Bài làm: Thạch Lam và sự trữ tình trong Hai đứa trẻ
Văn mẫu chứng minh về sức sống trữ tình trong truyện ngắn Hai đứa trẻ.
Những Dấu Ấn Văn Hóa của Thạch Lam
Trong cộng đồng văn học Việt Nam trước thời Cách mạng tháng Tám, tên tuổi của Thạch Lam không đứng ở vị trí hàng đầu, nhưng vẫn là một nhà văn đáng coi trọng và khẳng định. Dù viết truyện dài, tài năng nghệ thuật của ông được thể hiện rõ nét qua truyện ngắn, tạo nên một tài hoa đặc biệt. Nguyễn Tuân nhận xét: 'Thạch Lam gắn liền với truyện ngắn hơn là truyện dài'. Đóng góp của Thạch Lam không chỉ là nghệ thuật mà còn là sự nuôi dưỡng tinh thần. Mỗi câu chuyện của ông như một bài thơ trữ tình chứa đựng biết bao tình cảm mến yêu và sự nhạy cảm trước những biến thái của cảnh vật và lòng người (Ngữ văn 11 - chương trình cơ bản, trang 94). Hai đứa trẻ như một bức tranh trữ tình của Thạch Lam.
Thạch Lam, một thành viên của tự lực văn đoàn, nhưng tư tưởng thấm mĩ của ông lại chú trọng về những người nghèo khổ, với tấm lòng trắc ẩn chân thành. Thế giới nhân vật của Thạch Lam nhỏ bé và tội nghiệp, thường lẩn tránh trong bóng tối của những không gian hẹp, như phố huyện tiêu điểu, xơ xác, hoặc những xóm nghèo ngoại ô Hà Nội. Nhân vật của ông thường tìm kiếm nơi ẩn náu trong gia đình, giữa bốn bức tường hoặc trong sân vườn, nơi tách biệt khỏi cuộc sống xã hội đầy bất trắc. Đó là những khoảnh khắc mà con người mới cảm nhận hết về bản thân và xung quanh cuộc sống. Họ như thu mình trước sự thực, để xót thương bản thân và đồng cảm với người khác, chìm đắm trong quá khứ và không dám đối mặt với tương lai, mang theo một tình cảm mơ hồ khi nghĩ về ngày mai. Cảm nhận của Thạch Lam có thể được mô tả bằng ba chữ 'niềm xót thương'. Những nhân vật nhỏ bé luôn được nhà văn bao bọc trong không khí trữ tình, tràn đầy tình thương nhẹ nhàng từ tâm hồn của tác giả.
Truyện ngắn của Thạch Lam không đặt trọng điểm vào cốt truyện phức tạp, mà giọng điệu và ngôn ngữ mang đậm chất trữ tình. Mỗi câu chuyện ngắn mang đến cấu trúc và giọng điệu giống như một bài thơ trữ tình, khơi gợi cảm xúc thương xót trước số phận của những con người bé nhỏ không may mắn. Giọng văn đơn giản mà tinh tế! Âm điệu của truyện ngắn Thạch Lam mang đậm chất thơ trữ tình, 'có cái dìu dịu ở nơi này' khiến người đọc không khỏi chìm đắm. Hai đứa trẻ là biểu tượng của tâm hồn văn học Thạch Lam, như một bài thơ trữ tình đầy cảm xúc và hương xa.
Chuyện ngắn 'Hai Đứa Trẻ' của Thạch Lam kể về cuộc sống đầy khó khăn của hai chị em phải trông nom gian hàng vặt trong một phố huyện nghèo. Mỗi đêm, những bóng người lạ bí ẩn lướt qua gian hàng, tạo nên bức tranh huyền bí giữa bóng tối và ánh đèn đèn đường. Chuyện không có cốt truyện phức tạp, nhưng với ngôn ngữ và diễn đạt của Thạch Lam, nó lại trở nên đầy tinh tế và sâu sắc, làm nổi bật vẻ đẹp trong cuộc sống thường nhật.
Phố huyện, theo tả của Thạch Lam, là một bức tranh chiều tàn, nơi bộc lộ những khía cạnh buồn bã của cuộc sống. Mỗi chiều, thành phố khác lạ bởi sự yên bình, tĩnh lặng. Thạch Lam chọn ngày chợ phiên làm bối cảnh để thể hiện sự tàn tạ của phố huyện. Thông qua những hình ảnh phế phẩm, rác rưởi và mùi vị của nông thôn, ông tạo nên bức tranh u tối của một phố huyện chìm đắm trong cảm giác nghèo nàn.
Trong 'Hai Đứa Trẻ', ánh sáng và bóng tối trở thành những yếu tố quan trọng tượng trưng cho ý nghĩa sâu sắc. Sự xung đột giữa chúng tạo ra không khí căng thẳng và buồn bã. Thạch Lam mô tả sự tàn lụi của ánh sáng, biểu hiện qua ngọn đèn cuối cùng, làm tăng thêm cảm giác cô đơn và huyền bí của phố huyện khi đêm buông xuống.
Trên bức họa của cuộc sống, những tình tiết về con người và cuộc sống bé mọn, không ước vọng, được mô tả rõ nét. Họ giao tiếp nhưng không có ý nghĩa, sống thoả mãn trong cuộc sống hạn hẹp. Mua nửa bánh xà phòng, bán đồng hơn một ngấn rượu trong chiếc cút nhỏ. Chị Tí là biểu tượng của những người sống quanh nền sống chậm rãi. Ban ngày, chị mò cua và bắt tép, buổi tối bán nước. Chị trả lời Liên với cuộc sống gia đình chậm rãi, luẩn quẩn. Bác phở Siêu có vẻ khá hơn, nhưng thức ăn của bác là xa xỉ, thậm chí Liên cũng không dám ăn. Bác xẩm tóp tiếng đàn trong đêm, không có tiếng đồng xu. Bà cụ Thi, một bà già hơi điên, là biểu tượng của cuộc sống mưu sinh bất lực. Hàng đêm, bà lấy ba đồng xu mua rượu, uống cạn, tạo cảm giác rợn người về kiếp sống khó khăn.
Ở vị trí đầu tiên của bức tranh cuộc sống buồn thảm, hai chị em nhỏ cùng với cửa hàng tạp hóa nhỏ là điểm nhấn. Khách hàng nghèo khổ chỉ có đủ tiền mua nửa bánh xà phòng hoặc cút rượu nhỏ 'uống một hơi cạn sạch'. Liên đồng cảm với những người sống lay lạc, nhưng cuộc sống của cô cũng đầy khó khăn. Nỗi đau của Liên có lẽ cao hơn nỗi đau vật chất của những người khác. Đó là bi kịch tinh thần khi họ khổ mà không biết mình khổ, còn Liên thì thấu hiểu cảnh sống tẻ nhạt, đơn độc. Niềm vui duy nhất là đêm mỏi mắt chờ đợi chuyến tàu 'hoạt động cuối cùng của đêm khuya'. Ánh sáng của đoàn tàu là ánh sáng mơ ước, vụt qua và tắt lịm, tạo sự chuyển động giữa quá khứ lấp lánh và hiện tại tối tăm.
Tất cả nhân vật hiện ra dưới góc nhìn đầy xót thương của Thạch Lam, chứa đựng nhiều tình cảnh chân thành và nhạy cảm. Cảm giác xót thương của Liên đối với đứa trẻ nhặt rác, chị Tí, bác Siêu và cụ Thi cũng là cảm xúc của Thạch Lam. Đoàn tàu với ánh sáng thoáng qua nhanh chóng đã thay đổi không khí của thế giới. Có lẽ đó là khát vọng mới về cuộc sống tàn lụi, héo úa, đơn điệu, có hay không, chứ không chỉ là xót thương thông thường. Thạch Lam phản ánh hiện thực của phố huyện, mang đầy ý nghĩa về sự trì trệ trong xã hội Việt Nam. Trong dòng thời sự văn hóa của thời đại đó, Thạch Lam mô tả rõ tình hình và tâm lý của xã hội như một 'bộ máy cảm quan' tài năng.
Truyện 'Hai đứa trẻ' như một tác phẩm thơ trữ tình, với câu tứ, giọng điệu và ngôn ngữ đặc sắc. Câu tứ xoay quanh hình ảnh bóng tối, được lặp lại nhiều lần, tạo nên một không gian đặc biệt. Tác giả tận dụng mô típ bóng tối để miêu tả cảnh phố huyện và cuộc sống con người. Bóng tối như một ám ảnh, đe dọa và nặng nề, đánh bại cảnh vật và con người từ nhiều góc độ khác nhau. Bóng tối được miêu tả qua nhiều hình ảnh và từ ngữ khác nhau, tạo nên không gian nghệ thuật và xã hội độc đáo.
Lặp lại hình tượng bóng tối là cách tác giả thể hiện chủ đề của tác phẩm thông qua cảm xúc xót thương, tạo nên một bài thơ trữ tình đầy ấn tượng.
Trong việc miêu tả thiên nhiên, Thạch Lam thường xuyên đặt thiên nhiên làm bối cảnh cho tác phẩm của mình. Thiên nhiên được mô tả đa dạng, từ giờ khắc hoàng hôn đến vẻ đẹp của vũ trụ. Sự hòa mình với thiên nhiên là một nét đặc trưng, tạo ra sự gần gũi và quen thuộc với văn hóa dân tộc.
Với ngôn ngữ nhẹ nhàng, man mác, Thạch Lam đã chuyển tác phẩm thành một bài thơ trữ tình đậm chất Việt Nam. Hai đứa trẻ là một tác phẩm văn học đẹp, đầy cảm xúc, như một tình khúc buồn lâng lâng, lưu luyến tâm hồn người đọc.
Thạch Lam với tâm hồn điềm đạm nhưng chứa đựng nhiều tình cảm mến yêu và lòng xót thương sâu sắc. 'Hai đứa trẻ' không chỉ là truyện mà còn là một bài thơ trữ tình, nơi nội dung và hình thức gắn kết hài hòa, tạo nên một tác phẩm đậm chất văn học.
"""--- Kết thúc """"
Mytour đã đưa ra gợi ý phân tích 'Mỗi truyện của Thạch Lam là một bài thơ trữ tình'. Hãy tìm hiểu bài mẫu Phân tích bức tranh phố huyện lúc chiều tàn trong Hai đứa trẻ, Cảm nhận về truyện Hai đứa trẻ, Phân tích cảnh đợi tàu của hai chị em Liên trong Hai đứa trẻ để hiểu rõ nội dung, hình thức và giá trị tư tưởng của tác phẩm.