
Tuổi Mụ (còn gọi là Tuổi âm hay Tuổi ta) bắt nguồn từ văn hóa Trung Quốc và có ảnh hưởng tới văn hóa của một số quốc gia như Việt Nam, Nhật Bản, Hàn Quốc, Triều Tiên.
Nguồn gốc
Theo quan niệm Phật giáo ở Đông Á, thai nhi trong bụng mẹ được coi là một sinh linh và vì thế được tính tuổi từ trong bụng mẹ, không giống như phương Tây (tính tuổi từ khi sinh ra). Vì thế, tuổi Mụ là tuổi của mẹ (tuổi được tính từ trong bụng mẹ) và được sử dụng để phân biệt với tuổi của người mẹ.
Mục đích
Hiện nay, tuổi Mụ vẫn được áp dụng trong lĩnh vực tín ngưỡng theo văn hóa phương Đông như tử vi, phong thủy, nhà cửa, hôn nhân,...
Tuổi Mụ không áp dụng cho các lĩnh vực như pháp luật, hoặc văn hóa phương Tây, ví dụ như Cung Hoàng Đạo, tuổi nhập học,...
Tuổi Mụ tại các nước Đông Á
Nhật Bản
Cách tính tuổi theo tuổi Mụ ở Nhật Bản, kazoedoshi (数え年), làm tăng tuổi của một người vào Ngày đầu năm mới, đã bị luật pháp cho là lỗi thời vào năm 1902 khi Nhật Bản chính thức áp dụng quy định tính tuổi hiện đại, tiếng Nhật là man nenrei (満年齢). Tuy nhiên, cách tính tuổi truyền thống vẫn được sử dụng phổ biến, vì vậy vào năm 1950 một đạo luật khác đã ra đời nhằm khuyến khích mọi người sử dụng hệ thống tính tuổi hiện đại.