Tổng hợp hơn 20 bài văn biểu cảm về Thầy Cô xuất sắc nhất với các dàn ý chi tiết để học sinh có thêm tài liệu tham khảo và viết văn hay hơn.
20+ bài văn biểu cảm về Thầy Cô (đỉnh cao)
Bài văn biểu cảm về Thầy Cô - mẫu 1
Thầy Cô dạy ở cấp 1 của em tên là Ngọc Lan. Tên thầy cô thật đẹp và thơm như một đóa hoa, vẻ ngoài của thầy cô thật xinh đẹp và dịu dàng.
Cô Lan có hình dáng cao ráo với mái tóc nhẹ nhàng xoăn. Thường thì cô ấy mặc áo sơ mi trắng kết hợp với quần âu màu đen, và cổ áo của cô ấy được trang trí với những họa tiết rất đẹp. Ánh mắt của cô luôn sáng ngời, và giọng nói của cô vang vọng khắp lớp học, trong khi cô viết bảng, tay cô cũng không ngừng di chuyển. Đôi khi giờ nghỉ, cô sẽ ngồi nói chuyện cùng học sinh. Cô kể rằng chồng cô làm việc ở quần đảo Trường Sa, chỉ về nhà một lần mỗi năm. Cô nói rằng sau này cô sẽ chuyển công tác đến TP.HCM để gần gũi hơn với chồng.
Một lần khi em đi học về, cô thấy em đang đi bộ, cô liền dừng xe và đưa em lên yên sau rồi đưa em về nhà. Khi ngồi sau lưng cô, em cảm thấy ấm áp và yêu thương cô nhiều hơn, vì thầy cô luôn dành tình cảm và sự quan tâm tận tụy cho học sinh. Chúng em thật may mắn vì đã được có cô làm người thầy, người bạn đồng hành trong suốt 5 năm tiểu học.
Dù đã ra đi, nhưng những kỷ niệm quý báu về những ngày học cùng cô giáo sẽ mãi luôn là những kỷ niệm đẹp nhất đồng hành cùng tôi trên con đường cuộc sống.
Dàn ý của Bài văn biểu cảm về Cô giáo
1. Giới thiệu
Nhấn mạnh và giới thiệu về người cô giáo đáng quý của chúng ta.
2. Nội dung chính
a. Sự miêu tả về cô giáo
- Vẻ ngoài, hình dáng: rất dễ thương…
- Gương mặt: thanh thoát, trang trọng…
- Điểm đặc biệt: giọng điệu, nụ cười…
b. Những kỷ niệm và tình cảm đặc biệt dành cho cô
- Tình yêu thương, lòng tự hào…
- Sự tôn trọng, ngưỡng mộ…
3. Kết luận
Tổng kết và khẳng định tình cảm dành cho cô giáo.
Bài văn tả một người thầy - mẫu 1
Trong quãng thời gian học tiểu học, em đã gặp và biết được nhiều thầy cô, nhưng có một người thầy em mãi mãi ghi nhớ đó chính là thầy Hải.
Thầy Hải là người thầy đầy kiến thức và tâm huyết. Dù tuổi đã ngoài bốn mươi nhưng vẻ ngoài của thầy vẫn trẻ trung, rất gần gũi với học sinh.
Thầy Hải luôn tận tình giảng dạy và quan tâm đến sự phát triển của học sinh. Thậm chí, thầy còn dành thời gian phụ đạo cho những học sinh kém, không lấy một xu từ phụ huynh nào.
Với đồng nghiệp, thầy Hải luôn là người vui vẻ, hòa đồng và luôn giúp đỡ các bạn trẻ. Dù cuộc sống gia đình không phong phú nhưng thầy luôn biết ơn và tận dụng mọi cơ hội để giúp đỡ học sinh.
Bây giờ khi đã lớn, em vẫn nhớ đến thầy Hải với tình cảm đặc biệt. Em luôn mong thầy được mạnh khỏe và hạnh phúc.
Bài văn tả một người thầy - mẫu 3
Có lẽ trong cuộc đời mỗi người đều gặp những thầy cô đặc biệt, và đối với tôi, cô giáo của mình là một trong số đó.
Cô An, người dạy văn trẻ tuổi, đã thay đổi cách nhìn của tôi về môn văn từ những buổi học đầu tiên.
Thời gian sinh hoạt trở nên thú vị hơn nhờ vào sự hỗ trợ và khuyến khích của cô, thậm chí còn là hy vọng lớn lao của tất cả học sinh.
Một lần vì sợ hãi tôi đã làm điều sai trái, nhưng cô đã luôn ở bên và giúp tôi vượt qua.
Cô đã dành thời gian kèm cặp và hỗ trợ tôi, giúp tôi vượt qua kỳ thi với điểm cao.
Những bài học và lời khuyên của cô sẽ mãi sống trong tôi, là nguồn động viên vững chắc.
Bài văn biểu cảm về Cô giáo - mẫu 4
Cô Minh Thu, giáo viên chủ nhiệm của lớp em, nổi bật với vẻ đẹp trẻ trung và sự tận tâm trong công việc giảng dạy.
Cô dạy môn Toán với phong cách gần gũi, luôn tạo không khí vui vẻ và sẵn lòng giúp đỡ học sinh.
Dù nghiêm khắc trong giảng dạy, nhưng cô luôn quan tâm và tạo điều kiện cho học sinh phát triển.
Người ta thường nói: “Một người thầy giỏi hơn cả một gánh sách”, thể hiện tầm quan trọng của giáo viên trong xã hội.
Bài văn biểu cảm về Cô giáo - mẫu 5
Truyền thống tôn sư trọng đạo đã góp phần quan trọng trong việc nuôi dưỡng tinh thần và tri thức cho thế hệ trẻ.
Người giáo viên, với tấm lòng hi sinh và tri thức, đóng vai trò không thể phủ nhận trong việc hướng dẫn và phát triển thế hệ trẻ.
Để trở thành người giáo viên được kính trọng và yêu quý, không phải ai cũng có thể. Họ cần có tấm lòng và tình yêu mãnh liệt để hi sinh và cống hiến cho sự nghiệp giáo dục.
Tình cảm và công việc của giáo viên đôi khi không được hiểu đúng, nhưng để được tôn trọng, cả giáo viên và học sinh cần phải biết cách ứng xử và đối xử tôn trọng lẫn nhau.
Người giáo viên không hoàn hảo nhưng tấm lòng của họ luôn sáng tỏa như ánh mặt trời giữa bầu trời đêm.
Bài văn biểu cảm về Cô giáo - mẫu 6
Thầy cô như người cha, người mẹ đã dìu dắt chúng em trên con đường học vấn, góp phần thay đổi cuộc đời chúng em.
Thầy cô là những người thầm lặng đưa chúng em đến đỉnh cao kiến thức, cho chúng em một tương lai tươi đẹp.
Thầy cô là những người đã chắp cánh ước mơ cho chúng em, dẫn dắt chúng em trên con đường đời của riêng mình.
Cuộc đời của mỗi người không thể tiến triển, không có ích nếu thiếu sự dạy dỗ và bồi dưỡng. Vốn sinh ra là con người, ai cũng có cha mẹ, có bạn bè, có người thân. Chúng ta được sinh ra, được cha mẹ chăm sóc để lớn lên, được bạn bè, người thân giúp đỡ để phát triển. Nhưng điều vô cùng quan trọng, vô cùng to lớn là tình thương, sự giáo dục, dạy bảo của thầy cô trong những ngôi trường thân thương. Với chúng tôi, đó là tình cảm thiêng liêng và quý báu. Nó ở cùng chúng tôi từ khi còn nhỏ, từ khi mới học chữ đầu tiên. Hình ảnh thầy cô đã hiện diện trong chúng tôi từ khi còn bé, từ khi mới bắt đầu học tập. Ai có thể tưởng tượng những thầy cô thức đêm để chấm bài, soạn bài dạy cho học sinh, tìm ra cách dạy tốt nhất để giúp học sinh học tập tốt hơn. Ai có thể tưởng tượng được những thầy cô đang dạy bài trên bục giảng, mắt hướng về học sinh với tình yêu thương.
Thầy cô làm việc vất vả, cực nhọc vì học trò, nhưng đôi khi chúng tôi lại gây ra những điều sai lầm khiến thầy cô lo lắng. Đôi khi chúng tôi không nghe giảng, không lễ độ, hành xử sai lầm làm thầy cô phải nhắc nhở. Nhưng tình cảm của thầy cô dành cho chúng tôi không hề giảm đi, mà càng ngày càng nhiều hơn, sâu đậm hơn.
Những lời gọi quen thuộc 'cha, mẹ, thầy, cô' chứa đựng tình cảm thân thương sâu đậm trong lòng tôi. Cha mẹ sinh thành, thầy cô dạy bảo. Trường học như ngôi nhà thứ hai, thầy cô như cha mẹ thứ hai. Tôi gửi lời cảm ơn đến thầy cô đã dành công sức để dạy bảo chúng tôi, để giúp chúng tôi trở thành con ngoan trò giỏi. Tôi hứa sẽ luôn vâng lời thầy cô, học hỏi để trở thành người có ích cho xã hội, cho đất nước. Tôi hy vọng thầy cô luôn tin tưởng tôi. Cuối cùng, tôi chúc thầy cô mạnh khỏe hơn, thành công hơn để luôn là ngọn đèn dẫn lối cho chúng tôi, giúp đất nước thêm vinh quang.
Mỗi viên phấn trên tay
Thầy dạy chữ biết đâu đây
Phấn bay theo gió xa mãi
Tóc thầy nhuốc trắng hoá đầy.
Mùa thu qua đi
Thầy đã già đi
Kiến thức thêm sáng
Cho đời em nở hoa'
Bài viết biểu cảm về Cô giáo - mẫu 7
Trong cuộc sống, nếu cha mẹ là người sinh thành nuôi dưỡng ta thì thầy cô cũng đóng vai trò quan trọng không kém. Thầy cô dạy chúng ta biết chữ, biết về đạo đức, về cách ứng xử. Với những học sinh như chúng tôi, thầy cô như cha mẹ thứ hai.
Trong dân gian Việt Nam, có nhiều câu tục ngữ, ca dao nói về thầy cô:
“Kính thầy mới được làm thầy”
Hoặc:
“Muốn con học giỏi phải yêu thầy”
Thực sự, nếu không có sự dạy dỗ của thầy cô, chúng tôi sẽ không biết chữ. Thầy cô đã dẫn dắt chúng tôi trên con đường học vấn, từ khi chúng tôi chưa biết gì cho đến khi chúng tôi biết đọc, biết viết, biết làm toán và biết nhiều kiến thức khác. Thầy cô đã mở ra cánh cửa tri thức cho chúng tôi và truyền đạt ước mơ, dẫn đến một tương lai tươi sáng. Công ơn của thầy cô thật lớn lao.
Trong quãng thời gian hồn nhiên của lứa tuổi học sinh, chính thầy cô đã làm thay đổi chúng tôi, dạy bảo và hướng dẫn để trở thành những người có đạo đức và kiến thức, phục vụ xã hội.
Hiện tại, tôi đang là học sinh lớp bảy và tự hào về trường THCS Bình Mỹ, nơi có nhiều thầy cô dạy giỏi và tâm huyết. Tôi rất biết ơn những người thầy cô như cô Nhi, cô Hằng, thầy Hồng, đặc biệt là cô chủ nhiệm của tôi, cô Nhi. Dù sau này tôi không còn đi học nữa nhưng tôi sẽ mãi nhớ về những kỉ niệm thân thương và lòng biết ơn thầy cô.
Thầy cô, hai từ đơn giản nhưng lại mang đậm ý nghĩa thiêng liêng. Chúng tôi mãi mãi biết ơn thầy cô, những người được xem là kĩ sư tâm hồn. Chúng tôi sẽ cố gắng học tập chăm chỉ để không phụ lòng những công dạy dỗ của thầy cô:
“Thầy cô như cha mẹ
Sự quan tâm, kính trọng mới là điều hiển nhiên”
Bài viết biểu cảm về Cô giáo - mẫu 8
Tôi vẫn nhớ mãi cô Thanh Mai, người đã dẫn dắt tôi qua những năm đầu tiên ở trường. Đối với tôi, cô giống như một người mẹ thứ hai.
Hình ảnh của cô vẫn in sâu trong tôi. Cô có dáng vẻ gầy gò, cao ráo. Tóc đen óng ả, xõa bên vai. Khuôn mặt trái xoan, rất đẹp. Nhưng tôi nhớ nhất là ánh mắt ấm áp, chứa đựng tình thương của cô.
Nhớ lại khi tôi mới vào lớp một, tôi còn nhút nhát, e thẹn. Cô đã đến và an ủi, khích lệ tôi hòa nhập với các bạn. Giọng nói của cô nhẹ nhàng. Và tôi đã dần trở nên hòa đồng hơn.
Khi ấy, tôi còn nhỏ bé, nhìn cô như một nàng tiên trong truyện cổ tích. Cô luôn tươi cười với tôi, ánh mắt của cô như động viên tôi. Khi tôi buồn, cô lại đến và an ủi tôi. Khi tôi mắc lỗi, cô cũng không mắng mỏ gì mà chỉ nhẹ nhàng nhắc nhở.
Do đó, tôi rất yêu quý cô giáo. Dù có chuyện gì buồn vui, tôi đều kể cho cô nghe. Tôi luôn cố gắng học tập chăm chỉ để làm hài lòng cô. Mỗi khi nghe cô khen, tôi cảm thấy rất vui.
Nhưng có một sự kiện tôi mãi không quên. Lúc trước, chữ của tôi rất xấu và tôi thường bị điểm kém môn chính tả. Dù cô giáo đã nhắc nhở nhiều lần nhưng tôi vẫn tiếp tục mắc lỗi. Tôi nhận ra sự buồn phiền trong ánh mắt của cô. Tôi hối hận và quyết tâm luyện chữ cho tốt. Cuối cùng, chữ của tôi đã được xếp vào hàng đầu trong lớp và cô rất vui mừng thấy điều đó.
Tôi có nhiều kỷ niệm đẹp với cô. Cô đã dạy cho tôi nhiều điều hay và sửa những thói quen xấu của tôi. Tình thương của cô không chỉ dành riêng cho tôi mà còn dành cho tất cả học sinh. Cô luôn dịu dàng và chỉ bảo chúng tôi một cách nhẹ nhàng.
Bây giờ tôi đã trưởng thành và hiểu được công lao của cô đối với tôi. Dù tôi không còn là học sinh của cô nữa nhưng tôi sẽ không bao giờ quên cô. Cô sẽ mãi là một phần của ký ức tuổi thơ của tôi.
Bài văn biểu cảm về Cô giáo - mẫu 9
Ngày xửa ngày xưa, trên thế giới có một cô giáo được giao nhiệm vụ đưa học sinh vượt qua biển kiến thức và thành công. Hàng năm, cô tiếp tục dẫn dắt các em và giúp chúng bay cao vào bầu trời tri thức. Và năm nay, tôi là một trong những học sinh được cô dìu dắt.
Bạn có thắc mắc cô giáo mà tôi nói đến là ai không? Không cần phải chờ đợi lâu. Đó chính là cô Hồ Thị Thanh Tịnh - người mẹ thứ hai của chúng tôi.
Lúc đầu khi gặp cô, ấn tượng đầu tiên của tôi là nụ cười dễ thương của cô, sự dễ thương và tuổi trẻ của cô khiến tôi không thể đoán tuổi của cô! Tôi nghe nói cô giảng bài rất hay và gần gũi với học trò, và ngày đầu tiên học cô, tôi đã thấy điều đó. Cô giảng bài rất sống động và thú vị, khiến tôi bị cuốn vào từng câu chuyện cô kể. Từ những ấn tượng đầu tiên đó, tôi hiểu và cảm nhận thêm về cô, và tình cảm của tôi dành cho cô càng nhiều hơn. Không biết cô có nhận ra tình cảm của tôi không nhỉ? Nhưng tình cảm đó là lòng biết ơn về những bài học mà cô đã dạy, là lòng kính trọng và ngưỡng mộ sự nhiệt huyết của cô...Cũng là tình cảm của một đứa con gái dành cho người mẹ của mình. Tình cảm đó luôn tồn tại trong tôi, nhiều đến nỗi tôi không biết bắt đầu từ đâu và kết thúc như thế nào...
Dù không giỏi môn văn, nhưng những bài văn tôi viết có thể coi là khá tốt. Mặc dù có rất nhiều tình cảm dành cho cô, nhưng tôi không thể nói hết tình cảm đó qua những dòng chữ. Việc duy nhất tôi có thể làm là ngồi xuống và viết những dòng này để diễn đạt tất cả tình cảm từ tận trái tim.
Trước đây, tôi không thích môn văn, nhưng giờ đây đã thay đổi. Cô đã truyền cảm hứng cho tôi qua các bài giảng. Bây giờ việc viết văn không còn khó khăn như trước nữa, bởi những lời giảng của cô vẫn còn đọng trong tâm trí tôi.
Mặc dù không thích môn văn từ trước, nhưng giờ đây tôi đã hiểu và cảm nhận được một phần nào đó của văn qua lời giảng của cô. Sự nhiệt huyết của cô đã truyền động lực cho tôi. Những bài văn sau đó không còn khó khăn như trước, bởi tôi vẫn nghe thấy những lời giảng của cô trong đầu.
Cô không chỉ là giáo viên đối với tôi, cô còn là người mẹ thứ hai luôn lắng nghe và tạo điều kiện cho tôi phát triển. Tôi đã học được nhiều điều từ cô, và tôi biết mình cần phải học hỏi nhiều hơn nữa.
Mỗi người thầy, người cô đã đóng góp rất nhiều cho chúng ta. Tôi hy vọng cô sẽ luôn mạnh khỏe để tiếp tục con đường của mình.
Bài văn biểu cảm về Cô giáo - mẫu 10
“Rời trường yêu thương
Cô đã bao năm?
Trong lòng em vẫn còn
Những lời dạy của cô
Ngày ấy mùa thu tới
Bước chân em nhẹ nhàng…”
Mỗi khi đọc những dòng thơ này, em lại nhớ đến cô Thảo - cô giáo đầu tiên của em, người mà em yêu quý nhất.
Cô Thảo là giáo viên lớp một của em. Cô không chỉ dạy Toán và Văn mà còn là giáo viên chủ nhiệm của lớp. Mỗi tuần, em được cô dạy nhiều tiết học. Lúc đó, cô Thảo đã có hơn 30 tuổi, đã làm giáo viên được gần mười năm. Cô nói, mặc dù đã dạy nhiều học sinh, nhưng cô vẫn nhớ mặt và tên của tất cả vì cô luôn yêu thương học sinh của mình. Cô có mái tóc đen dài, thướt tha, luôn cài lại với một chiếc nơ tím. Vóc dáng cao gầy, thon thả, khuôn mặt hình trái xoan và làn da trắng hồng. Trong mắt em, cô chính là một nàng tiên. Đặc biệt, giọng nói của cô rất trong trẻo, du dương như tiếng đàn vi ô lông trên tivi. Mỗi lần cô dạy bài, đọc mẫu cho chúng em thì em đều cảm thấy hứng thú. Cô dạy rất giỏi, làm cho bài toán khó trở nên dễ hiểu. Cô không bao giờ trừng phạt học sinh. Nếu học sinh nào hư, không làm bài, cô sẽ tìm hiểu vấn đề và tìm cách giúp họ. Nếu học sinh học kém, cô sẽ kèm thêm sau giờ học nhưng không nhận tiền của phụ huynh. Với sự quan tâm và yêu thương hết lòng đó, cô Thảo luôn được tất cả học trò và phụ huynh kính trọng và yêu mến.
Khi đang học, có một lần em giả vờ đau bụng để trốn viết bài. Khi cô Thảo nhìn thấy, cô vô cùng lo lắng. Cô nhờ cô giáo khác trông lớp và đưa em đi sơ cứu. Khi đến trạm y tế, không có y tá, cô Thảo lo lắng. Em thú nhận mình đã giả vờ và xin lỗi cô. Cô ngồi xuống, lau nước mắt và vuốt tóc em. Cô nói: “Em đã nhận lỗi sai, điều đó rất tốt. Hãy hứa với cô sẽ không làm như vậy nữa nhé?”. Em đưa ngón tay ra và hứa với cô. Từ đó, em luôn học hành chăm chỉ, không bao giờ lười biếng. Điều đó khiến cô rất vui và tự hào. Mỗi khi nhìn thấy ánh mắt tràn đầy tin tưởng và tự hào của cô, em lại cảm thấy phấn khích và muốn cố gắng hơn.
Từ khi học cô Thảo đến nay, dù đã gặp nhiều giáo viên khác nhau, nhưng cô Thảo vẫn luôn là người em yêu quý nhất. Mỗi ngày 20/11, em đều đến thăm cô và gửi đến cô những lời chúc tốt lành. Em mong cô sẽ luôn khỏe mạnh và tiếp tục công việc tuyệt vời của mình.
Bài văn biểu cảm về Cô giáo - mẫu 11
Mỗi năm, vào ngày Nhà giáo Việt Nam, em thường dành thời gian để mua hoa và đến thăm cô Ngọc - người giáo viên mà em rất kính yêu.
Trong quá trình học lớp 6, cô Ngọc đã là người thầy dạy môn Ngữ văn của tôi. Nhờ có cô, tôi đã phải lòng và tiến bộ hơn trong môn Văn - một môn học trước đây tôi rất ghét bỏ.
Lúc đó, cô Ngọc mới ra trường và chỉ mới 24 tuổi. Cô có hình dáng nhỏ nhắn, gương mặt tròn đáng yêu. Do vậy, có nhiều phụ huynh ban đầu không tin tưởng vào khả năng giảng dạy của cô. Tuy nhiên, cuối cùng, cô đã chứng minh được khả năng giảng dạy xuất sắc của mình. Cô Ngọc có mái tóc nâu nhạt, xoăn nhẹ ở phần đuôi. Mắt cô to tròn, màu đen láy. Mỗi khi dạy học, cô phải đeo thêm một chiếc kính vì cô bị cận. Cô thường nhắc nhở học sinh giữ một khoảng cách nhất định với sách vở khi học để tránh phải đeo kính giống cô.
Điều làm ấn tượng nhất với tôi về cô chính là cách dạy của cô. Trước đây, tôi rất ghét học Văn vì nó dài dòng và nhàm chán. Nhưng từ khi có cô, tôi đã cảm thấy thú vị hơn với môn học này. Cô không ép buộc chúng tôi phải nhớ các câu chữ khô khan mà dạy chúng tôi cách viết ra những điều chúng tôi hiểu. Cô luôn khuyến khích sự sáng tạo và tự do trong việc viết lách của chúng tôi. Trong lớp học, cô thường xen kẽ kể các câu chuyện thú vị xoay quanh bài học. Chính vì vậy, mỗi buổi học môn Ngữ văn đều đem lại cho tôi và các bạn cảm giác hứng khởi, mong chờ.
Với học sinh, cô Ngọc không chỉ là một giáo viên mà còn là một người bạn thân. Cô luôn linh hoạt trong việc điều chỉnh hai vai trò này. Trong lớp học, cô là một giáo viên nghiêm túc và tận tụy. Khi ra ngoài, cô trở thành một người bạn để chúng tôi có thể thoải mái tâm sự và chia sẻ. Cô thích ngồi lại ăn vặt, uống trà sữa cùng chúng tôi. Chính vì thế, tôi cũng như các bạn đều rất yêu mến cô.
Cô Ngọc luôn quan tâm và yêu thương chúng tôi. Bất kỳ học sinh nào sức khỏe yếu, học kém môn nào, hoặc có điều gì đặc biệt về gia đình… cô đều nhớ rõ. Nếu có học sinh nào cần sự giảng dạy thêm về bài học, cô luôn sẵn lòng giúp đỡ. Trước kỳ thi cuối kì, ba buổi tối trước khi thi, cô dành thời gian giảng lại kiến thức cho chúng tôi, đảm bảo rằng ai cũng có kết quả tốt nhất. Mấy buổi tối đó, trời mưa rét và nhà cô xa, nhưng cô vẫn dạy với tinh thần nhiệt huyết. Sau đó, mặc dù có phụ huynh gửi quà, nhưng cô vẫn kiên quyết từ chối. Hành động đó của cô đã thu hút sự kính trọng và ngưỡng mộ từ mọi người.
Đến bây giờ, tôi đã là một học sinh giỏi môn Văn. Mỗi khi nhìn vào kết quả môn Văn, tôi lại nhớ đến cô Ngọc - người đã truyền cho tôi niềm đam mê với văn học. Trong ngăn bàn học của tôi, vẫn còn giữ những bài kiểm tra được cô chấm. Mỗi khi nhớ đến cô, tôi lại lấy chúng ra để ngắm nhìn. Và tôi thầm cảm ơn ông trời vì đã ban cho tôi cơ hội được học với một người giáo viên tuyệt vời như cô.
Bài văn biểu cảm về Cô giáo - mẫu 12
“Muốn tới bờ phải qua cầu
Muốn con hiểu biết, phải yêu thương thầy cô”
Thực sự, thầy cô giống như những người lái đò im lặng. Họ đóng vai trò quan trọng trong cuộc đời của chúng ta.
Đến bây giờ, tôi vẫn nhớ rõ về cô giáo chủ nhiệm của tôi ở lớp 6 - cô Thu Hà. Sự ấn tượng ban đầu của tôi về cô là vẻ đẹp và tính dịu dàng của cô. Cô có hình dáng thanh mảnh, mái tóc dài đen được buộc gọn gàng. Nụ cười của cô rạng rỡ và tràn đầy sức sống. Nhưng điều tôi ấn tượng nhất vẫn là ánh mắt của cô. Mỗi khi nhìn vào đó, tôi cảm nhận được tình cảm mà cô dành cho học trò.
Không chỉ xinh đẹp, cô còn rất chu đáo và quan tâm. Cô là giáo viên dạy môn Toán nhưng cách dạy của cô không hề khô khan. Trong giờ học, cô luôn tạo một không gian vui vẻ để học sinh dễ dàng tiếp thu. Bất kỳ học sinh nào không hiểu, cô luôn kiên nhẫn giải thích. Ngoài ra, chúng tôi luôn nhận được sự quan tâm của cô, cùng với những câu chuyện thú vị về cuộc sống. Tôi luôn cảm nhận được tình yêu của cô dành cho mỗi học sinh.
Tôi vẫn nhớ về những kỷ niệm đẹp với cô. Vào ngày lễ Giáng sinh, cô đã tổ chức một buổi lễ vui vẻ cho cả lớp. Mỗi người chuẩn bị một món quà và sau đó bốc thăm để nhận quà. Tôi thấy may mắn khi nhận được món quà từ cô. Đó là một cuốn sổ tay đẹp và một chiếc thiệp nhỏ. Trong đó có lời chúc: “Chúc cho học trò của tôi luôn hạnh phúc. Hy vọng bạn sẽ cố gắng học tập để thực hiện ước mơ của mình”. Tôi đã rất cảm động khi đọc điều đó. Còn nhiều kỷ niệm đẹp khác với cô, tôi vẫn nhớ trong lòng. Từ đáy lòng, tôi yêu quý cô.
Trên con đường cuộc sống, mỗi người đều gặp được một người thầy cô giáo. Với tôi, cô Thu Hà là người tôi yêu quý nhất. Tôi mong cô sẽ luôn khỏe mạnh để tiếp tục dìu dắt thế hệ học sinh tiếp theo.
Bài văn biểu cảm về Cô giáo - mẫu 13
Tục ngữ có câu: “Không thầy đố mày thành bậc”. Thầy cô có vai trò vô cùng quan trọng trong cuộc sống của mỗi người. Họ là những người có công dạy dỗ, dìu dắt chúng ta trên con đường tìm kiếm tri thức.
Cô Minh Tú là giáo viên chủ nhiệm của lớp sáu. Cô dạy chúng em môn Ngữ văn. Cô cũng là người giáo viên mà tôi kính trọng và yêu quý nhất. Cô có hình dáng cân đối, cao khoảng một mét sáu mươi lăm. Khuôn mặt tròn trịa, phúc hậu, với làn da trắng mịn và mái tóc ngắn trẻ trung. Đôi mắt của cô luôn đầy dịu dàng, và khi cười, cô trở nên vô cùng xinh đẹp.
Đối với tôi, cô là một giáo viên nghiêm khắc nhưng cũng rất tâm hồn. Trong giờ học, cô luôn dành thời gian để truyền đạt kiến thức một cách tốt nhất. Khi có bạn không chú ý, cô luôn nhắc nhở. Nhờ vậy mà chúng tôi mới tập trung hơn. Ngoài giờ học, cô rất vui vẻ và thoải mái. Cô thường ở lại để trò chuyện cùng chúng tôi, và chia sẻ nhiều điều thú vị về cuộc sống.
Tôi vẫn nhớ rất rõ kỉ niệm khi bị gọi lên kiểm tra bài cũ. Tối hôm trước, vì xem phim mà không học bài, nên tôi không trả lời được câu hỏi của cô và phải nhận điểm kém. Nhưng thay vì trách mắng, cô chỉ mỉm cười nhắc nhở tôi. Cô còn nói rằng sẽ cho tôi cơ hội để gỡ điểm. Tôi cảm thấy may mắn và biết ơn sự bao dung của cô.
Đến bây giờ, cô Minh Tú vẫn là giáo viên chủ nhiệm của lớp tôi, điều đó khiến tôi rất vui. Tôi yêu quý cô - người giáo viên kính mến.
Bài văn biểu cảm về Cô giáo - mẫu 14
“Cơm cha, áo mẹ, chữ thầy
Với công sức học tập, chúng ta sẽ thành công trong tương lai”
Thầy cô - những người lái đò thầm lặng đã dẫn dắt vô số thế hệ học trò đến với bến bờ của tri thức.
Cô Nguyệt Hà là người giáo viên mà tôi cảm thấy vô cùng yêu mến. Cô là giáo viên chủ nhiệm năm lớp 6 của tôi. Năm nay, cô khoảng ba mươi lăm tuổi, dáng người nhỏ nhắn, thanh mảnh. Mái tóc đen dài, luôn gọn gàng, cao khoảng một mét sáu mươi lăm. Khuôn mặt trái xoan, nước da trắng hồng rạng rỡ. Đôi mắt sáng, dịu dàng. Mỗi khi nhìn vào, tôi cảm nhận được sự yêu thương mà cô dành cho học trò. Giọng nói ấm áp, dịu dàng, mỗi khi giảng bài, chúng tôi đều say sưa lắng nghe.
Tôi cảm thấy cô là một giáo viên rất nhiệt huyết. Mỗi giờ học, cô luôn yêu cầu chúng tôi chú ý lắng nghe. Không chỉ vậy, cô còn tạo ra bầu không khí sôi nổi, vui vẻ để tiết học hiệu quả hơn. Mỗi khi có bạn học sinh không hiểu bài là cô sẽ kiên nhẫn giảng lại. Ngoài giờ học, cô vẫn quan tâm đến học trò. Chúng tôi đều rất yêu quý cô.
Mỗi kỷ niệm về cô đều khiến tôi cảm thấy trân trọng. Tuy bây giờ, tôi không còn được học cô nữa, nhưng tôi vẫn nhớ đến cô với những tình cảm tốt đẹp, và lòng kính trọng vô cùng.
Có thể thấy rằng, mỗi người thầy, người cô đều đáng kính, đáng yêu. Bởi vậy, chúng ta hãy luôn dành cho họ sự tôn trọng, yêu mến.
Bài văn biểu cảm về Cô giáo - mẫu 15
Từ xưa đến nay, dân tộc Việt Nam đã có truyền thống “tôn sư trọng đạo”. Thầy cô giáo là những người có công lao to lớn đối với mỗi người. Chắc chắn ai cũng có một người giáo viên mà họ yêu quý nhất.
Cô Thu Hà là giáo viên chủ nhiệm của tôi. Cô ba mươi sáu tuổi, rất xinh đẹp và trẻ trung. Mỗi khi đến lớp, cô luôn mặc áo dài, khiến cô trở nên duyên dáng. Tôi rất thích nhìn thấy cô cười, vẻ xinh đẹp của cô luôn khiến tôi ấn tượng.
Là một giáo viên dạy môn Toán, nhưng cô không hề khô khan. Trong giờ học, cô luôn tạo ra bầu không khí vui vẻ để chúng tôi dễ dàng tiếp thu bài. Thỉnh thoảng, cô tổ chức các trò chơi để lớp giải trí. Cô kiên nhẫn giảng bài khi có bạn không hiểu. Ngoài giờ học, chúng tôi luôn nhận được sự quan tâm của cô, cùng những câu chuyện thú vị về cuộc sống. Tôi luôn cảm nhận được tình yêu của cô dành cho học trò.
Tuy nghiêm khắc, nhưng cô Hà rất công bằng và quan tâm đến học sinh. Cô yêu cầu chúng tôi hoàn thành tốt mọi công việc. Nhờ có cô, lớp em đã trở thành một tập thể đoàn kết, xuất sắc.
Tôi cảm thấy cô Hà là một giáo viên tuyệt vời. Tôi yêu quý và kính trọng cô. Tôi mong cô luôn mạnh khỏe để dạy dỗ thêm nhiều thế hệ học sinh tốt.
Bài văn biểu cảm về Cô giáo - mẫu 16
Trong mỗi bước đi trên con đường học tập của tôi, sự dẫn dắt của thầy cô giáo rất quan trọng. Cô giáo Thùy là một trong những người đã đưa tôi đến với những miền tri thức mới.
Cô Thùy bằng tuổi với mẹ tôi, năm nay 37 tuổi. Cô vẫn rất trẻ trung và rạng ngời. Dáng người cân đối, bước đi uyển chuyển. Mặc áo dài, cô Thùy đẹp và duyên dáng nhất. Dáng cô thon thả, chiếc áo dài tô thêm nét đẹp của người nhà giáo.
Cô có làn da trắng hồng, đôi lông mày thanh tú, sống mũi cao, nụ cười tươi rạng rỡ như ánh nắng. Tóc cô dài đến hông, là mái tóc dài nhất trong các cô giáo của trường. Tóc đen và thẳng, tự nhiên như tính cách giản dị và hiền dịu của cô. Cô luôn vui vẻ, hòa đồng, mực thương yêu và lo lắng cho học sinh của mình. Mỗi giờ giảng bài của cô, chúng tôi luôn chú ý say mê, giọng của cô trong trẻo, cuốn hút.
Tôi tin rằng dù sau này tôi lớn lên và đi học ở bất cứ nơi đâu, tôi vẫn sẽ nhớ mãi đến cô giáo của mình. Tôi mong cô Thùy sẽ ngày càng dạy tốt, thành công trong sự nghiệp trồng người.
Bài văn biểu cảm về Cô giáo - mẫu 17
Mỗi người trong chúng ta đều có một người thầy giáo, cô giáo để yêu quý, kính phục. Tôi cũng vậy, cô giáo Thanh Hà là người để lại trong tôi nhiều sự yêu mến và kính phục nhất, đặc biệt là cô giáo chủ nhiệm lớp tôi.
Cô đến với chúng tôi thật dịu dàng, ân cần từ đầu năm lớp 6. Dáng vẻ của cô và giọng nói ấm áp đã khiến chúng tôi cảm thấy ấm lòng và không xa lạ trong môi trường mới.
Cô Hà là cô giáo chủ nhiệm của tôi – một người mẹ hiền thứ hai. Cô luôn quan tâm đến học sinh của mình. Mặc dù đã gần 50 tuổi nhưng vẫn luôn lo lắng cho lớp, mong muốn học sinh thành công.
Cô cũng gần 50 tuổi rồi nhưng luôn lo lắng cho học sinh, không bỏ qua bất kỳ tiết nào để theo dõi tình hình của lớp. Cô lo lắng vì học sinh và mong muốn họ thành công trong học tập.
Cô lo lắng, buồn bã, và đôi khi giận dữ khi phải mắng lớp, khiến tôi sợ nhưng cũng đồng thời tăng thêm lòng thương yêu đối với cô. Nhiều bạn nghĩ cô khó tính và ghê gớm, nhưng họ không biết những lúc đó cô buồn thế nào! Cô luôn lo lắng không chỉ về thi đua của lớp mà còn về lòng tự trọng của cô giáo chủ nhiệm khi bị các giáo viên khác phê bình. Có lần cô nói với cả lớp, tôi cũng cảm thấy xấu hổ thay cô.
Lớp chúng tôi thật nghịch ngợm và lười biếng nhưng cô luôn sẵn lòng vì lớp. Dù muốn đưa ra hình phạt nhưng cô thương học sinh nên những hình phạt của cô thường nhẹ nhàng. Sự nhân từ và lòng từ bi của cô đã khiến lớp hiểu và cố gắng hơn để phấn đấu.
Tôi càng yêu quý cô hơn qua những tiết học. Cô là một giáo viên ngữ văn giỏi, truyền đạt những kiến thức bổ ích, những bài văn sâu sắc và hấp dẫn. Tình thương học trò làm tôi yêu quý và kính trọng cô hơn. Dù bài tập của cô nhiều nhưng cô luôn tạo điều kiện cho tất cả học sinh để họ có thể học tốt hơn.
Có thể cô Hà không phải là một cô giáo chủ nhiệm hoàn hảo nhưng không ai thương yêu học sinh như cô. Chúng em hứa sẽ ngoan ngoãn hơn để cô không còn lo lắng, để cô được vui vẻ và tự hào về chúng em. Và chúng em cũng vậy, sẽ tự hào khi có một người mẹ thứ 2 như cô.
Bài văn biểu cảm về Cô giáo - mẫu 18
Em đã được học với rất nhiều thầy cô giáo, mỗi người đều có tính cách, phong cách giảng dạy khác nhau. Nhưng em luôn yêu quý và biết ơn tất cả. Tuy nhiên, em vẫn dành tình cảm đặc biệt nhất cho cô Thúy Loan – giáo viên chủ nhiệm của em ở lớp 6.
Cô Thúy Loan là người giáo viên lớn tuổi, sắp về hưu. Với em, cô không chỉ là người giáo viên mà còn như một người bà hiền từ vậy. Thân hình đầy đặn, làn da hồng hào, khuôn mặt phúc hậu, với đôi mắt nâu toát lên vẻ hiền từ, đầy tình yêu thương. Ai được cô nhìn chăm chú bằng ánh mắt ấy, đều cảm thấy hạnh phúc và ấm áp.
Mái tóc của cô Loan dài xuống đến giữa lưng, nay đã bạc phơ. Mỗi ngày đến trường, cô luôn buộc gọn phía sau bằng những chiếc kẹp nơ nhỏ. Kết hợp với những chiếc áo dài, cô thật đẹp đẽ. Từ cách di chuyển đến cách trò chuyện, cô Loan luôn tỏa ra vẻ dịu dàng, mẫu mực của một nhà giáo nhân dân như em vẫn luôn mơ ước.
Nhưng điều làm em yêu quý cô Loan không chỉ là ngoại hình mà còn ở tính cách của cô. Cô Loan là một người giáo viên hiền lành và luôn quan tâm đến học sinh. Khi chúng em mới chuyển đến môi trường học mới, cô đã dẫn dắt chúng em vượt qua những khó khăn ban đầu.
Hàng ngày, cô thường ghé thăm chúng em, dù có tiết học hay không. Cô cũng đặc biệt quan tâm đến những bạn có sức khỏe yếu hoặc gia đình khó khăn. Cô luôn sẵn lòng lắng nghe và chia sẻ như một người bạn thân. Em nhớ một lần khi em thiếu điểm, cô đã đưa em về và nói chuyện với mẹ em để giúp em tránh khỏi sự trừng phạt. Hành động ấy khiến em cảm thấy ấm áp trong lòng.
Năm nay, cô Loan đã nghỉ hưu, không còn dạy em nữa. Nhưng kỷ niệm và tình cảm của em dành cho cô vẫn còn đọng mãi. Mỗi cuối tuần, em thường đến nhà cô để tâm sự, để nhớ về những thời gian vui vẻ khi còn học cùng cô. Những khoảnh khắc ấy, em cảm thấy bình yên và hạnh phúc.
Bài văn biểu cảm về Cô giáo - mẫu 19
Cho đến bây giờ, tôi vẫn không thể quên được cô Thanh Mai, người đã dẫn dắt tôi suốt những năm lớp một và lớp hai. Với tôi, cô giống như một người mẹ thứ hai vậy.
Hình ảnh của cô tôi vẫn nhớ rõ. Dáng cô hơi gầy, cao ráo. Mái tóc đen óng, dài ngang vai. Khuôn mặt trái xoan, rất xinh đẹp. Nhưng tôi nhớ nhất là ánh mắt dịu dàng, tràn đầy tình yêu thương của cô.
Khi nhớ lại những ngày đầu bước vào lớp một, tôi vẫn là một cô bé rụt rè, nhút nhát. Khi ấy, tôi chỉ biết ngồi im một chỗ, không dám nói chuyện hoặc vui đùa với ai. Rồi cô giáo đến bên tôi, an ủi và động viên tôi làm quen với các bạn. Giọng nói của cô thật nhẹ nhàng. Và từ đó, tôi đã có thể hoà đồng với các bạn.
Vào thời điểm đó, tôi còn quá bé nhỏ, chỉ thấy cô giống như một cô tiên trong truyện cổ tích vậy. Cô luôn mỉm cười với tôi, ánh mắt của cô như làm động viên tôi. Khi tôi buồn, cô lại đến bên an ủi tôi, cô biết cách làm tôi vui hơn. Rồi khi tôi phạm lỗi, cô cũng không mắng mỏ gì mà chỉ nhẹ nhàng nhắc nhở.
Chính vì điều đó mà tôi rất yêu quý cô. Bất kể buồn vui, tôi luôn chia sẻ với cô. Tôi luôn cố gắng học tập tốt và ngoan để làm vui lòng cô. Thật hạnh phúc mỗi khi nghe cô khen ngợi.
Nhưng có một sự kiện tôi mãi không thể quên. Khi đó, tôi có một điểm yếu lớn, đó là viết chữ rất xấu. Mỗi khi kiểm tra chính tả, tôi luôn bị điểm kém. Cô giáo đã nhắc nhở tôi nhiều lần nhưng tôi vẫn không thay đổi. Tôi nhận ra điều đó từ ánh mắt buồn của cô. Tôi hối hận vô cùng. Từ đó, tôi quyết tâm luyện viết thật tốt. Và kết quả là viết chữ của tôi đã được xếp vào hàng đầu trong lớp. Thấy tôi tiến bộ, cô cũng rất vui.
Có biết bao nhiều kỷ niệm đẹp với cô. Cô đã dạy cho tôi rất nhiều điều hay và đúng đắn. Tình thương của cô không chỉ dành riêng cho tôi mà còn dành cho tất cả học sinh. Cô dạy chúng tôi những thói quen tốt và sửa chữa những thói quen xấu. Chưa bao giờ cô nói mạnh mẽ với chúng tôi, luôn dịu dàng và chỉ bảo chúng tôi.
Bây giờ tôi đã lớn, ít nhất là đủ lớn để hiểu được công lao lớn lao của cô đối với tôi. Tuy không còn học cùng cô nữa nhưng tôi không bao giờ quên cô và sẽ mãi nhớ về cô. Cô sẽ luôn là cô tiên tốt lành trong ký ức tuổi thơ của tôi.
Bài văn biểu cảm về Cô giáo - mẫu 20
Suốt những năm tháng học tập dưới mái trường yêu quý, người mà tôi kính trọng nhất chính là cô Thanh. Cô đã trao cho tôi những tình cảm cao quý của một người cô giáo đối với học sinh.
Tôi vẫn nhớ rõ, khi tôi học lớp hai, ngày đầu tiên cô Thanh bước vào lớp với vẻ ngoài rất hiền lành. Cô còn trẻ lắm, dáng người mảnh mai, nhỏ nhắn và rất dễ thương. Cô yêu quý học sinh. Dù nắng hay mưa, cô chưa bao giờ đi muộn hoặc nghỉ dạy.
Cô luôn dịu dàng với học sinh nhưng rất nghiêm túc trong việc giảng dạy. Khi ra chơi nếu có bạn nào không hiểu bài, cô sẽ ở lại lớp giảng dạy cho từng bạn. Những bạn nam hay nghịch ngợm, phá phách, cô nhẹ nhàng nhắc nhở. Cô thường kể những câu chuyện vui, có ích để giáo dục chúng tôi. Bất kể ai có lỗi, cô chỉ khuyên răn chứ không bao giờ la mắng. Còn với bạn nào học kém, cô luôn quan tâm đặc biệt để họ tiến bộ hơn. Vì vậy, tất cả chúng tôi đều yêu quý cô, xem cô như người mẹ thứ hai của mình.
Tôi nhớ rất rõ một ngày, sau tiết học cuối cùng, tôi bất ngờ bị sốt, cơ thể nóng ran. Cô không ngại đường xa đưa tôi về nhà, thông báo cho mẹ tôi biết tình hình của tôi. Sau đó, tôi nghỉ học mấy ngày để hồi phục từ cơn sốt cao. Mặc dù vắng nhà học những ngày đó, cô vẫn đến thăm tôi và sắp xếp các bạn thay phiên chép bài cho tôi. Mỗi khi tôi không hiểu, cô luôn giảng lại cẩn thận.
Bây giờ, dù đã xa cô nhưng tôi vẫn mãi nhớ từng nụ cười, ánh mắt và giọng nói dịu dàng của cô. Cô đã truyền cho tôi một tấm lòng nhân hậu, dạy tôi biết cách yêu thương và quan tâm đến mọi người, tin tưởng vào cuộc sống. Tôi đã hứa với lòng sẽ học tập chăm chỉ để làm cô hài lòng, trở thành một học sinh ngoan, giỏi và có ích cho xã hội. Cô là tấm gương sáng mà chúng tôi học theo.
Bài văn biểu cảm về Cô giáo - mẫu 21
“Có một nghề bụi phấn bám vào tay
Người ta bảo là nghề trong sạch nhất
Có một nghề không trồng cây vào đất
Lại nở cho đời những đoá hoa thơm”
Trong những năm tháng học tập dưới mái trường thân yêu, người mà tôi tôn trọng nhất chính là cô giáo dạy Văn đáng quý.
Đó chính là cô Lan Anh, cô vừa là chủ nhiệm vừa là giáo viên Văn của lớp 6 của tôi. Cô mới ra trường hai năm nên rất trẻ và xinh đẹp. Dáng người cô gọn gàng, xinh xắn, mái tóc ngắn nhuộm màu hạt dẻ làm nổi bật làn da trắng hồng của cô. Ánh mắt đen huyền và nụ cười ấm áp càng làm nổi bật vẻ đẹp của cô.
Là một giáo viên, cô không quá phô trương trong trang phục, mỗi ngày cô đến lớp mang những bộ váy dài ngang gối kết hợp với áo sơ mi lịch lãm. Vào những ngày đầu tuần, cô mặc áo dài tím nhìn rất dịu dàng và nữ tính. Mọi người đều ngưỡng mộ vẻ đẹp của cô khi cô đứng trên bục giảng. Trong những ngày hoạt động ngoại khóa, cô chọn cho mình những bộ trang phục năng động như áo phông và quần jeans. Vì vậy mà mọi người nhận xét rằng cô rất tinh tế trong cách ăn mặc.
Mỗi tiết dạy của cô luôn thu hút và thú vị. Từ một đứa trẻ khó tính với Văn học, tôi trở nên say mê và luôn mong đợi mỗi tiết dạy của cô. Chính cô đã truyền đam mê học Văn cho tôi. Nhìn cách cô giảng bài, cách truyền đạt trong mỗi câu chuyện, mỗi bài thơ, tôi cảm nhận được sự trẻ trung và nhiệt huyết của cô.
Cô luôn nói với lớp rằng: “Văn học là nhân học, mỗi bài văn luôn chứa đựng những giá trị và bài học trong cuộc sống”. Với các đồng nghiệp, cô luôn thân thiện và hỗ trợ mọi người, điều đó khiến tất cả các thầy cô trong trường đều yêu mến cô hơn.
Tôi từng nghĩ rằng chỉ có ba mẹ, người thân mới yêu thương mình. Nhưng khi tiếp xúc với cô, tôi mới nhận ra tình yêu thương đến từ những điều bình dị xung quanh, từ những người gần gũi.
Cô Lan Anh thân yêu ơi! Đối với tôi, cô là người cô tuyệt vời nhất trên đời. Tôi hy vọng rằng một ngày nào đó tôi sẽ gặp lại cô và nói với cô rằng: “Tôi luôn nhớ về cô”.
Bài văn biểu cảm về Thầy cô - mẫu 22
Thầy cô là những người dẫn đường im lặng, họ luôn chiếm một vị trí đặc biệt trong trái tim của học sinh. Em luôn kính trọng thầy cô của mình hết mực. Có một người cô em luôn yêu quý và xem như người mẹ thứ hai, đó là cô Lương Mai Phương, cô giáo dạy em lớp 5 tiểu học.
Cô Mai Phương ấn tượng với sự xinh đẹp và duyên dáng. Dáng người cô mảnh mai, cao ráo và đầy nữ tính. Mái tóc dài đen nhánh buông xõa ngang lưng. Nụ cười của cô tươi tắn và tràn đầy sức sống. Ánh mắt của cô chứa đựng sự yêu thương dành cho học trò. Mỗi ngày đến trường, cô luôn lựa chọn những bộ áo dài nữ tính, tôn lên vẻ đẹp của mình. Trong những ngày lao động, cô mặc sơ mi và quần tây, tạo sự giản dị và lịch lãm.
Không chỉ xinh đẹp, cô Mai Phương còn rất ân cần và chu đáo. Cách cô dạy luôn thú vị, kích thích sự sáng tạo của học sinh. Mỗi khi không hiểu, cô luôn giảng bài một cách tỉ mỉ. Ngoài giờ học, cô như một người mẹ khuyên bảo lũ học trò nghịch ngợm bằng những lời hay, ý đẹp. Với học sinh, cô luôn tạo sự gần gũi để họ có thể phát biểu ý kiến của mình.
Cô luôn quan tâm đến học sinh. Em nhớ cô nuôi con lợn đất trong lớp để cuối năm tặng quà cho những bạn khó khăn. Em nhận quà từ cô với lời khuyên: “Hãy gắng hết mình vượt qua khó khăn, thành công để giúp đỡ bà mẹ mình”.
Những lời của cô khiến em cảm động, xúc động bởi tình cảm và yêu thương. Có lẽ đó là ngày em vui nhất.
Cô Mai Phương thân yêu, khi gặp học sinh mới, em tin rằng họ sẽ nhớ mãi về cô. Em hứa sẽ cố gắng trưởng thành, không phụ công ơn của cô.
Bài văn biểu cảm về Thầy cô - mẫu 23
Ai đã truyền cảm hứng cho em bay?
Là những thầy cô dành cả ngày đêm
Ai đã dạy cho chúng em thành người?
Là những thầy cô sẽ mãi mãi trong tâm hồn…
Bài hát quen thuộc vang vọng khắp ngõ học đã in sâu vào tâm trí em từng ngày đến trường, từ thời học lớp 5, 6 và sẽ luôn sống mãi trong ký ức cho đến hết cuộc đời. Thời học trò là khoảng thời gian đẹp nhất và trong tuổi mộng mơ ấy, thầy cô luôn là những người dẫn đường, dạy dỗ em thành người. Em sẽ không bao giờ quên cô Liên – người em coi như người mẹ đã yêu thương và chỉ dẫn em qua những bước đầu tiên vào cánh cổng trung học cơ sở.
Ngày đầu tiên đến trường, niềm vui tràn ngập trên gương mặt mọi người. Em nhớ lần đầu tiên nhìn thấy ánh mắt của cô khi cô đứng trên bục sân khấu dẫn chương trình khai giảng và lễ chào cờ. Một ánh mắt trang trọng nhưng cũng đầy nghiêm túc bên cạnh đôi mi sắc sảo, ấn tượng ban đầu của em từ giây phút đó. Và may mắn khi lần thứ hai gặp cô trong lớp học với tin cô Liên sẽ là giáo viên chủ nhiệm lớp 7A.
Hình bóng của cô dần ảnh hưởng đến tâm trí em với mái tóc dài mượt mà, đẹp hơn khi nhìn thấy mái tóc ấy trong ánh nắng sáng và gió nhẹ làm lay động. Gương mặt tròn với đôi mắt sắc bén, ánh mắt đầy quyến rũ, gương mặt cô vẫn rạng rỡ ở tuổi gần 40.
Cô trông thon gọn hơn khi mặc áo dài của nhà trường vào mỗi buổi sáng thứ 2. Có lẽ, hình ảnh đó sẽ luôn hiện hữu trong tâm trí em, hình ảnh của người cô giáo em yêu quý khi em không còn ngồi trên ghế nhà trường.
Cô Liên đã từng là giáo viên chủ nhiệm đội, ngày khai giảng là lần cuối cùng cô giữ chức vụ này và nhường cho giáo viên trẻ khác. Thay vào đó, cô trở thành một giáo viên chủ nhiệm mẫu mực và luôn đưa lớp đi đầu trong mọi hoạt động tập thể. Em rất may mắn khi được sinh hoạt trong lớp của cô trong những ngày đầu khó khăn của trung học cơ sở.
Cô luôn đặt tiêu chuẩn cao, muốn mọi việc đều hoàn hảo và trong công việc cũng vậy, cô khắt khe nhưng trong từng lời cô nói luôn ẩn chứa tình thương và niềm đam mê, cô luôn dành thời gian để chỉ dạy cho tuổi học trò của chúng em không lạc lối.
Cô đã truyền động lực và sự tự tin cho em, cung cấp cho em kinh nghiệm và dạy cho em những nguyên tắc sống tốt, những hành động nên làm và không nên làm trong các hoạt động lớp. Đằng sau vẻ ngoài nghiêm nghị đó luôn tồn tại những nụ cười và lời động viên em khi mùa thi đến.
Đối với em, cô là như một người mẹ giúp em hiểu biết về cuộc sống và cũng là người huấn luyện viên giúp em tiến xa. Ngay cả khi không còn là học sinh trong lớp của cô nữa, em vẫn biết ơn cô đã tạo điều kiện cho em tiếp cận với niềm đam mê thể thao qua các hoạt động Hội khỏe Phù Đổng. Cô không chỉ là người huấn luyện môn thể dục, cô còn khơi dậy đam mê của em với bóng đá, em rất biết ơn điều đó.
“Cha mẹ cho con hình hài, thầy cô cho em kiến thức”. Tình cảm gia đình và tình thầy trò thật sự quan trọng và em luôn biết ơn điều đó. Em đã học được rất nhiều điều từ cô Liên, cô sẽ mãi là người thầy em trân trọng!