blogradio.vn - Anh giống như cơn mưa rào mùa hạ, đến và đi làm dịu lòng tôi, nhưng với tôi, anh là 'người chữa lành' vì anh sẽ mãi luôn trong trái tim của tôi. Mỗi ngày, tôi nhớ về anh một cách sâu sắc.
Bên ly cà phê, một buổi chủ nhật lạnh giá, Hà Nội đột ngột bắt đầu cơn mưa lạnh sau những ngày hè nóng bức. Nhớ về anh lại tràn ngập trong tôi.
Sự xuất hiện của anh đã tạo ra một kí ức tuyệt vời trong tâm trí tôi. Có lẽ, anh sẽ không bao giờ biết điều đó.
Tôi tự hỏi trên thế giới này có bao nhiêu cuộc tình buồn, và đáng tiếc rằng tôi lại nằm trong số đó. Anh từng kể cho tôi về những câu chuyện tình đẹp, về việc gặp gỡ đúng người và xây dựng một cuộc sống hạnh phúc. Tôi ước rằng cả hai chúng ta có thể kiên nhẫn đến cuối cùng, khi những ước mơ màu hồng của anh trở thành hiện thực.
Buổi tối mùa đông lạnh lẽo, khô khan và gió lạnh, đó là lúc đầu tiên tôi gặp anh, trên con đường nhỏ của khu trọ, chiếc xe màu trắng đứng bên cạnh. Tôi vẫn nhớ rõ dáng vẻ điềm tĩnh của anh, nụ cười ấm áp và an yên của anh đem lại cho tôi rất nhiều cảm xúc và tình thương.
Trong một cái nhìn, tôi cứ như thấy anh bước ra từ một câu chuyện cổ tích nào đó, mang đến sự ấm áp tự nhiên cho cuộc sống của tôi. Chúng tôi đi xem phim. Sự ấm áp và tốt lành của anh đã lan tỏa, tràn ngập tâm hồn tôi, làm cho trái tim tôi cảm thấy xao xuyến và hạnh phúc không tả nổi. Và không biết từ khi nào, điều đó cũng giúp dịu đi một phần nào những nỗi buồn, căng thẳng và gánh nặng từ quá khứ tình cũ.