Dù bị vu khống tội ác tà dâm và giết người, Phật vẫn giữ bình tĩnh như không có gì xảy ra, bởi Ngài tin tưởng sâu đậm vào nhân quả.
Phật bị vu khống tội ác tà dâm và giết người
Kể lại câu chuyện, trong giai đoạn sự phát triển sáng lập Phật giáo, Đức Phật cùng Tăng đoàn của Ngài ở tại Kỳ Viên và được mọi người tôn kính và tin tưởng. Các tín đồ của các giáo phái khác nhận ra sự cạnh tranh từ sự thành công của Phật giáo, họ liên kết lại để tìm cách hạ bệ Đức Phật bằng mọi phương tiện.
Với lòng tham muốn và ham muốn danh vọng, họ quyết định phá hoại danh tiếng của Đức Phật. Sau khi bàn bạc và lên kế hoạch, họ giao nhiệm vụ cho một nữ du sĩ xinh đẹp tên là Tôn Đà Lỵ.
Theo kế hoạch, mỗi buổi chiều, Tôn Đà Lỵ trang điểm đẹp mắt, xức dầu thơm đi ngược với hướng những người dân vừa đi Pháp trở về thành. Khi thấy cô gái xinh đẹp đi hướng về phía Kỳ Viên, có người hỏi: “Cô đi đâu?”, Tôn Đà Lỵ nhân cơ hội này đáp thật lớn với mục đích để mọi người nghe thấy:
- Tôi tới chỗ ngài Cồ Đàm, tôi thường lui tới đó và suốt đêm ở lại một mình trong hương thất.
Thực ra, cô đã đến một viện ngoại đạo và ở lại qua đêm, sau đó mới quay về thành phố. Khi được hỏi, cô luôn trả lời một cách nhất quán:
- Tôi đã ở qua đêm một mình trong hương thất của tu viện Cồ Đàm rồi mới trở về.
Khi người dân trong thành biết về hành trình của Tôn Đà Lỵ, nhóm người ngoại đạo đã thuê một số tên du đãng để ám sát cô và sau đó bỏ thi thể vào đống rác gần hương thất của Cồ Đàm, tạo hiện trường giả mạo để kết án Phật.
Khi những tên du đãng hoàn thành nhiệm vụ, kẻ ngoại đạo lan truyền tin đồn về sự mất tích bí ẩn của Tôn Đà Lỵ khắp nơi.

Sự việc được báo cáo lên vua và vua hỏi: - Có ai nghi ngờ về cái chết của cô ta không?
- Trước khi biến mất, nhiều người thấy cô thường lui tới tinh xá Kỳ Viên.
- Hãy điều tra mạnh mối ở đó!
Nhận mệnh lệnh, quân lính gấp tới Kỳ Viên để điều tra và phát hiện thi thể của Tôn Đà Lỵ nằm trong đống rác.
Đám đông phổ biến tin đồn rằng các đệ tử của Cồ Đàm đã giết Tôn Đà Lỵ để che giấu sự thật về Đức Phật, rồi giấu xác cô vào đống rác.
Vua phát đi thông báo cho dân chúng biết, khiến cả trong và ngoài thành đều xôn xao:
- Hãy xem hành động của các đệ tử Sa-môn dòng họ Thích!
Lời xấu lan tỏa khắp nơi, khiến cả trong và ngoài thành đều chửi rủa các đệ tử Sa-môn.
Trong thế giới xô bồ này, Đức Phật vẫn duy trì sự điềm tĩnh, như không quan tâm đến chuyện gì đang diễn ra, và nhắc nhở đệ tử của mình rằng:
“Nói dối, từ địa ngục mà ra,
Có làm không nói,
Cả hai khuất phục trước tử thần,
Làm người, số phận không may”,
Trong khi nhân viên cung điện được phái đi điều tra sự chết của Tôn Đà Lỵ, có người bắt gặp nhóm du đãng đang nhậu vui vẻ, tiêu tiền thưởng mà họ nhận được:
- Mày là kẻ đã giết Tôn Đà Lỵ, mày đã ném xác cô vào đống rác. Mày được tiền nhiều nên uống thoải mái. Đúng là giỏi đấy!
Kẻ này ngay lập tức bị trói và dẫn tới vua để thẩm vấn: - Các người đã giết Tôn Đà Lỵ phải không?
- Chúng tôi vâng.
- Ai là kẻ đã mướn các người làm điều này?
- Chúng tôi là những vị thầy ngoại đạo.
Theo yêu cầu của hoàng đế, các vị thầy ngoại đạo phải công bố trong thành như sau:
- Chúng tôi đã thực hiện việc giết Tôn Đà Lỵ để hạ bệ Sa-môn Cồ-đàm. Không có gì sai lầm từ phía Sa-môn và các đệ tử.
Kể từ đó, danh dự của Đức Phật cùng với Tăng đoàn trở nên rực rỡ hơn bao giờ hết như ánh mặt trời.
Hãy học theo cách mà Đức Phật đối mặt với sự đặt cảnh và vu khống.
Một người bình thường khi bị vu khống thường cố gắng bào chữa bằng cách nói nhiều, nhưng họ không hiểu rằng trong tình huống đó, không ai tin họ. Thậm chí, những kẻ xấu còn lợi dụng những lời họ nói để hại họ bằng cách hiểu lầm ý họ.
Nỗi oan trách lớn nhưng không nhiều người có thể im lặng, điều này lại thể hiện sự cao thượng cao nhất. Cuộc đời thay đổi, thật giả phải trái tưởng như lẫn lộn, nhưng hãy giữ tâm tĩnh, thời gian sẽ làm sáng tỏ mọi điều. Hãy tin rằng, gieo gió sẽ gặt bão, ác báo sẽ đến, chỉ cần chờ đợi vài ngày, vài tháng, vài năm, kết quả sẽ rõ ràng. Người thiện lương không sợ bị bạc đãi.