1. Bài mẫu số 1
2. Bài mẫu số 2
3. Bài mẫu số 3
4. Bài mẫu số 4
5. Bài mẫu số 5
Đề bài: Cảm nhận của tôi về tâm trạng của Tản Đà qua bài thơ: Muốn làm thằng Cuội
5 bài văn mẫu Cảm nhận của tôi về tâm trạng của Tản Đà qua bài thơ: Muốn làm thằng Cuội
1. Cảm nhận của tôi về tâm trạng của Tản Đà qua bài thơ: Muốn làm thằng Cuội, mẫu số 1:
Khi nhắc đến Tản Đà, chúng ta nghĩ đến một thi sĩ khai sinh thơ lãng mạn, là cầu nối giữa thơ cổ điển và thơ hiện đại. Trong vẻ lãng mạn đó, chúng ta phát hiện tư tưởng, tình cảm, và lòng yêu nước sâu sắc của ông. Bài thơ 'Muốn làm thằng Cuội' là minh chứng rõ ràng. Trong xã hội đang chú trọng vào vật chất và vị trí xã hội, tài năng, lao động, và tình cảm sâu sắc không mang lại hạnh phúc cho con người. Dưới lớp bề ngoài ấy là nỗi buồn về hiện thực khắc nghiệt. Tản Đà đã đưa ra một lời kêu gọi, một thông điệp gửi đến chị Hằng - người bạn đồng hành muôn đời của những tâm hồn cô đơn:
Đêm thu buồn lắm chị Hằng ơi!
Trần thế em nay chán nửa rồi.
Bắt đầu bài thơ là lời thở than, một nỗi đau sâu sắc. Dòng ngôn ngữ thân thiện với chút mỉa mai, bởi cuộc sống khó khăn, áp đặt vì danh vọng đầy tiếc nuối: 'Tài cao, số phận thấp, tâm hồn uất hận'. Làm người viết thơ, nỗi buồn biến thành nỗi đau. Điều này thể hiện thái độ không chấp nhận hiện thực, bất mãn với thế giới xung quanh.
Ông khao khát một cuộc sống tươi đẹp hơn, vượt lên trên những khó khăn, những tầng lớp xã hội thấp kém:
Ai đã ngồi dưới cung quế chưa?
Cảm nhận của tôi về tâm trạng của Tản Đà qua bài thơ Muốn làm thằng Cuội
Đó là thế giới mà ông mơ ước, là thiên đàng trong sáng, tinh khôi, không gặp bụi bẩn, không lo lắng, không phải quan tâm đến những vấn đề đời thường.
Hai dòng thơ như là câu hỏi, là lời đề xuất, là sự van cầu để đến với cung trăng, nơi thanh cao, không phải chịu đựng những khó khăn của cuộc sống trần thế. Nỗi buồn của Tản Đà là nỗi buồn của người nô lệ. Trước sự bất lực của hiện thực, ông mong muốn trốn vào thiên nhiên bằng tưởng tượng:
Có bầu có bạn, không gian tĩnh lặng
Cùng gió cùng mây mới thực sự vui
Nhà thơ lên cung quế có bạn bè, quên hết nỗi buồn, nản lòng, và giải phóng nỗi đau - ông đã 'vui' đã 'cười' - ông cười trước mọi cạm bẫy, nhồi nhét nơi thế giới xô bồ, 'cười' thảnh thơi khi nhận ra rằng cõi đời không ai được như ông, được thưởng thức cuộc sống thần tiên, thoát khỏi sự hằng ngày.
Hai dòng thơ:
Mỗi năm, đến rằm tháng tám
Tựa nhau, nhìn thấy thế gian mỉm cười
vô cùng độc đáo và lãng mạn. Rằm tháng tám là lúc trăng sáng nhất, đẹp nhất, và cũng là lúc nhất. Trong khoảnh khắc tuyệt vời ấy, nhân vật lãng mạn mong muốn chia sẻ niềm vui với chị Hằng; cùng ngồi bên nhau tựa vào nhau, nhìn xuống thế gian và cười.
Câu thơ là đỉnh cao của sự tự hào, rất phù hợp với tính cách độc đáo của Tản Đà. Ngồi cùng người đẹp, là niềm hạnh phúc tột bậc. Hơn nữa, nhà thơ tự đặt mình lên một tầm cao để cười nhạo. Sự ngông này hiếm có, đáng yêu, và đáng quý trọng trong giai đoạn này. Bởi những nhà thơ lãng mạn yêu nước thường không đủ can đảm để đối mặt - thường tìm kiếm sự yên bình của thiên nhiên hoặc lẩn tránh vào thế giới mơ ước để tránh khỏi sự hỗn loạn của đời.
Bản thơ tỏa sáng như giấc mơ huyền bí, là hy vọng hướng tới cuộc sống tươi đẹp, nhìn thấy một thế giới trong sáng và bình yên, không bị cuốn vào những vấn đề của cuộc sống.
Nói chung, tinh thần bao trùm toàn bộ bài thơ là sự buồn bã và thất vọng trước thực tế cuộc sống. Đó là một tâm trạng không hoà hợp với hiện thực, là sự phản đối gián tiếp đối với cuộc sống. Tác giả khao khát một xã hội tự do, tươi mới và trong trắng. Hình ảnh của chị Hằng cùng với cung quế, cây đa là những biểu tượng của một thế giới tiên cảnh đầy lãng mạn. Đó là thế giới mà Tản Đà ao ước. Thực tế, sự chán chường và khao khát đó bắt nguồn từ tình yêu quê hương sâu sắc của Tản Đà - nỗi buồn chảy dài từ sự nhục nhã của người nô lệ và ước muốn tự do.
""""---HẾT BÀI 1"""""--
Để hiểu rõ hơn về hồn Cuội, truy cập chi tiết tại: Phân tích sự ngông, sầu và mộng trong bài thơ Muốn làm thằng Cuội của Tản Đà.
2. Nhận định về tâm trạng của Tản Đà qua bài thơ: Muốn làm thằng Cuội, phiên bản 2:
Dòng sông Đà như hình nghệ thuật, con cá nhảy múa
Mây che phủ non, cánh diều bay cao.
Tản Đà, tên vang của nhà thơ Nguyễn Khắc Hiếu, kết hợp giữa tên núi Tản (gọi là núi Tản Viên hoặc núi Ba Vì) và sông Đà, thuộc vùng đất Sơn Tây xưa, quê hương của tác giả. Trên trường văn chương đầu thế kỷ XX, Tản Đà nổi tiếng như một hiện tượng đột ngột, đổ dồn năng lực sáng tạo. Ông đã mang lại cho thơ ca Việt Nam một sinh khí mới, một khẳng định cho sự đổi mới mạnh mẽ của trào lưu thơ Mới vào thời kỳ đó và mãi mãi sau này.
Trong bối cảnh xã hội Việt Nam, nửa Tây, nửa ta, thơ của Tản Đà phản ánh sự bất mãn trước tình hình xã hội hỗn loạn, đồng thời thể hiện tâm hồn thơ bay bổng và phóng khoáng trong trái tim đa tình của nghệ sĩ.
Trăng cao, Cuội mơ bay lên không gian, Bài thơ Muốn làm thằng Cuội khám phá sự giải thoát, từ cõi đời ô trọc nặng nề chuyển hướng đến thế giới tự do và đẹp đẽ. Tản Đà với phong cách lãng mạn và 'ngông', tạo nên tác phẩm độc đáo năm 1917.
Thể thơ thất ngôn bát cú của Đường, niêm luật rõ ràng, giọng điệu chung thể hiện tâm tình tha thiết. Đêm thu buồn lắm, chán nửa rồi. Chị Hằng ơi, Trần thế em buồn đau.
Em cảm nhận tâm trạng của Tản Đà qua Muốn làm thằng Cuội, văn mẫu tuyển chọn
Tâm trạng buồn của Tản Đà hiện rõ trong bài thơ, hình ảnh Cuội bay lên trăng là biểu tượng cho sự tự do, mong muốn thoát khỏi gian nan. Bài thơ với giọng điệu lãng mạn, đậm chất thơ Đường, làm thức tỉnh những cảm xúc sâu sắc.
Đêm thu trăng sáng, tâm trạng nhà thơ trỗi dậy. Một mình hắn than thở trước vẻ đẹp huyền bí của cảnh trăng, nhưng lòng không thể che lấp đi nỗi buồn canh cánh. Nhà thơ bất mãn trước hiện thực xã hội đen tối, cuộc sống tù túng làm tâm hồn hắn bế tắc. Muốn bay cao, nhưng nơi nào trong thế giới hiện đại như một nhà tù lớn? Tản Đà chọn trăng, nơi tĩnh lặng để giãi bày tâm tư.
Nhà thơ gọi trăng là chị Hằng, âm thanh êm dịu và ngọt ngào. Chắc chị Hằng cũng bồi hồi khi nghe những lời tha thiết của nhà thơ, đặt câu hỏi về người đã trộn lên cõi tiên trước hắn:
Cung quế đã có ai ngồi chưa?
Rồi mới nhanh chóng thỉnh cầu:
Cành đa, chị nhắc lẽn chơi đi.
Nhà thơ muốn quay trở về tuổi thơ, rước đèn, phá cỗ, đùa giỡ với trăng, mây và gió. Ước trở lại để giải thoát tâm hồn, gỡ bỏ những điều đau lòng. Bất ngờ, nhà thơ quay về với tuổi thơ, giọng điệu nũng nịu, lời thỉnh nguyện đặc biệt hóm hỉnh.
Nếu trong thực tế, nỗi buồn chỉ là mờ nhạt, hai câu tiên tri về niềm vui hiện lên rõ khi nhà thơ mơ tưởng mình đang hòa mình vào cuộc sống cùng tiên nữ Hằng Nga ở trong cung trăng:
Có bầu có bạn can chi tủi
Cùng gió cùng mây thì mới thú vị.
Nhà thơ muốn trở thành thằng Cuội để giải thoát nỗi buồn dày vò. Trên cung trăng, thi sĩ không chỉ thoát khỏi những vướng bận của thế gian, mà còn tận hưởng niềm vui 'cùng mây cùng gió'. Nhưng điều hạnh phúc nhất là kề vai sát cánh với người đẹp Hằng Nga, nhìn ngắm thế gian ngạo nghễ cùng nhau:
Rồi mỗi rằm tháng tám đến
Chúng ta tựa nhau trông xuống thế gian cười.
Khi đã rời xa thế tục, tâm trạng nhà thơ trên cung tiên nhìn xuống trần gian nhỏ bé, chật chội và nhếch nhác với mọi thứ. Muốn trở thành tiên để cười nhạo cuộc sống xô bồ, với những vấn đề hài hước của đời người trong thế gian.
Hai câu như lời tự an ủi: 'Có bầu có bạn can chi tủi' là đỉnh cao của niềm vui. 'Tựa nhau trông xuống thế gian cười'. Sau loạt cười, nhà thơ từ cõi mộng quay trở lại thực tế, nỗi buồn lại tràn ngập trái tim. Muốn lên tiên chỉ là niềm vui tinh thần, là khao khát tự do của Tản Đà, một ảo giác, một khát vọng ám ảnh suốt đời.
Muốn làm thằng Cuội là tác phẩm tiêu biểu của hồn thơ 'ngông' Tản Đà. Trong thời đại đen tối, Tản Đà tìm đến chị Hằng, gió, mây và cung Quảng để trốn chạy khỏi sự phù phiếm, tận hưởng vẻ đẹp tinh thần. Đó là trái tim nhân văn giữa xã hội thối nát, là niềm kiêu hãnh của một thi sĩ.
Tản Đà 'ngông' vì muốn làm bạn với Hằng Nga, gió, mây, và hòa mình vào cung tiên. Trong xã hội mất nhân cách, thi sĩ 'ngông' muốn thoát tục, giữ cho tâm hồn mình trong sạch, hướng tới tự do cao cả. Đó là trái khoáy quý giá về nhân cách của thi sĩ.
Bài thơ Muốn làm thằng Cuội là biểu tượng của sự độc đáo và nghệ thuật sáng tạo, phản ánh phong cách tài năng của nhà thơ núi Tản sông Đà. Bằng bút pháp lãng mạn và trái tim nhân hậu, tác phẩm này vượt qua hình thức thơ Đường, giữ được vẻ tự nhiên và âm hưởng dân ca như một sự Việt hoá thành công.
Trong Muốn làm thằng Cuội, chúng ta cảm nhận được nỗi buồn chán trước hiện thực đen tối của xã hội. Nhà thơ muốn thoát khỏi thực tại bằng giấc mộng táo bạo, phản ánh tính cách dũng cảm của ông. Nỗi buồn của Tản Đà không chỉ là cá nhân mà còn là nỗi buồn của thời đại, của tầng lớp tri thức, nghệ sĩ trong xã hội.
3. Cảm nhận của em về tâm trạng của Tản Đà qua bài thơ: Muốn làm thằng Cuội, mẫu số 3:
Tản Đà, một nhà thơ nổi tiếng, tạo ra những tác phẩm lãng mạn, đậm chất dân tộc và mang đến sự sáng tạo mới. Thơ của ông là một cầu nối giữa thơ cổ điển và thơ hiện đại Việt Nam. Muốn làm thằng Cuội là một tuyệt phẩm đặc sắc của ông.
Bài thơ sáng tạo theo hình thức thất ngôn bát cú của thơ Đường. Mở đầu bằng lời kể tự nhiên, là sự tâm sự của nhà thơ với nỗi buồn man mác:
Đêm thu buồn chán lắm, chị Hằng ơi!
Trần thế em nay chán nửa rồi.
Nhà thơ chia sẻ nỗi buồn nơi thế gian, tâm sự với chị Hằng trong đêm thu. Buồn vì thế giới không công bằng, khó chịu và ngột ngạt. Dù buồn, nhà thơ vẫn tâm sự ngọt ngào với chị Hằng, thổ lộ về cuộc sống trần thế. Lời tác giả với chị Hằng là lời tâm sự thân thiết, tạo ra khoảng cách gần giữa trần thế và vũ trụ. Vầng trăng từ xưa đến nay luôn là nguồn cảm xúc của thi sĩ, nhưng hôm nay, vầng trăng là người nghe nhà thơ chia sẻ nỗi niềm. Nhà thơ muốn xin chị Hằng giúp đỡ để thoát khỏi thực tại tầm thường, xấu xa. Tản Đà thể hiện rõ nguyện vọng của mình:
Cung quế có ai ngồi chưa?
Cành đa nhờ chị nhắc lên chơi.
Nhà thơ hỏi trực tiếp ai đã ngồi trên cung quế chưa, sau đó mới níu lấy cây đa, kêu gọi chị Hằng đưa lên cung trăng. Muốn làm thằng Cuội là khao khát thoát khỏi cuộc sống bằng mộng tưởng lên cung trăng, kết bạn với chị Hằng. Tản Đà thể hiện sự 'ngông', nhưng không để làm tổn thương mà là một ngông đáng yêu, thanh cao. Ông muốn sống ẩn dật, không bị vướng bụi mờ, không chìm đắm trong tầm thường trần thế.
Nhà thơ đã nói rõ mục đích khi lên cung quế, không chỉ để thoát khỏi cuộc sống thực tại và vứt bỏ nỗi buồn, mà còn để tìm đến bầu bạn, đến với vẻ đẹp tự nhiên của đất trời:
Có bầu, có bạn, can chi tủi
Cùng gió, cùng mây, mới là niềm vui.
Cảm nhận của em về tâm trạng của Tản Đà qua bài thơ Muốn làm thằng Cuội của Tản Đà
Nhà thơ rất lãng mạn và đầy ngông ngẫy, muốn đổi mới cuộc sống và tìm đến sự tốt đẹp, ông muốn có cuộc sống ý nghĩa.
Kết thúc bài thơ, Tản Đà nêu rõ ý nguyện muốn làm thằng Cuội để không bao giờ sống dưới trần gian bế tắc nữa. Ông ước mơ mãi mãi ở trên cung trăng:
Rồi mỗi năm đến rằm tháng tám
Tựa nhau nhìn xuống thế gian cười.
Tiếng cười của Tản Đà khi ở cung trăng mang nhiều ý nghĩa. Cười với trẻ con trong ngày trung thu, cười trước cuộc sống bon chen, và cười trước xã hội bế tắc. Có thể là tiếng cười chua xót như mảnh vỡ thủy tinh, hoặc là tiếng cười hả hê vì đã đạt được ý nguyện thoát khỏi xã hội đen tối. Trong tiếng cười, hiện lên sự ngạo mạn đối với cuộc sống trần gian và những tình huống độc đáo dưới góc nhìn của nhà thơ.
Bài thơ là một khao khát lãng mạn, tràn đầy ý nghĩa. Lời thơ đầy sức tưởng tượng, phóng túng, táo bạo nhưng vẫn duyên dáng, tế nhị. Tạo ấn tượng mạnh mẽ và gần gũi, kích thích người đọc đồng cảm với cuộc sống 'nửa cười nửa khóc'. Hồn thơ lãng mạn, pha chút ngông ngẫy, kết hợp tính cổ điển và hiện đại, tạo nên sự hấp dẫn đặc biệt của bài thơ và của nhà thơ.
4. Cảm nhận của em về tâm trạng của Tản Đà qua bài thơ: Muốn làm thằng Cuội, mẫu số 4:
Bài thơ thu hút với lời thơ tự nhiên, giản dị, rút ngắn từ những tác phẩm dân gian hay điển tích phổ biến. Tình thơ chân thành và buồn chán,
Hai câu đề mô tả tâm trạng của nhà thơ trước thách thức cuộc đời:
Đêm thu buồn quá, chị Hằng ơi!
Trần thế này, em chán mệt rồi.
Đã 'buồn', đã 'chán', lại đối mặt với cảnh 'đêm thu', tâm trạng ấy dường như càng trở nên nặng nề. Nhà thơ chán chường vì hướng đi của cuộc sống không như ý, hay là do cảm nhận về đời sống khó khăn, bế tắc. Câu thơ trải đều bội bạch nỗi buồn trong từng điều. Nhà thơ không chỉ chán chường với thực tại hiện tại mà còn mất niềm tin vào cuộc sống. Có lẽ vì vậy mà ý muốn 'muốn làm thằng Cuội' nảy sinh, mong muốn thoát khỏi cuộc sống thường nhật để tìm về cung trăng và chị Hằng.
Tản Đà chán đời nhưng vẫn giữ vững niềm tin, Lên với chị Hằng, ông vẫn tìm kiếm hướng đi cho đời sống:
Rồi cứ mỗi năm rằm tháng tám
Tựa nhau trông xuống thế gian cười.
Đây là nụ cười của gì? Cười sảng khoái, cười phô trương, hay cười hỉ nộ ánh nhìn? Có lẽ là sự diễn đạt thái độ chế nhạo với cuộc sống. Tại sao ông chọn rằm tháng tám mà không phải ngày khác để thể hiện sự khinh bỉ? Có lẽ đó là cách ông muốn tăng lên bội số thái độ lạnh lùng của mình đối với thế giới.
Nói chung, tâm trạng của Tản Đà là tâm trạng của người chán chường cuộc sống muốn tìm kiếm một nơi ẩn náu. Ông mong muốn hòa mình vào thiên nhiên (ở đây là cung quế và chị Hằng), che giấu mình giữa vẻ kiêu ngạo để chế nhạo đời sống.
Cảm nhận của em về tâm trạng của Tản Đà qua bài thơ Muốn làm thằng Cuội
Qua bài thơ của Tản Đà, ta thấy rõ cái tính 'ngông' hiện hữu:
Trong đề bài, điều gì đó nổi bật khác thường. Thường Cuội trong văn hóa dân gian liên quan đến sự nói dối (như câu 'Nói dối như Cuội'). Nhưng ở đây, Tản Đà muốn 'Muốn làm thằng Cuội', sự mong muốn đó khác thường và coi thường mọi thứ. Đó là điều ngông.
Nhà thơ gọi Hằng Nga là chị, xưng em ngọt ngào. Nhưng trong bốn câu thơ sau, ông lại thể hiện sự lả lơi với chị Hằng:
Cung quế đã ai ngồi đó chưa?
Cành đa xin chị nhắc lên chơi
Có bầu, có bạn, can chi tủi
Cùng gió, cùng mây, thế mới vui.
Câu 'Cành đa, xin chị nhấc lên chơi' không chỉ miêu tả cách lên cung trăng độc đáo của ông mà còn mang đến một chút hài hước, cười cợt như lối viết của Xuân Hương. Sự chế nhạo lẫn hiện diện và biến mất trong những câu thơ này giúp bài thơ không bị lạc lõng trong nỗi buồn được diễn đạt ở hai câu thơ đầu tiên. Trong cách gọi tên và trò chuyện với chị Hằng, có một chút sự ngông.
Ở hai câu cuối, tư thế của nhà thơ và chị Hằng 'Tựa nhau trông xuống thế gian cười' là tư thế đặc biệt, khác người với quan niệm về nam nữ thời ông sống. Đây cũng là biểu hiện của sự ngông cuồng dưới ánh nhìn của các nhà nho thời bấy giờ.
Tại sao Tản Đà lại có chút ngông và thể hiện nó trong thơ của mình? Có lẽ đó là một cách đáp trả lại cuộc sống. Điều này phản ánh tính cách tự do của nhà thơ, tạo ra một giọng điệu khác lạ cho thơ ông.
Bài thơ thu hút người đọc bởi lời thơ giản dị, tự nhiên. Mỗi câu như một tiếng than, hay một lời hỏi. Không có dấu vết đẽo gọt của bàn tay thơ, nhưng mỗi câu đều điêu luyện.
5. Cảm nhận về tâm trạng của Tản Đà qua bài thơ: Muốn làm thằng Cuội, mẫu số 5:
Trong vô số giấc mộng, Tản Đà có một giấc mộng rất độc đáo, đậm chất ngông nghênh của một người 'tài cao, phận thấp, chí khí uất', đó là giấc mộng 'muốn làm thằng Cuội'.
Tản Đà 'muốn làm thằng Cuội' vì chán ngấy cảnh thần thế. Ông muốn lên tiên, thoát khỏi cuộc sống trước mắt để châm chọc cái bát nháo, nhếch nhác của xã hội không như ý trong đánh giá của ông. Cuộc sống mà trong bài thơ 'Năm hết hữu cảm', ông đã miêu tả như sau:
Sự nghiệp nghìn thu xa vút mắt, Tài tình mang gánh nặng trên vai.
Bắt đầu bài thơ 'Muốn làm thằng Cuội', Tản Đà đã tiết lộ tâm trạng không kìm kẹp, không che đậy của mình:
Đêm thu buồn quá, chị Hằng ơi!
Ban đầu, lời thơ tỏ ra tự hào, nhưng khi nhìn sâu hơn, chúng ta cảm nhận được gánh nặng tâm trạng của Tản Đà. Cuộc đời ông là một mê cung lớn, nơi mâu thuẫn giữa 'tài cao' và 'phận thấp', giữa khao khát vươn lên và trì trệ của xã hội nô lệ. Trong một tác phẩm khác, ông chua chát nói rằng:
Văn chương hạ giới thấp bèo như bèo nước
Cảm nhận của em về tâm trạng của Tản Đà qua bài thơ Muốn làm thằng Cuội mới nhất
Những mâu thuẫn đó tồn tại, nén trữ trong tâm hồn ông, thèm muốn sự giải thoát. Điều này giúp chúng ta hiểu rõ hơn về lý do cuộc đời của Tản Đà đầy những giấc mộng u tối, buồn chán:
Chị Hằng ơi, đêm thu buồn lắm!
Trần thế em giờ đây chán chường.
Trong cảm xúc buồn bã của Tản Đà, Nguyễn Khắc Hiếu cảm nhận được sự cô đơn không lời. Vì không có ai để chia sẻ, nhà thơ níu kéo về phía chị Hằng. Chỉ có chị mới hiểu rõ, vừa thấu hiểu nỗi cô đơn vừa phản ánh sự kiêu ngạo của chính mình. Sự kiêu căng của Tản Đà là cách anh ta phản kháng trong thế giới xã hội đầy những bất công, là biểu hiện của một tinh thần 'sống lạc quan trong thời kỳ khó khăn'. Câu thơ có vẻ tự thủ, nhưng nó chứa đựng sự tâm sự.
Ông đặt câu hỏi:
Cung quế đã ai lưng ngồi chưa?
Và ước ao:
Cành đa mong chị nhắc lên chơi.
'Nhắc lên chơi', ước ao của Tản Đà là 'lên chơi' trên cung quế, với ông cuộc đời giống như những cuộc chơi lớn, nhỏ. Trong một bài thơ khác nhà thơ cũng nói đến cuộc chơi, lời thơ rất đẹp và mang đậm phong cách của Tản Đà.
Cánh cửa ngóc ngách
Đỉnh núi trẻ
Đường xưa lạc lõng
Bóng trăng đùa vui nghìn năm.
Dù ước mong có thành sự thực, chắc chắn Tản Đà sẽ không lưu lại lâu trên cung quế. Tính cách tự do, trí tuệ của ông sẽ dẫn ông khám phá những miền khác, bởi cuộc đời đối với ông luôn là một hành trình phiêu lưu vô tận, không có đất hứa cho những người coi thường cuộc sống.
Ông nói với chị Hằng: 'Xin chị nhắc lên chơi', một giọng đùa vui hóm hỉnh ngay cả trong cách gọi: 'chị', 'em'. Tản Đà 'muốn làm thằng Cuội' thực chất chỉ để chơi trò ngông với cuộc sống. Từ đó ta nên hiểu giấc mộng của Tản Đà như một thái độ phản kháng của một người trí thức trước cuộc sống hỗn loạn. Phản kháng ấy chân thành và đây cũng là phản kháng của một tầng lớp người chân thành nhưng bất lực trước biến cố lịch sử.
Tản Đà chán đời 'muốn làm thằng Cuội' để quên cuộc sống, nhưng dù ở nơi cung quế, ông vẫn quay về với cuộc sống trần thế:
Các bạn sẵn sàng trả lời câu hỏi trong sách giáo khoa, Ý kiến cá nhân về sự tâm sự và cái ngạo của Tản Đà qua tác phẩm Muốn làm thằng Cuội và kèm theo phần Phân tích bài thơ Muốn làm thằng Cuội để nâng cao kỹ năng học môn Ngữ Văn lớp 8 hơn