Tư Mã Tương Như 司馬相如 | |
---|---|
Tên chữ | Trường Khanh (長卿) |
Tôn xưng | Phú Thánh (賦聖) |
Thông tin cá nhân | |
Sinh | |
Ngày sinh | 179 TCN |
Nơi sinh | Thành Đô |
Mất | 117 TCN |
Giới tính | nam |
Gia quyến | |
Phối ngẫu | Trác Văn Quân |
Nghề nghiệp | nhà thơ, nhà văn, chính khách, nghệ sĩ âm nhạc |
Quốc gia | Tây Hán |
Quốc tịch | Tây Hán |
[sửa trên Wikidata] |
Tư Mã Tương Như (chữ Hán: 司馬相如; 179 TCN - 117 TCN), biệt danh Trường Khanh (長卿), là một nhà văn tài ba, nổi tiếng với tài năng viết văn và thơ, sống trong thời kỳ Tây Hán.
Ông được biết đến với các tác phẩm phú như Tử hư phú (子虚赋) và Thượng lâm phú (上林赋). Lời văn phú của ông luôn được coi là hoàn hảo và lấp lánh, ông được người đời gọi là Phú Thánh (賦聖), là một trong những danh nhân viết phú hàng đầu thời kỳ cổ đại.
Tiểu sử
Tư Mã Tương Như sinh sống tại Thành Đô, Thục Quận (nay là Tứ Xuyên). Ông có biệt danh là Khuyển Tử (犬子), sau khi thăm mộ Lận Tương Như, ông đổi tên thành Tương Như. Khi rời quê hương lên Trường An để đạt danh tiếng, đến con sông đầu làng, Tương Như đã viết câu thơ trên cầu: 'Bất thừa cao xa tứ mã, bất phục quá thử kiều' (Không ngồi trên xe cao bốn ngựa, không qua lại cây cầu này nữa).
Con người vốn có sức sáng tạo rất đặc biệt, ông ta đã mua được một vị trí quan trọng trong thời kỳ Hán Cảnh Đế. Tuy nhiên, vì không hợp với công việc, ông đã quyết định từ bỏ và tới Lương chơi, nơi mà ông được Lưu Vũ, em trai của Cảnh Đế, tiếp nhận. Lưu Vũ, với tài năng văn chương vượt trội, đã khiến Tư Mã Tương Như rất ngưỡng mộ. Sau khi Lưu Vũ qua đời, Tư Mã Tương Như quay trở về nước Thục.
Sau khi Hán Vũ Đế đọc bài thơ Tử hư phú của Tư Mã Tương Như, ông ta đã tán dương tài năng của người và trao cho ông một vị trí quan trọng trong triều đình. Tương Như cũng đã giúp nhà vua trong việc thống nhất nước Ba Thục, mang lại hòa bình cho đất nước. Vì những thành tựu này, Tương Như đã được vinh danh và trở thành một phần của lịch sử nước Hán.
Một thời gian sau, vì sự lạm dụng quyền lực tại Ba Thục, dân chúng đã nổi dậy. Hán Vũ Đế đã ra lệnh cho Tư Mã Tương Như dẫn dân Ba Thục trở về, và ông đã viết bài thơ Dụ Ba Thục hịch để động viên và khích lệ nhân dân. Sau đó, ông được phái làm sứ giả tới vùng Tây Nam, nơi mà ông đã có nhiều đóng góp và được vinh danh, mặc dù sau đó ông bị buộc tội nhận hối lộ và bị sa thải. Trước khi qua đời, ông đã viết bài thơ Phong thiện thư để khuyên bảo Hán Vũ Đế trong việc cai trị.
Các tác phẩm văn xuôi của ông
Theo Hán thư và Nghệ Văn chí, Tư Mã Tương Như đã sáng tác tổng cộng 29 bài thơ văn xuôi, trong đó có những tác phẩm nổi bật như Tử hư phú, Thượng lâm phú, Đại nhân phú,... đặc biệt nổi tiếng là bài Trường môn phú.
Ngoài ra, Thượng lâm phú cũng là một tác phẩm nổi tiếng miêu tả vẻ đẹp của thiên nhiên, được các đời sau đánh giá cao. Họa sĩ Cừu Anh (仇英) của triều Minh đã sáng tác một bức tranh dựa trên bài thơ này, được gọi là Thượng lâm đồ (上林图):

Trường môn phú (長門賦)
Theo truyền thuyết, Tư Mã Tương Như viết bài thơ này nhằm giúp Hoàng hậu Trần A Kiều, người đã bị Hán Vũ Đế ghét bỏ. Bà là một người phụ nữ xinh đẹp và quý phái, nhưng lại ghen tỵ với Vệ Tử Phu, thứ thiếp của Hoàng đế, do đó bị đày ra Trường Môn. Nghe đồn, Tư Mã Tương Như, người được biết đến là thiên tài văn chương tại Thành Đô, đã viết bài thơ này để an ủi và giúp Hoàng hậu giải thoát khỏi nỗi buồn. Bài thơ của ông đã khiến Hán Vũ Đế thay đổi quyết định và trở lại với Hoàng hậu Trần A Kiều.
|
|
Khúc Phượng cầu hoàng (鳳求凰)
Khi đến Lâm Cùng, Tư Mã Tương Như đã có quan hệ với Vương Cát, một quan lệnh địa phương, nên đã ghé thăm. Vương Cát mời Tương Như tham dự tiệc tại nhà Trác Vương Tôn, một quan viên ngoại trong huyện. Nghe Tương Như chơi đàn hay, quan huyện và Trác Vương Tôn yêu cầu ông chơi một bài. Gia đình Trác có một cô con gái xinh đẹp tên là Trác Văn Quân, vốn còn trẻ mà đã mất chồng sớm, lại đam mê âm nhạc. Tương Như biết và đã cố ý gây ấn tượng với cô bằng cách chơi đàn và hát khúc 'Phượng cầu hoàng' (鳳求凰; Chim phượng trống tìm chim hoàng mái).
|
|
|
Trác Văn Quân nghe thấy âm nhạc, đã bị cuốn hút và đêm đó đã bỏ nhà theo Tương Như. Ông Trác tức giận và quyết định từ mặt con gái. Sau đó, đôi trẻ mở một quán rượu và chăm chỉ làm ăn. Câu chuyện này đã trở thành truyền thuyết dân gian, được gọi là Cầm thiểu Văn Quân (琴挑文君).
Tác động đến văn học Việt Nam
Trong tác phẩm Bích Câu kỳ ngộ có câu thơ:
- 'Cầu hoàng tay lựa nên vần,
- Tương Như lòng ấy, Văn Quân lòng nào.'
Trong Đoạn trường tân thanh hay Truyện Kiều của Nguyễn Du cũng có câu:
- 'Khúc này Tư Mã cầu phượng,
- Nghe có vẻ như oán thán, như buồn phải không!
Và trong bài thơ 'Hoa với Rượu' của Nguyễn Bính cũng có câu:
- Như chuyện Tương Như và Trác Thị
- Về sống tại Lâm Cùng đất,
- Vườn cam trắng phai hoa rụng cam,
- Tôi cùng em Nhi trở thành vợ chồng!