Truyện cổ tích rất phong phú và đa dạng, bao gồm cả truyện cổ tích Việt Nam và quốc tế. Việc đọc truyện cổ tích cho trẻ thường xuyên có thể giúp trẻ mở rộng vốn từ vựng, cải thiện khả năng giao tiếp, phát triển trí tưởng tượng và trở nên thông minh hơn.
Dưới đây, Mytour xin giới thiệu Truyện cổ tích Cô bé quàng khăn đỏ mà chúng tôi đã chia sẻ trong bài viết dưới đây. Truyện Cô bé quàng khăn đỏ kể về cuộc chiến không ngừng nghỉ giữa thiện và ác. Đây cũng là câu chuyện về lòng tham và hy vọng, trách nhiệm và cơ hội thứ hai. Hãy cùng theo dõi chi tiết trong bài viết sau đây.
Nghe đọc truyện Cô bé quàng khăn đỏ
Truyện Cô bé quàng khăn đỏ
Ngày xưa có một cô bé dễ thương, ai nhìn cũng yêu quý. Nhưng người yêu quý cô nhất vẫn là bà của cô. Bà luôn dành cho cô những điều tốt đẹp nhất. Trong số đó có một chiếc khăn quàng màu đỏ. Chiếc khăn này phải nói là hợp với cô quá đi mất, cô đi đâu cũng mang theo. Vì thế, mọi người thường gọi cô là Cô bé quàng khăn đỏ.
Một hôm, mẹ bảo cô bé:
- Con ơi, mang miếng bánh và chai rượu vang này đến cho bà nhé. Bà đang ốm yếu, con mang đến để bà ăn cho lại sức. Nhớ là con phải đi ngay, đừng để nắng chói chang lâu. Con cẩn thận lên, đừng vội vàng khiến miếng bánh hay chai rượu vỡ nát, không kịp mang cho bà. Và khi vào phòng bà, con nhớ chào bà lịm, đừng có lơ đãng nhìn quanh nhà.
Cô bé quàng khăn đỏ đáp lại mẹ:
- Con sẽ nhớ làm đúng như mẹ đã dặn.
Sau khi nói lời chào tạm biệt với mẹ, Khăn đỏ bắt đầu rời đi.
Nhà của bà nó nằm sâu trong rừng, cách làng mất khoảng nửa giờ đi bộ. Khi bước vào rừng, Khăn đỏ đã gặp một con chó sói. Dù không biết rằng sói là một loài động vật độc ác, nhưng cô bé không hề sợ.
Chó sói chào Khăn đỏ và cô bé cũng chào lại.
Sói hỏi:
- Em Khăn đỏ đi đâu sớm thế?
- Cô bé đến thăm bà.
- Trong khăn gói cô mang gì vậy?
- Trong đó có bánh và rượu vang. Hôm qua cô làm bánh ở nhà. Bà ốm, cô mang đến để bà ăn cho khỏe.
- Bà ở đâu vậy, cô bé Khăn đỏ?
- Cô bé Khăn đỏ nói rằng nhà bà cô nằm trong rừng, cách đây khoảng mười lăm phút đi bộ. Nhà bà nằm dưới gốc ba cây sồi lớn, phía dưới có nhiều bụi dại. Bác biết chứ!
Sói nghĩ trong lòng: 'Cô bé non này chắc chắn ngon hơn cô bé già kia'. Hắn tự nhủ phải lên kế hoạch để ăn cả hai. Hắn tiếp cận gần Khăn đỏ và nói:
- Cháu ơi, nhìn những bông hoa xinh đẹp xung quanh đây đi. Sao cháu không dừng lại chút nhỉ? Bác nghĩ rằng cháu chắc chẳng bao giờ nghe chim hót về. Cháu đi đâu mà như đang theo học vậy? Trong rừng thật vui đấy
Khăn đỏ mở to mắt ra nhìn xung quanh. Nó thấy ánh nắng chiếu qua những cành cây, hoa tươi rực rỡ, và nghĩ rằng việc mang một bó hoa tươi đến tặng bà chắc chắn sẽ khiến bà vui. Trời vẫn còn sáng mà đã sớm như thế. Nó quyết định rẽ vào rừng để hái hoa. Sau khi hái được một bông hoa, nó nghĩ rằng có lẽ ở sâu trong rừng sẽ có những bông hoa đẹp hơn, và nó lại tiếp tục tiến sâu vào trong.
Chó sói tiến đến nhà của bà cụ và gõ cửa.
- Ai đấy?
- Đây là Khăn đỏ, bà mở cửa cho cháu nhé. Cháu mang đến bánh và rượu vang cho bà.
Bà nói:
- Thì cứ đẩy cửa vào đi cháu. Bà quá yếu không thể đứng dậy được.
Sói đẩy cửa, cửa mở ra. Nó không nói lời nào, nó đến giường của bà, nuốt chửng bà. Sau đó, nó mặc quần áo của bà, đội mũ của bà, nằm vào giường của bà, kéo rèm che lại.
Khăn đỏ đi thong thả hái hoa. Khi đã hái đủ hoa và không thể mang nữa, nó nhớ đến bà và vội chạy về nhà bà. Khi đến nhà, nó thấy cửa mở, rất lạ. Nó vào phòng và nhận ra sự thay đổi. Nó cảm thấy lo lắng khi ở nhà bà hôm nay không giống như mọi khi. Nó chào bà nhưng không nhận được câu trả lời. Khi nó kéo rèm ra, thì thấy bà nằm trên giường, mũ kéo xuống che kín khuôn mặt, trông lạ lùng.
Nó hỏi:
- Bà ơi, tai bà to quá làm sao ấy?
- Tai bà to để nghe cháu rõ hơn đấy.
- Bà ơi, sao mắt bà to quá vậy?
- Mắt bà to để nhìn cháu rõ hơn đấy.
- Bà ơi, tay bà to thế nhỉ?
- Tay bà to để ôm cháu chặt hơn đấy.
- Ôi trời ơi, sao miệng bà to thế?
- Miệng bà to để bà ăn cháu ngon hơn đấy.
Sói nói xong liền nhảy ra khỏi giường, nuốt chửng em bé Khăn đỏ đáng thương.
Sói đã no nê lại nằm xuống giường ngủ ngon lành. Có người đi săn qua nhà nghĩ bụng:
- Quái! Sao bà lão ngáy to thế này, phải tạt vào xem bà ấy có làm sao không.
Người săn bước vào phòng, đến giường thì thấy sói đang nằm. Người ta nói:
- Con quỷ tội lỗi này, thì ra tao lại gặp mày ở đây. Tao tìm mày mãi…
Người săn giơ súng lên định bắn. Nhưng người ta chợt nghĩ ra là chắc sói đã ăn thịt bà lão, và tuy vậy vẫn còn có cơ cứu bà. Người ta nghĩ không nên bắn mà nên lấy kéo rạch bụng con sói đang ngủ ra. Vừa rạch được vài mũi thì thấy chiếc khăn quàng đỏ chóe, rạch được vài mũi nữa thì cô bé nhảy ra kêu:
- Ôi trời ơi! Con sợ quá! Trong bụng sói, tối đen như mực.
Bà lão còn sống chui ra, thở hổn hển. Khăn đỏ vội đi nhặt đá to nhét đầy bụng sói. Sói tỉnh giấc muốn nhảy lên, nhưng đá nặng quá, nó ngã khuỵu xuống.
Cả ba đều mừng rỡ. Người đi săn lột lấy da sói mang về nhà. Bà lão ăn bánh, uống rượu vang của Khăn đỏ mang đến và cảm thấy lại sức. Khăn đỏ nghĩ trong lòng: 'Từ nay trở đi, mẹ đã dặn gì là phải nghe mẹ, không bao giờ được rời khỏi đường chạy một mình vào rừng sâu'.
*
* *
Có một người kể lại là có lần Khăn đỏ lại mang bánh đến cho bà thì có một con sói khác đến nói chuyện với nó, định lừa cho nó rời khỏi đường. Khăn đỏ đã đề phòng, cứ đi thẳng. Nó đến nói cho bà biết là nó đã gặp sói chào nó, mắt trông rất ác.
Nếu không phải ở con đường ấy, nó đã nuốt chửng đứa bé rồi.
Bà nói:
Con vào đây, bà sẽ đóng cửa lại tránh khiếp sợ nó.
Không mấy chốc sau, con sói đến và đập cửa gọi:
- Bà ơi, mở cửa cho con đi. Con là Khăn Đỏ mang bánh đến đây.
Hai bà cháu im lặng không mở cửa. Con vật đầu xám đi quanh nhà mấy vòng. Sau đó, nó leo lên mái nhà, định chờ đến tối, khi Khăn Đỏ trở về thì sẽ rình rập theo sau và ăn thịt cô bé trong bóng tối. Nhưng bà cụ hiểu rõ dự định của nó. Ở trước cửa nhà có một cái rãnh nước bằng đá. Bà nói với cháu:
- Cháu hãy lấy thùng ra, Khăn Đỏ ơi. Hôm qua bà làm xúc xích. Cháu hãy đem nước nấu xúc xích đổ vào cái rãnh đó.
Khăn Đỏ đổ nước xúc xích vào cái rãnh cho đến khi nó đầy.
Lúc đó mùi thơm của xúc xích làm sói mê mẩn, nó nhìn xuống và ngửi mãi. Nó cố gắng thò cổ xuống, nhưng không kìm chế được bản thân, trượt từ mái nhà và đâm vào cái rãnh lớn và chết đuối. Khăn Đỏ vui mừng trở về nhà, không gặp bất kỳ sự cản trở nào.
Các em đã từng nghe mẹ dặn không? Cô bé quàng Khăn Đỏ không chịu nghe mẹ dặn, nên đã bị sói lừa và ăn thịt. Khi làm việc gì, các em phải hoàn thành cho đến cùng và tuyệt đối phải nghe theo lời người lớn, lúc đó sẽ không bao giờ gặp phải kẻ như sói ăn thịt như cô bé quàng Khăn Đỏ đâu!