1. HẠ VÀ NHỮNG KÝ ỨC
HẠ VÀ NHỮNG KÝ ỨC
Tác giả: Lê Thị Hà
Anh nghe đâu tiếng Ve kêu gọi hạ
Nắng vàng phơi phới phủ cả bầu trời xanh
Cây phượng rực rỡ sắc đỏ mênh mang
Hoa nở thắm tươi bên cành theo gió
Ngày hôm ấy, mùa Năm gửi gắm nhớ thương
Mái trường xưa, kỷ niệm vương vấn trong lòng
Gió lay mắt ngọc, lấp lánh trong dáng hồng
Em bối rối, tim dậy sóng đôi má đỏ
Nhớ những chiều, nắng vàng rọi rợp đường phố
Cánh phượng rụng bên lối về lặng lẽ
Gió rì rào, ve kêu, hòa âm nhạc quyến luyến
Mê mải chìm đắm trong cơn mê của ngày hạ
Nhớ ngày thi, hối hả giây phút chia xa
Cành phượng rụng dần, nắng buông đằng xa
Nắng vẫn cố níu, để giữ chân ta
Gió lang thang, chìm đắm trong da diết chiều hạ
Em biết không, tiếng Ve vẫn đang kêu
Biển nhớ đau xót, tim vương vấn biền biệt
Cây phượng vẫn đứng, giữa nắng vàng cháy
Hoa phượng rực rỡ, sóng sánh trong dòng thời gian
Hải Phòng, 29-5-2020

2. HỒN PHƯỢNG
HỒN PHƯỢNG
Thơ: Nguyễn Thị Minh Châu
Phượng đỏ rực nắng hè trên những cành
Đẹp say lòng người giữa chiều xuân xanh
Phượng hồng, tình yêu cháy bỏng như lửa
Lá rung rinh mời gió nhẹ bên lối về!
Phượng hồng rực, trước cửa trường xưa cũ
Gợi nhớ thời học trò, ngây thơ trẻ trung
Kỷ niệm tuổi học, trên trang sách thơ
Mùa phượng về, ta nhớ nhung từng giờ!
Khi chia tay, lời em huyên thuyền nơi mắt
Xa phượng vĩ, anh lên đường bảo vệ đất nước
Bên em, lòng anh trào dâng biết bao
Phượng hồng ơi, hãy làm lời tỏ tình!
Trên đường quân bước, dốc leo cheo leo
Nhớ quê nhà, nhớ gió lộng bên sông
Áo bay bay, em đợi chờ bên lối
Tháng năm ơi, hoa phượng đỏ quê hương!

3. NHỚ HẠ, KHÚC HÁT GIAO MÙA
NHỚ HẠ, KHÚC HÁT GIAO MÙA
Thơ: Hạ Mộng Mơ
Anh có biết khi Hạ sang thăm em?
Phượng hồng rực như lời thầm thiết
Bằng lăng tím lung linh trên đường phố
Ve kêu khúc nhạc, hồn hạ đắm say.
Nắng hạ rọi lên phố ngõ, khúc nhạc giao mùa
Thấy dịu dàng bước chân nhẹ nâng niu
Nghe gió thì thầm từng cơn lướt qua
Khắc sâu nỗi nhớ trong lòng bao la.
Cánh hoa tím rơi bên vai mềm mại
Ở cuối đường hoa, ánh nắng vỗ về
Hương thơm lay động lòng mềm mại
Mỗi khoảnh khắc...
Hạ nhớ...!!!

4. TRONG NẮNG HẠ
TRONG NẮNG HẠ
Thơ: Nguyễn Thị Hoa
Sân trường bên kia ngập nắng
Hoa phượng rực rỡ trên cao
Ve kêu thảng thốt nồng nàn
Hạ ơi, em đang gọi màu sắc!
Bầu trời xanh ngăn ngắt hơn
Mây đã trốn khỏi phía xa
Cây bàng già khát khao chờ
Đợi mưa rơi giải khát cho đời!
Trang sách mở rộng trước mắt
Mỗi trang kể một câu chuyện
Nắng ghé qua cửa sổ nhỏ
Rơi lên vai nhẹ nhàng mềm mại...
Trong lớp học, cô giáo cùng học sinh
Tâm hồn họ vẫn đắm say trong tri thức
Em nhìn bảng, từng dòng chữ trải dài
Đong đầy niềm vui và nỗi buồn!
Ve kêu rộn ràng bên tai
Phượng cháy rực trên bầu trời
Trên trang sách mở, giọt mồ hôi rơi
Chứng tỏ cuộc sống còn nhiều nỗ lực!
(21/5/2020)

5. HỒNG PHƯỢNG
HỒNG PHƯỢNG
Thơ: Trần Thị Hồng Hạnh
Phượng hồng khoe sắc, nụ cười tươi đẹp
Hương thơm phảng phất, đỏ rực như hồn nhiên
Nắng vàng nhấp nhô, tỏa sáng như tiên
Lấp lánh, lung linh, huyền diệu lạ kỳ.
Ve kêu xao xuyến trên sân trường
Âm nhạc vui vẻ như hòa âm trầm hương
Nụ cười rạng rỡ, tiếng cười tuổi học trò
Áo dài bay bay, học sinh rạng ngời.
Bước nhẹ, dáng ngọc thanh thoát tinh khôi
Tình bạn thân thiết, hòa mình trong nhau
Màu phượng rực rỡ, dù nhạt nhòa màu sắc
Tình thầy, tình bạn, dày đặc, sâu nặng.
Ánh mắt dịu dàng của nàng Ngọc
Hình ảnh đẹp của học sinh thơ ngây
Tuổi hồng, nụ cười đáng yêu
Vẻ đẹp của con gái nở nang.
Mùa hạ đến, phượng khoe sắc
Hoa đỏ rực, hương thơm ngát ngào
Trong lễ biệt trường, nỗi nhớ sâu đậm
Trái tim tràn ngập tình cảm, hồi hộp.
Sân trường đỏ phượng nở rộ
Âm nhạc ve kêu ngọt ngào, ru hồn
Lời tạm biệt đầy nghẹn ngào
Phút giây tiễn biệt, lòng xao xuyến, thổn thức.
Cây phượng già yên bình, lặng lẽ
Những tán lá mở to, như đang nhớ nhung
Màu hoa, màu nhớ trải dài
Mỗi người chia sẻ, mắt ai đẫm lệ.
Mùa hạ đến, phượng khoe hoa
Nở rực sắc đỏ, hương thơm lan tỏa
Trong khoảnh khắc chia tay trường
Nỗi nhớ vương vấn, lòng rưng rưng.
Hà Nội, ngày 16 tháng 5 năm 2020

6. LỜI NHỚ
LỜI NHỚ
Thơ: Hoàng Thị Hương
Thấy không em, phượng rực cháy mùa hạ
Cành phượng đỏ tươi rực rỡ trên cao
Nắng hè trầm trồ, nặng nề từng chùm
Lời thề nguyện, hứa hẹn vẫn xanh màu
Em gói lại trong những năm tháng mong manh
Tại sao kí ức quấn quýt không rời
Người hứa hẹn, ai cùng mình đi qua
Góc phố cũ mang nặng bao nỗi thương
Ta ôm trọn trong vòng tay nỗi nhớ đầy vơi
Để người ở lại, kẻ đi vẫn vương vấn khao khát
Phượng vẫn cháy, hồi sinh trong lòng say
Chỉ còn một mình...
... phố vẫn chờ mong!
CHM 28/5/2020

7. CHỜ ĐỢI
CHỜ ĐỢI
Thơ: Trần Thu Hương
Hạ về rồi trên đường phố,
Anh chờ em, nhớ em mong em!
Phượng đỏ nhuộm sắc bằng lăng,
Nắng hòa mình cùng kỷ niệm em trở về!
Ánh nắng vàng sáng lối cũ,
Mơ một ngày hai ta sát cánh!
Tình yêu ta, không biến đổi,
Hoa phượng nở, tình yêu bền vững!
Ngày hẹn đã qua bao lần,
Bông phượng đã nở, em đâu?
Anh trăn trở qua bao đêm,
Chờ đợi hy vọng gặp em!
Chờ đợi em quay về, đầy lòng yêu thương,
Em và anh, hồi sinh tình yêu xưa,
Hạ về, nắng vàng sưởi ấm giấc mơ,
Hoa hẹn nở, anh chờ đợi em.
Hà Nội, ngày 20/05/2020

8. KỲ NỖI
KỲ NỖI
Thơ: Lê Hương
Hạ về, em vẫn chờ ngóng không ngơi
Tháng ngày xa xôi, lòng chờ đợi
Ve buồn kêu, chiều nhạt phai quên lãng
Cây sấu già, thay áo mới chờ anh
Em về, phượng vẫn nở bên lối cũ
Me ngày xưa, ký ức thành dấu kỷ niệm
Tháng sáu qua, không anh bên nữa
Bằng lăng tím, lời hẹn chờ mong ngày về
Lối em đi, bồng bềnh trong mưa lạc lõng
Người xa cách, ướt đẫm bước chân chờ mong
Phố lặng thinh, chờ đợi bước anh về
Đông về, trái tim lạnh lẽo ly biệt
Xứ Lạng, chiều nay, mộng vương bên bờ sông
Ấm áp lại trong dạ hồi ức xanh
Buồn buông phảng phất, phố thay đổi dần
SƠN NỮ, ngày 28/5/2020

9. NHỚ VỀ QUÁ KHỨ
NHỚ VỀ QUÁ KHỨ
Thơ: Lê Thanh Lan
Nắng lặn, những ký ức quay về
Trẻ trung, tuổi 20 như cánh bay
Lời yêu thương ngọt ngào kỷ niệm
Môi hồng lấp lánh nắng vàng sưởi ấm
Phượng nở rực rỡ qua bao mùa
Lời thề nguyện mãi xanh bên lối cũ
Nhớ nhung người thương đầy bơ vơ
Lòng ai vấn vương như tảng đá mong manh
Bài thơ dang dở gió cuốn bay
Lạc bước giữa con đường xa lạ
Chiếc xe đạp xưa mòn một thời
Khu phố nhỏ nhà cũ ai còn về?
Chiều buông bóng hoàng hôn nhẹ nhàng
Nắng lặng lẽ cướp lửa trái tim
Phượng khóc, đời bi thương nhiều lắm
Phút huy hoàng đã qua, còn đâu?

10. HỒI TƯỞNG
HỒI TƯỞNG
Thơ: Hồng Vân
Nắng lặn dần tìm lại dấu vết mùa xưa
Quay về với tuổi thanh xuân hoa lá rơi
Tình đầu đong đầy những lời yêu thương
Nắng đong đưa, lòng vấn vương nhớ mong
Phượng rực cháy trải qua bao mùa hạ
Lời hẹn say đắm, vẫn xanh tận tâm hồn
Chờ mong mãi miền tình yêu dẫu xa
Đôi ta trong kỷ niệm đẹp mãi không phai
Bài thơ dang dở bỗng chợt vang lên
Đưa ta trở về những ký ức thơ ngây
Chiếc xe đạp cũ trên con đường quen
Còn đây nhưng người ơi đã đi về đâu?
Chiều buông bóng hoàng hôn khuất phủ lên
Nắng lạnh lùng cướp đi hơi ấm trái tim
Phượng hạnh phúc hay giọt lệ rơi rơi
Phút giây thăng hoa, sẽ mãi không phai
Tím mộng mơ... cho anh giấc mơ êm đềm
Hồng Vân, ngày 8/5/2020

11. NGÀY HẠ
NGÀY HẠ
Thơ: Thanh Hương
Nhìn hoa bằng lăng màu tím
Thấu hiểu nỗi lòng ai cô đơn buồn vui
Phượng vĩ nở rộ đẹp ngời sắc hồng
Em tặng bằng lăng, ý nghĩa gì thêm vào?
Mắt anh ngẩn ngơ, lòng xao xuyến
Mùa hạ say đắm, nhớ mãi nụ cười
Lời thề thiết tha ngàn năm không phai
Em ra đi, trái tim anh chưa lời biệt ly
Nghe tiếng ve ru hồn bay bổng
Con đường xa rời, tình yêu vẫn trọn vẹn
Chia tay ngày hạ, em mang theo nỗi nhớ
Chẳng biết tương lai, bằng lăng tím vẫn rực sáng
Ngày hạ lại về, nhớ mong em về!
Hà Nội, ngày 7/5/2019

12. MÙA HÈ
MÙA HÈ
Thơ: Lê Thanh Dương
Mùa hè về, lòng ta dạo chơi bên phố
Nắng vàng rực rỡ, lối nhỏ êm đềm
Thấm thoắt, xuân kết thúc, hạ mới bắt đầu
Ngõ cũ quen, nắng nhẹ lắng trong ánh mắt
Mùa hè vui đùa cùng cơn gió êm đềm
Để ta ngây ngất với sắc hoa phượng tím
Thảnh thơi dưới bầu trời xanh ngát mênh mông
Bằng lăng tỏa sáng, ghi dấu niềm trung thành
Giao hưởng nắng hè khuấy động hàng cây phượng
Ve hát êm đềm 'Điệu hoàng hôn êm đềm'
Nắng lung linh áo dài bay nhẹ nhàng
Nhịp bước uyển chuyển như lời ca vang mãi
Mùa hè, ta ngồi đếm từng con sóng vỗ nhẹ
Chân trần trên bãi cát mịn màng
Nắng và gió làm mặn môi hương biển
Âm nhạc gió vi vu như điệu nhạc sóng biển
Thật dịu dàng sau bức màn hoàng hôn
Lời ngọt ngào dưới ánh trăng sáng mịn
Mùa hè nồng nàn, phóng khoáng vô cùng
Nắng mặt trời vui đùa giữa cơn mưa rào.
05.5.2020

13. HỒI ƯỚC
HỒI ƯỚC
Thơ: Trần Thị Ngọc Ánh
Tháng tư mưa giăng đêm dài
Xuân khuất sau bức tường dày mịn nhung
Bằng lăng tím rực trời xanh
Trái tim rưng rức nhớ nhung bên trái
Đau lòng chờ đợi đến ngày
Xuân qua mà hạ chưa trở lại
Ai vẫn lìa cắn lời thề
Ân tình sâu đậm khắc sâu lòng trăn trở
Bằng lăng tím khơi đêm dài
Trái tim kiêu hãnh chờ đợi hẹn thề.

14. THÁNG NĂM
THÁNG NĂM
Thơ của Phạm Tân Dân
Cái thời áo trắng tung bay
Phủ bóng ai, che đi sợi nắng ấm
Hơi ấm của tình nhớ ngập tràn
Mùa hè rực rỡ, thuyền ai cũng đầy
Rời xa mái nhà Chim Quyên
Một lời nguyền bỏ lại, tan phai theo tháng năm
Trăng vẫn lặng lẽ soi rọi
Hồ sen mơ màng, hoa nở rộn ràng
Mây trôi trên núi sông bao la
Mái chèo neo đậu, gieo trồng, rừng mơ ước
Tháng năm tím lịm chờ đợi
Tình thơ học trò, màu tím tươi đẹp.

15. HẠ XUYẾN XAO
HẠ XUYẾN XAO
Thơ của Nam Bùi
Kìa sen buông hồn mình
Lục bình trôi lững lờ ven bờ sóng côi
Em thơm hương, rạng ngời
Còn anh bèo bọt nổi trôi theo dòng
Chỉ thương hạ nhớ phượng mong
Chỉ thương ve khẽ khàng trong giấc hè
Giao mùa kể chuyện em nghe
Cái thời xao xuyến say mê mết lòng!

16. CHIA TAY TUỔI HỌC TRÒ
CHIA TAY TUỔI HỌC TRÒ
Thơ bởi Hoàng Hôn Tím
Về thăm trường xưa một lần nữa
Lòng xuyến xao, lạ lùng như chưa từng thấy
Nhớ về những cảm xúc bùng cháy
Thuở học trò, giờ đây hoài niệm xanh
Nhớ về những khoảnh khắc ngọt ngào
Chia tay không giấu được nỗi buồn đong đầy
Chẳng còn những giây phút mơ màng
Nhìn hàng phượng đỏ vương đầy trong lòng
Bây giờ, mong muốn xa vời về
Về thăm trường xưa, gửi lời kỷ niệm
Chỉ cần một cái ôm thôi
Để rồi nhớ mãi khoảnh khắc chia ly.
HHT 17.5.2020

17. MỘNG HÈ
MỘNG HÈ
Thơ của Hương Giang
Ước mơ tương phùng trong giấc mơ
Hè đã đến, biển sóng mênh mông
Mơ mộng nơi xa kỷ niệm thương
Bút viết lên vần thơ bất tận
Phượng nung lửa, tim rạo rực hồng
Đàn hát êm đềm, dạ ngây ngời chờ
Sông hòa mình cùng ánh trăng nhẹ
Ước mơ tương phùng trong giấc mơ!

18. HOA TÍM BẰNG LĂNG
HOA TÍM BẰNG LĂNG
Thơ: Nghi Lâm
Hạ về đâu chỉ có phượng hồng
Còn hoa bằng lăng tím, làm lòng ai xao xuyến
Nhớ em, ngày xưa mặn nồng
Cho anh nhành hoa tím, gửi trao nụ cười
Cô nàng với má thắm ngời rạng
Mềm mại áo trắng, sánh đôi bước trên sân trường
Ân tình ấy, anh không quên lãng
Ngắm hoa bằng lăng tím, trong lòng ai nào hay
Hạ ơi sao nồng nàn đẹp tuyệt vời
Ve kêu rộn ràng, giữa hồn đắm chìm trong nhớ nhung
Bút viết trang, lưu dấu tình cờ với người
Em ơi, hãy nhớ, hãy trao, những lời yêu thương
Biết mai kia, liệu có chung bước
Hay là mỗi ngả, từ đây, con đường riêng biệt
Để tình yêu, phai màu, phôi pha từng chút
Quên đi, thời áo trắng, hồn nhiên, tuổi học trò
Tháng năm hạ về, đến bất ngờ
TRÁI TIM NHỚ MONG NHƯ HOA TÍM BẰNG LĂNG!
Sài Gòn, tối ngày 07/5/2019

19. TÌNH YÊU CỦA TÔI
TÌNH YÊU CỦA TÔI
Thơ do Khánh Hà Mai Lan sáng tác
Ngàn hoa nở rộ trước hiên nhà
Em yêu kiều, bước nhẹ bên cạnh anh
Dịu dàng như gió nhẹ lành
Đem hương thơm đến cuộc đời anh say
Tình em ngọt ngào như mùi hương
Bay lượn như những đám mây trên trời
Nụ cười ấm áp như dạng sương
Mắt long lanh, môi cười đầy rạng ngời...
Tình yêu làm sóng dậy lòng anh
Em đến, niềm vui tràn ngập khắp nơi
Niềm hạnh phúc ngập tràn đầy
Ngàn hoa nở rộ... Em chính là Tình Yêu !!!

20. HOA TÍM
HOA TÍM
Thơ do Lư Châu sáng tác
Em tím ươm mình, hồn ta xao xuyến
Mộng mị xa xôi, bất ngờ trở về
Bên lối nhỏ, chợt thấy em huyền bí
Yêu người, quê hương, ta đắm chìm.
Ngày tháng dần trôi, màu tím ngẩn ngơ
Đếm từng khoảnh khắc, như dòng nước trôi
Em giam chặt cánh cửa tình yêu
Ta bên em, chung với nỗi buồn xanh.
Chim kêu vang, ngoài hiên vẫn đong đưa
Chú dế buồn hát, dưới ánh trăng vàng
Ta ước mơ vút bay giữa trời xanh...
Nhưng sợ làm mất em, mất dấu bàn tay.
Chờ đợi mùa hoa tím nở rộ
Em chưa trao lời, nỗi lòng chưa rõ ràng
Yêu thương đến thế, lòng vẫn đợi chờ
Ở đâu em, phận đời có phân vân...
