1. Mẫu số 1
2. Mẫu số 2
2 Bài viết mẫu Tư duy về nhân vật Xi-mông sau khi thưởng thức truyện Bố của Xi-mông
1. Tư duy về nhân vật Xi-mông sau khi thưởng thức truyện Bố của Xi-mông, mẫu số 1:
Guy đơ Mô-pa-xăng (1850 - 1893) là một nhà văn Pháp nổi tiếng toàn cầu. Dù sống không đến bốn mươi năm, ông để lại một di sản văn học lớn với những tác phẩm như Một cuộc đời (1883), Ông bạn đẹp (1885) và hơn ba trăm truyện ngắn. Tác phẩm của ông chân thực phản ánh xã hội Pháp cuối thế kỷ XIX.
Bài văn Bố của Xi-mông được rút từ truyện ngắn cùng tên. Nó kể về chị Blăng-sốt bị lừa dối, sinh ra bé Xi-mông. Trong quãng đời học trò, Xi-mông bị đồng học chế giễu vì không có bố. Đau khổ, em lang thang dọc theo bờ sông, mong muốn giải thoát. May mắn, em gặp bác Phi-líp. Bác dẫn em về nhà với mẹ và đồng ý làm bố cho Xi-mông. Mặc dù bị chế giễu vì không phải là chồng của mẹ, nhưng vì tình thương với Xi-mông, bác Phi-líp đã cầu hôn và trở thành bố thật sự của em.
Nhà văn Guy đơ Mô-pa-xăng đã khéo léo mô tả tâm lý của ba nhân vật Xi-mông, Blăng-sốt và Phi-líp. Tác phẩm không chỉ nói về tình bạn mà còn là lời nhắc nhở về tình yêu thương, lòng thông cảm và sẵn lòng chia sẻ trước những khó khăn hay sai lầm của người khác.
Bài văn được phân thành 4 phần:
Phần 1: Từ khởi đầu... đến ...chỉ biết khóc: Nỗi đau và tuyệt vọng của Xi-mông.
Phần 2: Từ Một bàn tay đột ngột... đến ...một người cha: Sự gặp gỡ giữa Xi-mông và bác Phi-líp.
Phần 3: Từ Hai bác cháu... đến ...bước đi quyết liệt: Hành trình về nhà của Xi-mông.
Phần 4: Phần cuối: Ngày hôm sau tại trường.
Trong đoạn trích này, chúng ta gặp ba nhân vật chính: Xi-mông, mẹ em là chị Blăng-sốt và bác thợ rèn Phi-líp. Còn có những nhân vật phụ như bạn bè của Xi-mông và thầy giáo. Hãy đi sâu vào từng nhân vật để phân tích nội dung bài văn.
Sinh ra trong nghèo đói và thiếu thốn tâm hồn, bé Xi-mông phải đối mặt với nỗi đau không có bố khiến cuộc sống của cậu trở nên khó khăn hơn.
Bài văn không mô tả ngoại hình của Xi-mông trong đoạn này, nhưng ở một phần khác của truyện, tác giả miêu tả: 'Nó bảy, tám tuổi, xanh xao và nhút nhát. Vẻ ngoài ấy là biểu tượng của đứa trẻ mồ côi, thường xuyên bị bạn bè trêu chọc.'
Xi-mông trở thành đứa trẻ không may, nỗi đau không có bố luôn làm đau lòng em, làm cho trái tim nhỏ bé của em đau đớn không ngớt.
Nỗi đau và sự nhục nhã hiển hiện qua cử chỉ và suy nghĩ của Xi-mông. Em dự định nhảy xuống sông để kết thúc cuộc sống khổ sở không có bố. May mắn, vẻ đẹp của cảnh thiên nhiên ngăn chặn em. Xi-mông khóc, giải toả nỗi tủi thương và sau đó, gặp bác Phi-líp.
Xi-mông, trong tâm trạng chìm đắm vào nỗi đau, gặp bác Phi-líp. Khi bác hỏi, em khóc và nói rằng chúng nó đánh em vì em không có bố. Bác Phi-líp đưa Xi-mông về nhà, nơi em gặp mẹ và kể về ý định tự tử. Mẹ em, chị Blăng-sốt, từng bị lừa dối khi mới trẻ, là nguyên nhân khiến Xi-mông không có bố.
Nhìn thấy chị Blăng-sốt, bác công nhân ngưng nụ cười, hiểu ngay rằng không thể trêu đùa nữa với người phụ nữ đứng trước cửa, biểu tượng cho sự nghiêm túc và đoan trang, ngăn chặn bước chân của những kẻ lừa dối.
Nghe con kể về việc bị bạn bè đánh vì không có bố, đôi má chị đỏ bừng và tê tái đến xương tuỷ. Chị ôm con hôn lấy hôn, nước mắt lã chã tuôn rơi. Khi con hỏi Phi-líp: Bác có muốn làm bố cháu không? Chị Blăng-sốt hổ thẹn, lặng ngắt, quằn quại, dựa vào tường với hai tay ôm ngực.
Bác Phi-líp, người thợ rèn cao lớn, rậm râu, tóc đen quăn, vẻ mặt nhân hậu. Ngay từ lúc mới gặp Xi-mông, bác đã thể hiện sự quan tâm và tình thương. Bác mang lại niềm hạnh phúc và bất ngờ cho cậu bé. Gặp Xi-mông trong lúc em đang tuyệt vọng, định nhảy xuống sông, bác Phi-líp nói rằng muốn trở thành bố của em, đưa niềm hi vọng cho Xi-mông. Bác tốt bụng cứu em khỏi suy nghĩ tự tử.
Tuy nhiên, Xi-mông vẫn chưa trải qua thời kỳ học hành êm đềm. Bạn bè tiếp tục làm em đau khổ với lý do 'bố Phi-líp của em không phải là bố thật, không phải chồng của mẹ em.'
Trong phần tiếp theo, tác giả kể về bác Phi-líp, vì lòng thương cảm Xi-mông, đã tỏ tình với chị Blăng-sốt.
Bác Phi-lip đến thăm nhà chị Blăng-sốt, mong chị đồng ý để bác trở thành người bố thực sự của Xi-mông. Từ đó, bé Xi-mông không còn bị bắt nạt. Bác thợ rèn nhân hậu đã giúp Xi-mông thoát khỏi sự tủi hổ, mang lại niềm vui và tự hào cho cậu bé. Hành động này của bác Phi-lip là một hành động nhân đạo cao quý.
Không chỉ làm hạnh phúc cho bé Xi-mông, bác Phi-lip còn đem lại hạnh phúc cho chị Blăng-sốt, mẹ của Xi-mông. Trong lời đề nghị trở thành người bố thực sự của Xi-mông, bác Phi-lip thể hiện sự tôn trọng đối với chị Blăng-sốt. Qua những cuộc trò chuyện ngắn, bác nhận ra những phẩm chất tốt của chị và thừa nhận chị là người phụ nữ tốt bụng, can đảm và nề nếp.
Để mang lại hạnh phúc cho hai mẹ con Xi-mông, bác Phi-lip đã phải đối mặt với sự phê phán của xã hội. Bác nhận được sự ủng hộ từ những người thợ rèn để đối mặt với những định kiến về giá trị của phụ nữ. Bác trở thành biểu tượng công bằng và lòng nhân ái. Hành động của bác đã tạo cơ hội cho chị Blăng-sốt trở thành người vợ xứng đáng và khẳng định giá trị nhân cách của chị.
Hành động đầy tình nhân ái của bác Phi-líp làm cho câu chuyện kết thúc hạnh phúc. Bác đã đưa niềm hạnh phúc đến với những người đau khổ và khơi dậy lòng tin vào con người và cuộc sống. Đó là một mục đích cao cả mà G.Mô-pa-xăng muốn truyền đạt trong tác phẩm này.
Khám phá thêm về những bài văn mẫu và tác phẩm Bố của Xi Mông trên Mytour.
Khám phá chi tiết soạn bài Bố của Xi-mông trang 140 trong SGK Ngữ văn lớp 9.
Cảm nghĩ về nhân vật Xi-mông sau khi đọc truyện Bố của Xi-mông, mẫu số 2:
Với hàng chục tiểu thuyết và khoảng 300 truyện ngắn, tên tuổi của Mô-pa-xăng, nhà văn vĩ đại người Pháp cuối thế kỷ XIX, trở nên bất diệt. Cuộc đời của nhà văn là một bức tranh buồn. Có lẽ vì vậy mà ông luôn viết về thân phận con người với nhiều tình cảm thân thiết và gần gũi.
Truyện ngắn Bố của Xi-mông kể về nỗi tủi nhục của một em bé 'không có bố' với bao tình yêu thương và tinh thần nhân đạo. Bé Xi-mông và mẹ em chị Blăng-sốt thật đáng thương; cuộc đời hai mẹ con để lại trong lòng độc giả nhiều thương cảm.
Trường học không phải là nơi hạnh phúc của em. Tám tuổi, em mới được đến trường. Lớp học là nơi hội tụ của những đứa trẻ thô lỗ, cục cằn; cái ác cái xấu sớm ngự trị trong tâm hồn chúng. Xi-mông đau khổ, cay đắng bị lũ trẻ hạ lưu dùng những lời 'ác độc' nhất, những tiếng cười khả ố nhất, giễu cợt nhất đẩy dồn em đến chân tường.
Bị bọn trẻ 'xua đuổi', bị đánh tơi tả, bé Xi-mông đau khổ, bế tắc hoàn toàn. Em phải chết. Em không thể sống trong tủi nhục vì 'không có bố'. Dòng sông, nơi em sẽ đến tự tử có thể xoa dịu nỗi đau khổ và cô đơn của em? Một đứa bé 8 tuổi cảm thấy không thể sống trong nỗi đau khổ, nỗi nhục, phải nhảy xuống sông tự tử, thì bi kịch về thân phận con người đã lên đến cực điểm.
Xi-mông với bãi cỏ xanh, với chú nhái cạnh dòng sông được miêu tả đầy chất thơ. Thiên nhiên rất đẹp. Trời ấm. Ánh nắng êm đềm sưởi nóng cỏ. Nước lấp lánh như gương. Bãi cỏ xanh như chiếc nôi xoa dill nỗi đau khổ cô đơn của em. Xi-mông ngắm dòng sông, em rất thèm được nằm ngủ trên bãi cỏ dưới nắng ấm. Con nhái màu xanh 'giương tròn con mắt có vành vàng' hình như đã níu giữ chân em trước tử thần? Xi-mông được sống hồn nhiên trước cảnh sắc thiên nhiên, nhưng nỗi đau về thân phận quá lớn.
Một tình huống bất ngờ đã xảy ra. Chú thợ rèn 'cao lớn, râu đen quăn, ánh mắt nhân hậu' bắt gặp Xi-mông. Chú đã lau nhẹ đôi mắt ướt của em và an ủi bằng tình thương 'đẳng cấp phép lạ': 'Thôi nào, nguôi đi nào, cháu bé, hãy về nhà mẹ với chú. Chú sẽ giúp cháu có một ông bố'. Một lời nói giản dị nhưng đầy ấm áp, làm dịu đi nỗi cô đơn cho bé Xi-mông và mẹ em - chị Blăng-sốt.
Cảnh bé Xi-mông bất ngờ gặp chú thợ rèn bên bờ sông là hình ảnh rất xúc động. Em bé thơ ngây được hứa hẹn một tương lai với 'một ông bố'. Đoạn đối thoại giữa chú thợ rèn và bé Xi-mông là ngập tràn tình cảm nhân đạo. Nước mắt em giảm dần, được chú thợ rèn dắt tay đưa về với mẹ.
Tính cách đáng yêu của bé Xi-mông rõ nét khi em gặp lại mẹ. Hỏi chú thợ rèn: 'Chú muốn làm bố cháu có không?', khi được chú thợ rèn nhấc lên, hôn lên má em và nói: 'Chắc chắn rồi, chú muốn đấy', tâm hồn em tràn ngập niềm vui và em tự hào với tên Phi-líp, cảm giác 'có bố'. Câu nói của Xi-mông như một lời nguyền ước: 'Chú Phi-líp, chú sẽ làm ông bố tuyệt vời cho cháu đấy nhé!'. Có bố là niềm hạnh phúc của mọi đứa trẻ.
'Bố tao đây, bố tao là Phi-líp' - Xi-mông tự hào tuyên bố với bạn bè, như một quả đá ném vào đám đông, thể hiện sự tự hào và hạnh phúc với sự có mặt của bố trong cuộc sống.
Bé Xi-mông giờ đã có bố. Niềm vui và hạnh phúc bao phủ cuộc sống của em! Đó là kí ức hạnh phúc của tuổi thơ!
Truyện Bố của Xi-mông chạm đến lòng người. Mô-pa-xăng, như một người trải qua nhiều khó khăn, chia sẻ tình cảm đặc biệt với bé Xi-mông và chị Blăng-sốt. Tình thương và sự chia sẻ lan tỏa trong từng dòng văn. Điểm độc đáo của đoạn văn là bút pháp tinh tế, sử dụng cảnh để thể hiện tình cảm, nghệ thuật đối thoại và tình huống đầy xúc động khi chú thợ rèn gặp bé Xi-mông ở bờ sông và chị Blăng-sốt.
'Không có bố, đau khổ!', 'Có bố, hạnh phúc!' - Một chân lý giản dị nhưng ẩn sau đó là sự giàu có về tình người. Xi-mông, đáng yêu và đáng thương!
"""""--HẾT"""""-
Khám phá thêm về sự độc đáo nghệ thuật và tâm hồn nhân đạo của tác phẩm Guy đơ Mô-pa-xăng bằng cách đọc thêm: Trải nghiệm diễn biến tâm trạng của Xi-mông trong đoạn trích Bố của Xi-mông, Phân tích nhân vật Phi-lip trong tác phẩm ngắn Bố của Xi-mông, Đánh giá nhân vật Xi-mông qua đoạn trích trong truyện ngắn Bố của Xi-mông, Tưởng tượng mình là Xi-mông và kể lại câu chuyện Bố của Xi-mông.