Shawn Michaels (1)
- King of the Ring (1997)
- Royal Rumble (2002, 2016)
- Đô vật đầu tiên đạt Triple Crown
- Đô vật thứ hai đạt Grand Slam
- Slammy Awards (3 lần)
- Tóc đẹp nhất (1997)
- Khoảnh khắc OMG của năm (2011) – Triple H thực hiện Tombstone Piledriver trên The Undertaker và The Undertaker kịp thoát khỏi
- Trận đấu của năm (2012) – vs. The Undertaker trong trận Hell in a Cell tại WrestleMania XXVIII
- Wrestling Observer Newsletter
- Booker tốt nhất (2015) cùng Ryan Ward
- Cuộc thù của năm (2000) vs. Mick Foley
- Cuộc thù của năm (2004) vs. Chris Benoit và Shawn Michaels
- Cuộc thù của năm (2005) vs. Batista
- Đô vật của năm (2000)
- Chiến thuật quảng bá ghê tởm nhất (2002) Buộc tội Kane về tội giết người và loạn luân (Katie Vick)
- Bị đánh giá quá cao nhất (2002–2004, 2009)
- Đô vật ít được yêu thích nhất (2002, 2003)
- Cuộc thù tồi tệ nhất năm (2002) vs. Kane
- Cuộc thù tồi tệ nhất năm (2006) với Shawn Michaels vs. Vince McMahon và Shane McMahon
- Cuộc thù tồi tệ nhất năm (2011) vs. Kevin Nash
- Trận đấu tồi tệ nhất năm (2003) vs. Scott Steiner tại Royal Rumble
- Trận đấu tồi tệ nhất năm (2008) vs. Edge và Vladimir Kozlov tại Survivor Series
- Wrestling Observer Newsletter Hall of Fame (Nhập vai năm 2005)
1 ^ Kỷ lục vô địch của Triple H bao gồm một lần vô địch WWF Undisputed. Ba lần tiếp theo là vô địch WWE đơn thuần, trong khi lần thứ chín là vô địch WWE World Heavyweight.
Các đòn kết liễu
- Pedigree
- Facebreaker Smash
- Knee Drop
- Running Knee Jump
- Delayed Suplex
- DDT
- Crossface
- Figure-Four Leglock
- Sledgehammer Shot
- Spinebuster